Đấu La Đại Lục

Tử Cực Thần Quang


trước sau

Dịch giả: A Nèo

Biên tập: A Lá

Đường Tam cũng dừng cước bộ phía sau phụ thân, Theo ánh mắt Đường Hạo cũng nhìn về đằng trước.

Xuất hiện trước mắt bọn họ là một dãy núi dài liên miên. Từ chỗ bọn họ đang đứng, không có khả năng nhìn bao quát được hết toàn bộ sơn mạch, hơn nữa đỉnh núi cao đến nỗi mây vờn bay che lấp cả đỉnh.

" Bát chu mâu của ngươi đã khôi phục lại chưa?" Đường Hạo thản nhiên hỏi.

Đường Tam gật đầu, "Đã khôi phục."

Đường Hạo liếc mắt nhìn Đường Tam," Hãy cố gắng đuổi theo ta." Sau khi nói ra sáu từ đơn giản, Đường Hạo phóng lên, thẳng đến vách núi phía trước lao tới.

Vách núi trước mặt có độ dốc dựng đứng, nhưng dưới chân Đường Hạo di chuyển như trên đất bằng phẳng. Mỗi lần mũi chân điểm trên vách núi, thân thể hắn đều nhảy lên đến ba thước, nhanh chóng hướng đến đỉnh núi mà lao lên.

Đường Tam hít sâu khẩu khí, hồn lực ngưng tụ, sau lưng bát chu mâu xanh biếc chống giữ phá áo ngoài đâm ra, sau đó chợt mở rộng.

Trải qua nửa tháng thời gian hồi phục, bát chu mâu đã lại một lần nữa sinh trưởng, cùng trước kia khác nhau, nhìn qua thậm chí càng trở nên cứng rắn hơn.

Thân thể nằm sấp xuống, bát chu mâu uốn cong, làm Đường Tam tựa như một con nhện bám trên mặt đất, bụng và ngực đã bám sát mặt đất. Chân nhện chợt phát lực, mang theo thân thể hắn như tia chớp mà phóng đi, trực tiếp bắn lên tới gần hai mươi thước.

Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch----, bát chu mâu giống như đâm thủng đậu hủ mà xuyên qua núi đá, thân thể Đường Tam trực tiếp bám trên mặt trên. Là ngoại phụ hồn cốt, sử dụng bát chu mâu cực kì hữu dụng, ngoại trừ không thể bay, cơ hồ không bị bất kỳ địa hình nào hạn chế.

Lợi dụng bát chu mâu đâm vào vách đá, Đương Tam khống chế nó mà phóng như điên lên hướng đỉnh núi.

Tốc độ Đường Hạo mặc dù rất nhanh, nhưng sử dụng bát chu mâu, Đường Tam cũng tuyệt đối không chậm hơn, bằng vào chiều dài hơn bốn thước của bát chu mâu, thậm chí dưới điều kiện đất bằng phẳng mà thẳng tiến, tốc độ còn muốn nhanh hơn vài phần nữa.

Bát chu mâu hoạt động theo quy luật, Đường Tam cảm thấy máu trong người nóng dần lên, làm toàn thân hắn thoải mái đến nỗi không nói nên lời. Hắn hiểu được, sau khi bát chu mâu tái sinh, đã cùng thân thể mình hoàn toàn dung hợp.

Đường Hạo tựa như không biết mệt mỏi, dẫn đường cho Đường Tam lại bay nhanh qua một đỉnh núi lớn nữa, chạy suốt nửa ngày, xâm nhập vào bên trong sơn mạch.

Sử dụng bát chu mâu cũng hao phí hồn lực, chạy suốt nửa ngày làm Đường Tam thấy có chút hoa mắt váng đầu.

Đúng lúc này, bên tai mơ hồ truyền đến một trận âm thanh ầm ầm vang lên, không khí cũng trở nên ướt át hơn nhiều.

Đó là cái gì?

Đường Tam ngẩng đầu về phía trước của hướng Đường Hạo đi, hắn phát hiện, tựa hồ phụ thân mục đích chính là phóng đến nơi đó.

Càng tiến tới gần, âm thanh càng ngày càng lớn hơn, thậm chí khiến người ta cảm thấy đinh tai nhức óc. Không khí cũng càng trở nên ẩm ướt hơn, so với phía ngoài thậm chí còn cao hơn đến mấy phần.

Rốt cuộc một lần nữa Đường Hạo dừng cước bộ lại, đây là một sơn cốc, chuẩn xác mà nói, đây là một hồ nước.

Hồ nước trong suốt đến nhìn thấy cả đáy, tựa như một khối ngọc lam khổng lồ.

Một bên sơn cốc hơi nghiêng, là một cái thác nước rộng khoảng hai mươi thước, như một sợi dây dài đến gần hai trăm thước thả xuống từ trên vách núi đang ầm ầm đổ nước xuống hồ, nước từ tháp đổ xuống như xâm nhập tận vào trong lòng hồ, như muốn khoét sâu đáy hồ thêm nữa.

Thác nước đổ xuống, nện trên mặt hồ nước khiến nước bắn lên tung tóe, vô số bọt nước xuất hiện. Mặt trời chiếu xuống trên mặt thủy đàm tạo nên một chiếc cầu vồng khổng lồ, vô cùng đẹp đẽ.

Đường Tam mới vừa đến nơi này, một cỗ khí mát lạnh của hơi nước đập vào mặt, còn không khí ướt át như muốn thẩm thấu vào tận tâm can, khiến hắn vô cùng thoải mái.

Quần sơn vây quanh, nghìn hoa vạn cỏ, thác nước liên miên đổ xuống….., tất cả những thứ đó, không khỏi làm cho Đường Tam có chút ngây người ra.

