Dịch giả: A Nèo
Biên Dịch: A Nèo
Bằng vào trí tuệ rất nhanh suy đoán ra, nhưng Đường Tam vẫn chưa vừa ý,trong Tinh Đấu đại sâm lâm thỉnh thoảng có hồn sư giết hồn thú là chuyện bình thường.
Hắn sở dĩ hôm nay dừng lại ở chỗ này để nghỉ ngơi chính là bởi vì chuẩn bị đi đến nơi ở của hồn thú ngàn năm cùng vạn năm. Đi vào bên trong là nơi của những hồn thú vạn năm. Lúc đối mặt với nguy hiểm, uy lực của sát thần lĩnh vực cũng sẽ giảm bớt tác dụng, hắn nhất định phải cận thận khi đối phó với chúng, tránh xuất hiện nguy hiểm.
Bởi vậy,trước tiên,hắn muốn cho thân thể phục hồi đến trạng thái tốt nhất.Ở chổ này càng ngày càng nguy hiểm, cũng đại biểm cho khoảng cách giữa hắn và Tiểu Vũ càng ngày càng gần.Ở ngoài mặt trông hắn vẫn rất thản nhiên, nhưng bên trong lại hưng phấn cực kỳ.
Với việc quan hệ của hắn với Tiểu Vũ trước lúc chia lìa có vài phần mập mờ giữa huynh muội với tình yêu. Nhưng thời gian qua, chẳng những tình cảm không có nhạt nhòa mà ngược lại có phần sâu đậm hơn làm Đường Tan nghĩ tới rất nhiều rất nhiều chuyện. Hắn kinh ngạc phát hiện, thật lâu trước kia, chính mình với Tiểu Vũ cũng không đơn giản là tình huynh muội. Hắn cũng đồng thời cảm thụ được, Tiểu Vũ đối với mình cũng không phải là tình cảm đơn thuần.
Sao lại là hồn thú! Nàng là hồn thú mười vạn năm, không phải cùng cấp bậc với mẫu thân giống nhau sao? Đường Tam quan tâm đến chỉ là tình cảm của chính cùng Tiểu Vũ, đối với những chuyện khác thì căn bản hắn không có suy nghĩ nhiều.
Rời Hạo Thiên Tông, hắn cũng cẩn thận tự hỏi, đối với chính mình mà nói, ba nhiệm vụ khó khăn nhất không phải là giết một gã Phong hào đấu la của Vũ hồn điện, cũng không phải trong vòng mười năm đạt tới trên tám mươi cấp. Mà là đi giết một con hồn thú mười vạn năm.
Có lẽ, hồn thú mười vạn năm có thể tìm được, nhưng hồn thú mười vạn năm lại có thể biến hóa thành người, mẫu thân của mình cùng với Tiểu Vũ đều như vậy. Đối mặt với hồn thú mười vạn năm cường đại, chính mình thực sự có thể thắng sao? Đối với đáp án này, ngay cả chính Đường tam cũng không biết, hết thảy thuận theo tự nhiên, chủ yếu đợi chính mình đạt đến tám mươi cấp thì lúc đó mới có năng lực lựa chọn hồn hoàn nào.
Đường tam không biết. Hắn thật sự không biết, hiện tại cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện đó. Thời gian vẫn còn dài, năm năm, dung nhan của Tiểu Vũ sẽ như thế nào? Hắn thật sự rất mong chờ, thậm chí có loại ý nghĩ muốn ngay lập tức ôm Tiểu vũ vào trong lòng.
Ăn chút gì đơn giản xong, Đường tam khoanh chân ngồi. Hắn bắt đầu tu luyện, hồn lực của hắn chỉ còn một chút nữa là đạt sáu mươi cấp, nếu đã vào Tinh đấu đại sâm lâm, tất nhiên là không thể về tay không, chỉ cần có thể gặp phải hồn thú thích hợp với mình, hắn tự nhiên giết chết để có được hồn hoàn thứ sáu.
Đang lúc Đường Tam chuẩn bị tu luyện, đột nhiên một tin tức từ lam ngân thảo chung quanh truyền đến. Mặc dù lam ngân thảo là loại thực vật cấp thấp chỉ có khả năng truyền đến cho hắn một ít tin tức, nhưng ở nơi tràn ngập nguy hiểm như đại sâm lâm này, dù chỉ là một tia tin tức cũng có thể làm Đường Tam lập tức bừng tỉnh lại.
Dù sao, có thể làm Lam ngân thảo truyền đến cho hắn điềm báo, cũng chứng minh hắn chế tạo một căn phòng bằng Lam ngân thảo là không đủ để bảo vệ cho mình, hoặc là một nguy hiểm nào đó.
Nếu như là hồn thú. Đương Tam không quá để ý. Nhưng nếu như đụng tới người đi giết hồn thú. Như vậy sẽ nguy hiểm hơn nhiều.
Ở thế giới bên ngoài, Hồn sư phần lớn sẽ bảo trì quan hệ. Không dễ dàng xâm phạm lẫn nhau. Nhưng trong Sâm Lâm sẽ không như thế. Như Đường Tam lúc đầu đi vào Tinh Đấu đại sâm lâm gặp phải vợ chồng Cái Thế Long Xà. Rất dễ dàng sinh ra địch ý. Nhất là đối phương có thực lực cao hơn thậm chí sẽ ra tay đem đối phương đánh chết.
Vị trí Đường Tam đang đứng. Tùy thời đều phải đối mặt với sự uy hiếp của hồn thú vạn năm. Nói cách khác, tỉ lệ xuất hiện hồn cốt sẽ rất cao.Một tiểu đội liệp sát có thực lực cao, cơ hồ đối với đối phương yếu hơn có thể ra tay hạ sát. Vạn nhất có thể từ trên người đối phương tìm được hồn cốt thì như vậy thật sự là buôn một lãi mười.
Bởi vậy, khi có điềm báo từ Lam Ngân thảo truyền đến. Đường Tam lập tức bỏ đi ý miện tu luyện trong đầu. Một quầng sáng màu lam lần nữa từ trong cơ thể phát ra. Thu nhanh Lam ngân thảo xung quanh về, trong chớp mắt lặn vào mặt đất. Xung quanh hết thảy đều yên tĩnh. Phảng phất như mới vừa rồi chưa bao giờ có một lam ngân thảo ốc xuất hiện vậy.
Nhẹ nhàng nhảy người lên. Tìm một cây đại thụ ẩn mình. Sau đó Đường Tam mới phóng thích hoàn toàn Lam Ngân lĩnh vực. Tinh thần lực cùng với Lam ngân thảo chung quanh hoàn toàn dung hợp. Chợt Đường Tam phát hiện lúc tinh thần lực của mình cùng với Lam ngân thảo chung quanh dung hợp làm một, tinh thần lực so với lúc bình thường có khả năng mở rộng ra. Giống như có thể dùng con mắt chứng kiến rõ ràng. Ở khoảng cách xa, cảm thụ cũng rất rõ ràng. Có thể hình dung phạm vi cảm nhận lớn kinh khủng cỡ nào, chỉ cần nơi nào có Lam ngân thảo cũng có thể thấy rõ ràng như nhìn bằng mắt vậy.
Cứ như vậy. Lúc này Đường Tam có khả năng hoàn toàn cảm nhận rõ ràng được trong phạm vi đường kính đại khái chùng năm trăm thước. Cái này cũng đã là một phạm vi rất lớn. Phải biết rằng, trong phạm vi này, Đường Tam có khả năng cảm nhận hết thảy chuyện gì phát sinh. Cho dù là một mảnh lá cây rơi xuống đất, hắn cũng cảm nhận rõ ràng.
Theo thời gian Lam ngân lĩnh vực lan tỏa, Đường Tam từ từ hiểu được, cũng không phải là lam ngân lĩnh vực của mình không thể cảm thụ thêm phạm vi lớn hơn nữa, mà là bởi vì trên một phạm vi lớn, sẽ có nhiều tin tức đưa đến đại não, lấy trình độ tinh thần lực của Đường Tam lúc này không đủ để xử lý một lượng thông tin khổng lồ như thế.
Cho nên, nếu như muốn Lam ngân lĩnh vực phát huy tốt hiệu quả, đòi hỏi không những phải tăng uy lực của Lam ngân thảo mà tinh thần lực cũng trọng yếu không kém. Chỉ có tinh thần lực cừng đại thì lam ngân lĩnh vực mới có thể càng thêm kinh khủng.
Lúc này trong phạm vi năm trăm thước, không có phát sinh bất cứ chuyện gì khiến cho Đường tam chú ý, nhưng theo Lam ngân lĩnh vực mở ra, trong lòng Đường Tam càng rõ ràng tin tức đưa đến lúc nãy, tin tức từ phương nam truyền đến.
Đường Tam ngưng tụ tinh thần lực, nguyên bổn phát ra lam ngân lĩnh vực ra tứ phía dò xét cũng từ từ co lại, hướng tới một phương hướng phóng đi, dò xét theo một hướng thì khả năng cảm ứng sẽ gia tăng thêm một phạm vi lớn hơn nhiều. Khi hắn đem tất cả tinh thần lực ngưng tụ đến một phương, khoảng cách đường kính dò xét tăng gấp ba lần, đạt tới một ngàn năm trăn thước.
Bề rộng chừng năm thước, chiều dài một ngàn năm trăm thước dò xét trong chớp mắt đã đem tin tức trong phạm vi dò tìm truyền đến đại não Đường tam. Lúc này hắn rốt cuộc thấy được tin tức lam ngân thảo cung cấp chính xác là gì.
Mục tiêu rất lớn, là người, nhưng không phải một người, mà hơn hai mươi người trong rừng cây lặng yên không một tiếng động đi tới, từ từ lại gần chổ Đường tam đang ẩn nấp.
Bằng vào sự trợ giúp của Lam ngân thảo, Đường tam có thể chứng kiến rõ ràng hơn hai mươi người, khi hắn thấy rõ tướng mạo những người này, không khỏi thất kinh, sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Hắn cẩn thận đếm một chút, tổng cộng là hai mươi lăm người. Dẫn đường là một gã bạch y trung niên, nhưng Đường Tam cũng rất rõ ràng, Người trung niên này không phải đơn giản như vậy, bởi vì hắn là cúc đấu la Nguyệt Quan của võ hồn điện. Phía sau hắn là Hồ liệt Na, Tà Nguyệt cùng Diễm, phía sau còn có hai mươi người khoảng trên bốn mươi tuổi mặc trang phục màu đen của Võ hồn điện. Từ hơi thở phát ra trên người bọn họ Đường tam có thể cảm giác rõ ràng, những người này thực lực còn trên ba người Hoàng kim nhất đại (Hoàng kim nhất đại bao gồm Hồ liệt Na, Tà Nguyệt cùng Diễm). Mà ở phía cuối còn thoáng hiện lên quỷ ảnh, hai vịCúc, Quỷ đấu la đang cùng nhau hành động, hai người này cũng là hai người duy nhất mà Đường Tam không cách nào thấy rõ bóng dáng.
Hai đại phong hào đấu la cộng thêm ba người trẻ tuổi xuất sắc nhất của Võ hồn điện cùng với rất nhiều cao thủ, những người này đến Tinh Đấu đại sâm lâm làm gì?
Khó có khả năng là vì kiếm hồn hoàn cho ba người bọn Hoàng Kim nhất đại mà đến liệp sát hồn thú? Hoàng kim nhất đại là cấp bậc gì? Mà Hai vị phong hào đấu la cùng phải xuất thủ. Kể cả gặp phải cấp bậc hồn thú siêu cấp như Thái Thản Cự Viên cũng sẽ dễ dàng đối phó. Càng huống chi có nhiều cao thủ như vây? Tuy nhiên những người khác sẽ không đáng giá để Phong hào đấu la ra tay trợ giúp.
Nghĩ tới đây, Tim Đường Tam đột nhiên đập thình thịch, chẳng lẽ bọ họ có cùng mục đích với mình, cùng vì Tiểu Vũ sao? Thế lực của Võ hồn điện cực kỳ khổng lồ, dò xét Tiểu Vũ ở trong Tinh Đấu đại Sâm Lâm cũng không có gì là khó khăn.
Nghĩ đến đây, Trong lòng Đường Tam nhất thời như có lửa đốt. Ngay cả tinh thần lực đang khống chế có chút rối loạn. May mắn tinh thần lực của hắn trong lam ngân lĩnh vực được lam ngân thảo che giấu, nếu không cho dù có ba động hồn lực rất nhỏ cũng khiến cho hai vị phong hào đấu la chú ý.
Đường Tam sợ nhất, chính là bọn hắn đã đắc thủ, nếu như bọn họ thật sự là vì Tiểu Vũ mà đến, bằng vào một lực lượng đông đảo như thế, Tiểu Vũ làm sao mà chống cự? Dù lúc đầu Thái Thản Cự Viên là bằng hữu của Tiểu Vũ, nhưng bọn họ sao có thể ngăn cản được nhiều cường giả của Võ Hồn điện như vậy cơ chứ?
Tâm tình Đường Tam chưa bao giờ kinh hoảng như bây giờ, nhất là đã trải qua kinh nghiệm ở Sát Lục chi đô, tâm tình hắn đã thành thục hơn nhiều nhưng lúc này lại không thể bình tĩnh lại. Có lẽ đây là quan tâm quá hóa loạn sao?
Trong lúc Đường Tam tự hỏi, đoàn người Vũ hồn điện dừng lại. Cách Đường Tam không tới năm trăm thước.
Hai mươi cao thủ Vũ hồn điện nhanh chóng phân tán ra, chém cây cối xung quanh, dọn dẹp tạo thành một mảnh đất trống sạch sẽ, đem cây cối xung quanh tạo thành một tầng phòng ngự đơn giản, mà hai vị phong hào đấu la cùng ba người hoàng kim nhất đại đứng nhìn hiển nhiên là thân phận cùng địa vị cao hơn hai mươi cao thủ kia, nhất là hai vị phong hào đấu la ở cùng lẳng lặng đứng một chỗ tại trung tâm khu đất trống, còn ba người Hồ Liệt Na thì cung kính đứng sau lưng họ.
Tốc độ của hai mươi cao thủ rất nhanh. Trong chốt lát công phu, bọn họ cũng đã kiến tạo hoàn thành tầng phòng ngự bên ngoài, đồng thời dựng một tòa lều vải. Hiển nhiên bọn họ chuẩn bị nghỉ ngơi ở chổ này.
Hai vị phong hào đấu la ở một lều vải, ba người Hồ Liệt Na thì ở tại một lều vải khác, nhìn qua thì cũng không phái bởi vì Hồ Liệt Na là nữ mà có chiếu cố gì. Còn hai mươi người kia thì ở năm gian lều vải, bố cục mơ hồ vây quanh hai cái lều vải bên trong.
Trong cả quá trình, bọn họ dĩ nhiên không có dùng ngôn ngữ để trao đổi, cho dù là lúc đốn cây thì cũng đều làm mọi cách để giảm bớt âm thanh phát ra. Hai vị phong hào đấu la cùng ba người Hồ Liệt Na nhanh chóng đi vào lều vải nghỉ ngơi. Còn hai mươi người kia thì phân ra năm người dò xét chung quanh, những người khác lấy lương khô ra ăn, cũng không có nhóm lửa.
Trong thời gian này, Đường Tam bảo trì tập trung tinh thần lực cao độ, dò xét mọi nơi cẩn thận quan sát một lần, cũng không phát hiện ra tung tích Tiểu Vũ, lúc này mới an tâm.
