Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Viện binh


trước sau

Cúc Hoa Quan và Quỷ Mị lông mày đã dính vào nhau, Nana trong lòng cười sắp tắt thở nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ kiêu kì thách thức. Hai phong hào đấu la tức nổ phổi không thể làm gì, đứng nhìn hai mục tiêu cùng một đám người liên quan ung dung trong vòng ánh sáng, Quỷ Mị trở về Vũ Hồn Điện xin lệnh, còn lại Cúc Hoa Quan.

"Để xem ngươi kiên trì được bao lâu? Đến lúc đó ta sẽ suy nghĩ xem, nên để ngươi chết, cách nào?" Cúc Hoa Quan dùng giọng điệu không hay ho gì mà đùa cợt.

Đối đôi tai mọi người đúng là tra tấn. Nana dựa vào vòng phòng hộ đứng được một lúc cảm giác mỏi chân nên ngồi xuống, Tần Minh lập tức nhảy đến ôm cô lên: "Mặt đất rất bẩn."

Trước nhiều người như vậy, Nana xấu hổ vùng vẫy: "Tần Minh, bỏ ta xuống mau. Ngươi làm cái gì thế hả?

"Ngươi đứng đã mỏi đi, ta thế này là giúp ngươi." Tần Minh khuôn mặt bình thản đến không ngờ.

Chiếm tiện nghi còn ra vẻ đàng hoàng, mọi người đều xoay đi bụm miệng cười, Nana nhăn mặt liên tục véo cho Tần Minh nhưng hắn không chỉ da mặt dày, da tay cũng cực dày, Nana hậm hực nhắm mắt: Ta không nghe, ta không thấy, không cảm giác được gì hết.

Tần Minh mỉm cười nhìn Nana, ngoan ngoãn như vậy thật đáng yêu. Bỗng, Nana mắt mở lớn sắc lạnh, Tần Minh giật mình: "Nana, ngươi có chuyện gì?"

Nana vẻ mặt nghiêm trọng sau đó bật cười tinh nghịch nghiêng đầu nói: "Tới rồi haha!"

Tới gì? Tần Minh khó hiểu. Nana nhẹ nhàng bảo hắn: "Bỏ ta xuống đi, không đùa đâu, viện binh tới rồi."

Tần Minh biết Nana nghiêm túc nên hắn không cố chấp, Nana nhìn Đường Tam vui vẻ: "Tam ca, có bằng hữu tới thăm."

Đường Tam cùng mọi người trong lòng gợn sóng, tình huống này bên ngoài phong hào đấu la đang rình mồi còn bạn thăm cái gì?

Nana cười sáng lạn nhìn một phía, ở đó khoảng không gian bất chợt bị chiếu lên lục sắc quang mang, một đầu rắn khổng lồ hung hăng mà tuyệt mỹ xuyên mây bay đến chỗ mọi người. Đường Tam sau thoáng kinh ngạc liền vui mừng như điên: "Lão quái vật, Độc Cô Bác! Nana, ngươi tìm hắn?"

Nana mỉm cười nhìn trên vai xuất hiện con cáo nhỏ, trong tiểu thuyết cô không gọi Độc Cô Bác cũng tới nhưng để chắc chắn thì đi gọi một tiếng không mất mát gì. Có phong hào đấu la trấn giữ một phía, mọi người trong lòng đã buông lỏng mấy tảng đá.

Độc Cô Bác một thân áo đen thêu hoa văn màu ánh lục, tóc bạch kim dài tùy ý tung bay, hắn hai tay bỏ phía sau lưng tư thế oai nghiêm cưỡi trên đầu Bích Lân Xà Hoàng. Thấy hắn, nhiều người vui, một người buồn, Cúc Hoa Quan vẻ mặt không thể tin nhìn người đến trước mặt, giọng nói ẻo lả vang lên: "Ngươi là Độc Cô Bác, tiểu Độc Độc?"

Độc Cô Bác cười lạnh: "Hừ, thân là phong hào đấu la lại đi dọa dẫm một đám trẻ. Có điều, rất phù hợp với tính cách biến thái của ngươi!"

Cúc Hoa Quan vẻ mặt liền làm bộ ngại ngùng, phụng phịu: "Ngươi thật hay chọc người ta, người ta rất buồn đó. Ta chỉ yêu thích vẻ đẹp nữ tính thôi mà. Ngươi đánh người ta không sợ Giáo Hoàng đại nhân tìm ngươi tính sổ sao?"

"Ha, đem Giáo Hoàng ra. Sợ quá cơ! Cúc Hoa Quan, đừng giả bộ, muốn giết Đường Tam phải bước qua xác ta!" Độc Cô Bác vũ hồn Bích Lân Xà Hoàng đã hiện lên sau lưng, hồn lực tỏa ra cường đại tạo ra nhiều tiếng gió vù vù bên trong khe núi.

Cúc Hoa Quan giật mình trừng mắt nhìn Độc Cô Bác, giọng điệu đã thay đổi trở nên khàn khàn: "Ngươi, 94 cấp? Không có khả năng!"

Độc Cô Bác liếc Nana một cái, nhếch môi đối Cúc Hoa Quan khinh thường: "Có đấy, đừng nhiều lời. Chịu chết đi."

Hai phong hào đấu la đánh nhau không như mấy hồn sư khác liền sử dụng ra hồn kĩ một hai, ở cấp bậc này mấy hồn kĩ phía trước là không muốn mất mặt đem ra. Độc Cô Bác cùng Cúc Hoa Quan đơn giản chỉ dùng vũ hồn chân thân mà chiến, Bích Lân Xà Hoàng đấu Kì Nhung Thông Thiên Cúc. Trước đây Độc Cô Bác từng có "giao tình" với Cúc Hoa Quan, luôn bị hắn áp đảo nhưng giờ đã khác, từ sau khi được Đường Tam giải độc cho đến Nana tẩy lễ, Độc Cô Bác tấn thăng đến cấp 94 vô cùng dễ dàng nhưng vững chắc, đánh Cúc Hoa Quan cấp 95 so không hề yếu thế. Bên trong phòng hộ mọi người không cảm nhận được nhưng tiếng nổ ầm vang cùng đất đá bay túi bụi cũng đã cho họ biết trận chiến sức mạnh chân chính là thế nào.

Đường Tam nghe nói Độc Cô Bác cấp 94 vô cùng kinh ngạc, thực lực trước kia của Độc Cô Bác hắn là biết đến, chuyện này chỉ có thể xảy ra từ sau lúc Độc Cô Bác gặp Nana, Đường Tam nhìn Nana nhíu mày: Không lẽ là do bí thuật của gia tộc, Nana mới có thể có những hồn kĩ cường đại như vậy? Gia tộc Đông Nam Á này ta thật chưa từng nghe qua, không thể nghi ngờ nó hiện thế nhất định sẽ làm Vũ Hồn Điện phải đau đầu.

Nếu Nana biết Đường Tam có suy nghĩ này chắc chắn cô sẽ cười tới tấp vào mặt hắn. Nana đang chăm chú học hỏi cách chiến đấu của phong hào đấu la, hồn kĩ Cúc Hoa Quan là
hệ thực vật có thể liên tưởng cho Linh Lan Hoa, như bây giờ Cúc Hoa Quan đang sử dụng là Thánh Quang Chi Môn đấu Bích Lân Thần Quang của Độc Cô Bác, mặc dù hồn kĩ của Cúc Hoa Quan là hồn kĩ thứ tám nhưng lại đánh hòa với hồn kĩ thứ chín, lý do vì nó có khả năng cắt bớt phân tán quang mang của đối thủ như cánh cửa khép mở hai mặt, luồng năng lượng lớn một lúc không thể triệt tiêu thì chia một lượng nhỏ đi vào tiêu tán, dần dần ăn mòn năng lượng đối thủ.

Nana liên tưởng đến Phấn Hồng Mỵ, nó là quần thể kĩ năng nhưng nếu tách ra một phần đồ án thì sao? Cắt bớt phân tán như hồn kĩ của Cúc Hoa Quan nhưng đây là tự cắt đối chính mình, phát tán hướng đồng đội, Nana nghĩ to gan lớn mật vô cùng vui vẻ ngồi xếp bằng trên mặt đất. Tần Minh vội đến nhưng hắn lập tức bất động vì mặt đất bên trong vòng phòng hộ đã biến nên hồng sắc, vô số đồ án hoa Linh Lan màu hồng lơ lửng trong không trung, Nana đôi mắt hồng bảo thạch vô cùng tập trung, váy trắng rung động, cảnh tượng tuyệt mỹ.

Lần này không chiến đấu nên Nana không thả ra hiệu quả phụ trợ, mọi người ngơ ngác không biết Nana định làm gì, Phất Lan Đức nhớ tới một chuyện giật bắn mình: "Chúng ta đang ở trong phòng hộ, sao Nana có thể dùng đến hồn kĩ khác? Không phải phòng hộ hết tác dụng?"

Sử Lai Khắc mọi người đều biết điểm này, Điệp Thần Bảo Hộ tuy ưu điểm không thể cãi nhưng nhược điểm cũng vô cùng lớn, đó là đã phát động thì trở thành lồng giam chân chính, bên trong hồn sư không đánh ra ngoài, bản thân chủ nhân vô phương sử dụng hồn kĩ khác nhưng giờ Nana...

"Là vũ hồn thứ hai mở ra đem đến tác dụng, cháu chỉ có thể sử dụng cùng lúc hai hồn kĩ của hai vũ hồn thôi gia gia."

Mọi người không còn gì để nói. Cái gì mà chỉ có? Phòng hộ kiểu này lại thêm đánh nhau, muốn làm đối thủ tức chết đấy hả?

Nana tập trung hết khả năng cảm ngộ phân tách, đến năm lần nhưng đồ án chẳng chịu bay ra phòng hộ, mệt ghê. Nana quay người nói Vinh Vinh, Áo Tư Ca: "Nhị ca, cho mấy quả ớt đi. Vinh Vinh giúp ta phụ trợ hồn, lực nha!"

Hai người không biết Nana định làm gì, tuy vậy cũng làm theo, Vinh Vinh bổ trợ cho Nana xong thì hao kiệt hồn lực sắc mặt biến xanh. Sử Lai Khắc kinh ngạc, tại sao Nana chỉ là hồn tôn nhưng hồn lực của Vinh Vinh nháy mắt bị rút cạn, Áo Tư Ca nhanh chóng đưa đậu hủ cho Vinh Vinh. Nana sơ ý chỉ tập trung tinh thần hồn lực phân tách mà quên mất ngăn bớt bổ trợ của Vinh Vinh, bất quá thật sự có hiệu quả, cuồng hóa năng lực của ớt cay thêm bổ trợ từ Vinh Vinh, Nana đã thành công di chuyển được đồ án. Còn tách được hay không thì chưa biết.

Bên ngoài cuộc chiến giữa Độc Cô Bác với Cúc Hoa Quan vẫn đang rất kịch liệt. Nana thêm bảy lần tức tối đập đầu xuống đất sau đó vui mừng nhảy lên ôm lấy Vinh Vinh hôn một cái vào má: "Thành công, ta thành công rồi haha! Cảm ơn ngươi, cảm ơn nhị ca."

Mọi người liên tục bị đả kích, lại chuyện gì nữa đây? Tần Minh nhìn Vinh Vinh mà ước ao, phải chi hắn cũng là hệ phụ trợ.

Nana quay lại xem trận chiến, môi nhếch lên kiêu căng: "Cúc Hoạn Quan, ngươi chết chắc!"

Dưới chân sáng lên vòng ánh sáng nhỏ lam hồng sắc, Nana nhắm mắt từ trong tinh thần chi hải nhìn đến một cánh đồng hoa Linh Lan hồng bất động, vươn tay dùng hồn lực chia cắt từng đóa hoa ra khỏi lớp không gian sền sệt bao quanh nó, Nana đau đớn vì chấn động tinh thần, đầu như bị ai từ từ xé rách nhưng biểu cảm bên ngoài vui vẻ mà kiên định. Nana hai tay nâng mười tiểu đồ án, Độc Cô Bác là phong hào đấu la nên chừng này mới đủ, đồ án hoa Linh Lan hồng lao vun vút qua phòng hộ bay đến trên người Độc Cô Bác. Độc Cô Bác ngỡ ngàng đến nỗi trúng một chưởng của Cúc Hoa Quan khiến tên này đắc ý cười như điên thật đáng ghét, có điều, ngay lập tức phải cứng họng.

Độc Cô Bác trúng chiêu không hề bị ảnh hưởng, trên thân ánh lên hồng sắc, hồn lực vù vù bành trướng trong cơ thể hắn nhưng Cúc Hoa Quan không thể cảm nhận vì suy cho cùng hồn kĩ của Nana không mang khí tức, Độc Cô Bác tinh thần lực nâng cao, chiến ý tăng vụt, thương tích lành lặn, hắn đưa mắt nhìn đến nơi phụ trợ phát ra thì thấy một tiểu cô nương váy trắng đang đối hắn làm thủ thế im lặng.

Độc Cô Bác cười sảng khoái lao đến Cúc Hoa Quan, Độc Cô Bác giờ là một phong hào đấu la 96 cấp. Cúc Hoa Quan, chịu chết đi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện