Độc Bạch cười hắc hắc nói: "Ngươi cũng đã thành Thần rồi, lúc nào mang theo huynh đệ đây! Ta miễn cưỡng xem như Bát giai rồi."
Đường Tam không khỏi bật cười, "Ngươi là Thiên Hồ Biến, có thể tới Bát giai đã vô cùng không dễ dàng. Hiện tại ngươi khống chế số mệnh thế nào?"
Độc Bạch nói: "Coi như cũng được. Mỗi ngày ngươi chúc phúc gì gì đó cho đảo Nguyệt Nha chúng ta, ngươi không thấy đảo Nguyệt Nha mưa thuận gió hoà, tất cả đều bình thường sao? Chuyện này ta có công lao không nhỏ đâu. Nên ngươi dẫn theo ta đi. Ngươi nói, tương lai ta có thể đột phá Thập giai hay không?"
Đường Tam gật đầu, nói: "Có khả năng. Vấn đề cường độ huyết mạch ta có thể giúp ngươi, nhưng chính ngươi vẫn phải khắc khổ tu luyện mới được, Tử Cực Ma Đồng không thể gián đoạn. Ngươi muốn tăng lên Thập giai, Tử Cực Ma Đồng ít nhất phải tu luyện tới cực hạn mới được, để cho Tinh Thần Lực của ngươi đạt tới trạng thái bão hoà trước đã."
"Được rồi, được rồi, dù sao tất cả ta đều nghe theo ngươi." Độc Bạch cười hì hì nói.
Trương Hạo Hiên nói: "Được rồi Độc Bạch, đừng chen ngang. Đường Tam, ngươi nói đi, tiếp theo ngươi định làm như thế nào."
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Lão sư, ta chuẩn bị lập một quốc gia trên biển của chúng ta."
"Lập nước?" Nghe được hai chữ này, tất cả mọi người không khỏi chấn động, ánh mắt đều tập trung trên người Đường Tam.
Vũ Băng Kỷ có chút lo lắng nói: "Thành lập đất nước có phải là quá vội hay không, các hòn đảo nằm rải rác và không dễ quản lý."
Đường Tam nói: "Vấn đề đảo phân tán ta đã giải quyết. Thành lập đất nước chính là vì muốn quản lý di dân tốt hơn. Bây giờ số lượng di dân ngày càng nhiều, tương lai còn mở rộng hơn. Nếu không có một hệ thống quản lý thống nhất thì rất bất lợi cho sự phát triển. Tương lai chúng ta muốn đủ mạnh chống lại Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc thì còn rất nhiều chuyện phải làm. Thống nhất dạy học cho bọn trẻ, thống nhất bồi dưỡng nhân tài, chế độ tu luyện, phát triển kinh tế, trồng trọt nông nghiệp, ... Việc cần làm còn nhiều lắm."
"Di dân mới bắt đầu, mọi người đều hưng phấn vì có được không gian sinh tồn nên phối hợp với nhau không có vấn đề gì. Nhưng khi mọi người có thể sinh tồn tốt hơn sẽ dễ dàng sinh ra tính ỳ, thậm chí kéo theo rất nhiều vấn đề khác. Tổ chức Cứu Thục tuy rằng có thể điều chỉnh ở một mức độ nhất định nhưng điều đó còn chưa đủ. Điều chúng ta cần là một hệ thống quản lý tốt hơn. Giống như một đất nước có thể quản lý dân chúng tốt hơn, do đó để dân chúng có thể tăng lên bản thân tốt hơn để tương lai thực sự cường đại hơn."
Cố Lý nói: "Tuy rằng chúng ta ở hải ngoại, nhưng nếu lập nước thì liệu có thể bị Yêu Tinh Đại Lục công kích hay không?"
Đường Tam hiểu ý của hắn, trầm giọng nói: "Ở trên Vô Tận Lam Hải, ta nắm chắc có thể thủ hộ tốt quốc gia của chúng ta."
Trương Hạo Hiên nói: "Chúng ta không có vấn đề gì. Ngươi cần chúng ta làm gì?"
Đường Tam nói: "Ở phương diện quản lý nhà nước thì cần lão sư điều phối rồi. Nếu là quốc gia thì chúng ta cần một hệ thống hoàn chỉnh. Lúc mới bắt đầu có thể thô sơ, nhưng không thể có vấn đề với phương hướng tổng thể."
Trương Hạo Hiên nói: "Ai là lĩnh tụ quốc gia này? Ngươi hay là Mỹ thành chủ?"
Đường Tam lắc đầu, nói: "Không ổn. Ta cảm thấy chúng ta có thể tạm thời tham khảo phương thức trên Yêu Tinh Đại Lục, cũng xây dựng một hội nghị để thống nhất quản lý. Chúng ta sơ bộ xây dựng nhà nước, không thích hợp có Đế Vương. Như vậy mọi người dễ tiếp nhận hơn. Hội nghị này ta, Mỹ công tử, Thánh Mẫu, ngài và các cao tầng trong tổ chức cũng có thể tham dự, thống nhất hệ thống. Tổng thể mà nói có thể phân thành hai hướng: văn và võ."
