[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Trở về Hỏa Lê tộc


trước sau

Mỹ công tử gật đầu, nói: "Thời gian nửa năm vẫn có chút gấp gáp, chàng đừng tạo cho mình áp lực quá lớn, nếu không ta cùng chàng cao chạy xa bay." Nói xong, nàng cũng không khỏi cười rộ lên. Tu vi tăng lên khiến nàng tự tin hơn, nhất là sau khi nhìn thấy Đường Tam thi triển quyền hành Hải Thần ở Vô Tận Lam Hải, nàng hiểu chỉ cần dựa vào Vô Tận Lam Hải, ít nhất bọn họ sẽ không nguy hiểm.

Đường Tam cười nói: "Như vậy không được, ta nhất định phải danh chính ngôn thuận lấy lão bà của ta. Đến lúc đó, để cho bọn họ biết lợi hại, ta cũng muốn nhân dịp này uy hiếp Tổ đình. Chỉ có như thế nhân loại mới có nhiều cơ hội phát triển và không bị Tổ đình áp bách."

Mỹ công tử gật đầu, nói: "Có chàng ở đây thật tốt. Trương trấn trưởng từng nói với ta, hắn chỉ thực sự nhìn thấy hy vọng từ trên người chàng."


Đường Tam than nhẹ một tiếng, nói: "Có lẽ đây là vận mệnh an bài. Trong tăm tối đều có thiên ý, đây là ý chí vũ trụ."

Nói đến mấy chữ ý chí vũ trụ này, trong lòng hắn không khỏi phiền muộn. Đấu La Thần Giới đã từng đối mặt với vũ trụ. Trước ý chí vũ trụ, ngay cả Thần giới cũng nhỏ bé như thế.

"Ta phải trở lại. Lần này ta phát hiện một nơi gọi là Nham Tương Xích Hải, ở đó có một chủng tộc rất cường đại sinh sống. Bọn họ gọi là Hỏa Lê tộc, ta đã cùng bọn họ ký kết khế ước, để tương lai bọn họ trở thành minh hữu với nhân loại. Có một đồng minh mạnh mẽ như vậy sẽ có lợi rất lớn cho sự phát triển của nhân loại trong tương lai."

"Bây giờ nhân loại còn rất nhỏ yếu, mấy trăm năm sau cũng không thể phát triển đến trình độ có thể chống lại Yêu Tinh Đại Lục. Vì vậy chúng ta nhất định phải chuẩn bị thật tốt để có thể tạo thêm nhiều đồng minh cho nhân loại. Chỉ có như vậy, nhân loại mới có thể thực sự sống tốt hơn. Có thời gian phát triển, nhân loại nhất định có thể chính thức quật khởi."


"Được, chàng đi đi, ta cũng sẽ bắt đầu bế quan. Gần đây ta có không ít cảm ngộ. Thần Thức tăng lên quả thực phi thường quan trọng, có thể khiến ta cảm ngộ nhiều thứ hơn." Tuy rằng trong lòng nàng không nỡ, nhưng nàng hiểu được, hiện tại mỗi giây mỗi phút đều rất gấp gáp. Sự bận rộn của Đường Tam là mở đường cho tương lai.

Kỳ thật trong lòng Mỹ công tử cảm thấy đặc biệt may mắn, nếu không có Đường Tam, sau khi đến Thập giai chỉ sợ nàng muốn tăng lên cũng rất khó, cần mất rất nhiều thời gian để tôi luyện và chậm rãi tăng lên. Nhưng dưới sự trợ giúp của Đường Tam, sau khi nàng đột phá Cửu giai thì tốc độ tăng lên thậm chí còn nhanh hơn trước, bất tri bất giác đã thành tựu Đại Yêu Vương Thập Nhất giai. Đây là chuyện trước kia nàng chưa bao giờ nghĩ đến. Hơn nữa, bây giờ nàng được biết đến là đệ nhất thiên tài ở Thiên Vũ Đế Quốc, là tồn tại có khả năng thành Hoàng nhất trong tương lai.


Trong đó, thứ mà Đường Tam trợ giúp nàng nhiều nhất là tăng lên Thần Thức sau khi đột phá Thập giai. Tăng lên Thần Thức còn quan trọng hơn tăng lên huyết mạch chi lực. Ở cấp độ Thần Thức này, Thần Thức càng mạnh thì có thể dẫn dắt thiên địa linh khí càng nhiều, cũng có trợ giúp lớn giúp bản thân cảm ngộ.

Tín ngưỡng lực mà Đường Tam phản hồi cho nàng tương đương nàng là một nửa Hải Thần, như vậy tăng lên còn không nhanh sao?

Bản thân Đường Tam cũng thấy được lợi ích khi Thần Thức tăng lên nhanh chóng. Bản thân hắn là Thần Cách nên tăng lên còn nhanh hơn. Nhất là lần trước còn hấp thu nội tình vô số năm của Hải Cự Nhân tộc.

Tạm biệt Mỹ công tử, Đường Tam mới mở ra truyền tống cự ly xa.

Vừa mới ký kết khế ước với Hỏa Lê tộc hắn đã bỏ đi, chuyện này khiến người ta nghĩ như thế nào? Vì vậy hắn nhất định phải mau quay lại mới được.
Nhiệt độ xung quanh cao như thiêu đốt, khi Đường Tam trở lại tế đàn dưới lòng đất ở thành Hoả Thần thì quả thực có chút mệt mỏi.

Cho dù là hắn, tiến hành truyền tống cự ly xa cũng tiêu hao không nhỏ. Huống chi sau khi trở về hắn lại khoa trương luyện chế Thần Khí, còn tiêu hao phần lớn thần tính, sau đó lại lập tức truyền tống quay lại.

Vì vậy, khi Hỏa Linh Nhi lần nữa nhìn thấy Đường Tam thì phát hiện sắc mặt hắn có chút tái nhợt.

"Ngươi không sao chứ?" Hỏa Linh Nhi tiến lên hỏi.

Đường Tam theo bản năng nhanh chóng lùi lại ba thước, kéo dãn khoảng cách với nàng ta. Lúc trước trở về thiếu chút nữa khiến Mỹ công tử hiểu lầm, hắn nào dám để nàng ta đến gần mình.

Nhìn thấy
bộ dạng né tránh của Đường Tam, Hỏa Linh Nhi không khỏi tức giận, nói: "Ta là hồng thuỷ mãnh thú sao? Ngươi chạy cái gì. Ta đã nói với ngươi, tuy tộc ta hàng năm đều tổ chức Hỏa Thần Tiết, nhưng hiện tại ta chưa từng lựa chọn phu quân. Ngươi thắng đánh cược với Liệt Dương Vương, hiện tại ngươi chính là trượng phu của ta, ngươi không muốn để ta chạm vào ngươi, khế ước của chúng ta liền hết hiệu lực. Ta là tộc trưởng đời sau của Hỏa Lê tộc, ta nói được thì làm được."
Nàng thật sự tức giận, với tư cách là tộc trưởng kế tiếp của Hỏa Lê tộc, là đệ nhất mỹ nhân trong tộc, lại bị một nhân loại ghét bỏ như thế, nàng sao có thể không tức giận?

"Ngươi đừng hiểu lầm." Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Ta không có ý đó. Nhưng ta đã có thê tử, thật sự không thể lấy ngươi."

Hỏa Linh Nhi cường thế nói: "Ta không quan tâm. Ngươi có thê tử, đó là thê tử nhân loại của ngươi, không phải người Hỏa Lê tộc chúng ta. Hơn nữa, ta cũng không cần làm thê tử của ngươi, cho ta đứa bé là được. Con của ta và ngươi nhất định có thể thủ hộ quyền trượng Hỏa Thần tốt hơn."

Trên người Đường Tam có thần tính, Hỏa Linh Nhi rất thông minh, nếu có thể kết hợp với hắn sinh con nối dõi thì đứa bé rất có thể sẽ có thần tính cường đại. Đối với Hỏa Lê tộc chắc chắn có trợ giúp cực lớn.
Tuy rằng Đường Tam đã sớm biết Hỏa Lê tộc tôn trọng tự do, nhưng khi nghe vậy cũng không khỏi giật mình. Đối với đa số nam nhân, điều này hiển nhiên là một đề nghị vô cùng hấp dẫn. Hỏa Linh Nhi chẳng những có tướng mạo cực đẹp, dáng người cũng rất nóng bỏng, nam nhân bình thường không thể không thích. Nhưng mà, hắn bình thường sao? Hắn không bình thường a! Trong lòng hắn, trừ Tiểu Vũ của hắn, Mỹ công tử của hắn thì đã sớm không chứa được những tồn tại khác. Vậy sao có thể phát sinh chuyện gì với cô nương Hỏa Lê tộc tình cờ gặp được này?

Hỏa Linh Nhi vừa nói vừa nhào về phía Đường Tam một lần nữa. Hoả diễm xung quanh bốc lên, nhiệt độ tăng lên vài phần.

Đường Tam rất bất đắc dĩ, hắn không ngờ lúc về lại gặp phải tình cảnh như vậy.

Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể né tránh. Thời Không Chi Tháp từ trước ngực tuôn ra, tốc độ thời gian xung quanh lập tức chậm lại khiến công kích nhanh như chớp của Hỏa Linh Nhi cũng chậm lại.
"Linh Nhi cô nương, ngươi không nên vọng động. Ngươi xem như vậy được không, trước tiên ta giúp quyền trượng Hỏa Thần khôi phục một ít thần tính. Ta thật sự đã có thê tử, ta không thể phản bội nàng ấy. Huống chi, chúng ta vừa mới quen, sao có thể ..."

"Ngươi có phải là nam nhân hay không? Ta đã nói với ngươi, mỗi khi đến lễ Hỏa Thần Tiết là lúc tộc ta nhiệt huyết sôi trào, nhất định phải thổ lộ ra. Ta đã nhẫn nại nhiều năm như vậy, hiện tại ngươi đã ký kết khế ước với chúng ta, ta là lão bà mà ngươi giành được, ngươi nhất định phải phát sinh chuyện gì đó với ta, nếu không ta bị tộc nhân chê cười chết mất. Nếu ta chết, khế ước liền mất hết hiệu lực, nhân loại các ngươi thậm chí sẽ trở thành địch nhân của chúng ta."

Hỏa Linh Nhi hung hăng uy hiếp. Đường Tam cũng phát hiện trạng thái lúc này của nàng ta có chút không đúng. Đôi mắt vốn có màu hồng phấn trở nên đậm hơn, ngay cả da thịt trắng nõn cũng nhiều thêm một tầng hồng nhạt.
Có lẽ đây là đặc tính huyết mạch của Hỏa Lê tộc.

Đường Tam vốn dĩ muốn rời khỏi đây bằng cách truyền tống, nhưng khi phát hiện trạng thái của Hỏa Linh Nhi không bình thường, hắn đã từ bỏ suy nghĩ này. Bởi vì hắn có thể cảm giác được, lúc này, huyết mạch trong cơ thể Hỏa Linh Nhi không chỉ là táo bạo mà còn có chút hỗn loạn. Nếu không khai thông thì có thể tẩu hỏa nhập ma.

Giống như Hỏa Linh Nhi nói, nếu nàng ta thật sự xảy ra chuyện gì thì khế ước chỉ sợ không những không tồn tại, mà còn trở thành hận thù.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện