Nana lần này quả là đã hơi mạnh tay, Nhị Long chắc hẳn qua một lúc mới có thể tỉnh lại. Bọn họ cũng không có ý định để Nhị Long tỉnh ngay lập tức cho nên, Nana lại bày trò:
"Dù gì cũng sẽ bị mắng, không bằng nhân lúc này đi ngắm nhìn học viện một chút, ta còn chưa xem khu dạy học đây."
"Đúng thế nha, ta chỉ mới đi qua vài lần cũng không kịp vào trong, có khi mấy học sinh bên kia còn chẳng biết có chúng ta trong học viện ấy." Vinh Vinh phụ họa.
"Được, đi thôi." Đới Mộc Bạch đồng ý.
Tần Minh thì khỏi nói rồi, Nana đưa ý kiến sao hắn lại từ chối chứ! Cơ hội để hắn cùng đi chung, hắn một vẻ hiểu biết nói:
"Để ta dẫn đường cho các ngươi, theo ta."
Vậy là cả tám người bỏ lại Nhị Long trong phòng kí túc xá mà đi.
Học viện Lam Bá, ồ không bây giờ thì phải gọi là học viện Sử Lai Khắc rồi. Thực sự rất lớn. Tám người đi từ kí túc xá sâu trong phía khu rừng nhỏ hướng ra khu dạy học chính. Đúng như Vinh Vinh nói, học sinh ở đây không hề biết bọn họ. Trên người học sinh đều mặc đồng phục màu lam, nam quần dài nữ váy ngắn tiêu chuẩn, Nana thấy đồng phục màu lam đã là rất ưng ý.
Nhiều học sinh biết đến Tần Minh vì khuôn mặt hắn cùng khí chất cũng rất anh tuấn, hắn đã từng đến đây nhiều lần, cũng nhận được hâm mộ của một số nữ sinh nhưng khi họ chào hắn với ánh mắt hình trái tim, hắn chỉ gật đầu có lệ.
Bảy người trang phục khác biệt đi vào học viện lập tức kéo đến sự chú ý của mọi người, phần lớn là vì nhan sắc của Tiểu Vũ, Vinh Vinh cùng Trúc Thanh. Nana trông thật tội nghiệp, Tần Minh đi bên cạnh Nana luôn chú ý đến biểu cảm biến hóa đa dạng của cô, không khỏi mỉm cười. Nổi bật phía trước Nana thấy trong đám học sinh mặc đồng phục có một nam tử toàn thân cường tráng, trang phục đặc biệt, khí chất... Ừm, ở hiện đại sẽ gọi là đầu gấu. Nana hỏi, không biết là hỏi ai:
"Hắn là ai vậy?"
Mọi người nhìn theo ánh mắt Nana, cũng thấy hắn. Tần Minh trả lời:
"Hắn là Thái Long. Thủ tịch hội học sinh ở đây."
Nana bật cười:
"Ra là Thái Long, ta nên sớm đoán ra mới phải, không phải đầu gấu mà là đầu khỉ haha."
"Cái gì đầu gấu đầu khỉ, ngươi biết Thái Long?"
"Ta biết, ta thật muốn đánh hắn. Không phải đại sư không cho phép, ta đã đánh hắn răng rơi đầy đất."
Nana chưa nói, Tiểu Vũ ở bên đã nghiến răng ken két. Nana hiểu ra, hỏi Tiểu Vũ:
"Tiểu Vũ tỷ bình tĩnh, ngươi gặp hắn khi nào?"
"Chẳng phải lúc trước ta bị cấm túc sao, là hai tuần trước ta ra ngoài thấy bức bối nên đi dạo thì gặp hắn. Hắn cứ bám theo làm phiền ta, ta đã đánh hắn một lần, đại sư biết được nên không cho ta đánh nữa."
Nana cười, mối duyên này của Tiểu Vũ và Thái Long đúng là vẫn xảy ra, ai bảo Tiểu Vũ là kiểu thiếu nữ vừa quyến rũ vừa ngây thơ, chính là như Thái Long sẽ càng yêu thích sao. Tiểu Vũ muốn đánh, vậy Nana sẽ giúp một tay.
"Tiểu Vũ, ta giúp ngươi tìm lí do đánh hắn mà không bị mắng nhé!"
"Được, ta lâu đã không đánh người. Ngươi có cách gì?"
Nhìn Tiểu Vũ hào hứng, Nana chỉ biết lắc đầu cười nói:
"Tài năng diễn xuất của ta, không dùng sẽ bị mai một. Xem đây."
Mọi người ai cũng tò mò, không biết Nana có ý gì đây. Nana vuốt lại chút tóc bên tai cho gọn gàng,
chỉnh lại váy áo, hẵng giọng một cái rồi không biết lấy đâu ra một bó hoa nhỏ.
Áo Tư Ca nhảy dựng:
"Nana, ngươi lấy Linh Lan Hoa ra làm gì, muốn giết người sao?"
"Nghĩ đi đâu thế, nó chưa nở mà, đây chỉ là đạo cụ."
Đạo cụ?
Mọi người đang mờ mịt thì Nana đã nhấc chân đi đến gần Thái Long rồi, bộ dáng e thẹn. Đám học sinh thấy một cô gái lạ biểu tình như thế đến thì lập tức hiểu ra, tránh đường để Nana tới chỗ Thái Long. Thái Long rất kinh ngạc, nữ sinh hâm mộ hắn cũng có nhưng cô gái trước mặt này không phải học sinh ở đây, là nha đầu bên ngoài tới sao.
Nana vẫn giữ vẻ e thẹn ấy đến trước mặt Thái Long, đưa ra bó hoa nhỏ dấu ở sau lưng, cất tiếng nói ấp úng mà nũng nịu:
"Thái, Thái Long ca ca. Ta, ta, ta thích ngươi."
Rầm, sáu người đứng xem đã là không trụ nổi, đồng thời ngã xuống đất, khóe miệng giật giật. Tần Minh mặt là đen không thấy rõ biểu cảm, hai tay dấu trong vạt áo đã nắm chặt.
Bên kia, diễn viên Nana vẫn đang rất nhập tâm, Thái Long cũng không chịu được mà đứng người lên nói:
"Ta không biết ngươi là ai, tránh ra. Ta thích người khác rồi."
Nana không chịu, quẳng bó hoa xuống mà chạy đến ôm tay Thái Long, lại nói bằng giọng điệu như trước:
"Không, không được, ta là thích ngươi."
Thái Long nhìn như vậy chứ thực chất là một tiểu nam thuần, bị nữ sinh ôm tay cái thì giật mình hất tay ra lớn tiếng nói:
"Ngươi, ngươi muốn gì. Ta thật không quen biết ngươi."
Nana chỉ đợi có thế, lập tức ngã nhào xuống đất, có chút khoa trương khóc không ra nước mắt rống lên:
"Ô ô, Tiểu Vũ tỷ. Thái Long đánh ta, Thái Long ức hiếp ta!"
Thái Long nghe tên Tiểu Vũ thì ngơ ngác nhìn tới trước mặt, chưa kịp thấy rõ thì mặt đã ăn ngay một cước. Tiểu Vũ nghe Nana nói lập tức hoàn hồn xông lên đá Thái Long, vừa đá vừa chửi nhưng thực chất là cười mà nói:
"Ai cho ngươi đánh muội muội ta, cho ngươi đánh muội ấy này. Cho ngươi đánh muội ấy này!"
"Ta còn chưa chạm vào cô ấy mà, ngươi hiểu lầm rồi", đó là lời Thái Long muốn nói nhưng Tiểu Vũ làm sao có thể cho hắn cơ hội. Tiểu Vũ còn đang đấm đá túi bụi, Nana đã đi tới chỗ mọi người, năm người đồng loạt dơ lên ngón tay cái, Mã Hồng Tuấn nói:
"Không biết ngươi còn vờ giỏi như vậy, tứ ca mở mang tầm mắt rồi."
Áo Tư Ca cũng phụ họa:
"Đúng đúng, chiêu này cùng lúc trước Tiểu Vũ dùng có chút giống, cơ mà hiệu quả rất cao nha."
Nana rất đắc ý:
"Ta còn chưa sử dụng hết công lực đâu, vì hắn quá đơn thuần đó. Sau này nếu..."
"Không được! Không có sau này, ngươi không được làm như vậy nữa. Ngươi muốn đánh ai, ta sẽ đánh giúp ngươi."
Tần Minh đột nhiên hét lên.
Nana ngẩn người, Vinh Vinh bước tới chỗ cô nói nhỏ:
"Nana, Tần Minh học trưởng đối với ngươi..."
"Ngươi hiểu nhầm rồi!"
Nana cắt ngang lời của Vinh Vinh, cô ấy cũng không nói nữa. Mọi người cùng chờ đợi Tiểu Vũ đánh xong sẽ trở về, Nhị Long chắc cũng sắp tỉnh lại.