- Vậy mời hội trưởng vào nhà.
Nhìn Cơ Nhã quá thu hút ánh nhìn, Cơ Huyền bất đắc dĩ đành mới nàng ta vào trong nhà.
Tiến vào phòng tiếp khách, Cơ Nhã hất tay bố trí cách âm quang tráo tránh để khẻ khách nghe trộm được.
Nhìn nàng ta bày bố cách âm quang tráo theo bản ăn Cơ Huyền lùi lại một bước, dáng vẻ sợ nàng ta cướp sắc mình.
Hiện tại không biết được tại sao Cơ Nhã có năng lực đó đề phòng là tốt nhất.
- Không cần lo lắng, nếu tỷ tỷ muốn cướp sắc chắc chắn đệ chống cự không lại nên không cần đề phòng như vậy đâu.
Cơ Nhã cười hì hì ngồi xuống ghế nói thẳng:
- Sự việc ở Thanh Mang trại, cậu không ngại cho tôi biết tí tin tức chứ?
Cơ Huyền tí phun ngụm trà vừa uống vào miệng ra, không phải Lạc Phá Thiên nói phong tỏa tin tức vụ này sao? Thế quái nào mà yêu tinh này lại biết cậu ra tay vậy? Không thể khẳng định Cơ Nhã biết những gì, biết bao nhiêu.
Hiện tại tạm thời không thừa nhận, bằng không ít nhiều gì mình sẽ có phiền phức.
Nghĩ vậy Cơ Huyền tính chối bỏ.
Cơ Nhã dường như đoán được ý định của Cơ Huyền nên lên tiếng:
- Không cần phải chối bỏ… Nói cho tiểu đệ đệ biết, Như Ý lâu là do một tay tỷ tỷ lập lên.
Thời gian gần đây đệ dùng danh nghĩa của tiểu tử ngoài kia thua mua các tin tức về tranh đấu của hoàng thất với Kim Nhạn tông đệ nghĩ tỷ không biết sao.
Vậy nên khôn hồn đừng nói dối tỷ.
Cặp mắt hồ ly kia giống như nhìn thấu tâm can kẻ khác, không hề chừa bất cứ cơ hội nào.
Mỗi một người đối mặt với Cơ Nhã đều vô hình đem một áp lực kì lạ lên người.
Câu nói này khiến Cơ Huyền há hốc cả mồm, lời nói tới miệng đành nuốt lại vào trong.
Không nghĩ tới lão bản của Tiểu Vũ lại là Cơ Nhã a.
Nếu đã không thể nói dối thì bản thân đành lợi dùng một chút lợi ích của sự thật này vậy.
Cơ Huyền hỏi:
- Nếu tôi nói ra những gì hội trưởng muốn biết thì hội trưởng có thể cho tôi lợi ích gì tương đương với giá trị của nguồn thông tin này?
- Không phải là một trăm vạn kim tệ đã hứa sao?
- Hội trưởng nói đùa rồi, một trăm vạn kim tệ sao có thể đáng giá trị đó.
Như Ý lâu, thu thập thông tin trong thiên hạ thu về khoản lợi nhuận không tưởng.
Đến người trong hoàng thất hay Kim Nhạn tông đều mua từ Như Ý lâu.
Mà thông tin của tôi nắm trong tay lại có liên quan tới hai thế lực này, e rằng cái giá bọn họ bỏ ra không chỉ một trăm vạn đâu.
Cơ Huyền đối với Như Ý lâu không quá hiểu, nhưng chỉ cần là buôn bán thông tin chắc chắn sẽ hứng thú với tin tức của cậu.
Không phải việc Cơ Nhã đến đây chính là minh chứng tốt nhất sao.
Cơ Nhã nghe xong trong lòng hừ lạnh, hóa ra trước đó trước mặt ta chàng toàn giả ngây giả ngô.
Tưởng là lợn hóa ra là hổ.
- Vậy tiểu đệ đệ muốn như thế nào đây? Hét giá cao hơn?
- Tôi không cần tiền, tôi muốn thông tin có thể lật đổ Lạc Nhạn Thiên.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Cơ Huyền, Cơ Nhã hiểu cậu không nói giỡn, mà là thực sự muốn lật đổ tông chủ Kim Nhạn tông.
Nàng nghiêm túc nói:
- Không thể nào, Như Ý lâu của tỷ tỷ không lợi hại tới độ có thể nắm bắt được điểm yếu của một Đấu Tông cường giả.
Mà cho dù là có, nếu không may tiết lộ ra ngoài e rằng Như Ý lâu lẫn Huyền Thiên thương hội sẽ gặp họa sát thân.
- Vì vậy chúng ta sẽ hợp tác với nhau.
Như đã đoán được Cơ Nhã nói gì, Cơ Huyền không nản lòng nói tiếp:
- Cô cung cấp thông tin cho tôi, tương lai Kim Nhạn tông bảo hộ cô.
Lần này Cơ Nhã có vẻ hơi dao động, vẫn chưa đồng ý tiếp tục hỏi:
- Cho tỷ tỷ một lí do.
- Vậy cho hội trưởng một tin tức khuyến mãi.
Trong Kim Nhạn tông có một người muốn lật đổ Lạc Nhạn Thiên.
Thân phận người này phi thường đặc thù, chính là sư huynh của Lạc Nhạn Thiên người từng được mệnh danh đệ nhất thiên tài được đám cường giả thế hệ trước công nhận Cơ Thiên Dương.
Cơ Huyền nhìn phản ứng của Cơ Nhã liền đoán ra nàng ta chắc chắn biết người này.
Vì vậy cậu lập tức nói tiếp:
- Cơ Thiên Dương và tôi đã bàn, chúng tôi đã có sự hợp tác với nhau.
Nhưng sức một mình tôi có hạn, muốn lật đổ được Lạc Nhạn Thiên vẫn chưa đủ.
Về việc minh chứng, chắc cái này đã đủ.
Từ trong giới chỉ lấy ra một mảnh ngọc, là mảnh ngọc là Cơ Thiên Dương đưa cho cậu trước đó.
Không biết chỉ với mảnh ngọc này có đủ để thuyết phụ Cơ Nhã không mà thôi.
- Nếu tỷ tỷ không nhầm, tấm ngọc này với Bích Diễm lâu trong đế đô có quan hệ không nhỏ đúng chứ.
Cơ Nhã vừa nhìn qua đã đoán được, chỉ là cho dù có đoán được Cơ Huyền sẽ không đáp.
Vì nàng ta đã hỏi chứng minh nàng ta không xác định được tin tức đó là đúng hay không.
Một thoáng không khí trong lòng chìm vào yên lặng, hai người trong phòng không ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không nói một lời nào.
- Đệ không sợ nói những điều này ra rồi ta liền bán đứng thông tin này cho Kim Nhạn tông sao?
Cơ Nhã là người phá đi im lặng.
- Tuy nói ra có vẻ hơi kì lạ, nhưng tôi tin mình sẽ không bị hội trưởng bán đứng.
Hơn nữa dùng không nghi, nghi không dùng.
Tôi tin cô.
Cơ Huyền một bộ chân thành nói ra.
Lời này đương nhiên không phải giả, trong suy nghĩ của Cơ Huyền giống như tin tưởng người phụ nữ này một cách kì lạ vậy.
Cuối cùng Cơ Nhã rộ lên một nụ cười, đôi gò bồng trước mặt rung lắc tạo nên từng gợn sóng hút người, đây là ép người khác hóa thành sắc lang mà.
Cơ Nhã đưa tay tới trước mặt Cơ Huyền, giọng nũng nịu:
- Hợp tác vui vẻ.
- Hợp tác vui vẻ.
Thấy Cơ Nhã đồng ý, Cơ Huyền mới thở phào ra một cái, đưa tay nắm lấy tay ngọc kia nói.
- Được rồi, vậy thì có thể kể lại sự việc vừa rồi cho tỷ tỷ rồi chứ.
- Đương nhiên.
Cơ Huyền đem sự việc giản lược lại kể cho Cơ Nhã, chủ yếu nói về sự xuất hiện của Kiếm Hoàng, Thất tinh lão quái, cùng với chút ít kí ức mà bản thân xem loáng thoáng qua khi hấp thụ linh hồn của năm lão già kia.
Trong kí ức đấy, bảy kẻ này quả thực trốn trong Khố Lợi gia tộc.
Việc Khố Lợi gia bán đứng hoàng thất là tin xác thực, không biết Lạc Phá Thiên có khám phá được ra chưa thôi.
- Haha, thú vị thú vị.
Lượng tin tức này đối với hoàng thất xem ra vô cùng có giá trị đấy.
Kim Nhạn tông thật sự chịu bỏ vốn lớn, lần này Thất tinh lão quái của bọn chúng chết hết sáu tên, một tên bị bắt làm tù nhân.
Cơ Nhã nghe xong thông tin của Cơ Huyền thì một bộ vui vẻ, quả thực giá trị lượng tin tức này không nhỏ