Đường Hạo lẳng lặng đứng ở đó, ánh mắt hắn thủy chung nhìn đến thác nước đang đổ xuống, không biết tại sao, vẻ mặt vẫn luôn lạnh lẽo, già nua của hắn dần dần cũng không thể che dấu được vẻ ôn nhu, tình cảm.

Cha con hai người cứ như vậy đứng bên Thủy Đàm, một lúc lâu sau, vẫn là Đường Tam thoát khỏi cảnh đẹp này trước, tỉnh táo lại quay đầu nhìn về hướng cha hắn.

Có lẽ bởi vì cảm giác được ánh mắt của hắn đã làm cho sắc mặt của Đường Hạo trở lại vẻ lạnh lẽo bình thường, chậm rãi xoay người nhìn về hướng Đường Tam.

"Hai năm tới, đây sẽ trở thành địa phương ngươi sống và tu luyện, trước mặt có nước, đói bụng thì kiếm các loại quả trên núi, ngươi đã từng ở cùng với Độc Cô Bác một thời gian rồi, chắc là cũng có bản lãnh để duy trì sự sống chứ. "

Nghe phụ thân nói, trong lòng Đường Tam nóng lên, ánh mắt nhìn phụ thân khiến hắn cũng có thêm vài phần ấm áp thân tình. Phụ thân ngay cả việc mình sống cùng Độc Cô Bác một khoảng thời gian, đã nói lên phụ thân thuỷ chung cũng không có rời xa mình

Đường Tam thông minh ra sao, hắn lập tức suy nghĩ nguyên nhân đã khiến phụ thân không thể ở cùng bên với mình, bởi vì sợ sẽ ảnh hưởng tới việc tu luyện của chính hắn.

Quả thật, sư phụ cũng đã dạy hắn cách tu luyện tốt nhất, cho dù phụ thân đã là Phong Hào Đấu La, cho dù là Giáo hoàng, nhưng tại phương diện dạy học vẫn không nhất định hơn được sư phụ.

" Xoay người, hướng lưng về phía ta." Đường Hạo hướng Đường Tam nói.

Đường Tam vội vã theo lời mà làm.

Khi hắn vừa mới xoay người, một đôi bàn tay to đã áp lên trên bờ vai hắn, một khắc sau, Đường Tam cảm thấy hai cỗ nhiệt lưu từ đó truyền vào cơ thể.

Bang bang hai tiếng, Đường Hạo hai tay giơ lên rồi lại hạ xuống, đánh vào phía sau lưng Đường Tam, ngay sau đó, tay hắn giống như cành liễu mềm mại, nhanh chóng lướt trên khắp cơ thể Đường Tam, ngoài đầu ra, cơ hồ không bỏ qua một vị trí nào trên người hắn.

Nơi bàn tay to lớn của Đường Hạo đi qua, Đường Tam chỉ cảm thấy cuồn cuộn nhiệt lưu không ngừng rót vào toàn thân, mấy ngày nay đi đường rất mệt mỏi nhưng nay lại như không còn sót lại chút nào.

Cỗ nhiệt lưu chạy qua, tựa như được an ủi, khiến hắn thoải mái không thể nói nên lời.

Thân thể Đường Tam từ từ nóng lên, từ sau khi ăn xong Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, rất ít khi mồ hôi hắn chảy ra nhiều như vậy.

Đường Tam cũng không biết qua bao lâu thời gian, hắn chỉ là cảm giác được bản thân dần dần rơi vào trạng thái mơ màng buồn ngủ, cả người tựa như đang ngồi trong lò rèn vậy. Đối với việc bị phụ thân điểm, vỗ lên, hắn cũng hoàn toàn không chú ý nữa, cả thân thể buông lỏng ra. Trên thế giới này, có mấy người mà Đường Tam tuyệt đối sẽ không phòng bị, Đường Hạo khẳng định là xếp hàng đầu. Hắn là người thân duy nhất của Đường Tam trong cả hai kiếp sống.

Đột nhiên, một cỗ thanh lương từ đỉnh đầu hạ xuống, làm cho Đường Tam nhất thời từ trạng thái mông tỉnh táo lại.

Hồ nước vẫn như trước không có gì khác biệt, thanh âm lại một lần nữa truyền vào trong tai Đường Tam, Đường Tam cúi đầu nhìn xuống cơ thể mình thì thấy quần áo đã ướt sũng cả rồi.

Đường Hạo vẫn đứng bên cạnh hắn, ánh mắt có vẻ uể oải nhưng lưng vẫn thẳng tắp mà đứng, từ bề ngoài mà nhìn thì đấy có thể là hành động duy nhất khiến khi người khác thấy hắn không có vẻ già nua.

"Thân thể của ngươi so với tưởng tượng của ta còn tốt hơn. Bất quá ngươi mới trải qua mấy trận đấu nên không khỏi tránh khỏi có một vài ám thương, ngươi phải nhớ kỹ, bị thương cũng không đáng sợ, nhưng sau khi bị thương phải hoàn toàn điều trị cho khỏi hẳn lại, nếu không, trên người mà lưu lại ám thương thì vô cùng nguy hiểm. Hiện tại ta đã giúp ngươi đem tất cả đích ám thương đều chữa hết. Gân cốt của ngươi so với người bình thường cứng cỏi hơn nhiều, hẳn là có quan hệ với việc ăn được dược thảo trước đây. Điểm này phi thường tốt"

Khó có thể thấy trên mặt Đường Hạo một tia hài lòng như thế, thân thể của hắn đương nhiên so với người bình thường tốt hơn nhiều, được Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn cải tạo cơ thể, còn trải qua mài dũa của hai đại tiên thảo.

Nếu không phải như vậy, không biết Đường Tam đã chết mấy lần rồi nữa. Ngày đó nếu không phải vì vậy, thì hắn hoàn toàn không thể chống đỡ trạng thái vũ hồn dung hợp kỹ của hồn kỹ Viên Nguyệt do Tà Nguyệt thi triển.

" Tiểu Tam, ngươi biết hiện tại vấn đề lớn nhất của ngươi là gì không?" Đường Hạo hỏi.

Đường Tam trong lòng vừa động, đây là điều phụ thân muốn nhắc nhở mình sao? Suy nghĩ một chút, hắn liền nói: "Là khi lực bạo phát trong chiến đấu. Võ hồn của con lấy việc khống chế là chính, nhưng bộc phát lực lại là không đủ. Gặp phải đối thủ như Tà Nguyệt thì đấu với hắn rất khó khăn."

Đường Hạo gật đầu, nói: "Ngươi nói không sai. Tại phương diện khống chế, đại sư đối với ngươi dạy không hề tì vết nào. Lực khống chế của ngươi đã tương đối xuất sắc, cho dù còn có chút khuyết điểm, cũng chính là do bản thân Lam Ngân Thảo có khuyết điểm. Nhưng ngươi không cần sốt ruột, chờ ngươi đạt được đệ lục hồn hoàn, loại tình huống này sẽ phát sinh thay đổi."

"A?" Đường Tam giật mình nhìn phụ thân, thẳng thắn mà nói, ngay cả đại sư cũng không biết Lam Ngân Thảo khi tu luyện đến đệ lục hồn hoàn thì sẽ biến thành bộ dáng gì nữa, Đường Tam không dám tin tưởng, chính phụ thân mình lại biết được.

Chẳng lẽ nói, ở cái thế giới này từng có người đem Lam Ngân Thảo tu luyện đến cảnh giới đệ lục hồn hoàn sao?

Từ khi phụ thân giảng giải cho hắn về tri thức của hồn thú mười vạn năm, đến bây giờ lại chỉ điểm lối thoát cho Lam Ngân Thảo, đối với Đường Tam mà nói, chính phụ thân mình càng ngày càng khiến hắn cảm thấy huyền bí.

Đường Hạo lạnh nhạt nói: "Không cần hỏi ta tại sao, sau này ngươi tự nhiên sẽ minh bạch. Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ huấn luyện đặc biệt đối với ngươi. Ngươi trước hết đem khối hồn cốt lấy được tại Võ Hồn điện thu vào cơ thể đi. Nó đối với ngươi rất hữu ích đấy."

Ngày đó sau khi trận đấu kết thúc, Đường Tam cầm Tinh thần ngưng tụ Trí tuệ đầu cốt cũng không lập tức dung hợp hồn cốt, đứng trước Giáo Hoàng điện hắn sao có thể manh động mà dung hợp nó cơ chứ, cho nên hắn trực tiếp đem Trí tuệ đầu cốt vào bên trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ.

Lúc này nghe phụ thân nhắc nhở, hắn mới lần nữa lấy nó ra.

Bỗng nhiên năng lượng ba động lam quang nhàn nhạt tràn ngập làm người khác mê say, nhìn trước đầu cốt trước mắt, trong lòng Đường Tam không khỏi một trận vui mừng. "Hồn cốt, mình có thể có sáu cái hồn cốt để ghép lại thành một bộ hồn cốt toàn thân hay không chứ?"

Đường Hạo lạnh nhạt nói:" Khối hồn cốt này phẩm chất tương đối tốt. Vũ Hồn điện cũng không có nói lung tung, nó là của một hồn thú ít nhất năm vạn năm. Nếu như không phải Bỉ Bỉ Đông không cần, cũng không lấy nó làm giải thưởng đâu. Khối hồn cốt này hẳn hẳn là do Võ Hồn điện định vì nữ hồn sư trong ba hồn sư trẻ tuổi mà chuẩn bị. Trong ba người đó, xuất sắc nhất cũng chính là nàng ta."

" Người nói chính là Hồ Liệt Na?` Đứng đầu thế hệ hoàng kim, không phải Tà Nguyệt sao?" Đường Tam có chút giật mình nhìn phụ thân. Tà Nguyệt chính đã tự nghĩ ra hồn kĩ Viên Nguyệt, cho hắn ấn tượng quá sâu sắc. Đó là đau đớn đến khắc cốt ghi tâm. May có bát chu mâu mới miễn cưỡng ngăn cản, vậy mà cũng khiến nó bị đứt gẫy nặng nề.

Đường Hạo lạnh lùng cười, "Đương nhiên không phải gã Tà Nguyệt đó. Tự nghĩ ra hồn kỹ thì tính làm gì? Không cần thực lực quá mạnh, nếu như võ hồn của ngươi là Hạo Thiên Chùy, hơn nữa lại đạt trên bốn mươi cấp, chỉ cần một chùy, có thể dễ dàng phá được chiêu thức đó. Hồ Liệt Na kia mới là người mà ngươi nên chú ý. Năng lực Mị Hoặc của nàng rất mạnh. Nhìn qua, Võ hồn dung hợp kĩ chủ đạo là Tà Nguyệt, nhưng trên thực tế, Võ hồn dung hợp kĩ mới coi hắn làm nhân tố chính. Nếu như không phải sử dụng Võ hồn dung hợp kĩ, hồn kỹ của nàng thi triển chắc chắn sẽ gây phiền toái lớn cho các ngươi. Ta không biết nhãn công của ngươi như thế nào luyện thành, khiến ngươi đúng lúc thể khắc chế nàng. Cũng bởi vì như thế, ngươi mới không thấy rõ được sự đáng sợ của nàng ta. Trong Sử Lai Khắc thất quái, nếu như không có ngươi khắc chế nàng, vậy chỉ cần một mình nàng cũng thừa sức để thu thập tất cả các ngươi. Bỉ Bỉ Đông là muốn đem nàng đi bồi dưỡng để sau này trở thành Giáo Hoàng kế nhiệm, trước đây nàng hoàn toàn không được tiếp xúc với ngoại giới."

Tương tự kiếp trước của Đường Tam, tâm trí hoàn toàn tập trung vào việc nghiên cứu về ám khí, nên mới khiến hắn có được thành tựu lớn như vậy.

Nhưng lại khiến hắn không tiếp xúc với bên ngoài, trở thành như một tờ giấy trắng không có một tì vết nào cả.

Hắn bất quá mới chỉ sống trên cõi đời này mười bốn năm, làm sao có thể so sánh được với kinh nghiệm của Đường Hạo cơ chứ. Lúc này được Đường Hạo nhắc nhở, hắn lại có cảm giác thông suốt, nên liên tục gật đầu.

(Đoạn trên có cảm giác thiếu thiếu, nhưng do convert với VP đều như vậy nên cũng không biết làm gì – A Lá)

" Bắt đầu đi. Trước tiên cùng nó hòa hợp thành một thể. Có trợ giúp của nó, sau này ngươi tu luyện nhất định sẽ hiệu quả hơn rất nhiều. Trí lực của ngươi đã vượt xa người cùng tuổi rồi, với sự hướng dẫn của Đại sư, lại thêm nhãn công của ngươi nữa, những điều đó đều có thể được đầu cốt này tăng phúc. Trong quá trình hấp thu, ngươi hãy toàn tâm toàn sức tập trung vào việc cảm thụ năng lượng biến hóa của nó, không được có bất cứ tạp niệm nào trong đầu. Ta sẽ làm hộ pháp cho ngươi"

Có Hạo Thiên đấu la hộ pháp, vậy thì còn lo gì nguy hiểm từ bên ngoài nữa chứ?

Đường Tam ngay lập tức ngồi xuống trên tảng đá bên cạnh, hai tay cầm chiếc đầu cốt đang lấp loé lam quang, chậm rãi nhắm mắt lại.

Làm Đường Hạo có chút giật mình chính là, từ trên người Đường Tam bỗng sinh ra một tia tinh thần ba động.

Tinh thần ba động mặc dù không mạnh, nhưng hết sức rõ ràng. Phải biết rằng, khi Đường Hạo có khả năng xuất ra tinh thần ba động là cũng hơn hai mươi lăm tuổi.

Mà lúc ấy, hắn đã là kỳ tài số một của Hạo Thiên Tông, Hạo Thiên Tông lại còn là thiên hạ đệ nhất tông môn. Nhưng đứa con trai trước mắt này, so với chính mình đạt tới trình độ đó còn sớm hơn mười năm.

Không có bị Đường Tam nhìn, Đường Hạo không hề ẩn dấu thế giới nội tâm của chính mình nữa. Trên mặt những đường nét rõ ràng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, nụ cười vẫn mang theo một tia lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào thác nước đang đổ xuống trước mặt.

Nương theo tia tinh thần ba động chậm rãi rót vào bên trong khối đầu cốt, trên khối đầu cốt lam quang bỗng trở nên mạnh mẽ hẳn lên, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã đem thân thể Đường Tam bao phủ vào bên trong, tản ra ánh sáng lam nhạt.

Hồn cốt sở dĩ còn trân quý hơn cả hồn hoàn, ngoại trừ việc nó rất ít khi xuất hiện bên ngoài, hơn nữa việc hấp thu nó không bị hạn chế bởi hồn lực mạnh hay yếu. Nói cách khác, nếu ngươi có thể vận khí tốt thì ngay cả khi ngươi còn là một cấp hồn lực cũng có thể hấp thu khối hồn cốt cấp bậc mười vạn năm.

Bởi vậy, lúc này tuy Đường Tam đang hấp thu chính là hồn cốt của hồn thú trên năm vạn năm tu vi, cũng sẽ không có bất cứ điều gì nguy hiểm. Thậm chí so với lúc hắn hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu còn muốn an toàn hơn nhiều.

Bị bao phủ bởi lam quang, đầu tiên Đường Tam cảm thấy một tia hồn lực lạnh như băng rót thẳng vào trong óc mình, đó là một loại năng lượng ba động làm hắn phi thường dễ chịu.

Hơi thở thanh lương trực tiếp chui qua mi tâm mà vào, từ từ kích thích đại não của hắn, nơi nó đi qua khiến cho đại não như được mở thông cả ra.

Cái loại thẩm thấu kỳ diệu này là lần cảm giác dễ chịu nhất mà trước nay hắn từng trải qua.

Giờ khắc này, rất nhiều sự tình trước đây mình còn không hiểu thì nay lại trở nên rõ ràng mồn một, càng làm Đường Tam kinh ngạc hơn chính là tại nơi khí lưu trong trẻo lạnh lùng đó đi qua khiến cho cả đại não và cơ thể của mình như lột xác, tinh thần lực có thể thoát ra khỏi cơ thể,

Nhưng đối với lại tình huống của tinh thần lực này Đường Tam cũng không vội sử dụng.

Lúc này ảnh hưởng của luồng khí lưu lạnh lẽo này không ngừng làm tốc độ tăng trưởng của tia tinh thần lực được đề cao kinh người, hơn nữa Đường Tam với tia tinh thần lực này càng cảm thấy gắn kết hơn, chỉ cần ý niệm vừa động là có thể dễ dàng chỉ huy nó.

Quả nhiên không hổ là Tinh thần ngưng tụ Trí tuệ đầu cốt, tinh thần lực trước nay chưa từng có ngưng tụ lại, làm đại não Đường Tam như là bị mở rộng ra. Không cần dùng con mắt, hắn cũng có thể cảm nhận rõ ràng cảm nhận được bên ngoài đang xảy ra vấn đề gì.

Nơi tinh thần lực đi qua, chung quanh trăm thước tất cả đều bị Đường Tam bao quát, hắn thậm chí thấy cả vẻ mặt nhu hòa của phụ thân, mà tốc độ tinh thần lực khuếch trương bao quát lại là chỉ trong giây lát mà thôi.

Đột nhiên cảm giác được tinh thần lực của con trai chợt tăng mạnh, hơn nữa lấy trung tâm hình tròn là hắn tán xuất ra, thần sắc trên mặt Đường Hạo nhất thời căng thẳng, trầm giọng quát:" Tinh thần ngưng tụ, không được phóng ra ngoài. Để ngừa khả năng mất khống chế."

Thanh âm Đường Hạo cũng không lớn, nhưng mang theo chấn động tinh thần mạnh mẽ, Đường Tam phóng xuất ra tinh thần lực dĩ nhiên bị hắn mạnh mẽ ép bức trở về trong cơ thể.

Nghe được thanh âm phụ thân, Đường Tam nhất thời trong lòng lo lắng, vội vã thu liễm tinh thần lực, ngưng tụ lại vào trong đầu.

Tại nháy mắt trước khi tinh thần lực thu hồi, hắn mơ hồ cảm thấy sau thác nước có cái gì đó với tinh thần lực của chính mình cộng hưởng với nhau.

Không đợi Đường Tam kịp tới cẩn thận truy xét, khí lưu băng lạnh nọ chợt trở nên cường thịnh hẳn lên, cơ hồ trong nháy mắt đen tinh thần hắn trong nháy mắt bao phủ.

Đường Tam không bị khống chế, đột nhiên mở hai mắt, hồn cốt màu lam nhạt nọ không biết lúc nào đã phóng đại đến nỗi kích cỡ đã ngang với chính đầu của hắn. Ngay khi Đường Tam mở hai mắt, trong nháy mắt,
tại nơi hai hốc mắt của đầu cốt màu lam nhạt chợt nổi lên hai luồng hỏa diễm màu lam.

Cơ hồ là trong nháy mắt, hai luồng hỏa diễm tựa như phun ra, thẳng tắp rót vào trong mắt Đường Tam.

Một trận đau đớn kịch liệt từ hai mắt truyền đến, Đường Tam không nhìn thấy hai đồng tử của hắn lúc này đã hoàn toàn biến thành màu lam, ngay sau đó lại chuyển đổi thành màu tím. Lam tử lưỡng sắc trong khoảng thời gian ngắn luân phiên lóng lánh chín lần, cuối cùng rốt cuộc chuyển về một loại mầu ám lam trong suốt.

Trí tuệ đầu cốt lại một lần nữa phóng lớn, tựu một cái lồng lớn dường như đem đầu Đường Tam bao phủ ở bên trong, rồi sau đó chậm rãi thu về.

Đương khi nó đến gần đầu Đường Tam, cả đầu cốt đã hóa thành hư ảnh, lặng yên dung nhập vào bên trong đầu Đường Tam.

Lúc này, Đường Tam đã bị một mảnh hải dương trong trẻo nhưng lạnh lùng bao phủ, cũng lại một lần nữa không cảm thụ hết thẩy chung quanh nữa, phảng phất thân thể cùng linh hồn đều như bị tổn thương nặng nề, thậm chí ngay cả trên con mắt cảm giác đau đớn đến không còn cảm giác nữa.

Lam quang ở trên đầu xoay quanh ba ngày thời gian, ba ngày này đối với Đường Tam mà nói, chỉ bất quá là thoáng qua rồi biến mất.

Mà Đường Hạo lại vẫn bình tĩnh đứng bên cạnh đợi hắn trong ba ngày, ngoại trừ vẫn chú ý hoàn cảnh đang diễn ra của con trai, nhưng ánh mắt hắn lại hoàn toàn tậo trung vào thác nước bên cạnh bất luận là ngày hay đêm.

Khi mở hai mắt ra, cảm thụ đầu tiên của Đường Tam chính là bên ngoài hết thảy đều thay đổi.

Tất cả sắc thái đều được hắn cảm giác thấy rõ ràng, hắn thậm chí có thể chứng kiến được cả một đám năng lượng lốm đốm thật nhỏ trong không khí, xung quanh hết thảy tựa hồ như được tạo thành từ những hạt năng lượng nhỏ vậy. Đường Tam bỗng giật mình phát hiện Tử Cực Ma Đồng của chính mình đã tới đỉnh điểm của tầng thứ ba.

Khoảng cách đột phá đến cuối cùng là rất khó khăn, tuy nhiên lại đạt được hiệu quả vượt bậc.

Đường Hạo thờ ơ lạnh nhạt, hắn quay sang nhìn con trai sau khi mở hai mắt, trong mắt xuất hiện tầng quang mang màu ám lam cường thịnh, theo đôi mắt hắn nhìn kỹ, Đột nhiên hai đạo quang mang ám lam từ trong mắt Đường Tam bắn ra.

Tử Cực Ma Đồng không có ánh sáng màu vàng huyễn lệ, nhưng hai đạo ám lam sau khi bắn ra không chỉ phún tới khoảng cách ba thước rồi biến mất như trước mà lại bắn thẳng tắp về phía trước, bắn mạnh đến tận mấy chục thước khoảng cách rồi trực tiếp xâm nhập vào trong mặt hồ nước.

Đường Hạo là chứng kiến, mà Đường Tam chính là cảm nhận được. Hắn đột nhiên phát hiện, hai mắt mình trực tiếp có thể chứng kiến hết thảy mọi thứ dưới nước, cho dù là lân phiến của các loài cá trong đáy hồ cũng thấy rõ từng phiến một.

Đại não trước nay thông thấu chưa từng có, Đường Tam ngẩng đầu, ánh mắt hướng bên cạnh, Trong phút chốc, trong mắt đích quang mang ám lam chợt trở nên cường thịnh, Ánh mắt rơi vào bên trong một khối cự thạch làm phát xuất ra âm thanh nổ vang ầm ầm.

Khối cự thạch nó vì bị ánh mắt hắn chiếu vào mà trong nháy mắt biến thành tê phấn.

Chứng kiến một màn này, ngay cả đồng tử của Đường Hạo cũng không khỏi kịch liệt co rút lại.

Đây là kỹ năng bao hàm bên trong hồn cốt.

Hồn cốt sau khi được hồn sư hấp thu thì kỹ năng sinh ra đối với hồn sư tương tự đối với kỹ năng mà hồn thú có, tương tự kể cả năng lực cũng tương đương như của hồn thú đó.

Không thể nghi ngờ Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam là phi thường cường đại, khối Tinh thần ngưng tụ Trí tuệ đầu cốt này tự nhiên đã đem kỹ năng của nó tác dụng lên Tử Cực Ma Đồng, hai cái mạnh gặp nhau khiến cho sự kết hợp này trở thành một kỹ năng kinh khủng mà trước nay chưa từng có.

Sau đó Đường Tam giải thích ngay cái kỹ năng mà mình vừa có là: Thấu thị vạn vật trên thế gian, Phá hủy tất thảy những gì mình muốn phá. Kỹ năng đó được hắn đặt là: Tử Cực Thần Quang

Một đạo Tử Cực Thần Quang phát ra, trước tiên Đường Tam cũng không hưng phấn, mà nhanh chóng tính toán xem Tử Cực Thần Quang đến tột cùng uy lực có sức phá hoại đến mức nào. Đây là việc trước kia hắn không chú ý tới, nhưng lúc này đại não hắn lập tức tự động tính toán, hết thảy đều tự nhiên mà tiến hành, ý niệm tính toán trong đầu mới bắt đầu hiện ra, Đường Tam lập tức thông qua tình huống lúc khối đá bị nghiền nát cùng với tình huống mặt đất lưu lại dấu vết xung quanh rồi đơn giản tính toán, rồi đưa ra kết luận Tử Cực Thần Quang phóng ra là một loại công kích tập trung, bởi vì lực công kích tập trung cho nên chỉ một luồng năng lượng bắn ra cũng có lực phá hoại kinh khủng. Hơn nữa hắn phát hiện, sự mạnh yếu của Tử Cực Thần Quang cùng sự vận chuyển tinh thần lực của mình là có liên quan.

Mới vừa rồi hắn nhìn kỹ thủy đàm, cũng không có phát động hiệu quả công kích, tinh thần lực chuyển động rất chậm, mà trong sát na khi hắn đem ánh mắt phát động công kích đến cự thạch, tinh thần lực nhất thời giống phun ra, mà hồn lực tiêu hao ngược lại không lớn. Nói cách khác, cái kỹ năng này hẳn là lấy vận chuyển tinh thần lực là chính, tinh thần lực vận chuyển càng nhiều, hiệu quả công kích cũng càng mạnh.

Suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, Đường Tam chú ý tới, chính tinh thần lực mình cùng trước kia so sánh với, tăng lên ít nhất gấp trăm lần, nguyên bổn tinh thần lực vô hình vô chất, lúc này tại trong óc chính mình lại hội tụ thành như một dòng sông màu bạc nhẹ nhàng lưu động. Nơi nó đi qua, chiếu sáng hết thảy trong đầu chính mình, làm Đường Tam chứng kiến càng nhiều thứ trong não mình.

Lực công kích của Tử cực thần quang nếu cùng tinh thần lực có liên quan, như vậy, xem ra chính mình cũng có thể bắt đầu tu luyện tinh thần lực.

Đại sư trước kia từng đã dạy Đường Tam về phương pháp tu luyện tinh thần lực, chỉ bất quá khi đó Đường Tam kinh nghiệm chủ yếu đều đặt trên việc tu luyện Huyền Thiên Công, khi đó hắn xem tinh thần lực bất quá chỉ là hư vô mờ mịt gì đó mà thôi, chưa chắc sẽ có cái đó trọng dụng. Nhưng lúc này hắn đột nhiên nghĩ thông suốt. Tác dụng của tinh thần lực không nhỏ một chút nào cả, từ ý nào đó mà nói, tuyệt đối không yếu hơn so với hồn lực của mình.

Hồn sư càng mạnh làm áp lực đối với người khác càng lớn, luồng áp lực này từ đâu mà đến? Là từ hồn lực phóng thích ra, nhưng đồng thời cũng có tinh thần uy áp, đây là tác dụng của tinh thần lực. Càng huống chi, hiện tại Tự Cực Thần Quang được tinh thần lực ủng hộ, sở hữu một kỹ năng không hao phí hồn lực, lại có lực công kích kinh khủng như vậy, đối Đường Tam mà nói, không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh.

Đột nhiên, Đường Tam lấy làm kinh hãi, hắn phát hiện bất quá chỉ là bắn ra một đạo Tử Cực Thần Quang mà khiến mình suy nghĩ nhiều như vậy. Hơn nữa tất cả đều rất thuận lý, tựa hồ suy nghĩ của chính mình thật giống như sự thật đã có, nguyên nhân từ Trí tuệ đầu cốt đã làm cho ta có trí tuệ như vậy sao?

Khó trách, khó trách mỗi một danh hồn sư đối với hồn cốt đều khát vọng như vậy. Đường Tam trong lòng âm thầm than thở, lúc đầu với ngoại phụ hồn cốt bát chu mâu, hắn có được cùng với khi hấp thu hồn hoàn, sau đó nó cũng mang đến cho hắn bao nhiêu cái tốt. Mà Trí tuệ đầu cốt này còn tốt hơn nhiều nữa, cơ hồ nó khiến Đường Tam như được mở rộng cửa lớn đối với việc tu luyện của hồn sư, vì vậy tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là có Tử Cực Thần Quang.

Đường Hạo đứng ở một bên vẫn không nói gì, từ vẻ mặt đăm chiêu của Đường Tam là có thể nhìn ra, hiện tại con trai mình đang đắm chìm trong những suy nghĩ mới, đối với hắn mà nói, lúc này là vô cùng trọng yếu, Đường Hạo cũng mơ hồ có thể đoán được Trí tuệ đầu cốt mang lại cho Đường Tam điều gì, bởi vậy, hiện tại trong khoảng thời gian này tự Đường Tam tự hỏi rồi lại có được câu trả lời đích đáng là điều rất trân quý.

Một lúc lâu sau, Đường Tam dần dần từ suy nghĩ tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía phụ thân ở một bên, hắn phát hiện, khi tinh thần lực của mình tản ra xung quanh, khi đang tập trung vào vị trí phụ thân, bõng một hiện tượng làm cho hắn kinh ngạc, đó chính là tinh thần lực trong đầu không cần khống chế, nó tự vận động rồi từ từ khôi phục lại mà lực lượng tinh thần cùng ngoại giới không có quan hệ, hoàn toàn là do tự thân hắn ngưng tụ khôi phục lại. Đại sư từng nói qua, thế giới tinh thần của con người là một thứ vô cùng thần kỳ, chưa người nào hiểu được tinh thần lực là từ đâu mà đến, mặt ngoài nhìn lại, nó tựa hồ là hư vô mờ mịt, nhưng nó vẫn lại là thực sự tồn tại. Hồn sư càng mạnh, tinh thần lực cũng lại càng mạnh.

Đường Tam không biết chính là, lúc này Đường Hạo đã thầm giật mình, bởi vì cường độ tinh thần lực của hắn mà giật mình. Đường Hạo phát hiện, Đường Tam lúc này có được tinh thần lực, dĩ nhiên đã đến gần hồn sư cấp bậc Hồn đấu la. Hắn hiểu được, cũng không phải một khốiT thần ngưng tụ chi Trí tuệ đầu cốt là có thể tạo ra tác dụng lớn được như vậy.

Khối đầu cốt dĩ nhiên có thể tăng cường tinh thần lực của Đường Tam, hơn nữa làm hắn lĩnh ngộ ảo diệu của tinh thần thế giới, nhưng hiệu quả của nó tuyệt không hẳn là mạnh như thế.

Kì thật, Trí tuệ đầu cốt đối với Đường Tam mà nói, càng như là một chiếc chìa khóa, đúng là nhờ có cái chìa khóa này đã mở ra cánh cửa của thế giới tinh thần.

Từ nhỏ lúc bắt đầu mỗi ngày, Đường Tam đều đã đối mặt với ánh sáng mặt trời mà tu luyện Tử Cực Ma Đồng, kì thật hắn cũng không biết, tu luyện như vậy không chỉ giúp con mắt mà đồng thời cũng đã rèn luyện tinh thần lực của hắn. Chỉ bất quá loại tu luyện tinh thần lực này vẫn được giấu trong não hắn mà không có hiển lộ ra ngoài, đến lúc này dưới tác dụng của Trí tuệ đầu cốt, nhiều năm tu luyện đã khiến Đường Tam trở nên quán thông, cánh cửa lớn của thế giới tinh thần hoàn toàn được mở rộng, chính điều đó mới khiến tinh thần lực của hắn tăng mạnh như vậy.

Đương nhiên, tăng lên tới Hồn đấu la cảnh giới cũng chỉ là tại cấp độ của tinh thần lực mà thôi, cũng không phải nói lên Tử Cực Thần Quang của hắn cũng có thể đạt tới Hồn đấu la cảnh giới. Hết thảy những điều này đều phải nhìn tình huống tăng trưởng tinh thần lực trong tương lai tăng cùng với cách vận chuyển để thi triển ra Tử Cực Thần Quang cũng có ít nhiều quan hệ đến cấp độ của nó.

Đường Tam dần dần phục hồi lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía phụ thân.

Đường Hạo đi tới trước mặt hắn, "Ngươi hấp thu ba ngày thời gian, xem tình huống và thời gian ngươi hấp thu hồn cốt, nên chủ nhân của khối hồn cốt này chắc phải là hồn thú ít nhất sáu vạn năm. Vận khí của ngươi rất tốt. Ta nghĩ, nếu như không phải ta xuất hiện, có lẽ Vũ Hồn điện sẽ âm thầm xuống tay với ngươi, khối hồn cốt này chắc chắn bài danh hàng đầu trong Võ Hồn điện. "

" Ba ngày?" Đường Tam lấy làm kinh hãi, "Ba ba, nói như vậy người đã ba ngày không nghỉ ngơi."

Đường Hạo hướng Đường Tam khoát khoát tay," Vấn đề này không trọng yếu. đặc huấn đối với ngươi hiện tại bắt đầu."

Tiếng nói vừa dứt, Đường Hạo giơ tay lên, phân biệt tại hai vai cùng trước ngực Đường Tam đều vỗ một chút. Ba cỗ nhiệt lưu đồng thời chạy xuống phía dưới, Đường Tam chỉ cảm thấy chấn động toàn thân đến tê dại, cơ hồ là trong nháy mắt, đan điền đã bị một cỗ nhiệt lưu nóng bỏng bao trùm. Lấy tinh thần lực hiện tại của hắn cũng cảm thụ không đến một phần hồn lực còn tồn tại trong cơ thể.

" Ba ba, ngươì đây là......"

Đường Hạo thản nhiên nói: "Bắt đầu từ bây giờ, ngươi không cần hồn lực. Ta tạm thời phong bế nó để tiến hành đặc huấn đối với ngươi. Nhớ kỹ, lực lượng của hồn cốt cũng không cho sử dụng. Ta phong bế hồn lực của ngươi không phải không tín nhiệm ngươi, mà là bởi vì tại đặc huấn của ta dành cho ngươi, rất dễ dàng khiến cơ thể ngươi tự đem hồn lực dẫn ra"

Cổ tay run lên, Đường Hạo trong tay nhất thời xuất ra một thanh chú tạo chuy (búa rèn), mặt trên vẫn mang theo hoa văn loang lổ, cùng lúc đầu khi ở nhà với Đường Tam thì giống nhau như đúc.

" Cầm."

Đường Tam tiếp nhận chú tạo chùy, có chút không rõ ràng cho nên nhìn phụ thân.

Đường Hạo chỉ chỉ tại chỗ thác nước, "Sang đó. Dưới thác nước có một khối đá cứng, đứng ở mặt trên, luyện tập chùy pháp mà ta dạy cho ngươi."

" Loạn Phi Phong chùy pháp?" Đường Tam ánh mắt không tự chủ được mà chuyển về hướng thác nước.

Đường Hạo gật đầu.

" Lúc nào ngươi có khả năng hoàn thành chín chín tám mươi mốt chùy, hơn nữa không loạn chút nào, giai đoạn đầu tiên của đặc huấn sẽ chấm dứt. Đi đi." Vừa nói, Đường Hạo cũng tự đi tới phía trước một vách núi, cũng không thấy hắn chuẩn bị gì, một quyền oanh xuất ra, ầm ầm nổ vang, trên vách núi đá lập tức mở ra một cái đại động sâu ba thước. Tay áo Đường Hạo huy động, thổi đi tro bụi, chính mình đi vào khoanh chân ngồi xuống, không cùng nói thêm gì với Đường Tam.

Xem phụ thân biểu hiện nư vậy, đồng thời lại nhìn chú tạo chuy quen thuộc trong tay, Đường Tam trong mắt nhất thời toát ra một vẻ kiên nghị. Ùm ùm một tiếng, nhảy xuống hồ nước, mang theo chú tạo chùy hướng dưới thác nước đi đến.

Phương thức tu luyện chính thức của Hạo Thiên Tông từ hôm nay chính thức bắt đầu rồi.

Thất Bảo Lưu Ly tông.

Trở lại tông môn đã ba ngày, Trữ Vinh Vinh mặt mày vẫn ủ rũ, nàng không biết làm thế nào để nói với Áo Tư Tạp về quy củ của tông môn.

Trữ Phong Trí đối với Áo Tư Tạp cực kì coi trọng, một gã chỉ có mười sáu tuổi, cũng đã đạt tới trên bốn mươi cấp thực vật hệ hồn sư, như vậy làm sao mà không coi trọng được cơ chứ? Trên đường trở về, Trữ Phong Trí cũng đã hướng Áo Tư Tạp tỏ vẻ, tông môn đem toàn lực bồi dưỡng hắn, cần cái gì cứ việc đưa ra yêu cầu.

Áo Tư Tạp cũng không còn nói thêm cái gì, đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể cùng Trữ Vinh Vinh cùng một chỗ, như vậy là đủ rồi.

Màn đêm phủ xuống, trong Thất Bảo Lưu Ly tông dần dần yên tĩnh.

Trữ Vinh Vinh đang nghĩ về tâm sự đó, đột nhiên, bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng động.

" Ai?" Trữ Vinh Vinh cảnh giác di chuyển.

" Là ta." thanh âm Áo Tư Tạp từ bên ngoài truyền đến.

Trữ Vinh Vinh hít sâu khẩu khí, trong mắt quang mang kiên định hiện ra, nàng đã quyết tâm, hôm nay vô luận như thế nào cũng muốn đem chuyện đối với Áo Tư Tạp nói ra, đau dài không bằng đau ngắn, nếu như cứ trì hoãn mãi, chắc chắn thương tổn đối với Áo Tư Tạp càng lớn hơn.

Hiểu rõ vấn đề rồi, lúc này nàng mới ra mở cửa phòng mình ra, để Áo Tư Tạp tiến vào.

Phòng của Trữ Vinh Vinh hoàn toàn là do màu hồng nhạt tạo thành, rất ấm áp lại có chút non nớt của một nữ hài nhi.

Đây đã không phải là lần đầu tiên Áo Tư Tạp tới, nhưng mỗi lần hắn tới, cũng đều khiến hắn sinh ra vài phần nhiệt huyết sôi trào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện