Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Linh Mâu thiếu niên (2)


trước sau

Hồn Lực từ cấp một đến cấp mười gọi là Hồn Sĩ, khi thức tỉnh Vũ Hồn, tiên thiên Hồn Lực càng mạnh thì thiên phú tu luyện Hồn Lực càng cao, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn. Nếu muốn sau khi thức tỉnh Hồn Lực liền đạt đến cấp mười thì phải là người có thiên phú cực cao, gọi là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, hay Hồn Sư thiên tài, chỉ cần Vũ Hồn không quá tệ tương lai nhất định sẽ có thành tựu.
Hoắc Vũ Hạo tuy là con trai của Công Tước kia nhưng không có kế thừa được Vũ Hồn cường đại. Nếu không, Công Tước phu nhân cũng không có gan mà giấu diếm Công Tước nữa, và từ đấy về sau vận mệnh của phụ mẫu Hoắc Vũ Hạo sẽ hoàn toàn thay đổi.
Đáng tiếc, Vũ Hồn của Hoắc Vũ Hạo lại thuộc loại biến dị cực kỳ hiếm thấy.
Linh Mâu, đây là Vũ Hồn của Hoắc Vũ Hạo.
Vũ Hồn này thuộc loại trung bình, có số lượng rất ít, nó không thuộc về Khí Vũ Hồn, cũng không thuộc về Thú Vũ Hồn, bởi vì Vũ Hồn sau khi thức tỉnh nó chính là một bộ phận của cơ thể, ví dụ như tay, chân... Bạn đang đọc truyện tại Truyện 5s - www.Truyện 5s
Bất cứ Vũ Hồn nào thuộc loại này cũng cực kỳ cường đại thế nên xác suất xuất hiện mới thấp đến thảm thương. Cho nên mỗi khi xuất hiện đều cực kỳ được coi trọng.
Nhưng, lại đáng tiếc là, Vũ Hồn này của Hoắc Vũ Hạo còn có thêm một cái ngoại lệ.
Linh Mâu Vũ Hồn, tất nhiên vị trí là ánh mắt, đây là một loại vô cùng hiếm thấy, nếu là bình thường có thể nói Hoắc Vũ Hạo sẽ trở thành người cực kỳ quan trọng, nhưng Vũ Hồn này có hai điểm ngăn cản hắn phát triển. Thứ nhất, khi hắn thức tỉnh Vũ Hồn thì Tiên Thiên Hồn Lực chỉ là cấp một, có thể nói thiên phú cực kém, tốc độ tu luyện nhất định cực kỳ chậm. Điểm thứ hai lại càng chết người hơn, thuộc tính tinh thần của hắn quá hiếm thấy, nên đồng dạng tinh thần thuộc tính của Hồn thú cũng hiếm thấy theo. Mà mỗi một vị Hồn Sư, mỗi khi Hồn Lực tăng được mười cấp sẽ phải liệp sát hồn thú tương thích với thuộc tính của mình hấp thu thành Hồn Hoàn để tạo ra đột phá.
Hồn Hoàn chẳng những là thứ cần thiết hổ trợ đột phá bình cảnh còn là thứ cung cấp kỹ năng đặc thù cho từng Hồn Sư, đây mới là điểm quan trọng nhất của nó.
Và bản thân Hoắc Vũ Hạo bị hai hạn chế kia có thể nói cả đời này hắn muốn chuyển mình cũng là chuyện xa vời.
Bất quá nói thế nào hắn cũng là con trai của Công Tước, hắn có thể có phương pháp tu luyện Hồn Lực. Chỉ là phải tốn thời gian rất dài rất dài để tu luyện mà thôi, đấy cũng bởi vì thiên phú của hắn quá kém.
Ở phủ Công Tước, cho dù là những người hầu nhỏ tuổi chỉ cần thức tỉnh Vũ Hồn, chậm nhất ba năm Hồn Lực đã đạt đến cấp mười, trở thành Hồn Sĩ.
Còn Hoắc Vũ Hạo, mãi đến năm hắn mười một tuổi, suốt năm năm cố gắng không ngừng, Hồn Lực của hắn mới miễn cưỡng đạt đến cấp mười. Hơn nữa năm năm này là năm năm hắn không ngừng cố gắng, có thể nói sự cố gắng của hắn phải gấp hai gấp ba lần bạn bè đồng lứa!
Sau khi mẫu thân hắn qua đời, Hoắc Vũ Hạo vẫn tiếp tục ở lại Công Tước phủ thêm một năm nữa, dù sao hắn vẫn còn nhỏ, liều lĩnh rời khỏi đây cũng không thể làm gì, cho nên hắn lựa chọn ở lại, dồn hết hận thù và ủy khuất nén sâu vào lòng. Cũng vì thế mà tâm tình của hắn so với bạn bè đồng lứa trưởng thành hơn rất nhiều.
Mẫu thân hắn từng dạy rằng, nếu hắn muốn nổi bật, có tương lai, chỉ có thể trở thành Hồn Sư. Cho dù là một Hồn Sư bình thường, địa vị cũng hơn hẳn một người bình thường.
Hôm qua, cuối cùng sau bao khắc khổ và cố gắng không ngừng, Hồn Lực của hắn đã đạt đến cấp mười, đây cũng là quy ước hắn tự đặt ra cho mình, vượt qua được mới rời phủ.
Lúc này hắn cần một cái Hồn Hoàn, cho dù là Thập niên Hồn Hoàn thấp nhất cũng được a! Chỉ cần như thế hắn đã đủ điều kiện thở thành một Hồn Sư chân chính, có một kỹ năng của riêng mình.
Ở Đấu La Đại Lục, cấp bậc Hồn Hoàn phân chia theo số năm tuổi của Hồn Thú, thống nhất chia thành: Thập niên Hồn Thú, Bách niên Hồn Thú, Thiên niên Hồn Thú, Vạn niên Hồn Thú và Thập vạn niên Hồn Thú.
Hồn Sư nhất định phải tự mình liệp sát Hồn Thú sau đó mới có thể hấp thu Hồn Hoàn.
Hoắc Vũ Hạo biết nếu hắn tiếp tục ở lại phủ
Công Tước thì không thể nào có được Hồn Hoàn. Ở đây chắc chắn sẽ không có người đồng ý giúp hắn. Vì thế, mặc dù hắn biết với thực lực bản thân hiện tại muốn đạt được Hồn Thú cũng phải cửu tử nhất sinh, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, vả lại bản thân hắn, nghé con không sợ cợp mới một mình rời khỏi phủ Công Tước.
Hắn cứ đi về hướng bắc, cuối cùng cũng đến được đường lớn, Hoắc Vũ Hạo tuy rằng còn bé nhưng mục đích của hắn là đạt được Hồn Hoàn nên có thể nói đã chuẩn bị hết mọi thứ cơ bản. Trong cái túi nhỏ đeo trên vai kia ngoài một vài bộ quần áo còn có chút lương khô, một chút tiền mà mẫu thân hắn cực khổ dành dụm suốt mấy năm nay và một thanh đoản đao nữa. Quan trọng nhất là có cả một cái bản đồ đại lục cơ bản.
Phủ Công Tước và Tinh La thành nều nằm ở phía Bắc Trung Bộ của Tinh La đế quốc, mà nơi Hoắc Vũ Hạo muốn đến liệp sát Hồn Thú lại nằm ở phía Bắc Tinh La đế quốc, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nơi giáp ranh với Thiên Hồn đế quốc. Mảnh sâm lâm này chiếm một diện tích cực lớn, bên trong tồn tại rất nhiều loại Hồn Thú, hết sức đa dạng, ngay cả các loại siêu cấp Hồn Thú cũng có không ít.
Nếu có người biết năm ấy Hoắc Vũ Hạo mới mười một tuổi, không có sư trưởng theo cùng mà dám một thân một mình tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nhất định sẽ cười hắn không biết tự lượng sức mình làm chuyện khờ dại. Hắn không có lấy một cái hồn kĩ, cho dù gặp Thập niên Hồn Thú cũng chưa chắc có thể chiến thắng a!
Trên đại lộ thẳng tắp, Hoắc Vũ Hạo men theo ven đường bước thẳng về phía trước, hắc dù tuổi nhỏ nhưng dù sao cũng là Hồn Sĩ, thể lực so với người trưởng thành bình thường còn tốt hơn nhiều.
Hắn vừa đi vừa dõi mắt về phía xa, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện trong đôi mắt ấy trong nháy mắt trở nên trong suốt, mơ hồ thấy cả vầng sáng lưu chuyển.
Từ khi Vũ Hồn Linh Mâu của hắn thức tỉnh, Hoắc Vũ Hạo phát hiện thị lực của hắn thay đổi rõ rệt, hắn có thể thấy được những thứ rất nhỏ, rất xa, tầm nhìn nháy mắt tăng lên gấp đôi người thường.
Mà Hồn Lực tăng lên, thị lực của hắn cũng không ngừng tiến bộ. Cũng bởi vì biến hóa này của bản thân mà hắn càng tin vào lời nói của mẫu thân, Hồn Sư, nhất định hắn phải trở thành Hồn Sư.
"Mẫu thân từng nói, nếu ta có được Hồn Hoàn đầu tiên này, ta sẽ là một Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư. Vũ Hồn của ta không tệ, chỉ có tư chất hơi kém thôi, vậy thì ta sẽ cố gắng nỗ lực hơn người khác thật nhiều."
Sau khi đả thông tư tưởng, Hoắc Vũ Hạo vừa đi vừa tu luyện, dọc đường khát thì tìm nước suối, đói thì ăn lương khô mang theo bên người. Hàng ngày trừ thời gian di chuyển, thời gian còn lại chính là đả tọa minh tưởng, với tuổi của hắn, mỗi ngày đi được ba trăm dặm có thể nói là một kỳ tích.
Trên người hắn chỉ có bảy ngân hồn tệ và năm đồng hồn tệ, nên hắn chi tiêu hết sức tiết kiệm.
Sau cuộc chiến giữa Đấu La Đại Lục và Nhật Nguyệt Đại Lục kết thúc, đại lục sau ngàn năm biến đổi đã thống nhất được đồng tiên chung, một kim hồn tệ tương đương mười ngân hồn hệ hoặc một trăm đồng hồn tệ.
Trước đây, mẫu thân hắn vì muốn cho hắn được ăn ngon hơn một chút, thỉnh thoảng sẽ lén dẫn hắn ra ngoài tìm chút rau hoặc trái cây dại ven rừng. Cho nên hắn biết được không ít loại thực vật. Nhiều lúc hắn tiếc tiền mua lương khô mà vừa đi đường vừa hái trái cây dại ăn tạm qua ngày.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện