Trại chủ bị Cơ Huyền đánh thủng ngực không những không chết còn gầm lên một tiếng phẫn nộ.
Tiếng rống của hắn kéo theo những biến đổi, vết thương trước ngực xuất hiện từng đạo tơ máu lấp lại, các miếng da trên người trại chủ dần dần biến mất mà bao phủ lên là lớp máu đỏ tươi, trong mắt hắn biến thành màu đen sâu thẳm, trên đầu hắn xuất hiện một con mắt ở chính giữa trán.
Khí tức trên người dâng ngày càng cao.
- Nhân loại đáng chết, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt.
- Tinh.
Khí tức tên trại chủ biến đổi… Đấu Vương cửu tinh… Đấu Hoàng nhất tinh….
Đấu Hoàng nhị tinh…..
Đấu Hoàng thất tinh.
Hệ thống vang lên trong đầu Cơ Huyền từng hội cảnh báo.
Nhìn hình dáng không còn là con người, thực lực một hơi tăng lên thành Đấu Hoàng thất tinh, không phải nói là hắn ta trở lại thực lực chân chính của mình.
Cơ Huyền cười khổ, lần này có chút khó nhằn rồi.
- Hệ thống, sao ta cảm nhận khí tức trên người tên kia không còn là con người nhưng không phải là ma thú.
Cuối cùng hắn là thứ gì vậy?
- Tinh.
Chưa xác định….
Có điều khẳng định là khí tức này đồng nhất với khí tức của thanh kiếm trong cổ mộ hay nói là của Huyết Kiếm Tông giả.
Hai việc này có thể có liên quan tới nhau.
Thừa lời, Cơ Huyền đương nhiên nhận ra rồi.
Trên bàn tay phải hiện đang trống rỗng của trại chủ dần dần xuất hiện một thanh trường kiếm hẹp dài màu máu.
Trường kiếm có màu đỏ tươi, dài hơn ba thước, rộng chừng hai ngón tay.
Từ mũi kiếm đến chuôi kiếm liền thành một khối.
Trên thân kiếm phủ đầy những mảnh lân phiến nhỏ, từ xa nhìn lại giống như một con huyết long, tỏa ra một phong cách cổ xưa, tôn quý, khí tức mạnh mẽ, rất bất phàm.
Tên trại chủ trọng mắt đen hoắm nhìn chằm chằn Cơ Huyền gằn:
- Đây là Huyết Tinh Cốt kiếm ta đã tốn công sức ngưng luyện ra, chết dưới nó ngươi cũng không có nhục nhã chút nào.
- Vậy sao? Ngươi tưởng tên thêm một chút thực lực là oai lắm.
Ta cũng biết tăng thực lực đấy.
Cổ Huyễn Linh Thiên đệ ngũ biến.
Cơ Huyền khởi động bí pháp, thực lực trong thoáng chốc tăng tới Đấu Hoàng ngũ tinh.
- Giờ xem ngươi còn có trò gì hơn không?
- Hừ! Ếch ngồi đáy giếng! Ta sẽ cho ngươi thử một chút về huyết kiếm chi hồn của Huyết gia chúng ta!
Trại chủ quát một tiếng, ngay sau đó trường kiếm trong tay nhoáng lên một cái, lăng không qua khoảng cách năm trượng, đâm trực diện về hướng Cơ Huyền.
Trong thoáng chốc giống như một con huyết quỷ quanh co xẹt qua hư không, tốc độ như chớp giật, khiến người ta khó có thể nhìn ra một cách rõ ràng hình dạng của nó.
- Huyết Thiên.
Xoẹt...!Xoẹt...
Lúc còn cách Cơ Huyền chừng một trượng, huyết kiếm trong tay trại chủ chợt đâm ra trăm ngàn tia máu lấp lánh, đem bao phủ toàn bộ thân thể cậu.
Kiếm khí sắc lạnh, phát ra vô tận uy thế, phá không mà đến, âm thanh lan ra tận bên ngoài, khiến cho những người lính canh giữ ở bên ở bên ngoài có cảm giác thủng màng nhĩ bất tỉnh.
Cơ Huyền ở trong trận cũng có chút run rẩy tâm thần.
Dị hỏa hoàng ngọc có linh tính hộ chủ, tức khắc quá thành một tấm màn bọc ngăn chặn kiếm khí.
Nhưng ngoài dự liệu, đấu khí liên kết dị hỏa chợt trở nên yếu đi một cách khó hiểu.
- Rối loạn đấu khí.
Dường như thanh huyết cốt kiếm của tên trại chủ có khả năng làm đấu khí duy trì bị rối loạn gần tương đồng với Vẫn lạc tâm viêm.
— QUẢNG CÁO —
Kế tiếp, vô số huyết sắc kiếm khí xuyên qua lớp màn dị hỏa đâm vào thân thể Cơ Huyền, tiếp đó là hàng loạt những tiếng kim loại va chạm vào nhau, phát ra âm thanh "leng kenh" giòn tan.
Chiêu này có chút thất bại, vì trên người Cơ Huyền mơ hồ hiện ra thần văn của một con kình ngư ngăn chặn lại toàn bộ công kích.
Nếu như lúc này, Hàn Nguyên lấy nhân thân để chống đỡ, cam đoan chỉ trong nháy mắt sẽ bị xuyên thành trăm ngàn lỗ thủng, vạn kiếm xuyên tim mà chết.
- Nếu ngươi cho ta thấy kĩ năng mới của ngươi, thì ta cũng sẽ lộ một chút nghề ra.
Kiếm khí vây thành một vòng không cho Cơ Huyền thoát, thì cậu sẽ tự tìm đường mà ra.
Miệng chậm rãi phồng lên, sắc mặt trở nên đỏ ửng, ngay lập tức đột nhiên mở ra.
"Rống!"
Tiếng rống kia như kia đột ngột từ hiện ra thiên không, sóng âm khổng lồ đó cơ hồ đem không trung trên sườn núi nuốt trọn vào, tại trong tiếng huýt kinh người đó, thậm chí còn mang theo một chút tiếng Long ngâm kỳ dị, làm cho linh hồn của người nghe nhất thời bồn chồn, gót chân đều không nhịn được nhũn ra.
- Long ngâm?
Trại chủ sắc mặt vẫn đắc thắng, thế nhưng lúc này sắc mặt đã mạnh mẽ biến đổi, thất thanh kêu lên.
Hắn đối loại sóng âm này cũng không sợ gì, nhưng làm hắn kinh hãi nhất là tại bên trong tiếng kêu kia ẩn tàng tiếng Long ngâm, loại Long ngâm với âm ba đấu kỹ bình thường, căn bản là không bắc chước được, chỉ duy nhất sở hữu có một chút huyết mạch Long chi dị thú, mới có thể phát ra được, nhưng Cơ Huyền này, lại là một gã nhân loại mà …
Sóng âm khổng lồ, tại trong từng ánh mắt kinh hãi mà quét qua, trực tiếp hủy diệt vô số thanh huyết kiếm và ép lên người trại chủ.
Trong thoáng chốc tên trại chủ cảm thấy cả người mất khống chế, trở nên vô lực, thậm chí linh hồn cũng bị run rẩy theo.
Cơ Huyền chớp thời cơ, chớp mắt tận lực áp sát vào người của tên trại chủ.
Trên tay ngưng tụ thành hỏa diễm có thể đốt cháy vạn vật đấm mạnh lên người tên trại chủ.
- Lãng trọng điệp.
Khoảnh khắc thất thần trong chốc lát biến mất, tên trại chủ nhất thời khôi phục lại một chút thanh tỉnh.
Hắn rõ ràng dưới loại tình huống này mà xuất hiện một khắc thất thần ắt phải trả giá rất đắt.
Nắm quyền bao bọc dị hỏa tỏa ra kình khí ẩn chứa bộc phát trực tiếp chấn động không gian, nhiệt khí bén nhọn tạo ra âm thanh trầm thấp, hội tụ lại cùng một chỗ, làm trong lòng nảy sinh cảm giác sợ hãi không thể chống cự.
- Huyết Hải Giáp.
Trên người tên trại chủ vội vã ngưng tụ khải giáp, nhưng đã muộn.
Nắm quyền đánh tới, một kích ngay ngực, đấu khí yên lặng trong giây lát, sau chợt giống như một ngọn núi lửa bùng nổ phun trào, phóng xuất ra một cổ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ!
Đột nhiên từ một điểm tiếp xúc giữa hai người, hình thành một vòng tròn, mãnh liệt khuếch tán ra một bên rừng cây rậm rạp bên dưới, năng lượng gợn sóng thổi quét qua, đại đa số đều cũng bị cắt đứt ngang thân, những chiếc lá cây xanh biếc bao phủ cả mảnh đất trống.
Răng rắc.
Theo năng lượng gợn sống khuếch tán phát ra, bỗng nhiên những âm thanh răng rắc thanh thúy mà chói tai ở giữa không trung vang lên.
ừng đạo vết nứt đang nhanh chóng lan tràn trên toàn bộ lớp áo giáp đang được che kín.
Đấu khí rốt cục thì không chịu nổi gánh nặng.
Cả người huyết khí của tên trại chủ như một lưu tinh màu đỏ bay ngược về phía sau.
Thân hình va vào một ngọn núi bên dưới trực tiếp đục thủng một lỗ xuyên qua, ghim sâu dưới mặt đất không còn động đậy gì.
- Đi chết đi.
Phía sau lưng Cơ Huyền một đạo hư ảnh màu đỏ hiện ra, huyết cốt kiếm trong tay tàn nhẫn đâm thẳng vào mi tâm của Cơ Huyền muốn một kích đánh gọn giết chết hắn luôn.
Phốc.
— QUẢNG CÁO —
Cốt kiếm đâm xuyên qua đầu của Cơ Huyền khiến tên trại chủ hưng phấn nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra điều bất thường.
Cơ Huyền trước mặt hắn rất nhanh đã biến mất, xuất hiện ở đó một đoạn xa.
Trong tay cầm trường kiếm màu đen cười nói:
- Không phải mỗi ngươi biết làm thủ thuật che mắt.
Tập kích thất bại, trại chủ sắc mặt phẫn nộ, thanh cốt kiếm dài ba tất cốt vỡ mất một cốt trở thành hai tấc.
Vừa rồi khi đấm vào người tên trại chủ Cơ Huyền cảm giác không đúng lắm, nên đã âm thầm vận dụng Lôi Thuấn cho việc bất chắc.
Đúng như dự đoán là một quỷ kế của tên trại chủ, may mà hắn đề phòng, không thì bị đâm xuyên qua mi tâm thì đúng là hết cứu.
Đồng tử hắn biến bảo thành một màu hoàng ngọc bắt mắt, sau lưng hắn một vầng thái dương từ từ xuất hiện, theo huy động của mũi kiếm vầng thái dương đâm về phía tên trại chủ.
Vầng thái dương này ngưng tụ từ dị hỏa, một đấu kĩ Địa giai hàng thật giá thật.
- Huyết Yêu Thôn Phệ.
Tên trại chủ biết là