Là một khống chế hệ hồn sư có năng lực tính toán rất mạnh, Đường Tam cũng lâu rồi không có cái cảm giác bất lực, không biết phải làm gì như thế này. Đối với người Vũ hồn điện hắn không biết mình nên phải làm gì. Ẩn mình, theo dõi bọn họ? Nếu như bọn họ thật sự vì Tiểu Vũ mà đến, làm như thế cũng không có ý nghĩa gì.
Có hai gã cường đại phong hòa đấu la, cho dù khắp nơi đều có lam ngân thảo muốn đánh lén cũng không có khả năng. Một khi bại lộ, đối thủ tất nhiên sẽ cho mình một kích trầm trọng.
Đi trước tìm Tiểu Vũ? Nhưng chính Đường Tam cũng không biết Tiểu Vũ ở đâu, hắn cũng đang muốn tìm. Nói như thế, nhưng không nắm chắc hướng đi của đoàn người Vũ hồn điện, đối với Tiểu Vũ mà nói thì càng thêm nguy hiểm.
Cùng với đoàn người này mà so sánh, bất luận là Đường Tam hay Tiểu Vũ thì cả hai đều quá yếu, Căn bản không thể chống lại được. Cho dù những người này tìm được Tiểu Vũ, Đường Tam sao có thể chống đỡ được bọn họ. Dù có Đường Hạo ở đây, cũng chưa chắc là đối thủ của những người này.
Lo lắng dần dần bị lý trí lấn áp, đầu óc Đường Tam rất nhanh bắt đầu phân tích, cân nhắc lợi hại cùng với những tình huống có khả năng xảy ra. Ngay lúc đám người Vũ hồn điện hạ trại xong, hắn đã xác định lựa chọn cho mình, một lựa chọn nguy hiểm
Từ trên cây nhảy xuống, lặng lẽ thu hồi Lam ngân lĩnh vực, không hề che giấu hơi thở của mình nữa, chỉ là cực kỳ cẩn thận, rất nhanh hướng tới nơi đám người Vũ hồn điện hạ trại.
Sở dĩ lựa chọn như vậy, đầu tiên chính là vì Đường Tam muốn biết rốt cuộc đám người Vũ hồn điện đến Tinh Đấu đại sâm lâm là để làm gì. Đương nhiên, nguyên nhân cũng bởi vì trong đám người này có Hồ Liệt Na, tin tưởng muốn hỏi thăm tin tức cũng dễ dàng hơn.
Đường Tam cũng hiểu lúc đầu Hồ Liệt Na đối với mình có chút tình cảm, nhưng vì Tiểu Vũ, hắn cũng phải bất chấp thủ đoạn lợi dụng tình cảm của Hồ Liệt Na. Nếu như đối phương không phải đi tìm kiếm Tiểu Vũ. Như vậy, hắn có thể đi theo đối phương ra khỏi Tinh Đấu đại sâm lâm, đảm bảo Tiểu Vũ không bị phát hiện, rồi quay trở lại Sâm lâm tìm kiếm tung tích nàng. Đây là tình huống tốt nhất.
Trái lại, nếu như những người này thật sự là tới tìm Tiểu Vũ, chuyện phiền toái đây. Mặc dù Đường Tam không cách nào ngăn cản được, thậm chí ám sát đối thủ, nhưng luôn nhắc nhở hắn phải chú ý đến đối phương. Hắn đi theo đối phương, tùy thời trong rừng âm thầm giúp cho Tiểu Vũ.Trợ giúp nàng tránh né những người này. Cho đến khi bọn chúng mất đi tính kiên nhẫn mới thôi.
Đối với Đường Tam mà nói, làm như vậy có hơi nguy hiểm, nhưng không thể nghi ngờ đây là cách làm chủ động nhất, càng dễ dàng khống chế quyền chủ động.
"Ai?" cách nơi hạ trai của đám người Vũ hồn điện hơn trăm thước, Đường Tam cũng đã bị phát hiện, ít nhất có đến bốn thân ảnh xuất hiện cùng lúc với âm thanh đang tiến tới bên cạnh hắn, một tiếng quát chói tai này là đối phương thấy hắn phát ra.
Đường Tam lộ ra vẻ sửng sốt, vẻ mặt cực kỳ đề phòng.
Lúc này, hắn đã bị vây quanh. Bốn gã cao thủ Vũ hồn điện vây lấy hắn vào giữa. Lúc trước thông qua tinh thần lực phối hợp cùng lam ngân lĩnh vực cảm giác không mãnh liệt lắm, lúc này, hắn có thể rõ ràng cảm giác được bốn người này đều có thực lực áp chế hắn hoàn toàn. Nói cách khác, bọn họ cùng với hắn hồn lực chệnh lệch ít nhất là trên mười cấp.
Đây chính là bốn gã cường giả cấp bậc Hồn Thánh! Đường Tam đã càng ngày càng xác định phán đoán của mình. Nếu như không phải là hồn thú mười vạn năm, sao lại phái ra nhiều cường giả đến như vậy?
"Các ngươi là ai?"âm thanh lạnh như băng tràn ngập cảnh giác, vẻ mặt tự nhiên của Đường Tam lúc này biến mất, thay vào đó là khuôn mặt lạnh như băng cùng sát cơ mãnh liệt, phù hợp với bộ dạng lúc rời khỏi Sát Lục Chi Đô. Sát thần lĩnh vực trong nháy mắt phát ra. Một vầng sáng màu trắng lạnh như băng trong nháy mắt khuyếch tán ra. Bằng vào lực lượng mạnh mẽ, hắn phá tan áp chế của bốn người hướng vào hắn, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân hình lóe lên, đã thoát ly khỏi vòng vây của đối phương.
Bốn gã Hồn Thánh đồng thời sửng sốt, bọn họ tự nhiên cảm giác được Đường Tam cố ý phóng thích hồn lực, một người rõ ràng thực lực không bằng bọn họ, nhưng có thể thoát ra khỏi uy áp do bốn người đồng thời phát ra.Hơn nữa còn có hơi thở lạnh như băng tràn ngập sát khi giết chóc, càng làm bọn họ rùng mình một cái.
Nhưng những người này không hổ là những cường giả được Vũ hồn điện chuyên môn bồi dưỡng, ngay khi Đường Tam thoát ra khỏi vòng vây, bốn người cơ hồ đồng thời hành động, phân biệt bốn hướng lại một lần nữa vây Đường Tam vào giữa. Cả quá trình chỉ là trong nháy mắt công phu mà thôi. Cũng lúc này, bốn người đồng thời phóng thích toàn bộ vũ hồn.
Đường Tam hấp một ngụm lương khí, hiện ra trước mặt hắn, tổng cộng hai mươi tám cái hồn hoàn,theo vũ hồn phóng thích ra, nhất thời làm áp lục chung quang trở nên sền sệt lại, đúng như Đường Tam đã đoán được thực lực của bọn họ là cấp hồn đế, nhưng đồng thời bị bốn gã vây quanh cũng làm toàn thân hắn bị buộc chặt.
Lấy thực lực của hắn hiện tại, một mình đối mặt với một gã Hồn Thánh tuyệt đối không e ngại, nhưng đây lại là bốn người. Nếu quả thực động thủ, hắn chỉ có năng lực chạy trốn mà thôi.
Bốn gã Hồn Thánh cũng đồng dạng giật mình, bọn họ
là những lực lượng bí mật mà mấy năm nay Vũ hồn điện bồi dưỡng, chẵng những có cường đại hồn lực làm hậu thuẫn, kinh nghiệm thực chiến cùng với các phương diện tố chất cũng không đồng cấp với những gã hồn sư khác.Mà trước mặt người trẻ tuổi này rõ ràng hồn lực đều dưới bọn họ, nhưng lại có cảm giác trên bọn họ lại rất mơ hồ không rõ ràng. Nhất là vừa rồi, trong nháy mắt có thể thoát ra khỏi sự khống chế của bọn họ, càng làm bọn hắn phảng phất như đối mặt với một đối thủ có cấp bậc cao.
Trước áp lực cường đại của đối thủ, Đường Tam thúc giục sát thần lĩnh vực đến mức tận cùng, Hạo Thiên Chuy lặng yên xuất hiện ở trong tay, hai tay nắm lại, trong cơ thể hồn lực điên cuồng nhập vào trong Hạo Thiên Chuy, mặc dù không có bất cứ hồn hoàn nào phụ gia nhưng trên thân Hạo Thiên Chuy đầy khí phách lập tức phóng xuất ra, cùng phối hợp với sát thần lĩnh vực, giúp Đường Tam tạm thời đứng vững trước áp lực thêm vào của bốn người Vũ hồn điện.
Lam quang nhàn nhạt hiện lên trong mắt Đường Tam, đồng thời tay trái lẳng lặng hướng Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy hai khối tử mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm nắm trong tay.Đối mặt với đông đảo cường địch như thế, mặc dù hắn đã có kế hoạch, nhưng cũng không thể thiếu cẩn thận, vạn nhất chuyện không theo dự định, hắn phải tự bảo vệ mình.
Ngay lúc bốn gã Hồn Thánh chuẩn bị thi triển hồn kỹ, đột nhiên, một luồng hơi thở lạnh như băng từ phía sau truyền tới, cùng với hàn khí trên người Đường Tam phát ra va chạm nhau, hai cỗ thuộc tính lạnh như băng giống nhau va chạm kịch liệt.Trong lúc nhất thời, không khí chung quanh chập chờn bạch quang, vô số hàn khí lạnh thấu xương xuyên vào rừng cây, làm cây cối ở phạm vi xung quanh run rẩy kịch liệt, mỗi một lần run rẩy lá cây đều phảng phất như muốn rơi xuống hết.
Bốn gã Hồn Thánh cũng bởi vì có biến hóa này mà dừng lại một chút, hàn khí thấu xương tựa như vô số cương châm đâm vào trong cơ thể bọn họ, làm bọn họ không thể không bảo vệ mình, lui về phía sau từng bước bảo trì thủ thế.
"Thật sự là ngươi?" một âm thanh vui mừng lẫn sợ hãi vang lên. Ba đạo thân ảnh từ trong rừng cây đi ra, đúng là ba người Vũ hồn điện Hoàng kim nhất đại. Bởi vì thân phận biến hóa, hiện tại đi trước đã không phải là Tà Nguyệt như lúc đầu, mà là cùng Đường Tam đạt được sát thần lĩnh vực – Hồ Liệt Na.
Đường Tam trên mặt toát ra một tia thần quang lạnh như băng, chứng kiến ánh mắt lam quang của Hồ Liệt Na nhất thời thu liễm lại, làm bộ dạng kinh ngạc.
" Sao ngươi lại ở chỗ này?" Khí chất cùng ngoại hình của hắn biến hóa rất lớn, lúc đầu Hồ Liệt Na không nhận ra, hiện tại Tà Nguyệt cùng Diễm cũng đồng dạng nhận không ra.
Hồ Liệt Na bước nhanh đến, vài bước tiến tới trước mặt Đường Tam. Trong mắt lóe lên tia sáng vui mừng lẫn sợ hãi. Muốn nói cái gì đó, nhưng lại tựa hồ băn khoăn không dám. Nhìn tướng mạo anh tuấn của Đường Tam, lúc đầu tại khảo nghiệm Sát Lục Chi Đô hiện lên trong lòng. Đã một năm qua đi, nhưng đoạn hành trình ngắn ngủi lúc đó nàng lại không có cách nào quên được.
Đạt được Sát thần lĩnh vục trở về Vũ hồn điện, hồi tưởng lại hết thảy chuyện đã phát sinh, Chính Hồ Liệt Na cũng có chút giật mình, tại sao chính mình lại đem sinh tử giao phó trong tay một người xa lạ không quen biết chứ? Mà hắn cũng không làm mình thất vọng, mang mình ra bình an ra khỏi địa ngục. Mặc dù hắn không nói qua điều gì nhưng có thể tưởng tượng, hắn đã trải qua bao nhiêu khó khăn. Nếu như nói là chính mình đi qua địa ngục lộ, chi bằng nói là hắn giúp mình đi ra.Nếu như không có hắn, chính mình cũng chưa chắc có thể thành công đạt được Sát Thần Lĩnh Vực, cũng càng không có cách nào quay lại Vũ hồn điện.
Đối với Đường Tam, ngoài vẻ hâm mộ, Hồ Liệt Na còn có một loại hỗn hợp cảm kích cùng một ít tình cảm.
"Các vị, hắn là bằng hữu của ta." Hồ Liệt Na hướng bốn gã Hồn Thánh vây bắt Đường Tam nói.
Bốn gã Hồn Thánh nhìn nàng một cái, yên lặng thu hồi vũ hồn của mình, mặc dù thực lực của bọn họ còn trên Hồ Liệt Na, nhưng đối với người thừa kế giáo hoàng tương lai này vẫn hết sức tôn trọng.
Tà Nguyệt cùng Hỏa Diễm lúc này cũng đi tới, bọn họ cùng Hồ Liệt Na ở bên nhau một khoảng thời gian dài, trong đó Tà Nguyệt lại là ca ca Hồ Liệt Na, ít nhiều cũng cảm giác được trên người Hồ Liệt Na có vài phần khác thường, Tà Nguyệt kinh ngạc, nhìn về phía Đường Tam, ánh mắt tất nhiên không thể hảo hữu lắm. Thậm chí có thể nói là tràn ngập địch ý.
Phải biết rằng, từ khi phát sinh thay đổi thân phận, Hồ Liệt Na chẳng những là thủ lãnh hoàng kim nhất đại, đồng thời cũng là người thừa kế võ hồn điện tương lai. Cái thân phận cao quý này cho dù là cấp bậc phong hào đấu la khi đối với nàng cũng phải lễ nghĩa hơn vài phần. Tại võ hồn điện, Hồ Liệt Na đã dần dần có chút uy nghiêm. Mà dáng vẽ hiện tại của nàng, còn đâu là dáng vẻ của thánh nữ võ hồn điện?
Đường Tam lúc này trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc Hồ Liệt Na phóng xuất ra sát thần lĩnh vực cùng chính mình va chạm một chỗ, hắn biết mục đích mình đã đạt được. Hắn muốn lợi dụng, chính là quan hệ của mình cùng Hồ Liệt Na.
"Không nghĩ tới ở chỗ này nhìn thấy ngươi." Đường Tam thản nhiên nói.
Hồ Liệt Na mỉm cười, đôi mắt to tràn ngập nhu mị không chớp nhìn chăm chú vào trong mắt lạnh như băng của Đường Tam.
"Ta cũng không có nghĩ đến. Ngươi là đến liệp sát hồn thú sao?"Đường Tam yên lặng gật đầu,
"Ta sắp đạt sáu mươi cấp."Lời vừa nói ra, Hồ Liệt Na, Tà Nguyệt cùng Hỏa Diễm đồng thời thất kinh. Bọn họ mặc dù cũng đã đạt tới trình độ sáu mươi cấp, nhưng bất quá là vừa mới thông qua không lâu. Lần này sở dĩ đi theo đội ngũ đến đây, mục đích cũng là đạt được đệ lục hồn hoàn, mà người tuổi trẻ trước mắt này như thế nào cũng có thể so với những người lớn tuổi như bọn hắn. Tự nhiên cũng đạt gần tới sáu mươi cấp. Phải biết rằng, như bọn họ tại Vũ hồn điện được mấy vạn hồn sư đích thân truyền thụ mới được.
Hỏa Diễm thật sự không nhịn được, hướng Hồ Liệt Na hỏi:
"Na na, hắn là ai vậy? Trước kia chúng ta đã từng gặp qua chưa?" Hắn cùng với Hồ Liệt Na cùng nhau lớn lên, cùng nhau tu luyện, cơ hồ hơn hai mươi năm qua đại bộ phận thời gian đều ở cùng nhau, Hồ Liệt Na biết người này mà hắn lại không nhận ra, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu hắn đối Đường Tam tràn ngập địch ý. Hỏa Diễm vẫn cho rằng, chỉ có chính mình mới có thể xứng đôi với Hồ Liệt Na. Tuy nhiên đây cũng là việc chỉ hắn biết, không nói cho Hồ Liệt Na biết.
Hồ Liệt Na nhíu mày, thản nhiên nói:
"Hắn là bằng hữu của ta." Chỉ một câu giải thích đơn giản. Nàng lần nữa chuyển hướng Đường Tam,
"Đường Ngân, mới vừa rồi là hiểu lầm, ngươi đừng để ý. Trại của chúng ở ngay phía trước cách đây không xa, bọn họ cũng là cảnh vệ. Ngươi như thế nào một người đến đây liệp sát hồn thú, không phải rất nguy hiểm sao?"Đường Tam nhìn Hồ Liệt Na, trong ánh mắt toát ra vài phần cô đơn,
"Không quen biết ai, ta có thể thỉnh ai tới giúp ta?"Hồ Liệt Na sửng sốt một chút, không biết tại sao. Nàng nhìn thấy trong ánh mắt Đường Tam có vài phần cô đơn, trong lòng bổng nhiên đau xót. Cơ hồ muốn thốt ra:
"Ngươi còn có ta mà!"Lời vừa ra khỏi miệng, nàng mới phản ứng lại, vội vã bổ sung thêm một câu,
"Chúng ta là bằng hữu mà. Hơn nữa, chẳng lẽ tông môn của ngươi sẽ không giúp ngươi thu hoạch hồn hoàn? Ngươi hẳn là biết, tới cấp bậc này rồi, nếu như muốn đạt được một cái hồn hoàn thích hợp với mình, chỉ dựa vào lực lượng của chính mình thật là khó đạt tới.""Tông môn?" Đường Tam cười. Có chút bi thương,
"Ta sớm đã không thuộc về tông môn."Hồ Liệt Na lần nữa sửng sốt, ý tứ trong giọng nói của Đường Tam rất rõ ràng, nhưng nàng cũng rất khó khăn tin tưởng Hạo Thiên Tông lại bỏ qua một đệ tử xuất sắc như Đường Tam.
Đường Tam đương nhiên là đang dối gạt nàng, đối với lừa gạt người Vũ hồn điện, trong lòng Đường Tam không có chút gì gánh nặng, nhất là vì Tiểu Vũ.
Trước đây một năm, hắn tại Nguyệt Hiên cùng cô cô học được rất nhiều, che giấu nội tâm chân thật của mình, cùng với che lấp cảm xúc của mình. Chính là một trong những môn hắn học. Đường Nguyệt Hoa tự mình dạy hắn như thế nào có thể thay đổi khí chất của mình trong các tình huống khác nhau. Cùng với những người khác nhau, phải sử dụng phương pháp cùng thái độ khác nhau, chỉ có như vậy mới có thể làm được tốt nhất. Trong nhóm đệ tử được Nguyệt Hiên đích thân hướng dẫn, Đường Tam không thể nghi ngờ là người ưu tú nhất.
Bởi vì hắn không nói nhiều lời, mới tránh những sơ hở trong khi nói, đồng thời cũng dễ làm người khác tin tưởng hơn. Về phần lo lắng này, hắn cứ để tùy Hồ Liệt Na.
"Nếu là hiểu lầm, ta đây đi." Vừa nói, Đường Tam xoay người hướng rừng cây phía sau đi tới.
"Đứng lại." Đang lúc Hồ Liệt Na chuẩn bị gọi Đường Tam lại, Hỏa Diễm ở bên cạnh lại mở miệng nói trước.
Đường Tam chậm rãi xoay người, nhìn về phía người thanh niên toàn thân đang phóng thích địch ý mãnh liệt, lạnh nhạt nói:
"Còn có chuyện gì?"Hỏa Diễm lạnh lùng nói:
"Lập tức rời Tinh Đấu đại sâm lâm, nơi này không phải địa phương ngươi nên tới. Hiện tại Vũ hồn điện chúng ta có việc tại Tinh Đấu đại sâm lâm, nửa năm sau mới cho phép hồn sư khác tiến vào."Đường Tam cười, trên khuôn mặt nụ cười lạnh như băng biến mất, thay thế là một nét thoáng hiện cao quý ưu nhã,
"Tinh Đấu đại sâm lâm là tài sản của Vũ hồn điện các ngươi sao?"Nhìn Đường Tam trên mặt tươi cười như hoa, còn đột nhiên toát ra nét ưu nhã, ánh mắt Hồ Liệt Na không khỏi có chút đờ người ra, nàng vẫn chưa bao giờ chứng kiến khí chất như vậy trên người Đường Tam, giờ khắc này, trước mắt người thanh niên tựa hồ đột nhiên thay đổi, nguyên bổn lạnh như băng biến thành ấm áp, làm cho nàng không thích ứng kịp. Nhưng bởi vì không thích ứng này, gương mặt anh tuấn này càng thêm khắc sâu trong đầu nàng.
Hỏa Diễm giận dữ, lạnh giọng nói:
"Ngươi khiêu khích sao? Khiêu khích quyền uy của Vũ hồn điện?"Đường Tam lạnh nhạt cười,
"Ngươi là người Vũ hồn điện, ta không phải. Ta chỉ là một gã hồn sư tự do. Người khiêu khích chính là ngươi, không phải ta. Ta cùng Hồ Liệt Na là bằng hữu, không phải cùng ngươi."Nói xong những lời này, hắn không chút do dự xoay người đi.
Một luồng hơi nóng tràn ngập hoang dã chợt từ sau lưng phát ra,ngay cả cây trong rừng đen kịt giờ khắc này cũng bị chiếu rọi thành lửa hồng.
"Cẩn thận." âm thanh Hồ Liệt Na cơ hồ ở trước truyền đến.
Đường Tam không quay người lại, mà bay nhanh lên trước ba bước. Ba bước này của hắn bước ra vô cùng có chủ ý, cũng không phải thẳng tắp về phía trước, mà là hướng sang trái bước từng bước, sau đó lại hướng phải, bước ba bước một lần nữa rồi chuyển trái. Trong nháy mắt hoàn thành một loạt động tác, nhất thời làm thân ảnh hắn nhìn qua cực kì phiêu hốt, nhất là trong tích tắc đó, hơi thở trên người hắn trở nên lúc có lúc không.
Khi hắn bước ba bước đạp trên mặt đất, lấy mũi chân làm trục, xoay tròn một vòng lại, thuận thế nắm Hạo Thiên Chuy trong tay, mênh mông hắc quang chợt lan tràn, khí lưu mạnh mẽ trong chớp mắt khuếch tán. Cùng nghênh đón hỏa cầu với đường kính hơn một thước chạm vào nhau.
Tuy không có bất cứ cái hồn hoàn nào hỗ trợ nhưng thân mình Đường Tam sớm đã có hồn hoàn của Lam Ngân Hoàng cải tạo, mà Hạo Thiên Chuy của hắn dưới thúc giục của hồn lực năm mươi chín cấp. Cho dù không có hồn kỹ thì hắn vẫn như trước là một gã hồn vương năm mươi chín cấp.
Trong tiếng ầm ầm nổ vang, vô số đốm lửa bay tán loạn tứ phía. Hỏa cầu hoàn toàn bị nghiền nát, mà Hạo Thiên Chuy của Đường Tam cũng thoáng hiện màu đỏ sậm. nhưng chính hắn lại chưa mảy may thối lui, đắm chìm trong dư âm nóng rực của hỏa Hỏa Diễm, vẫn không bị một tia năng lượng hỏa thuộc tính nào làm thương tổn.
Hỏa cầu bạo liệt, lộ ra phía sau một thân thể đã bành trướng cực độ, toàn thân bốc lên hỏa Hỏa Diễm ngập trời.
Vũ hồn của Hỏa Diễm là hỏa Hỏa Diễm lĩnh chủ, sau khi vũ hồn phụ thể thì cực kỳ uy nghiêm. Lúc này sáu cái hồn hoàn vây quanh thân hắn ba động. Đệ nhị hồn hoàn quang mang vừa mới thu liễm.
"Hỏa Diễm. Ngươi làm gì?" Hồ Liệt Na thân thể xoay chuyển, đã chắn trước mặt Đường Tam.
Bởi vì quá phẫn nộ, Dung nha tuyệt sắc của nàng có chút tái nhợt, cơ hồ không chút do dự phóng xuất ra vũ hồn của mình, mái tóc dài mầu hỏa hồng ở sau lơng nàng, còn thêm đường cong tuyệt vời của nàng khiến ngay cả trầm ổn như Đường Tam cũng không dám nhìn nhiều.
"Na na, chúng ta không thể để cho hắn đi, người này miệt thị Vũ hồn điện chúng ta, nhất định phải bắt hắn hỏi tội. Hơn nữa, ngươi cũng nhìn thấy, Vũ hồn cuẳ hắn là Hạo Thiên Chuy! Không phải là người Hạo Thiên Tông sao chứ. Chúng ta đem hắn trở về, chính là công lao rất lớn. Nếu hắn đi, vạn nhất làm động đến mục tiêu chúng ta, chúng ta đi chuyến này chẳng phải là uổng phí sao chứ? Giáo hoàng bệ hạ cũng không chủ trì công đạo cho ngươi đâu".
Ánh mắt Hồ Liệt Na rét lạnh nhìn xuống, phảng phất giống lúc trước nàng còn ở Địa ngục sát lục trường. Nhìn ánh mắt của nàng, Hỏa Diễm không khỏi lấy làm kinh hãi, Hồ Liệt Na chưa bao giờ dùng loại thái độ này đối xử với hắn.
"Ta nói rồi, hắn là bằng hữu của ta. Hỏa Diễm, nể tình chúng ta nhiều năm sống cùng nhau, lần này ta bỏ qua cho ngươi. Lần sau nếu tái phạm. Đừng trách ta đối với ngươi không khách khí. Đánh lén sau lưng, là điều đại trượng phu làm sao?"