Ám Ma Đại Yêu Hoàng chính là một vị Ám Hắc Ma Long, như vậy, không hề nghi ngờ, đây chính là đích truyền của hắn.
"Ám Ma Đại Yêu Hoàng thường nói, khi ở cùng cấp, chính hắn không bằng đứa cháu này. Ân, tên kia đúng là cháu trai của hắn, tên là Mông Đặc Đặc. Hắn từng leo lên đỉnh của mười hai thánh sơn, đồng thời thu được tín vật của tất cả mười hai Hoàng Giả đó, là người có được nhiều tín vật nhất trong thế hệ trẻ. Đến Thần cấp thì không còn tư cách leo núi, cho nên hắn cũng được ca tụng là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ ở Yêu Tinh Đại Lục. Trước mắt có tổng cộng mười lăm thánh sơn, ba toà hắn không leo lên lần lượt là của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cùng vị mạnh nhất bên Tinh Quái Tộc, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Bởi vì vận mệnh không tương quan với năng lực cho nên hắn không thông qua được núi Thiên Hồ. Nghe nói hắn từng thử qua núi Thuỷ Tinh, nhưng ở nấc thang cuối cùng thì không thể đi lên. Núi Thiên Dương hắn không đi thử, bởi vì tổ phụ của hắn có thù với Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, cho nên nghiêm khắc ra lệnh cho hắn không được đi, để tránh Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng hạ độc thủ. Trước mắt, hắn là người có hy vọng nhất leo lên được tất cả các thánh sơn."
Thu được tán thành của 12 vị Hoàng Giả, chỉ kém một bước là leo lên được núi Thuỷ Tinh. Thật là có ý tứ!
Hiện tại Đường Tam thu được tán thành của ba toà thánh sơn, nhưng có đến hai toà mà Mông Đặc Đặc không thu được. Nhưng hắn biết rõ, mỗi thánh sơn có những tiêu chí xét duyệt khác nhau, muốn thu được sự tán thành của nhiều Hoàng Giả thì năng lực tổng hợp là phi thường cường đại.
Nhưng mà, vậy thì sao chứ? Thực lực chân chính vẫn phải xem ở trên chiến trường. Tuy vậy, Đường Tam có hứng thú không nhỏ với vị Mông Đặc Đặc này. Đối thủ trước mắt của hắn thuộc Bỉ Mông Cự Thú tộc, được xưng là vô địch lục địa. Trận chiến này dĩ nhiên có thể nhìn ra được chút dấu vết, đúng là đáng giá để mình chú ý cẩn thận.
Ngay khi Mỹ công tử nói cho Đường Tam tình huống của Mông Đặc Đặc thì trận tranh tài thứ tư đã bắt đầu.
"Rống ----" Tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm lớn, nhưng lại không thể hiện ra bản thể của mình, chính là dùng hình người phóng tới đối phương.
Lực lượng kinh khủng ngay ở bước đầu tiên đã bộc phát ra, mặt sân thi đấu sụp đổ tạo thành một cái hố đường kính mười mét, hắn tựa như một viên đạn, nhanh chóng xông về phía Mông Đặc Đặc. Hai tay mở sang hai bên, móng vuốt cực kỳ sắc bén bắn ra, toả ra quang mang màu ám kim.
Lực áp bách cường hãn đó, cho dù người xem trên khán đài cũng có thể cảm nhận được. Lực lượng của vị này rất có hương vị hận thiên vô bả, hận địa vô hoàn.
Mông Đặc Đặc trông rất bình tĩnh, đối mặt với áp lực cực lớn, khi khoảng cách giữa hai bên còn khoảng 200 mét, y phục trên người hắn cũng không gió mà bay.
Ngay lúc này, đôi mắt hắn chuyển sang màu đen, không có tròng mắt trắng, mà chỉ còn một màu đen thâm thuý.
Hai tay đưa ra, ở trước người lăng không ấn xuống, lập tức, một hắc động mang theo quang mang ám tử sắc dài và hẹp xuất hiện trước người hắn.
Nó đen như mực, mang theo lực hút mạnh mẽ, nghênh đón trùng kích của tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú.
Đối thủ của hắn có thể lọt vào thập lục cường, vậy cũng tuyệt đối là người nổi bật trong thế hệ trẻ. Khí thế lao về phía trước không chút nào yếu bớt, hai tay khép lại trên đỉnh đầu. Sau đó, hai tay vung xuống, từng đạo nhận mang dài đến mấy thước giáng xuống, chém tới hắc động kia.
Song phương va chạm lập tức phát động. Đối mặt với lợi trảo sắc bén của Bỉ Mông Cự Thú, hắc động kia bị cào vỡ. Nhưng quỷ dị là, phần phá toái kia lại hoá thành quang mang màu tím đen bắn ra, từng vòng từng vòng quấn quanh người tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú.
Cùng lúc đó, Mông Đặc Đặc điểm nhẹ mũi chân trên mặt đất, thân thể lên không, phía sau mở ra một đôi long dực đen nhánh, mỗi khối lân phiến lần lượt xuất hiện, đột nhiên vỗ về phía trước.
Lập tức, quang mang màu tím đen nở ra gấp đôi, tựa như thiên la địa võng bao phủ về phía đối thủ.
Tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú cũng không dễ đối phó, nó hừ lạnh một tiếng, thân hình xoay tròn, một trảo hướng ra bên ngoài, nhận mang vô cùng sắc bén
bỗng nhiên bắn ra, xé nát quang mang màu tím đen dài và hẹp kia. Đồng thời, càng có nhiều móng vuốt nhọn hoắt bao phủ tới Mông Đặc Đặc.
Mông Đặc Đặc cũng không né tránh, quang mang màu tím đen tiếp tục bắn ra, đón nhận từng đạo nhận mang. Nhận mang đúng là có thể cắt nó ra, nhưng trong quá trình đó lại không ngừng suy yếu, khi nó tới trước mặt Mông Đặc Đặc thì cũng chỉ hoá thành một cơn gió màu xanh lá rồi biến mất.
"Lực ăn mòn thật mạnh." Đường Tam kinh ngạc nói.
Đúng vậy, nhận mang của Bỉ Mông Cự Thú vô cùng sắc bén, vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại bị lực lượng hắc ám trên quang mang màu tím đen kia ăn mòn, trong quá trình công kích đã tan biến.
Này đã đạt đến cảnh giới hắc ám tương dung a! Đây chính là chiến đấu vào ban ngày, có thể khống chế Hắc Ám nguyên tố đến trình độ như vậy, có thể nói là chưởng khống giả Hắc Ám rồi.
Hơn nữa, đây không phải là khống chế Hắc Ám nguyên tố đơn thuần. Khi Mông Đặc Đặc đập cánh, hắn còn phóng thích năng lực lĩnh vực. Ám Hắc lĩnh vực, hiệu quả rất đơn giản, chính là tăng cường Hắc Ám nguyên tố.
Với kinh nghiệm một đời Thần Vương, lĩnh vực càng đơn thuần thì thường cần lý giải nguyên tố càng sâu sắc, dù là cường giả Thần cấp cũng không nhất định có thể làm được. Loại lĩnh vực này ngay từ đầu không mạnh, nhưng theo tu vi tăng lên, lĩnh vực sẽ tiến hoá theo người sử dụng, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.
Ở tuổi này mà Mông Đặc Đặc đã có thể nắm giữ lĩnh vực như vậy, có thể thấy hắn có thiên phú trác tuyệt như thế nào, khó trách Ám Ma Đại Yêu Hoàng lại tán dương hắn như thế.
Lúc này trên sân đấu, tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú giống như cối xay thịt đang điên cuồng tấn công đối phương, nhưng Mông Đặc Đặc lại như một vũng bùn cực lớn, dù đối phương công kích như thế nào cũng không thể thoát khỏi phạm vi khống chế. Long dực phía sau đập rung, nhưng lại không dùng năng lực phi hành chiến đấu, chỉ là không ngừng bắn ra tầng tầng lớp lớp quang mang hắc ám bao trùm lấy đối thủ.
Hắc ám thuần tuý, ăn mòn thuần tuý. Nhưng nó lại giống như cái lưới lớn, đang từng bước ép sát đối phương.
Đây cường công cùng khống chế đối kháng. Từ đầu đến cuối, Mông Đặc Đặc trông rất bình tĩnh, tựa hồ mọi chuyện đều trong lòng bàn tay hắn, cũng không có thiên tượng tương hợp, nhưng dùng lực công kích cường đại của Bỉ Mông Cự Thú cũng không cách nào thoát khỏi từng đạo quang mang hắc ám quấn quanh.
Ở giữa mi tâm Mông Đặc Đặc mơ hồ có vầng sáng ám tử sắc dũng động, tinh thần ba động khuếch trương ra phía ngoài, Hắc Ám nguyên tố không ngừng dung hợp, trên đài thi đấu, vì Hắc Ám nguyên tố xâm nhập mà dần biến thành màu tím đen, giống như một cái đầm lầy khiến cho tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú nửa bước khó đi. Không hề nghi ngờ, sau khi trận đấu kết thúc, sân thi đấu phải trùng tu lại mới có thể tiếp tục sử dụng.
"Rống ----" Tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú hiển nhiên cũng cảm thấy không ổn, nếu tiếp tục tiêu hao như vậy, huyết mạch chi lực sẽ đến lúc cạn kiệt. Mà đối thủ thông qua khống chế nguyên tố mà không ngừng bổ sung Hắc Ám nguyên tố, so với nó thì tiêu hao nhỏ hơn nhiều.
Kinh nghiệm chiến đấu khiến tuyển thủ Bỉ Mông Cự Thú hiểu rõ, không thể đợi thêm được nữa!
Đôi mắt bỗng chuyển sang màu ám kim, trên người bắn ra hào quang ám kim sắc, cơ hồ trong nháy mắt, bộ dạng vốn hình người bành trướng lên, vô số quang nhận màu ám kim lấy thân thể nó làm trung tâm bộc phát.
Đó chính là năng lực xuất chúng của Bỉ Mông Cự Thú, Trảo Nhận Phong Bạo!
Lúc trước Đường Tam đã từng đối diện với công kích kinh khủng này, mà Trảo Nhận Phong Bạo từ vị trước mắt này khẳng định là càng hung mãnh hơn.
Trảo Nhận Phong Bạo trực tiếp xé rách không gian, vô số quang mang màu đen liền bị xé thành mảnh nhỏ, bị không gian xé rách kia thôn phệ.