Thoát khỏi trạng thái minh tưởng, Sakura nhìn tới xung quanh phòng, nhưng là không thấy ai.
Bất đắc dĩ thở dài, Sakura tiến về phía đại thao trường như những gì viện trưởng đã nói trước đó.
Phải mất một lúc lâu để nghe viện trưởng giảng đạo cho tiểu công chúa của thất bảo lưu ly tông - Trữ Vinh Vinh.
Nói một hồi, tóm lại chính là muốn Trữ Vinh Vinh lựa chọn.
Một chính là rời khỏi học viện.
Hai thì chính là đảm bảo chính mình sẽ không vi phạm nội quy.
Nhưng là Trữ Vinh Vinh nàng không có chọn lựa, mà chính là cãi lại, sau đó lại là khinh thường.
Haruno • người từ khi sinh ra đã yêu thích cái đẹp • Sakura :"......" từ từ, viện trưởng đại nhân muốn đuổi học mèo nhỏ ngạo kiều rồi?
Sakura đi lên phía trước, nhíu mày nhìn vị viện trưởng nào đó, khoé miệng rõ ràng là nở nụ cười, thế nhưng ý cười lại không đạt tới đáy mắt.
Phất Lan Đức nhìn cô, không biết vì cái gì, hắn bất giác đánh cái rùng mình rất nhỏ, giả bộ nghiêm nghị nói :"ngươi có cái gì muốn nói sao?"
Sakura híp mắt :"bất quá cũng chỉ là mèo nhỏ ngạo kiều mà thôi, có cần phạt nặng như vậy không?"
Mọi người :"......" ngươi xác thực nàng chính là mèo nhỏ ngạo kiều sao? Không đúng, hình như họ vừa phát hiện ra cái gì đó!!!
Phất Lan Đức giả vờ ho nhẹ để xua tan không khí ngại ngùng này :"khụ, ngươi xác định nàng chính là.....khụ.....ngạo kiều?"
Sakura gật đầu chắc chắn :"đúng vậy!! là mèo nhỏ ngạo kiều!!!"
"ngươi.....thích nàng sao?" Tiểu Vũ nhìn nàng hỏi, mí mắt không ngừng giật giật.
Sakura mỉm cười, ánh mắt híp lại :"ta chính là sinh ra đã thích cái đẹp....." dừng một chút, lúc này nói hơi nhỏ xuống nhưng vẫn đủ mọi người nghe :".......mặc dù ta từng xuýt bị một tiểu ngạo kiều giết a"
Mọi người :"....." đã như vậy ngươi còn thích,ừm, tiểu ngạo kiều đó??
Nha~~ thực chất chính là đã bị giết rồi, bị một tiểu ngạo kiều giết a.
Sa~su~ke~kun~~
"mà~" Sakura hơi ngừng lại :"chúng ta không muốn trễ buổi học đầu tiên a~"
Họ giật mình khi nghe cô nói vậy, đúng là buổi học đầu tiên đã bắt đầu từ sớm.
Trữ Vinh Vinh nghe từ đầu tới giờ, cũng không muốn chính mình trở nên giống tiểu ngạo kiều mà Xuân Dã Anh vừa nói.
Cô nàng đi lên, ánh mắt đã sớm đỏ bừng nhưng tuyệt đối không rơi một giọt nước mắt :"viện trưởng, ta xin lỗi, cam đoan nhất định không có chuyện giống như vậy xảy ra nữa...." ngừng một chút, giống như muốn nói lại không giám nói.
Phất Lan Đức nhìn nàng thở dài :"được rồi, ngươi còn cái gì muốn nói hay sao?"
Trữ Vinh Vinh gật đầu, tựa hồ quyết tâm lắm :"còn có, có thể cho ta nhìn thấy buổi học của các ngươi là học cái gì sao? Ta thực sự rất tò mò, vì cái gì mà ta chỉ có thể chạy mà không được học giống họ chứ?"
Rồi, cuối cùng bọn Đường Tam cũng hiểu ra vấn đề mà không có cái nhìn xấu về Vinh Vinh nữa.
Cũng chỉ là ganh tị mà thôi, chẳng có gì to tát cả.
Phất Lan Đức miễn cưỡng gật đầu :"chỉ có thể xem"
Vinh Vinh vui mừng lắm, nàng nở nụ cười rất tươi :"vâng, tất nhiên rồi thưa viện trưởng"
Sakura : quả đúng là ngạo kiều rồi!!
Áo Tư Tạp vừa chạy phạt xong, cùng lúc nghe được đoạn đối thoại này, vội vàng chỉ về chính mình :"vậy còn ta?"
Phất Lan Đức phẩy tay :"tiểu tử ngươi đi theo luôn đi"
Rồi!! Buổi học đầu tiên bắt đầu!!!
Sakura chạy theo đoàn người sử lai khắc, khi tới nơi rồi mới nhìn kĩ xung quanh.
Thì ra là tác thác thành, tác thác thành là trung tâm Ba Lạp khắc vương, ban đêm cũng thật náo nhiệt.
Sau bọn họ dừng lại ở trước một tòa cao khoảng trăm thước, nhìn vào buổi tối cũng thật hùng vĩ, ngoài ra còn có thể nhìn thấy ánh sáng le lói từ bên trong.
Đới Mộc Bạch giật mình, vội vàng hướng Phất Lan Đức hỏi :"viện trưởng, trong ngày đầu tiên đã để bọn họ đi tới chỗ đó sao?"
Phất Lan Đức cũng không để tâm lắm, thản nhiên nói :"nhớ kỹ, các ngươi là quái vật chứ không phải người bình thường. Nếu là quái vật, liền có cách tu luyện dành cho quái vật"
Sau Phất Lan Đức lại trầm giọng nói :"các ngươi vũ hồn bất đồng, tự mình cũng có phương pháp tu luyện riêng. Học viện chỉ dạy các ngươi như thế nào vận dụng vũ hồn tốt nhất,