"như vậy sao mà được chứ!?"
Sakura thở dài, làm ra vẻ mặt khó xử nhìn xem hai người này.
Triêu Thiên Hương nhíu mày, cũng không có ý định cùng Sakura nói cái gì, chỉ là hướng Triệu Vô Cực nói :"Triệu lão đệ, các ngươi như vậy là không có ý định đem phong vĩ kê quan xà trả cho tổ tôn ta ư?"
Sakura lắc đầu, một lần nữa thay Triệu Vô Cực nói :"Xà bà, thứ cho ta lắm lời, nhưng tất cả hồn thú nơi này đều là vật vô chủ, con Phong vĩ kê quan xà này tuy rằng là do các ngươi tìm ra trước, hơn nữa còn bị các ngươi đánh bị thương, nhưng ta cũng đã nói từ trước, vết thương đó căn bản chả làm cho nó yếu đi bao nhiêu, con phong vĩ kê quan xà này là do chúng ta bắt được, hồn hoàn của nó tương đối ôn hòa cũng rất thích hợp với tiểu Áo"
Cô gái bên cạnh Triêu Thiên Hương có chút không nhịn được mở miệng :"chúng ta có hỏi ngươi sao?"
Sakura lắc đầu, nhẹ giọng đối nàng nói :"cho dù không hỏi thì ta cũng sẽ nói, tiểu Áo có thể đạt được ba mươi cấp hồn sư thì đương nhiên phải kiếm một hồn hoàn phù hợp"
Triêu Thiên Hương sửng sốt một chút :"ý ngươi là trong các ngươi đã có người đạt đến ba mươi cấp hồn sư sao?" Sakura đối Xà bà gật đầu.
Triêu Thiên Hương trong lòng cả kinh, đám thiếu Niên này cùng lắm mười lăm mười sáu tuổi, phần lớn thậm chí còn là mười hai mười ba tuổi, nếu có người đạt được ba mươi cấp hồn sư, vậy chẳng phải đại biểu thiên phú còn cao hơn cháu gái bà hay sao?
Nghĩ đến đây, trên mặt Xà bà toát ra vẻ không tin, ánh mắt dừng lại trên người tên đệ tử lớn tuổi nhất là Đới Mộc Bạch tướng mạo anh tuấn với đôi song nhãn tà mị.
Triệu Vô Cực cười nói :"nếu người không tin, được thôi, ta sẽ bảo bọn nhỏ xuất ra vũ hồn của chúng để tiền bối nhìn. Sử Lai Khắc đệ tử, xuất ra vũ hồn, đem tất cả hồn hoàn của các ngươi thể hiện ra cho vị tiền bối xà bà này nhìn"
Sakura từ dưới nhìn lên Triệu Vô Cực sư phụ, ánh mắt mang theo ý cười :" Triệu sư phụ, ta đang mệt mỏi, có phải không cần phóng xuất vũ hồn hay không?"
Triệu Vô Cực sửng sốt, nhớ tới bốn cái hồn hoàn của Sakura mà giật mình :"không cần"
Những người khác nghe lệnh của Triệu Vô Cực mà phóng xuất vũ hồn.
Riêng ba người Đường Tam, Vinh Vinh, Tiểu Áo thì trên người chỉ có hai cái hồn hoàn, cũng không có xuất hiện vũ hồn. Đường Tam không muốn để họ nhìn thấy vũ hồn của mình nên trực tiếp để nó leo trên mặt đất, Vinh Vinh vũ hồn thất bảo lưu ly tháp không thể tùy tiện để người khác nhìn, tự nhiên có phương pháp ẩn dấu, về phần hương tràng của Tiểu Áo thì không thể xuất hiện tùy tiện khi không có hồn chú.
Bốn người còn lại thì đều là thú Vũ hồn, một chút thể hiện thực lực của mình, đồng thời hoàn thành vũ hồn phụ thể.
Nhất thời trước mắt xà bà, bảy tên nam nữ thanh niên đều xuất hiện quang mang lóng lánh của hồn hoàn, mỗi người đều có hai cái màu vàng tượng trưng cho bách niên hồn hoàn, riêng Đới Mộc Bạch thì nhiều những người còn lại một cái hồn hoàn màu tím đại diện cho Thiên niên hồn hoàn.
Vừa nhìn thấy đã khiến cho Xà bà Triêu Thiên Hương trong lòng khiếp sợ.
Điều này có thể sao? Đó là ý nghĩ đầu tiên trong đầu.
Lũ nhỏ trước mắt từ mười hai cho tới mười năm đã đạt tới cảnh giới đại hồn sư, riêng đứa nhỏ lớn nhất đã xuất hiện ba hồn