[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Vẫn là xả thân kích


trước sau

Trong phòng khách quý, một người đàn ông cao lớn với mái tóc ngắn màu vàng đỏ khi nhìn thấy cảnh này thì không khỏi kinh ngạc. Hắn lầm bầm nói: "Dùng phương pháp như vậy để phá Phượng Hoàng Hoả Vũ đúng là mới lạ. Tiểu Lâm, để xem ngươi đối phó như thế nào."

Không hề nghi ngờ, người này chính là Đại Yêu Hoàng bài danh thứ ba, Vĩnh Thế Phần Thiên Bất Tử Đại Yêu Hoàng, là tộc trưởng Bất Tử Hoả Phượng Hoàng tộc, cũng là Phượng Hoàng chi Vương.

Khi đó, sự bướng bỉnh của Cơ Quan Lâm làm hắn vô cùng tức giận, thậm chí ông ta còn trực tiếp trục xuất đứa con gái nhỏ của mình ra khỏi gia tộc. Nhưng mà, hắn vẫn là một người cha và tài năng của Cơ Quan Lâm khiến hắn yêu thích từ khi nàng còn nhỏ. Nếu không, cho dù Cơ Quan Lâm có nổi loạn đến đâu cũng sẽ không bao giờ có tính cách như vậy nếu hắn không nuông chiều. Nhưng đã quá muộn để hối hận, vị Đại Yêu Hoàng này chỉ có thể hy vọng rằng con gái mình có thể trưởng thành hơn thông qua việc lịch luyện bên ngoài.


Tổ đình tinh anh đại tái lần này là một cơ hội cho Cơ Quan Lâm, cũng là một bước tiến cho Bất Tử Đại Yêu Hoàng. Dù người thừa kế kia có thiên phú không kém Cơ Quan Lâm bao nhiêu, nhưng người đó không phải là dòng chính. Là một Đại Yêu Hoàng, hắn làm sao lại không có tư tâm?

Trải qua ma luyện bên ngoài, con gái rõ ràng đã thành thục hơn nhiều. Tuy chưa đột phá Thần cấp, nhưng tích luỹ đã tương đối thâm hậu. Đối với một người thừa kế tài năng như vậy, tích luỹ và lắng đọng là phi thường trọng yếu, chuyện này có lợi cho sự phát triển trong tương lai. Về phần tên Phong Long tộc kia, thật ra trong lòng hắn cũng không coi vào đâu. Thân là một Hoàng Giả, sao chỉ có thể có một người bạn đời chứ? Con gái mình về sau có thêm bạn đời thì làm sao? Chỉ cần sinh ra hậu đại kế thừa huyết mạch dòng chính của nàng là được rồi.


Tiến vào thập lục cường cũng là cơ hội tốt để Cơ Quan Lâm thể hiện bản thân. Tuy rằng Bất Tử Đại Yêu Hoàng không cho là con gái mình có thể giành được giải quán quân cuối cùng, nhưng chỉ cần có thể tiến vào bán kết thì cũng đủ rồi. Lúc đó bắt nàng trở về là được, hơn nữa hắn thậm chí không hy vọng con gái mình đoạt giải quán quân. Hắn hiểu rõ nàng, nếu nha đầu kia đoạt giải quán quân thì chẳng phải đuôi vểnh lên trời sao? Một đả kích vừa phải sẽ tốt hơn cho nàng.

Cho nên lúc trước khi nghe Long Phượng tổ hợp thất bại, kỳ thực Bất Tử Đại Yêu Hoàng rất thoải mái. Thất bại chứng minh tên Phong Long kia không được, mà thực tế cũng bởi vì tên kia bị trọng thương nên mới thất bại. Điều này sẽ khiến nha đầu kia nghĩ lại chuyện chọn tên Phong Long làm bạn đời, đây là chuyện không thể tránh khỏi. Không ai hiểu con gái bằng cha a!


Trận đấu hôm này, hắn tự mình đến đây xem cuộc chiến, cũng là muốn nhìn qua mấy năm ở bên ngoài, Cơ Quan Lâm đã tiến bộ như thế nào.

Phượng Hoàng Hoả Vũ bắn ra, công kích cùng khống chế cường đại làm Bất Tử Đại Yêu Hoàng hết sức hài lòng. Phượng Hoàng Hoả Vũ nói thì đơn giản, nhưng muốn thi triển được thì rất khó. Mấu chốt là Phượng Hoàng Chân Hoả phải hùng hậu để từng cây lông vũ đều nhiễm chân hoả, lấy Phượng Hoàng Chân Hoả làm hạch tâm dẫn dắt.

Nhưng ngoài ý muốn là, thanh niên nhân loại này thật không tồi, năng lực phi hành có thể đạt đến trình độ này, lại dùng một phương thức như vậy đối kháng với một trong những năng lực cường đại nhất trong tộc mình. Điều này khiến sắc mặt Bất Tử Đại Yêu Hoàng khó coi hơn một chút. Điều này không phải là về sau, những Đại Yêu Hoàng biết bay có thể dùng cách này phá giải Phượng Hoàng Hoả Vũ của mình sao?
Cho nên, hiện tại hắn rất hy vọng Cơ Quan Lâm có thể cho Đường Tam một kích trầm trọng, để cho bọn người kia xem một chút, Phượng Hoàng Chân Hoả có phải dễ hoá giải hay không.

Mà thực tế, Cơ Quan Lâm đúng là làm như vậy.

Đối mặt với Đường Tam đang bay về phía mình, đôi cánh khổng lồ của nàng đã thu nhỏ lại còn một phần ba vì phóng thích Phượng Hoàng Hoả Vũ, nhưng kim văn trên trán vẫn vô cùng sáng.

Trong hai mắt loé lên hào quang đỏ vàng, hai cánh sau lưng chợt vỗ. Nàng không hề lùi lại, đối mặt với trùng kích của Đường Tam, hơn nữa rất có thể là xả thân kích, nàng lựa chọn trực
tiếp đón đánh. Nàng lập tức hoá thành một con phượng hoàng khổng lồ đỏ rực, lao thẳng về phía Đường Tam không chút do dự.

Điều này khiến Đường Tam bị vây trong tiền giáp hậu kích, một khi va chạm với Cơ Quan Lâm, Phượng Hoàng Hoả Vũ sau lưng cũng sẽ ngay tức thì thôn phệ hắn. Những hoả diễm này đến Phượng Hoàng Chân Hoả, nàng ta khẳng định sẽ không bị tổn thương.
Cho nên lúc này Đường Tam lại rơi vào cục diện bất lợi. Hào quang đỏ vàng đầy trời dường như đã hoàn toàn bao trùm lấy hắn.

Khi song phương sắp đụng vào nhau thì Cơ Quan Lâm thấy ánh mắt Đường Tam lạnh như băng. Đúng vậy, không có nửa phần bối rối, chỉ có lạnh như băng.

Ánh mắt lạnh như băng đó khiến Cơ Quan Lâm rùng mình, khí tức huyết mạch của bản thân lập tức bị áp chế vài phần.

Trong chớp mắt này, từ hai mắt Đường Tam bắn ra quang mang màu tử kim. Quang mang chói mắt giống như thực chất, hung hăng xuyên qua mắt Cơ Quan Lâm.

Đây là tinh thần trùng kích tức thì, căn bản là không thể né tránh.

Cơ Quan Lâm chỉ cảm thấy Tinh Thần Chi Hải của mình bị đập mạnh một cái, hoả diễm ngay tức thì tán loạn gần nửa. Chuyện này đến quá đột ngột và cường liệt.

Đôi cánh sau lưng Đường Tam càng vỗ nhanh hơn, tốc độ chỉ tăng chứ không giảm. Tận dụng cơ hội nhất thời này, hắn lao vào, hai bên trong chốc lát liền quyết liệt đụng vào nhau.
Đường Tam lao về phía trước còn mang theo một cỗ cuồng phong, trong phút chốc, cương khí trên người hắn dường như có chút biến hoá, quang mang màu tử kim trong mắt còn chưa thu liễm thì đã tới trước người Cơ Quan Lâm.

Hai tay xoay trước người một vòng, một cỗ lực lượng kỳ dị bỗng bắn ra, lại xua tán Phượng Hoàng Chân Hoả trước người Cơ Quan Lâm, sau đó hắn mạnh mẽ vỗ hai cánh, đẩy thân thể về phía trước, đồng thời thu lại hai cánh. Cùng lúc đó, hắn xuyên qua màn mưa lửa, tay phải ấn xuống ngực Cơ Quan Lâm.

Tất cả phát sinh cực nhanh, không ai ngờ tới Cơ Quan Lâm lại đột nhiên không khống chế được Phượng Hoàng Chân Hoả. Mà với những khán giả theo dõi trận chiến từ xa, kể cả đám Hoàng Giả ở trong phòng khách quý có Thần Thức cường đại đều cảm nhận được Đường Tam bộc phát Tinh Thần Lực cực kỳ mạnh mẽ.
Lúc đó, Tinh Thần Lực của hắn hoàn toàn áp đảo Cơ Quan Lâm, do đó hắn bắn ra tinh thần trùng kích vô cùng mạnh mẽ.

Cơ Quan Lâm dù sao cũng là một đời cường giả, bị tinh thần trùng kích, Phượng Hoàng kim văn trên trán nổi lên từng gợn gợn sóng màu vàng, nhanh chóng ổn định lại Tinh Thần Chi Hải, thậm chí trước khi triệt để ổn định lại, nàng đã phát động ra kỹ năng bổn mạng của mình.

Hoả diễm đỏ vàng lập tức bộc phát, không phải hướng ra ngoài, mà là hướng vào trong khiến cả người nàng bốc cháy dữ dội.

Khi bàn tay Đường Tam đánh vào ngực nàng thì chỉ cảm thấy nóng không gì sánh kịp, dù hắn có Âm Dương nhị khí hộ thể, hơn nữa có Sư Hổ Kim Cương chống cự, nhưng vẫn bị nhiễm như cũ.

Đương nhiên, Cơ Quan Lâm tuyệt đối không dễ chịu. Trong một chưởng này không chỉ có Âm Dương nhị khí, còn có Sư Hổ Kim Cương và không gian truyền tống. Đúng vậy, sau khi cẩn thận suy nghĩ thì Đường Tam quyết định, nếu như phải để lộ huyết mạch thứ ba thì thuộc tính không gian là thích hợp nhất. Dù sao, hắn đến từ Khổng Tước Yêu tộc ở thành Gia Lý, lại cùng tiểu công chúa của Khổng Tước Yêu tộc tham gia thi đấu hai người, vậy huyết mạch thứ ba hợp lý nhất chính là thuộc tính không gian.
Bởi vậy, khi đối phương thiêu đốt bản thân, Đường Tam lập tức phát động không gian chi lực, cứng rắn đem công kích của mình truyền tống vào trong cơ thể Cơ Quan Lâm.

Cùng lúc đó, hai cánh sau lưng lại mở ra, thay vì để mình lao vào như một con thiêu thân lao vào lửa, mà hai tay lại vẽ vòng tròn, Thiên Chi Huyền Viên! 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện