"ân, ta còn chưa nói hết mà, đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành.....trong một phút"
"dựa vào....." trừ Triệu Vô Cực nhẫn nhịn chưa nói gì, tất cả những người khác đều rộn lên.
Đới Mộc Bạch tức giận nói :"Tiểu Áo, ngươi không phải định làm cho mấy lão ca chúng ta thêm mệt mỏi đấy chứ? Nói chuyện như vậy làm sao chúng ta chịu nổi"
Tiểu Vũ cũng nói :"phi hành trong một phút thì được lợi ích gì? Nếu gặp phải địa phương rộng lớn một chút như sông hay vách núi thì làm sao đây?"
Áo Tư Tạp hai mắt thất thải quang mang trở nên rõ ràng hơn :"vậy sao? Vậy nếu phi hành trong một phút, bằng tốc độ của phong vĩ kê quan xà thì sao?"
"cái gì?"
Trữ Vinh Vinh vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại bị Áo Tư Tạp nói làm cho khiếp sợ, dù là chỉ có thể phi hành trong một phút, nhưng với tốc độ của phong vĩ kê quan xà, sợ rằng ít nhất cũng phải bay được khoảng cách trên hai ngàn thước sao?
Như vậy nếu trong thời điểm nguy hiểm, có được sự trợ giúp này, còn có thể ngắn ngủi trong vòng một phút bay ra hơn hai ngàn thước a?
Kỹ năng này quả là cường hãn, quả thực không thể thuần túy so sánh với những kỹ năng phụ trợ phi hành khác, phải biết rằng, bình thường kỹ năng phụ trợ phi hành mặc dù có hiệu quả nhưng tốc độ phi hành rất chậm.
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu :"Tiểu Áo, nghe ngươi nói thì đệ tam hồn hoàn này là phi thường tốt, lấy hồn lực của ngươi bây giờ thì có thể chế tạo bao nhiêu cái Ma cô Tràng?"
Áo Tư Tạp suy nghĩ một chút rồi trả lời :"cái Ma cô tràng này tiêu hao hồn lực so với hai loại hương tràng trước thì lớn hơn nhiều, lấy tình huống của ta bây giờ, một lần tính nhiều nhất chỉ chế tạo mười cái, lúc đó thì hồn lực sẽ tiêu hao gần như không còn, phải khôi phục lại toàn bộ mới có thể chế tạo tiếp"
Triệu Sư phụ nghe vậy cũng rất hài lòng, hồn lực còn có thể tăng cường, vũ hồn của Áo Tư Tạp từ giờ cũng đã xếp vào hàng cực phẩm.
Trước an bài bọn nhỏ nghỉ ngơi, Triệu Vô Cực hướng Đường Tam đi tới, bắt đầu làm hộ pháp, cũng quyết định ngay khi Đường Tam tỉnh sẽ lập tức rời khỏi, tránh đêm dài lắm mộng.
"Triệu Sư phụ, sợ là chúng ta còn chưa thể đi" đúng lúc này Đường Tam đang ngồi tu luyện đột nhiên mở mắt.
Triệu Vô Cực sửng sốt :"chưa thể đi? Tại sao? Tiểu Tam, nơi này là tinh đấu đại sâm lâm, chúng ta phải rời đi nơi này càng sớm càng tốt, nếu không các ngươi xảy ra chuyện gì, ta làm sao ăn nói với Phất Lan Đức đây?"
"Chính là....." Đường Tam còn chưa nói hết đã bị Triệu Vô Cực ngắt lời :"không có chính là, nếu ngươi đã tỉnh chúng ta cũng không nên tiếp tục nghỉ ngơi, lập tức khởi hành, nhân lúc trời còn chưa tối hẳn mà rời khỏi nơi này"
Ở một bên nghe Sakura cũng không nhịn được nên tiếng :"Triệu sư phụ, hiện tại cũng không cần vội như vậy, cứ để Tiểu Tam nói hết đã xem sao?"
Đường Tam cũng nói :"Triệu sư phụ, ta cũng cần một cái hồn