- Thống tổng quản lần đầu tới đến chỗ ở của ta, những lễ vật này, Thống tổng quản nhận lấy!
Cơ Huyền vừa cười vừa nói.
Cậu vung tay lên, vài hạ nhân đem trong tay lễ vật đưa đến cho Thống tổng quản.
Nhìn thấy mấy cái hộp tinh mỹ ở trước mặt, Thống tổng quản cũng cười ha ha nói:
- Vân công tử thật sự là đa tâm, tại hạ nếu như không thu, khó tránh khỏi bị Vân công tử xem là khách sáo với người.
Bàn tay cầm đến cái hộp, rất nhanh, cái hộp kia đã không thấy tăm hơi.
Nhìn thấy Thống tổng quản đã nhận lấy lễ vật, những người khác đi theo cũng không khách khí đều nhận lấy quà lễ của mình.
- Vân công tử, đây là một phần thiếp mời, ba ngày sau, điện hạ trong vương cung mời một ít nhân vật trọng yếu, điện hạ hy vọng Vân công tử có thể nể mặt tham dự.
Thống tổng quản vừa cười vừa nói, đem một phần thiếp mời từ trong túi lấy ra.
- A, nếu là điện hạ mời, Thống tổng quản trở về nói với điện hạ, tại hạ lúc đó nhất định đến đúng giờ.
Cơ Huyền cười nhận lấy thiếp mời.
- Tốt, không có chuyện gì khác, Tiêu Thống xin cáo từ!
Thống tổng quản thấy mọi chuyện xong xuôi, lập tức cáo từ đứng lên.
- Thống tổng quản không ngồi một chút uống trà?
Cơ Huyền hỏi.
- Đa tạ Vân công tử, tại hạ sự vụ bận rộn, lần sau có thời gian, nhất định sẽ tìm ngài uống trà.
Thống tổng quản vừa cười vừa nói.
- Nếu là như vậy, ta sẽ không giữ lại, Thống tổng quản.
Cơ Huyền làm một cái thủ hiệu mời.
Tiễn Tiêu tổng quản xong, nhìn đống đồ này, hất tay một cái thu hết toàn bộ món đồ đó vào trong không gian hệ thống.
- Đi thôi, ta dạy ngươi luyện đan.
Tiểu Vũ háo hức như cái đuôi chạy theo sau lưng Cơ Huyền.
Hai người tiến vào một phòng trống rộng rãi, đóng chặt cửa lại.
Lúc luyện dược tối kỵ nhất là bị quấy rầy.
- Tốt rồi, bây giờ dạy ngươi luyện đan dược.
Cơ Huyền nói xong, ống tay áo nhẹ nhàng hất lên, đột nhiên một đại đỉnh ba chân cao gần một thước bay ra.
Dược đỉnh toàn thân một màu đỏ sậm, bên trên thân có hào quang tỏa ra, ở phía dưới dược đỉnh có điêu khắc hai cái đầu rắn dữ tợn, miệng rắn mở to, hình thành hai cái thông hỏa trống rỗng thông với nhau, uốn lượn liên miên, càng kéo dài thì đường kính chỗ nổi lên càng nhỏ lại, ẩn hiện tựa như ảo diệu thấu vào bên trong thân đỉnh.
Trong các vị trí của dược đỉnh, cự xà chiếm cứ hầu hết trên thành đỉnh đỏ sậm, còn một chỗ trên đỉnh có một cái lỗ nhỏ đặc thù, đây là chỗ cho dược liệu vào.
Tại trên cái đỉnh này, có sử dụng một ít băng ngân chế tạo thành một cái lỗ nhỏ khác, có tác dụng tán nhiệt, phòng ngừa nhiệt độ cao làm vỡ đỉnh.
Ở giữa dược đỉnh có một bộ phận trên đó có một khối hàn băng tinh được chế tạo thành một mặt kính trong suốt, từ nơi này nhìn vào, trong quá trình luyện dược có thể thấy hết được động tĩnh ở bên trong.
Mặt ngoài của dược đỉnh có vẽ trang trí những hình ảnh ma thú điêu văn xa hoa lộng lẫy, trông bộ dáng rất sống động, giống như vật sống.
- Cái đỉnh cấp hai này, đối với một người mới như ngươi mà nói, quả nhiên là thích hợp.
Liếc nhìn ba cái miệng rắn trên bề mặt cái dược đỉnh đỏ sậm một cái, Cơ Huyền hài lòng nói.
- Đỉnh cấp hai?
Nghe xưng hô có vẻ lạ lẫm này, Tiểu Vũ nghi hoặc trừng mắt nhìn.
- Dược đỉnh cũng có phân cấp bậc, đỉnh lô mà có càng cửa thông hỏa thì có thể nói dược đỉnh càng cao cấp, cũng càng hiếm có.
Ngươi đừng tưởng cửa thông hỏa này có thể tùy tiện chọc mấy cái lỗ là thành.
Ảo diệu ở chỗ, người ngoài nghề căn bản không xác định được, mà hỏa khẩu chính là nơi tinh hoa của dược đỉnh, cần phải chế tạo cực kì tỉ mỉ, trong lúc chế tạo chỉ cần hơi có một chút sai lầm thì cả dược đỉnh sẽ trở thành sản phẩm thất bại.
- Cho nên dược đỉnh có càng nhiều cửa thông hỏa, đối với việc luyện dược sẽ mang lại nhiều tác dụng hơn, đương nhiên nếu muốn khống chế được nhiều hỏa khẩu thì cần phải có linh hồn cảm giác lực cường đại.
- Kiếm được một cái dược đỉnh tốt đối với luyện dược sư mà nói, trọng yếu như võ sĩ có trong tay một thanh bảo kiếm.
Cơ Huyền giảng giải đại khái lý thuyết căn bản cho Tiểu Vũ.
- Ngươi đầu tiên hãy làm quen một chút với dược đỉnh đi, hãy để một tay của ngươi đặt trên hoả khẩu, sau đó vận chuyển đấu khí trong cơ thể đưa vào trong đó.
Cơ Huyền ngồi chỉ đạo.
Tiểu Vũ đến gần dược đỉnh cẩn thận vuốt ve dò xét.
Đại đỉnh này được chế tác vô cùng tinh mỹ nhẹ nhàng vuốt ve, trong đỉnh liền phát ra những âm thanh ông ông rất nhỏ.
- Dùng đấu khí của ngươi rót vào trong miệng đỉnh có thể xuất hiện ngọn lửa, ngươi thử xem.
Cơ Huyền nói.
Tiểu Vũ vuốt nhẹ miệng đỉnh, đôi mắt khép hờ, đấu khi màu vàng nhạt bên trong cơ thể có chút ba động, một cỗ đấu khí màu xích sắc nhạt mạnh mẽ phun ra.
Đấu khí đỏ nhạt sau khi ra tới lòng bàn tay, có chút yên lặng, sau đó giống như bị một luồng hấp lực cuồng mãnh, rồi từ trong lòng bàn tay thoát ra, sau đó thông qua hoả khẩu hướng vào bên trong dược đỉnh.
Phốc....
Một âm thanh trầm muộn vang lên, đấu khí đỏ nhạt sau khi thông qua hoả khẩu, đột ngột bị chuyển hoá thành một ngọn xích diễm, tại bên trong dược đỉnh không ngừng bốc lên thiêu đốt.
Bàn tay đột nhiên phun ra lửa làm cho Tiểu Vũ trong lòng có chút giật mình, thiếu chút nữa như một phản xạ vô điều kiện là rút tay lại, bất quá vẫn cảm ứng được trong lòng bàn tay vẫn lạnh lẽo như trước, lúc này mới đè sự kinh hoàng xuống.
- Lần đầu tiên đã ngưng tụ ra ngọn lửa, chỉ là không phải là lửa để luyện dược, bây giờ ngươi tập trung tinh thần khống chế một tia Mộc thuộc tính trong cơ thể, rồi tự mình tập trung đẩy vào bên trong dược đỉnh!
Tiểu Vũ liền theo lời, nhắm hai mắt lại, không ngừng mơ hồ tìm kiếm trong cơ thể một tia Mộc lực nông cạn.
Lần đầu tìm kiếm Mộc lực trong cơ thể, sau hơn gần nửa cảnh giờ mới thở dài một hơi, mở mắt ra.
- Tìm được rồi?
Cơ Huyền vốn là dạng tu luyện dược sư không chính quy, dựa vào thôn phệ để nhảy cóc khả năng nên không am hiểu lắm.
Nhưng trong kí ức những tên dược sư bị cậu thôn phệ thì Tiểu Vũ là dạng tương đối khá.
Kém hơn lão dược sư ở Già Nam học viện khoảng một khắc mà thôi.
Tiểu Vũ vươn một ngón tay, nhẹ nhàng đặt lên hoả khẩu, một đạo khí lưu màu xanh biếc cực kì sơ sài chậm rãi lưu chuyển vào bên trong.
Luồng khí lưu màu xanh biếc đó vừa mới tiến vào bên trong dược đỉnh, hoả diễm bên trong vốn đang có màu đỏ, chợt trở nên an tĩnh lại.
- Tốt...
Cơ Huyền hài lòng gật đầu.
- Bây giờ ta dạy ngươi luyện chế nhất phẩm đan dược, Quán Đính đan, có thể giúp Đấu giả đề cao một chút thực lực.
Cảm ứng những tin tức trong đầu, Tiểu Vũ khẽ gật đầu.
Sau khi nhớ lại trong đầu một chút về số lượng các dược liệu, Tiểu Vũ sử dụng linh hồn lực từ từ xâm nhập vào trong dược đỉnh, cố gắng khống chế cỗ hoả diễm tương đối ôn hoà đó.
Tiểu Vũ ra một gốc cây có chút đỏ sậm chính là Ngưng huyết thảo, xuất hiện trong lòng bàn tay, sau một chút chần chờ, Tiểu Vũ bàn tay đang chiếm cứ ở miệng rắn liền cho ngay vào bên trong.
- Chậm một chút.
Cơ Huyền vừa vang lên nhắc nhở.
Ngưng huyết thảo vừa tiến vào bên trong dược đỉnh, vì không kịp khống chế, hoả diễm liền hừng hực bốc lên, trong nháy mắt một gốc ngưng huyết thảo liền hoá thành tro tàn màu đen, cuối cùng bị một bộ phận đặc biệt của dược đỉnh đẩy ra bên ngoài.
Nhìn lần sai lầm đầu tiên của chính mình, Tiểu Vũ xấu hổ cười cười.
- Không sao….
Ai cũng có sai lầm.
Làm lại.
Nuốt một ngụm nước bọt, Tiểu Vũ lại lấy ra một cây Ngưng huyết thảo.
Lần này Ngưng huyết thảo bên trong dược đỉnh đã kiên trì được thêm một lúc, rồi cũng lại hoá thành tro bụi như lần trước.
- Nhiệt độ cao quá!
Tiểu tử này tâm tính không tệ, sau khi kiên trì thiêu huỷ hơn hai mươi Ngưng huyết thảo, Tiểu Vũ dưới sự dẫn dắt miễm cưỡng đã điều khiển được đến nhiệt độ thích hợp của Ngưng huyết thảo.
Lại quăng vào một gốc Ngưng huyết thảo nữa, khuôn mặt Tiểu Vũ ngưng trọng, linh hồn cảm giác lực vững vàng khống chế nhiệt độ của hoả diễm, ánh mắt xuyên thấu qua mặt kính bằng hàn băng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Ngưng huyết thảo đang trôi nổi tại hoả diễm bên trong dược đỉnh.
Sau khi hoả diễm bốc lên được một chút, Ngưng huyết thảo rốt cục cũng từ từ mất đi lớp vỏ bên ngoài, chất lỏng ẩn chứa bên trong dược thảo cũng bị lửa đốt mà thành một chút bột phấn màu trắng nhạt, tinh hoa dược lực của Ngưng huyết thảo rốt cục đã bị hắn này chắt lọc, thành công luyện chế ra.
- Được rồi… được rồi.
Tiểu Vũ hưng vấn cười lớn.
- Coi chừng, giữ vững tâm thần
Cơ Huyền đột nhiên quát.
Nội tâm Tiểu Vũ lập tức trầm xuống, hắn khống chế hỏa diễm gặp bất ổn, ngọn lửa xung quanh dược đột nhiên bùng lên.
Tiểu Vũ trong lòng lại hoảng sợ không thôi, việc khống chế hỏa diễm này nhìn qua thì đơn giản nhưng chỉ khi bắt đầu vận dụng mới biết khó khăn cỡ nào, không tập chung một cái sẽ hỏng ngay.
- Cảnh giác vào, ổn định lại bản thân.
Cơ Huyền tiếp tục nói.
- Lại cho một cây Tam Tinh Thảo, Ngũ Diệp Liên.
…..
Trong phòng, ngọn lửa từ dược đỉnh ánh lên trên tường đá, ngọn lửa không ngừng nhảy lên, nhiệt độ trong mật thất cũng vì vậy mà tăng cao làm Tiểu Vũ bắt đầu vã mồ hôi.
Ba canh giờ sau, Tiểu Vũ cảm thấy đấu khí trong người mình giảm đi một cách nhanh chóng, luyện chế đan dược quả là một công việc đốt đấu khí.
Thời gian luyện dược càng dài, đấu khí càng bị tiêu hao với tốc độ nhanh.
May mà Tiểu Vũ tu luyện Viêm Võ Chân quyết đạt chuẩn địa giai công pháp nên miễn cưỡng duy trì đấu khí trong thời gian dài như vậy.
Mà lúc này, tất cả dược liệu đã được luyện chế thành linh dịch, Tiểu Vũ đã có cảm giác mình không thể cầm cự thêm nữa.
- Được rồi, nghỉ ngơi một chút trước.
Tiểu Vũ lập tức ngừng rót linh lực vào miệng dược đỉnh, hắn thở phì phò như vừa bị rút hết