Lúc này Thưởng Nguyệt cũng đã trở lại khu vực chờ chiến của đội mình, cô nàng bực tức nhịn không được mắng một câu:
- Khốn kiếp.
Nàng tức giận cũng phải thôi, vì lực công kích của Lục Liên Trang Tiểu Hình Hồn Đạo Pháo mạnh hơn song đao của nàng rất nhiều, nhất là tất cả các viên pháo bắn ra đều trúng mục tiêu, ấy vậy mà Từ Tam Thạch có thể đỡ được mà không hề lùi về sau bước nào, rõ ràng ban nãy hắn chỉ lừa nàng lùi về sau mà thôi.
Lực phòng ngự thật mạnh!
Đôi đồng tử của Tư Đồ Vũ khẽ co rút, thần kinh của hắn lúc này có thể nói là căng như dây đàn, bởi vì rõ ràng hai người cùng có tu vi Hồn Tông, hắn có chiến pháp Hồn Đạo Pháo Đài vững chắc như thế rõ ràng phải chiếm ưu thế mới đúng. Hơn nữa đối tượng khắc chế nhất còn là Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự, theo lý mà nói đối thủ của hắn phải bị hắn áp chế đến thua mới thôi. Nhưng... tại sao hắn sử dụng Lục Liên Trang Tiểu Hình Hồn Đạo Pháo công kích mãi mà đối phương không lùi về sao dù chỉ là nửa bước?
Thực lực của Tư Đồ Vũ không chỉ có thế, ba ống sắt nhỏ ở hai đầu vai của hắn bắt đầu chuyển động, đầu ống sắt theo sự điều khiến của cơ thể mà bắt đầu điều chỉnh vị trí. Sau đó, từng tiếng
"bụp, bụp" vang lên, và trên bầu trời bắt đầu xuất hiện từng quả cầu ánh sáng màu trắng thong thả bay theo quỹ đạo parapol, vượt qua tấm chắn và rơi về phía sau lưng Từ Tam Thạch.
Đồng thời sử dụng hai Hồn Đạo Khí có lực công kích mạnh mẽ nên sau đó Tư Đồ Vũ tạm dừng tấn công một chút, và cũng trong tích tắc này, Từ Tam Thạch đột nhiên đứng lên.
Hiện giờ hắn không có Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo giúp đỡ, sự phán đoán của hắn đều dựa vào lực công kích đến tâm chắn trước mặt hắn đột ngột thay đổi.
Từ Tam Thạch sau khi đứng lên đột ngột bùng nổ. Hai chân tăng tốc và Hồn Hoàn thứ hai của hắn cũng cùng lúc phát sáng.
Lúc này theo quỹ đạo của sáu quả cầu ánh sáng trên bầu trời có lẽ không chạm vào Từ Tam Thạch được nhưng dường như nó có linh tính vẫn đuổi theo Từ Tam Thạch không buông, mà Từ Tam Thạch sau khi bắt đầu tăng tốc lại cứ như không phát hiện có gì bất thường mà chỉ liên tục vọt về trước.
Thắng?
Cục diện trước mắt hoàn toàn nằm trong tính toán của Tư Đồ Vũ, cho nên hắn thậm chí còn nghĩ rằng chiến thắng đang đến rất gần rồi. Sau đó, Hồn Đạo Pháo Đài trên người hắn lập tức sáng lên, ánh sáng đó mạnh đến nỗi chiếu vào các Hồn Đạo Khí trên người hắn chiến hắn trở nên nổi bật, tiếp đó, mười luồng ánh sáng màu trắng lại bùng nổ bắn về phía Từ Tam Thạch.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Ngay lúc này, Bối Bối đang ngồi ở khu vực chờ đấu khẽ lên tiếng nhắc nhở Hoắc Vũ Hạo:
- Nhìn kỹ.
Hắn còn chưa nói xong thì trên sàn đấu đã phát sinh biến hóa.
Cục diện công trước lẫn sau ép Từ Tam Thạch gần như phải bước vào tử lộ, hắn bắt buộc phải dùng Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn đỡ loạt công kích từ Hồn Đạo Khí ở phía trước nhưng vậy thì sẽ không bảo vệ được phía sau. Mà uy lực công kích của hai đòn tấn công trước sau đều vô cùng khủng bố.
Bị vây như vậy hắn có thể làm gì bây giờ?
Trong đầu Từ Tam Thạch nháy mắt liền có đáp án.
Hắn vốn di chuyển tương đối nhanh, lúc này lại tiếp tục tăng tốc, ngay sau đó các khán giả đứng xem quan sát hắn cũng cảm thấy có chút hoa mắt. Cả người Từ Tam Thạch vọt về trước nhanh như một cơn gió, trong khoảnh khắc đó, bóng hình hắn lướt đi trông như xuất hiện mười mấy Từ Tam Thạch vậy. Tất cả các tia sáng đạn pháo tấn công trước mặt hắn ít nhất 2/3 bị lệch mục tiêu. Còn sáu viên cầu ánh sáng ở phía sau thì bị hắn tránh né và đập tan được đến bốn quả.
Không chỉ thế, Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn trong tay Từ Tam Thạch cũng đột nhiên vỡ nát hóa thành vô số mảnh nhỏ lớn chừng một bàn tay phân tán ra khắp quanh người hắn, mỗi một tấm chắn di chuyển đến đúng nơi hắn không thể tránh né công kích được. Dĩ nhiên, vị trí hai quả cầu ánh sáng đang bay đến cũng không ngoại lệ.
Tiếng nổ vang rền khắp sàn đấu thế nhưng không có một công kích nào chạm được vào người Từ Tam Thạch, mà hắn thì không ngừng di chuyển trong màn mưa bom bão đạn, tiếp cận Tư Đồ Vũ.
Tư Đồ Vũ trông thấy cảnh tượng trước mắt cực kỳ chấn động, đây là tốc độ của một Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự sao? Nhưng, hắn là đội trưởng của học viện Vân La, tuy khiếp sợ nhưng vẫn điều khiến Hồn Đạo Pháo Đài không quên tấn công.
Tụ Lực Hồn Đạo Pháo cấp bốn trên lồng ngực hắn lập tức lóe sáng, nãy giờ hắn không sử dụng đến Hồn Đạo Khí này cũng vì nó cần một lượng hồn lực quá lớn. Nhưng đến giờ phút này Tư Đồ Vũ còn lo đến chuyện đó sao? Hắn lập tức rót toàn bộ Hồn Lực còn lại trong cơ thể vào Tụ Lực Hồn Đạo Pháo.
Có thể quan sát thấy rõ ngay họng pháo của Tụ Lực Hồn Đạo Pháo ánh sáng dường như bị bóp méo, hơn nữa khi nó lóe sáng bắn lên, không khí trên sàn đấu nháy mắt vặn vẹo.
Ánh mắt Tư Đồ Vũ lộ vẻ điên cuồng, một kích cuối cùng cũng đã phát động.
Nếu như có người có thể đến gần Từ Tam Thạch nhất định sẽ phát hiện hiện giờ vẻ tươi cười bỡn cợt có phần bỉ ổi của hắn đã biến mất, thay vào đó là một sự lạnh lùng khiến người rét run.
Những mảnh nhỏ đang lượn lờ xung quanh người hắn lại hợp thành Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn to lớn như củ, ngay lúc Tụ Lực Hồn Đạo pháo bùng bổ thì hắn cũng đưa chân trái bước sang ngang một bước.
Hắn bước một bước ra đồng nghĩa với việc Tụ Lực Hồn Đạo Pháo có thể khóa chặt hắn nhưng ánh sáng màu đen trên Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn đột nhiên bừng sáng, cả tấm chắn hóa thành một cái kính thật lớn.
Tụ Lực
Hồn Đạo Pháo đúng là có sức công kích rất lớn nhưng nó chưa kịp chạm vào người Từ Tam Thạch đã va phải Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn nay là một cái kính thật lớn và bị khúc xạ xạ tấn công về phía lớp màn phòng ngự bên ngoài.
Hai chân Từ Tam Thạch đứng vững sừng sừng giữa sàn đấu, Tụ Lực Hồn Đạo Pháo còn chưa kịp khúc xạ hết thì hắn đã nghiên người va chạm vào phía trên Hồn Đạo Pháo Đài Tư Đồ Vũ.
Từng tiếng nổ lớn lại vang lên, Tư Đồ Vũ bị va chạm văng lên bay thẳng về phía màn phòng hộ rồi mới ngã xuống, bên cạnh hắn rơi đầy những mảnh vỡ của Hồn Đạo Khí.
Nên nhớ, Tư Đồ Vũ đang sử dụng Hồn Đạo Pháo Đài, hơn nữa thể trọng của hắn không bé, tổng trọng lượng của người và Hồn Đạo Khí lên đến năm trăm cân. Vậy mà khi hắn va chạm với Từ Tam Thạch, cả người bỗng nhẹ bẫng không có chút sức chống cự.
Từ Tam Thạch đứng ở ngay rìa sàn đấu, vẻ mặt đã trở về dạng vô lại bình thường, hơn nữa hắn còn cười híp mắt nhìn về phía khu vực chờ chiến của học viện Vân La, nhìn chằm chằm Mã Anh Tuấn đang trợn mắt đầy kinh hãi nói:
- Này, xem đi, ta không có lừa ngươi. Vừa rồi ta đã rất nhẹ tay.
- Ừ... ừ.
Mã Anh Tuấn liên tục gật đầu, hắn chỉ còn biết đáp một tiếng như vậy chứ không biết phải nói gì nữa.
Tiêu Tiêu khẽ nói:
- Không ngờ thực lực của Từ học trưởng lại mạnh đến vậy.
Từ trước đến nay, ấn tượng về Từ Tam Thạch trong lòng mọi người không quá sâu sắc, ngoài chuyện hắn là một Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự thì không còn gì nữa. Đa số khi nhắc đến hắn mọi người chỉ nhớ đến chuyện hắn không ngừng quấn quýt say mê Giang Nam Nam, mãi đến hôm nay hắn liên tục thắng ba trận đấu mới khiến mọi người thấy rõ thực lực thật sự của hắn là như thế nào.
Với tu vi Hồn Tông mà có thể chiến thắng một Hồn Đạo Sư cấp bốn, đây là một chuyện không dễ chút nào. Huống chi hắn còn liên tục một lúc thắng đến ba người.
Bối Bối gượng cười nói:
- Tên ngốc này lúc nào cũng bỉ ổi như thế. Các ngươi quên mất chuyện lúc nhập học hắn đã là đệ tử năm sáu rồi sao? Nếu hắn muốn có lẽ lúc này đã tiến vào nội viện. Tên ngốc kia vì theo đuổi Giang Nam Nam mà chủ động xin được ở lại lớp. Nghe nói khi đó lão sư chủ nhiệm của hắn tức muốn hộc máu. Hơn nữa, ta có thể nói, tên này là Chiến Hồn Sư có thiên phú cực kỳ hiếm thấy. Người nào xem thường hắn nhất định sẽ chịu thiệt thòi to. Trong bảy người chúng ta, xét về mặt tu vi hắn đứng đầu mới đúng. Đệ tử học viện Sử Lai Khắc làm sao chỉ có thể đơn giản đánh giá bằng số lượng Hồn Hoàn?
Bối Bối nói không sai, đệ tử học viện Sử Lai Khắc không thể nào chỉ đánh giá thực lực bằng số lượng Hồn Hoàn.
Từ Tam Thạch vào học viện từ rất sớm, hắn hưa đến mười lăm tuổi đã có thể tham gia kỳ sát hạch tốt nghiệp ngoại viện, bấy nhiêu đã đủ thấy hắn không phải người tầm thường rồi. Hắn và Bối Bối cùng được gọi là đệ tử mạnh nhất ngoại viện thì làm sao có thể phán đoán đơn giản như thế? Muốn được như vậy phải đồng thời xét đến thiên phú, thực lực, sức chiến đấu và một vài phương diện khác nữa.
Vũ Hồn Huyền Minh Quy của Từ Tam Thạch có thể xưng là một trong những vũ hồn mạnh nhất hệ phòng ngự. bởi vì ngay từ khi thức tỉnh, bản thân nó đã có lực phòng ngự vĩnh hằng. Ít nhất từ khi Bối Bối quen Từ Tam Thạch đến nay, trong số các bạn đồng học chưa từng thấy có người có thể phá vỡ được lực phòng ngự của hắn.
- Huynh đệ, nhớ giữ lời nha.
Từ Tam Thạch nhìn Tư Đồ Vũ đang gian nan đứng dậy nói.
Khi Tư Đồ Vũ dùng đến Hồn Đạo Pháo Đài sợ nhất là xuất hiện tình trạng này, cả người hắn đều là Hồn Đạo Khí, trong đó số lượng Hồn Đạo Khí bị phá vỡ không ít, hơn nữa hắn bị thương chảy máu mũi và miệng rất nhiều, hắn phải nhờ đến các bạn cùng đội giúp đỡ mới tháo các Hồn Đạo Khí ra được.
Hắn ngẩng đầu nhìn Từ Tam Thạch rồi gật đầu nói:
- Ta thua, thua tâm phục khẩu phục. Chúng ta, học viện Vân La, nhận thua.
Từ Tam Thạch cười nói:
- Được, nói lời giữ lời mới là đàn ông. Lực công kích của ngươi đúng là rất mạnh nhưng bất quá ta nghĩ ngươi nên gia nhập quân đội thì tốt hơn. Trong tình huống một chọi một sẽ có rất ít người có thể thắng được ngươi.
Hắn nói xong liền xoay người đi về phía các đồng đội của mình.
Thắng, đúng vậy, học viện Sử Lai Khắc lại thắng thêm một trận nữa, mà lúc này người ra thi đấu chỉ có một, hơn nữa lại còn là một Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự chỉ có bốn Hồn Hoàn.
Hắn một mình chiến thắng ba đối thủ, khán giả ai cũng thấy rõ ba đối thủ của hắn đến từ học viện Vân La đều là những Hồn Đạo Sư rất mạnh, mấy người còn lại trong đội bên kia đều có tu vi khá thấp, tất cả chỉ mới đến bậc Hồn Tôn, có tiếp tục thi cũng không thể giành được thắng lợi.