Cảm giác bất an này rất rõ ràng, Đường Tam cũng không biết nó từ đâu mà đến.
Thân đã từng là Thần Vương, lúc này đã đột phá Thần cấp, hắn hiểu được, đây là dự cảm, là Thần Thức cảm giác được trong vô hình. Nhất là hắn còn có Linh Tê Thiên Nhãn, bây giờ lại cảm thấy bất an, nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Lông mày nhướng lên, hắn lấy lại bình tĩnh, thời khắc mấu chốt nhất định phải tỉnh táo, không thể bối rối.
Ánh mắt hắn nhìn lại xung quanh, trong sơn động trống không, ngoài hắn ra không có bất kỳ thân ảnh nào khác. Nói cách khác, Mỹ công tử không tới. Nàng không đến đây hội họp với mình như ước định, chẳng lẽ nàng đã xảy ra chuyện?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Đường Tam lập tức khẩn trương.
Đường Tam bắn người lên, sau một hồi suy nghĩ, tâm của hắn hơi bình tĩnh lại.
Dựa theo ước định của hai người, nếu Mỹ công tử gặp nguy hiểm sẽ búng Tu La Kiếm để thông tri cho hắn. Nhưng ngoại trừ lần trước, Mỹ công tử không tiếp tục dẫn động Tu La Kiếm nên nàng hẳn là an toàn. Về phần sao nàng không tới nơi này hội họp với mình, hẳn là có tình huống khác.
Không có gì quan trọng hơn việc đi tìm nàng. Đường Tam không chần chừ, đi vào trong truyền tống trận, ý niệm khẽ động, lực lượng thời không bộc phát, trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ truyền tống trận được kích phát, mang theo hắn biến mất.
Sau khi Đường Tam đột phá Thần cấp, sử dụng truyền tống trận quả thực rất dễ dàng, không cần phải dùng vật liệu tiến hành phụ trợ, có Thời Không Chi Tháp (*) dẫn đạo lực lượng thời không là đủ rồi. Truyền tống một lần, bản thân Đường Tam tiêu hao cực kỳ nhỏ.
(*) Bắt đầu từ chương này, Thời Không Hải Đăng sẽ chuyển thành Thời Không Chi Tháp.
Đối với hắn, Thần Thức khôi phục là tăng lên lớn nhất. Tuy rằng hiện tại Thần Thức còn kém xa so với kiếp trước, nhưng Thần Thức chính là Thần Thức, cảm giác kiếp trước đã trở về rồi. Luận về ứng dụng Thần Thức, ở vị diện này ai có thể so sánh với hắn?
Khi hắn xuất hiện thì đã ở trong truyền tống trận trên tầng cao nhất ở khách sạn Bạch Hổ.
Đường Tam thu liễm khí tức Thần Thức, đi ra khỏi truyền tống trận.
Căn phòng xa hoa trên tầng cao nhất này, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hiển nhiên không thường lui tới, tất cả đều giống như trước. Đường Tam đi ra bên ngoài sân thượng, nhìn về phía Tổ đình.
Sau khi rời khỏi Tổ đình, hắn đã mất đi tất cả tin tức bên này. Lần này bế quan, bởi vì không ngừng chữa trị bản thân, hắn hoàn toàn đắm chìm trong minh tưởng sâu nên Đường Tam không biết mình đã tu luyện bao nhiêu thời gian.
Tin tức duy nhất hắn biết rõ chính là Tinh Tinh để Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạc. Nếu hắn có thể đến hội nghị Tổ đình, hắn có thể thu được một ít chỗ tốt từ Thuỷ Tinh Hoàng Thiên Trụ.
Hiển nhiên hiện tại hắn không thể đi. Một khi bị Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng phát hiện thì phiền toái lớn lắm. Dù hắn đã đột phá Thần cấp, nhưng so với Hoàng Giả vẫn có khoảng cách không nhỏ, chưa thể chống lại Tổ đình.
Trước mắt có thể thấy, Tổ đình tựa hồ đã khôi phục huy hoàng như trước, tất cả đều bình thường, ít nhất từ bên ngoài không có gì khác trước đây.
Sau khi suy nghĩ, hắn lặng yên phóng xuất một ít khí tức của mình, nhưng chỉ giới hạn ở trong phòng.
Không lâu sau, quang ảnh màu trắng chớp động, khí tức cường đại phủ xuống. Khi Đường Tam nhìn thấy Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thì Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cũng vừa vặn nhìn thấy hắn.
Bốn mắt nhìn nhau, Đường Tam mỉm cười khom người hành lễ với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam, quét mắt nhìn hắn từ đầu tới chân một lần, còn thả ra Thần Thức khoá chặt Đường Tam, sau đó hắn hơi sửng sốt.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng phát hiện, với Thần Thức cường đại của mình vậy mà không thể thấy rõ tình trạng của hắn, ngay cả cường độ huyết mạch cũng không thấy được. Điều duy nhất có thể khẳng định là, tiểu tử này không còn là phàm thai, đã lột xác thành Thần.
"Ngày đó, thật sự là ngươi?" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nghi ngờ hỏi.
Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: "Vâng, cũng không phải hoàn toàn là ta."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói: "Bọn họ đều nói là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đột phá, vì kéo dài tuổi thọ mà mang đến biến hoá, nhưng ta biết trong đó còn có ngươi. Ngươi từ lúc này đã thoả thuận với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng? Ngươi đã giúp nàng làm gì?"
Đường Tam nói: "Lúc đầu khi ta leo lên Thủy Tinh Thánh Sơn đã thoả thuận với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng nói cho ta biết, hầu như không có người nào có thể đánh bại 9 bản sao của mình, mà ta lại làm được nên nàng để ta giúp nàng ấp một quả trứng. Nàng nói ta luôn phải mang theo quả trứng này, để nó theo ta đến khi ta đạt tới trình độ có thể độ kiếp. Lần này ta mang trứng trả lại cho nàng, sau đó nàng liền bắt đầu độ kiếp, ta cũng đi theo nàng độ kiếp. Trước khi thiên kiếp kinh khủng đó hàng lâm, ta đã hoàn thành độ kiếp. Sau đó nàng đuổi ta đi, tình huống về sau ta cũng không biết. Những ngày này ta luôn ổn định lại cảnh giới. Đúng rồi miện hạ, từ lúc Tổ đình xuất hiện thiên kiếp đã qua bao lâu rồi?"
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nghĩ đến lời Đường Tam nói nên vô thức đáp lại: "Đã hơn 40 ngày rồi."
"Đã lâu như vậy sao? Tiểu Mỹ đâu? Nàng hiện tại như thế nào? Báo cáo công tác có thành công hay không?" Đường Tam vội vàng hỏi thăm.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam, hắn đương nhiên hiểu được Đường Tam không nói thật. Những chuyện liên quan đến Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng và tình huống Đường Tam độ kiếp, có giấu giếm cũng là bình thường, ít nhất lời
giải thích coi như là hợp lý.
Xem ra, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thật sự nghĩ muốn làm lại tất cả, nàng thậm chí đã tạo ra huyết mạch siêu cấp, nhưng khi độ kiếp thì thất bại. Chẳng trách hắn cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng cường thịnh trên người Đường Tam, đó là khí tức của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Bây giờ nhìn qua Đường Tam hoàn toàn bình thường, tối đa cũng chỉ cường đại hơn Thần cấp phổ thông một chút mà thôi.
Hắn nào đâu biết, đây là kết quả Đường Tam dùng Thần Thức che giấu, hay chính xác hơn là trạng thái Đường Tam muốn hắn nhìn thấy.
"Tiểu Mỹ không có việc gì, nàng ở trong cung điện của ta bế quan tu luyện. Lần này nàng coi như là nhân họa đắc phúc, đột phá đến cấp độ Đại Yêu Vương, nhân khoảng thời gian này vừa vặn ổn định lại tu vi, ta cũng giúp nàng dẫn động huyết mạch Bạch Hổ. Nàng đã thông qua báo cáo công tác rồi, chỉ là phải ở lại Tổ đình trăm ngày học tập mọi thứ liên quan đến Tổ đình. Dù sao, hiện tại nàng đã khác, nàng chân chính là Thành chủ thành Gia Lý. Sau này ngươi nhất định phải phụ tá nàng thật tốt, chờ khi nàng thành tựu Hoàng Giả mới xem như ngồi vững chắc trên chức Thành chủ. Với thiên phú của nàng, hơn nữa Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạc để trống vị trí, không bao lâu nữa nàng hẳn là có cơ hội trùng kích Hoàng Giả. Hiện tại các Hoàng Giả đều hết sức coi trọng nàng."
Thì ra là vậy, nghe Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói, Đường Tam lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mỹ công tử không có việc gì là tốt rồi. Cảm giác bất an trong lòng là chuyện gì xảy ra? Thật kỳ quái.
"Miện hạ, bây giờ ta có thể đi gặp nàng sao?" Đường Tam hỏi.
"Có thể, ta mang ngươi đi. Nàng chưa thể tập trung tu luyện, lần này ngươi tới, dứt khoát cùng nàng bế quan đi, như vậy nàng có thể tập trung hơn."
"Vâng." Đường Tam đáp ứng một tiếng, chỉ cần có thể gặp Mỹ công tử, hắn tin cảm giác bất an sẽ biến mất.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng vung tay lên, một đạo bạch quang quấn lấy hắn và Đường Tam, bay về hướng Bạch Hổ Thánh Sơn.
Đường Tam vẫn luôn dùng Thần Thức thu liễm khí tức của mình, đi theo Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng rơi xuống Bạch Hổ Thánh Sơn. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trực tiếp dẫn hắn tới cửa thư phòng, ra hiệu với hắn rồi xoay người rời đi.
Vị Hoàng Giả này hiển nhiên rất nhận thức Đường Tam, cho nên mới bằng lòng để hắn và cháu gái mình tiếp xúc.
Trên thực tế, hiện tại Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng vẫn không rõ tại sao Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, thậm chí là Bất Tử Đại Yêu Hoàng đều lựa chọn ủng hộ Mỹ công tử báo cáo công tác.
Nếu không phải có mấy Hoàng Giả này đồng ý, dù sau đó Mỹ công tử có lập công cho Tổ đình cũng không thể báo cáo công tác thành công. Điều duy nhất có thể giải thích là phiếu tán thành của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng ủng hộ hiển nhiên là vì hợp tác với Đường Tam, nhưng nói các Hoàng Giả khác ủng hộ không liên quan gì đến hắn thì Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tuyệt đối không tin. Nhưng hắn vẫn không đoán ra Đường Tam làm như thế nào. Đối với nhân loại này, trong lòng hắn hết sức tò mò.
Hắn có thể cảm giác được, thiên phú của Đường Tam không hề kém Mỹ công tử. Hiện tại Đường Tam đã thành Thần, xem như là thủ hộ giả của cháu gái mình, đúng là rất phù hợp.
Đường Tam đẩy cửa vào, lập tức cảm nhận được khí tức của Mỹ công tử.
Trong thư phòng, Mỹ công tử đang khoanh chân ngồi. Váy dài màu bạc trải trên mặt đất xung quanh người nàng một cách gọn gàng, từng vầng sáng màu bạc không ngừng nở rộ từ cơ thể, khiến nàng giống như một đoá mỹ liên hoa.
Sau khi tấn thăng lên cấp độ Đại Yêu Vương, khí chất của Mỹ công tử lại có biến hoá, toàn thân nhìn qua thánh thiện và cao quý hơn, nhất là được thuộc tính không gian phụ trợ càng khiến nàng thêm thần bí. Đường Tam phóng xuất Thần Thức nhìn qua một chút, cảm giác được Mỹ công tử không có chuyện gì, tình huống cơ thể, khí huyết chấn động hay Thần Thức đều ở trạng thái tốt nhất, hiển nhiên trong thời gian này, nàng tăng lên không nhỏ.
Đường Tam yên lòng, chỉ cần nàng không có việc gì, cho dù là long trời lở đất hắn cũng không sợ.
Đường Tam không có giấu giếm khí tức của mình, ngay sau đó, Mỹ công tử mở mắt ra. Bốn mắt nhìn nhau, Mỹ công tử nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Đường Tam.
Sau đó, nàng hét lên một tiếng, bay tới lao thẳng vào vòng tay Đường Tam. Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Mỹ công tử, Đường Tam chỉ cảm thấy lòng mình lập tức tràn đầy. Dù gặp bao nhiêu khó khăn, trải qua bao nhiêu đau khổ, chỉ cần có nàng ở đây, tất cả đều không là gì. Đường Tam ôm Mỹ công tử với nụ cười thản nhiên.
Còn gì tuyệt vời hơn được đoàn tụ sau đại nạn đây?