"Văn là an bang trị quốc, võ là bài trừ bên ngoài an tâm bên trong. Sau khi lập nước, chúng ta cần hiểu rõ trạng thái hiện tại. Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc cường đại, ít nhất trong vòng trăm năm nữa chúng ta vẫn không thể chống lại. Nhưng nhân loại chúng ta cũng có ưu thế của mình, chính là học tập và sáng tạo. Trong thời gian ngắn, hải ngoại vẫn là không gian sinh tồn chủ yếu của chúng ta, ta cũng tận lực lấy được không gian sinh tồn lớn hơn cho nhân loại. Ở phương diện quản lý quốc gia thì phải dựa vào sức mạnh ban đầu của tổ chức Cứu Thục, ở
phương diện bài trừ bên ngoài an tâm bên trong tạm thời giao cho chúng ta. Đại khái là như vậy."
Độc Bạch nhịn không được nói: "Đường Tam, ngươi nói thật sự có một ngày nhân loại chúng ta có thể chống lại Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc sao?"
Đường Tam mỉm cười, nói: "Tin tưởng ta, ngày đó sớm muộn gì cũng sẽ tới. Hiện tại, ánh rạng đông không phải đã xuất hiện sao? Mười năm trước, ngươi có thể tưởng tượng nhân loại chúng ta có thể có được một không gian sinh tồn ở hải ngoại không?"
Độc Bạch nhẹ gật đầu, "Đúng vậy! Thật sự có chút không thể tưởng tượng được. Ngươi không biết, khi chúng ta vừa tới nơi này, cảm giác tự do, không phải đề phòng mọi thứ xung quanh thật sự rất đẹp."
Đường Tam nói: "Đây là những gì chúng ta cần phải tiếp tục cố gắng để cho càng nhiều người có thể cảm nhận được. Như vậy mới có thể phát triển tốt hơn, để cho chủng tộc sinh sôi nảy nở."
Trương Hạo Hiên nói: "Ta đồng ý những lời này của ngươi. Ta sẽ cố gắng nhanh chóng câu thông với tổ chức. Hẳn sẽ không có quá nhiều ngăn cản."
Đường Tam chưa từng gặp qua cao tầng của tổ chức, nhưng khi Mỹ công tử trở thành Thành chủ thành Gia Lý, không hề nghi ngờ, mẹ con nàng có tiếng nói lớn nhất trong tổ chức. Mà hiện tại, Trương Hạo Hiên tổng quản lý việc di dân ra hải ngoại, đã có bọn họ cùng ủng hộ, tổ chức Cứu Thục muốn phản đối cũng rất khó. Huống chi, thành lập đất nước ở hải ngoại là sự kiện có ý nghĩa quan trọng với nhân loại, không có chuyện gì làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc hơn điều này. Tổ chức Cứu Thục cơ bản không có lý do gì để phản đối.
Vũ Băng Kỷ nói: "Lúc nào thì lập nước?"
Đường Tam mỉm cười, nói: "Chờ chúng ta kết nối các hòn đảo thì thời cơ sẽ đến."
Trình Tử Chanh nghi ngờ hỏi: "Làm sao kết nối? Dùng truyền tống trận sao? Nhưng mà truyền tống trận không tiện sử dụng a, có chút bất tiện."
Đường Tam lắc đầu, nói: "Không phải truyền tống trận, là phương pháp khác. Để ta giữ bí mật, đến lúc đó các ngươi sẽ biết."
Mỹ công tử ngồi bên cạnh hắn không khỏi mỉm cười, chỉ có nàng mới biết thực ra bây giờ Đường Tam cũng không biết Hải Cự Nhân tộc và Hải Thiên Thụ tộc kết nối đảo như thế nào. Nhưng có thể khẳng định là, hai tộc này chắc chắn sẽ cố gắng.
Đường Tam nói: "Đại sư huynh, Chanh tử sư tỷ, ta thấy các ngươi đều đã là Cửu giai đỉnh phong rồi. Nhất là Đại sư huynh, hẳn đã là Cửu giai đỉnh phong được một thời gian, chuẩn bị đột phá sao?"
Vũ Băng Kỷ gật đầu nói: "Ta đang chuẩn bị đột phá, Chanh tử vẫn cần tích luỹ một thời gian nữa. Gần đây ta luôn áp súc huyết mạch chi lực của mình, càng áp súc ta càng hiểu ngươi nói góp ít thành nhiều là có ý gì. Trước khi độ kiếp, tích luỹ càng thâm hậu thì tương lai có thể đi xa hơn. Hiện tại ta đã có chút không áp chế được nên mới cân nhắc đột phá."
Đường Tam gật đầu mỉm cười, nói: "Như vậy là tốt nhất. Huynh cứ chuẩn bị đi, chờ huynh chuẩn bị xong thì ta sẽ hộ pháp cho huynh. Chanh tử sư tỷ và Cố Lý sư huynh cũng phải bắt đầu chuẩn bị, giống như Đại sư huynh nói, góp ít thành nhiều mới là trọng yếu nhất. Tranh thủ tương lai ít nhất có thể tăng lên Thập Nhất giai."
Thiên phú của bọn họ đều không tính là mạnh, nếu không có Đường Tam ở đây, muốn đột phá lên Thập giai đã là rất khó. Nhưng cho dù được Đường Tam trợ giúp, dùng thiên phú của bọn họ, Thập Nhất giai đã là giới hạn rồi, không có cơ hội thành Hoàng.
Mà trên thực tế, trong lịch sử nhân loại, Mỹ công tử là người thứ nhất đạt đến cấp độ Thập Nhất giai. Mà trước mắt, nhân loại bên này còn chưa biết nàng là Thập Nhất giai. Đường Tam là người thứ hai.
Trương Hạo Hiên hỏi Đường Tam: "Lúc trước ngươi nói muốn tìm kiếm con đường tu luyện thuộc về nhân loại chúng ta, thế nào rồi?"