[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Đối chiến Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng


trước sau

Thời Không Chi Tháp trong tay Đường Tam lần nữa phóng ra lực lượng thời không, bao phủ hắn và Mỹ công tử, hơn nữa lập tức truyền tống Mỹ công tử đến sau lưng hắn.

Hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, thanh âm lạnh lẽo nói: "Ngươi nên cảm thấy may mắn vì không phải ngươi ra tay, nếu không, ta nhất định cùng ngươi ngọc đá cùng nát."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng khi nào lại bị đe doạ như vậy, hắn không nhịn được nổi giận, tay phải đánh về phía Đường Tam, bàn tay lập tức biến lớn, một cỗ sát khí vô cùng khủng bố ngưng tụ, giăng khắp nơi, hóa thành bảy đạo, chụp về phía thân thể Đường Tam.

Trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam động. Hắn giống như thuấn di mà xông về trước ba mét. Đúng vậy, chỉ có ba mét, nhưng sau lưng hắn kéo ra tàn ảnh.

Kim Mông Biến, Sư Hổ Biến dung hợp làm một, một quyền của hắn bắn ra quang mang màu vàng. "Oanh" một tiếng, vừa vặn đánh lên bàn tay của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.


Một quyền này của Đường Tam nhìn qua chỉ có một, nhưng trong cảm giác của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thì là bạo phát trăm ngàn quyền.

Hổ chưởng chấn động và bắn lên. Đường Tam lần nữa lui về phía sau một bước, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng mà, hắn chỉ lui về sau một bước mà thôi.

Trên trán, quang mang màu vàng loé sáng, quang ảnh Hoàng Kim Tam Xoa Kích hiện lên.

"Đã đủ rồi!" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng quát lớn một tiếng.

Đường Tam cũng thu liễm khí tức.

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lạnh lùng nhìn Đường Tam: "Ngươi muốn kinh động đến tất cả Hoàng Giả trong Tổ đình sao?"

Đường Tam trong lòng lạnh như băng, khu quần cư nhân loại bị huỷ rồi! Ở đó ít nhất còn mấy vạn nhân loại. Đó là mấy vạn sinh mệnh!

Những người này vì tin tưởng hắn và Mỹ công tử mới tụ tập ở ngoài thành Gia Lý, cho rằng thật sự đã tìm được một không gian sinh tồn. Mấy vạn sinh mệnh cứ như thế mất đi. Trước mặt Hoàng Giả, bọn họ chỉ là con sâu con kiến. Sau khi đi vào thế giới này, Đường Tam đã nhìn thấy quá nhiều cảnh tượng nhân loại bị Yêu Quái Tộc hãm hại. Thời gian dần trôi qua, đặc biệt là khi hắn và Mỹ công tử ở cùng một chỗ, trong lòng hắn vì tìm được người yêu mà thả lỏng, thậm chí không còn quá căm hận Yêu Quái Tộc nữa.


Nhưng hôm nay, thông qua cuộc nói chuyện với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng và cảnh tượng kia, hắn đã triệt để giác ngộ. Chỉ cần Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc còn là chúa tể ở vị diện này, nhân loại sẽ vĩnh viễn không thể trở mình, chỉ có thể bị Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc thống trị và tàn sát.

Cho nên, với tâm tính từng là Thần Vương, dù biết không nên để lộ năng lực thực sự của mình, hắn cũng không nhịn được mà xuất thủ. Lúc này, trong lòng hắn tràn ngập bi phẫn.

Ánh mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam, càng nhìn càng kinh hãi.

Đường Tam hẳn là vừa mới độ kiếp thành công. Nhưng một tiểu gia hoả vừa mới độ kiếp lại có thể chọi cứng một kích của mình?

Điều này sao có thể? Đây là thực lực gì?

Trước đó Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có nói, trên thân người độ kiếp có nhiều loại huyết mạch, hơn nữa còn có huyết mạch siêu cấp. Người trước mặt này không phải là vậy sao? Nói cách khác, người độ kiếp không phải là Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, mà là tiểu tử này? Nếu đúng là vậy thì có thể giải thích vì sao khi Mỹ công tử báo cáo công tác lại đột nhiên xuất hiện thiên kiếp. Hắn chính là đang trợ giúp Mỹ công tử.


Nhưng điều này sao có thể? Cường độ thiên kiếp khiến các Hoàng Giả đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hắn sao mà làm được? Hắn có thể đưa tới thiên kiếp như thế, vậy tương lai hắn sẽ là tồn tại như thế nào? Giống như hắn nói trở thành Hải Thần hay Hải Hoàng? Hải Hoàng cường đại như vậy sao?

Trong lúc nhất thời, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn suy nghĩ rất nhiều.

Đường Tam sau khi đột ngột bộc phát thì dần tỉnh táo lại. Mặc dù hắn dùng Khổng Tước Biến và không gian chi lực để mình đánh ra vô số quyền, mỗi một quyền đều ngưng tụ lực lượng Kim Mông Biến và Sư Hổ Biến, nhưng tu vi đúng là vẫn chưa đủ, chống lại một Hoàng Giả thâm niên như Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng vẫn còn khó khăn.

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không dùng toàn lực đã là hạ thủ lưu tình. Nếu không, khí tức ở đây đã sớm thoát ra ngoài.
Hắn có thể đánh cắp một tia Thần Thức của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tiến hành thời gian hồi tưởng là vì hành động xảy ra quá đột ngột, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không hề phòng bị hắn. Luận thực lực, hắn và Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có chênh lệch không nhỏ.

Dù vậy, Đường
Tam tin rằng, nếu mình toàn lực làm loạn, không tiếc trả giá lớn thì ở trước mặt Hoàng Giả, tự bảo vệ bản thân vẫn không có vấn đề gì.

Trong lúc nhất thời, song phương đều im lặng, ánh mắt giao nhau. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tuy rằng trong mắt lập loè hung quang, nhưng không có bộc phát.

"Nhân loại đã cường hãn như vậy rồi sao?" Hắn lầm bầm nói.

Đường Tam trầm giọng nói: "Hiện tại chúng ta phải rời đi, hy vọng ngươi không ngăn cản."

Hắn phải về xem một chút. Hắn không biết trong đại nạn này có ai mất mạng, đồng bọn của mình, thầy trò học viện Cứu Thục, có phải hay không cũng đã ...
Hắn có chút không dám nghĩ. Sau khi đến thế giới này, tâm tình của hắn rất ít khi không khống chế được.

Sắc mặt Mỹ công tử tái nhợt, toàn thân đều run rẩy, nàng cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng ánh mắt thâm sâu nhìn Đường Tam, nói: "Lý trí nói cho ta biết, hiện tại ta nên gϊếŧ chết ngươi, bóp chết từ trong trứng nước. Ngươi hiểu sao?"

Đường Tam không thèm để ý: "Ngươi có thể thử xem."

Ánh mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng chuyển sang Mỹ công tử, hỏi: "Ngươi đi cùng hắn, hay là ở lại?"

Mỹ công tử mím môi, không có mở miệng. Nàng không chút do dự khoác tay Đường Tam, khí tức toàn thân nở rộ.

"Cút, cút đi. Các ngươi đều cút cho ta." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đột nhiên điên cuồng rống lên một tiếng. Lập tức, tất cả đồ dùng trong thư phòng đều hoá thành bụi.
Đường Tam nhìn hắn thật sâu, sau đó kéo Mỹ công tử vào trong lòng mình. Ngân quang lấp loé cuốn lấy hai người, truyền tống phát động, hai người biến mất.

Khí tức cuồng bạo trong phòng kích động thật lâu mới dần bình tĩnh lại.

Trong mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lóe ra vẻ phức tạp, đường vân chữ Vương trên trán như ẩn như hiện, nói rõ lòng hắn lúc này không hề bình tĩnh.

Hắn đột nhiên ý thức được, lần này thật sự xảy ra chuyện lớn rồi. Hắn luôn cho rằng cháu gái mình có thiên phú vô cùng trác tuyệt, vừa mới đột phá Thần cấp đã có đánh bại Bất Tử Hoả Phượng Đại Yêu Vương. Thiên phú như vậy, người bình thường tuyệt đối không theo kịp.

Nhưng khi Đường Tam bộc phát trước mặt hắn, hắn biết mình đã sai rồi. Hắn không rõ vì sao Đường Tam lại có thực lực như thế, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt. Thực lực Đường Tam bày ra đã hoàn toàn vượt khỏi phán đoán và phạm trù nhận thức của hắn.
Một gia hoả vừa thành Thần, vậy mà có thể ngăn cản một kích của Hoàng Giả, còn có thể đánh cắp một tia Thần Thức của mình. Bảo tháp màu trắng của Đường Tam, còn có quang mang màu vàng trên trán hắn khiến mình phải kinh hãi, không hề nghi ngờ đều là Thần Khí. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không thể xác định, nếu mình và Đường Tam chính thức giao thủ thì mình có thể giữ lại hắn hay không.

Đây là tình huống quỷ dị cỡ nào! Một đối thủ Thập giai, lại khiến mình có cảm giác bất lực. Thật không thể tưởng tượng được.

Vậy, khi Đường Tam lớn lên sẽ đạt tới trình độ nào? Hắn có được huyết mạch siêu cấp, có phải sẽ áp đảo phía trên các Đại Yêu Hoàng, trở thành một tồn tại kinh khủng hay không? Thậm chí là siêu thoát khỏi thế giới này?

Năng lực của hắn nhất định có quan hệ đến Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, nhưng hắn vẫn luôn nhận mình là nhân loại mà không phải là Yêu Quái Tộc. Nếu nhân loại xuất hiện một vị Hoàng Giả như vậy ...
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không dám nghĩ tiếp. Hắn đột nhiên hiểu được vì sao lúc trước Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng bất an như thế rồi. Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cho rằng nỗi bất an đó đến từ Mỹ công tử nên không muốn nàng báo cáo công tác thành công. Nhưng Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng sai rồi, chính thức mang đến đe doạ cho Tổ đình hẳn là người trẻ tuổi này mới đúng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện