Đối với đội Sử Lai Khắc Thất Quái chính thức thì thực lực của học viện kia cũng không đáng nhắc đến nhưng với đội Sử Lai Khắc Thất Quái hiện nay lại khác. Nếu trận này thua thì thực lực của bọn họ đều sẽ bị mọi người biết hết. Mà bọn họ thật sự có khả năng thắng trận này sao? Thứ nhất hiện nay bọn họ chưa biết sẽ rút thăm trúng phương thức thi đấu nào, mà với sự chênh lệch thực lực hiện nay thì dù rút vào cái nào bọn họ cũng không chiếm được ưu thế. Vương Ngôn sau khi tính toán thậm chí còn nghĩ đến việc bỏ qua trận này, dù sao đây là thi đấu vòng tròn, dù thua một trận cũng không sao. Chỉ cần qua trận này thì từ các trận sau Lăng Lạc Thần đã có thể ra thi đấu. Có vị Hồn Vương khống chế băng trấn thủ, phối hợp với thuộc tính băng cực hạn của Hoắc Vũ Hạo thì các trận đấu kế tiếp sẽ dễ thở hơn, huống chi nhiều nhất ba trận nữa là Mã Tiểu Đào và Đái Thược hành cũng có thể bình phục. Chỉ cần đợi được đến lúc hai vị Hồn Đế này trở về thì thực lực của Sử Lai Khắc sẽ tăng vọt.
Có điều, khi Vương Ngôn nói muốn bỏ qua trận đấu này đã bị cả nhóm Sử Lai Khắc Thất Quái đồng lòng phản đối. Bọn họ không phải ngày đầu tham gia cuộc thi, bọn họ đã hiểu rõ vinh dự của Sử Lai Khắc là như thế nào, cho nên bọn họ càng không thể để vinh dự của học viện bị hủy trong tay mình.
Vì thế, bảy người bọn họ nhấn mạnh dù trận sau có thua cũng phải liều mạng dốc toàn lực. Hơn nữa còn họ không hẳn là không còn cơ hội. Tuy tu vi cả nhóm không cao nhưng mỗi người đều là thiên tài tuyệt diễm. Khi bọn họ cùng phối hợp với nhau sẽ có khả năng phá vỡ thực lực tổng thể của đối phương. Vương Ngôn thấy thái độ kiên quyết của cả nhóm cũng không tiếp tục phản đối nữa, vì hắn biết nếu vì ẩn giấu thực lực mà bỏ qua trận đấu này chắc chắn sẽ để lại một bóng ma trong lòng bọn nhỏ. Hắn tuyệt đối không muốn để chuyện đấy xảy ra.
Sở dĩ ban nãy Hoắc Vũ Hạo cảm thấy lo lắng vì sau trận đấu này hắn lại càng hiểu ra bất cứ học viện nào có thể tham gia cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái đều không yếu. Trận đấu này bọn họ đã rất rất may mắn mới có thể chiến thắng, nhất là hành động bất ngờ lúc đầu làm Trầm Sách thất thủ. Cũng vì lý do đấy cả nhóm mới cảm thấy không thoải mái.
Đây chỉ mới là đội ngũ có một Hồn Vương, còn đội bọn họ sắp phải đấu có đến ba Hồn Vương, thực lực tổng thể của bọn họ hơn xa học viện Thiên Linh kia, vậy thì cục diện sẽ đi đến mức nào đây?
Trong trận đấu vòng tròn đầu tiên, đối thủ của học viện Thiên Linh chính là đối thủ sắp tới của học viện Sử Lai Khắc. Trận đấu đó cũng chính là trận mà bảy người Sử Lai Khắc lén xem từ trên mái nhà của Tinh Hoàng Tửu Điếm. Lúc ấy, học viện Thiên Linh hoàn toàn bị đối thủ nghiền nát, một cơ hội trở mình cũng không có. Phương thức chiến đấu của trận đó là một đấu một, bên phía học viện kia chỉ cử ra ba học viên đã giải quyết được học viện Thiên Linh, mà trong số ba người đó chỉ có hai người là Hồn Vương, đội trưởng và một số thành viên còn lại cũng chưa ra tay.
Không thể thua? Vậy phải làm sao mới thắng được? Đây là câu hỏi không ngừng lẩn quẩn trong đầu Hoắc Vũ Hạo. Hắn tự hỏi trong một thời gian ngắn làm sao có thể tăng cường thực lực? Hắn chỉ cần thực lực của mình đủ để đấu trong trận kế tiếp là được.
Hắn hoàn toàn biết rõ hiện nay thực lực của mình mạnh đến đâu, Hồn Kỹ của hắn đều là những kỹ năng khủng bố, cho dù kỹ năng phụ trợ cũng không ngoại lệ, với lại số lượng còn phong phú hơn hẳn những Hồn Tông bình thường.
Tuy tu vi của hắn mới chỉ là Đại Hồn Sư nhưng nếu đối thủ là Hồn Tôn hắn cũng có cơ hội chiến thắng, có điều, nếu là Hồn Tông thì không thể, một chút hi vọng chiến thắng hắn cũng không có. Tuy về mặt Hồn Kỹ hắn hơn Hồn Tông bình thường nhưng điểm yếu của hắn là hồn lực không đủ, cho dù có sự trợ giúp từ Bình Sữa cũng không thể, thử nghĩ xem, trong chiến đấu mà hồn lực không đủ thì sẽ thế nào?
Cho nên, Hoắc Vũ Hạo cẩn thận tính toán nếu một đấu một cùng lắm hắn chỉ giải quyết được đối thủ là Hồn Tông. Chỉ khi nào đấu cả đội hắn mới có thể phát huy được tác dụng cao nhất.
Hắn có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính băng, nếu gặp đối thủ có thuộc tính hỏa hoặc băng thì hắn đều có thể áp chế năng lực của đối phương. Nhất là hồn sư thuộc tính băng, cho dù cấp bậc Hồn Vương hắn cũng tin chắc có thể áp chế được như hôm nay, đây là thuộc tính tương sinh tương khắc không liên quan đến vấn đề tu vi thấp hay cao, xét trong thuộc tính băng, hắn chính là chúa tể, vậy thì những thuộc tính băng bình thường gặp hắn làm sao dám phản kháng nữa? Trừ khi tu vi của hai bên chênh lệch thật lớn mới có thể không bị ảnh hưởng.
Kế tiếp, hắn có thể sử dụng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng trợ giúp cả nhóm, lúc đó đồng đội của hắn có thể thông qua đó phán đoán tình hình một cách chính xác, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng của chiến thắng ngày hôm nay.
Nếu trận kế tiếp bọn họ cũng may mắn rút thăm được đoàn chiến thì tác dụng của hắn lại càng lớn, ít nhất hắn và Vương Đông còn một kỹ năng có cấp bậc Hồn Vương là Hoàng Kim Lộ.
Cả nhóm học viện Sử Lai Khắc cũng không biết sau khi bọn họ ra về thì học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cũng đứng dậy bỏ đi. Hôm nay lẽ ra bọn họ sẽ không đến đây vì không có lịch thi đấu nhưng
do học viện Sử Lai Khắc có trận thi đấu nên bọn họ mới đến để quan sát.
Hai học viện nổi bật nhất cuộc thi gần như lần lượt trở về Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm.
- Đến phòng hợp.
Hai sư phụ dẫn đội không hẹn mà cùng đưa ra một mệnh lệnh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnVương Ngôn nhìn cả nhóm Sử Lai Khắc Thất Quái đang vây quan mình rồi hít sâu một hơi nói ra lời tự đáy lòng:
- Bọn nhỏ, cám ơn các con. Thật lòng ta cũng không ngờ các con có thể liên tiếp chiến thắng. Có thể nói các con vì bảo vệ vinh dự của học viện mà cố gắng hết mình. Các con là đội dự bị lẽ ra hôm nay đến đây chỉ để học hỏi kinh nghiệm, nhưng giờ lại phải trở thành người gánh vác trách nhiệm lớn lao kia. Bất kể là ta hay học viện đều không còn yêu cầu cao hơn cho các con nữa.
Bối Bối mỉm cười nói:
- Vương lão sư, ngài đừng nói thế. Nếu là học hỏi kinh nghiệm thì cứ xem như chúng ta học hỏi kinh nghiệm một cách triệt để đi. Ngài cứ bố trí chiến thuật, cả nhóm đều tin tưởng vào ngài.
Vương Ngôn nhìn cả nhóm thật lâu rồi nói:
- Các con thật sự quyết định như vậy?
Bối Bối dẫn đầu, bảy người Sử Lai Khắc Thất Quái đồng loạt đứng dậy, cả nhóm nhìn chằm chằm Vương Ngôn bằng ánh mắt kiên quyết, trong bảy người bọn họ không có ai muốn lùi bước cả, cho dù là người có thực lực kém nhất là Tiêu Tiêu cũng vậy.
- Tốt, các con xứng đáng là tinh anh của học viện Sử Lai Khắc. Ta cảm thấy tự hào vì các con.
Hốc mắt Vương Ngôn có chút ươn ướt, gương mặt cũng đỏ lên. Không hiểu tại sao hiện giờ hắn cảm thấy mấy đứa nhỏ trước mắt thật là đáng yêu. Học viện đã không sai khi chọn bọn chúng làm thành viên đội dự bị. Trong giai đoạn quan trọng nhất, không có ai hoảng sợ, càng không có ai nhát gan, tất cả đều kiên quyết, đều bướng bỉnh như nhau. Đừng quên, tuổi trung bình của bọn chúng còn chưa đến mười bốn nữa.
- Bọn nhỏ, ta dám chắc chỉ cần lần này chúng ta có thể bình an trở về, các con sẽ trở thành một trong những nhân tài ưu tú nhất trong vòng một trăm năm trở lại đây. Được rồi, ta cũng không nói những chuyện không liên quan nữa, bắt đầu bố trí chiến thuật.
Vương Ngôn vẫy tay ý bảo mọi người ngồi xuống.
- Đối thủ kế tiếp của chúng ta rất mạnh, trong cuộc thi lần trước bọn họ còn đi đến được vòng tứ kết nhưng không may cho bọn họ đối thủ trong trận đấu ấy là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư nếu không ta tin chắc bọn họ còn có thể vào sâu hơn nữa. Trong đội chính thức của bọn họ có ba Hồn Vương và bốn Hồn Tông. Vì trước khi đến đây thi đấu thực lực của chúng ta khá mạnh nên chỉ nghiên cứu về tám đội đứng đầu. Mà học viện đó lại trùng hợp là học viện ta tìm hiểu nhiều nhất, đội trưởng của bọn họ có thể nói là thiên tài ưu tú nhất trong vòng ngàn năm trở lại đây của học viện ấy. Cho dù hắn có vào học viện Sử Lai Khắc chúng ta thì rất có cơ hội cũng có một vé vào đội tuyển chính thực. Huyền lão còn từng nói nếu hắn đến học viện Sử Lai Khắc chúng ta thì chắc chắn trước hai mươi tuổi sẽ có thể đột phá cấp bậc Hồn Đế, đáng tiếc bị chậm một chút.
Nghe Vương Ngôn nói đến đây, bảy người Sử Lai Khắc không khỏi chấn động. Tuy rằng bọn họ biết đối thủ sắp tới của mình rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh đến cấp bậc này. Thử hỏi nếu bảo bọn họ đấu với Đái Thược Hành hoặc Mã Tiểu Đào thì bọn họ có cơ hội chiến thắng không?
Vương Ngôn trầm giọng nói tiếp:
- Đây cũng là lý do tại sao ta muốn bỏ qua trận đấu này. Có hắn dẫn đội cộng thêm hai cường giả bậc Hồn Vương, cơ hội của chúng ta quá mong manh. Hiện nay tu vi của hắn đạt cấp bậc bao nhiêu thì ta không biết, vì trong các trận đấu trước hắn không hề ra thi đấu nhưng theo khí tức của hắn tám chín phần là chưa đến bậc Hồn Đế. Bởi vì sau khi có Hồn Hoàn thứ sáu, Hồn Sư sẽ thoát thai hoán cốt, trên người sẽ có dấu hiệu bước vào của cường giả cấp cao, trên người hắn ta không cảm nhận được khí tức ấy, nhưng có lẽ cấp bậc thật sự của hắn cũng không kém bao xa.
- Theo nghiên cứu của ta, người kia tính tình rất kiêu ngạo, cho nên, đối thủ sắp tới của bọn họ là học viện Sử Lai Khắc thì không những làm ý chí chiến đấu của bọn họ tăng cao mà dục vọng chiến thắng cũng rất lớn. Mà bọn họ cũng sẽ không cho chúng ta một may mắn nào, ta nghĩ bọn họ sẽ dựa vào trận đấu kế tiếp để kiểm tra thực lực của mình.
- Ta đã suy nghĩ kỹ, chỉ khi nào rút thăm được đoàn chiến chúng ta mới có cơ hội trở mình.
Lúc này mọi người đều hoàn toàn tập trung lắng nghe những gì Vương Ngôn giảng giải.
- Nếu là đoàn chiến, cơ hội của chúng ta chủ yếu có từ một người trong số các con. Người ta muốn nói đến chính là Từ Tam Thạch...