*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quyển I: Vân Lam Tông – Ngũ Tài
Ở diễn biến của chương trước
……….
[Kiếm Chỉ] và [Lưu Tinh] nện vào nhau, trong nháy mắt một cái màu trắng quang mang chợt lóe rồi biến mất, khủng bố bài xích chi lực chợt bùng nổ mở ra.
Từ nơi xa nhìn lại, tro bụi tràn ngập không khí đang có một cái cực kỳ rõ ràng khuếch tán trạng thái, ngay sau đó ‘Biu’ một tiếng thì mang theo khủng bố lực lượng bùng nổ, một tiếng thật lớn nổ vang vang lên, tựa như đạn hạt nhân nổ mạnh vậy thật lớn hình nấm đám mây bay lên trời.
Oanhhhh!!!!
…………
Vù! Vù! Vù!
Tại một con đường lớn ba bóng người di chuyển cực kỳ nhanh chóng xuyên qua các tòa nhà lớn để lại phía sau là một tiếng xé gió vang chói tai.
Nhận thấy Jack đang tới rất gần ‘vèo’ một tiếng trong chớp mắt L2 từ trong nạp giới lấy ra mười cái phi tiêu vào trong tay.
Vút vút vút…vút!! mười đạo hàn quang từ hai tay L2 phóng ra nhắm thẳng vào đã đuổi theo rất gần Jack.
L2 sau khi bắn ra một lượt ám khí thì không tiếp tục công kích, hắn không thèm quay đầu lại nhìn kết quả như thế nào, hắn chỉ chuyên lo ôm lấy Lâm Song chạy vội.
Keng Keng Keng Keng!
Với thân thủ nhanh nhẹ hơn người của mình, Jack không tốn sức một chút nào nhẹ nhàng vung thủ trảo đánh bay hết tất cả đang phóng tới phi tiêu và tốc độ hề chậm lại chút nào đuổi theo.
L2 hơi nghiêng đầu nhìn lại phía sau đã đuổi tới rất Jack, trong đầu hơi suy nghĩ.
L2: ‘Vẫn chưa được…còn thiếu một chút nữa là tới nơi’
Nghĩ vậy hắn hơi phân tâm một chút, tập trung quan sát cái bản đồ 3D trong đầu hắn giống với cái của ‘Tiểu Đào’, quan sát vị trí mà hắn đang nhắm tới.
Làm xong, hắn trong lòng mặc niệm tắt cái bản đồ 3D đi để tránh hắn mất tập trung sau đó hắn lại một lần nữa ném ra một loạt các loại ám khí kỳ lạ nhằm thẳng vào Jack muốn làm chậm bước chân của hắn không để hắn áp sát gần hơn nữa.
Jack: “Tks!”
Nhìn L2 lần nữa giở trò cũ ném ám khí về phía hắn, Jack khó chịu ‘tks’ một tiếng sau đó vung thủ trảo.
Keng Keng Keng….Két!!
Ửh?
Jack đang ở đánh nát bay tới phi tiêu thời điểm thì ở khoảnh khắc hắn trảo phá cái ám khí thứ sáu, hắn bỗng cảm thấy xúc cảm truyền tới có chút không đúng.
Jack: ‘Không xong! Trong ám khí có trá!’
BOOMMM!!
Ở Jack đang giật mình nhận thấy cái phi tiêu có điều gì đó không ổn thì cái phi tiêu mà hắn vừa phá hủy bỗng chợt lóe một cái sau đó nó trong nháy mắt nổ tung tạo ra một vụ nổ thật lớn.
L2: ‘Với vụ nổ đó! tạm thời làm chậm hắn lại một hoặc hai giây đi..’
Thừa biết vụ nổ vừa rồi không thể nào đả thương được thân là Bát Tinh Đại Đấu Sư Jack mà chỉ có thể làm chậm hắn lại một lúc mà thôi tuy nhiên đối với L2 nhiêu đó là quá đủ rồi.
L2 nhân cơ hội lúc cái phi tiêu nổ tung mà tạo ra làn khói che chắn tầm nhìn của Jack, hắn nhanh chóng thì thầm vào trong tai của Lâm Song, nói với nàng cái gì đó.
Không biết L2 đã nói cái gì với Lâm Song, nhưng ngay sau khi nàng nghe hắn nói xong thì khuôn mặt của nàng liên tục thay đổi từ ngạc nhiên bất ngờ sau đó chuyển thành nghi ngờ, bất an nhưng giống như nàng cảm thấy cái gì đó liền rất nhanh thay đổi thành kiên định, quyết tâm gật đầu với hắn.
L2 nhìn Lâm Song đồng ý hợp tác, L2 khóe miệng hơi cười một chút với nàng, hắn bước chân giậm mạnh xuống đất rồi sau đó hai người liên như một cơn gió thật nhanh rời đi để lại càng lúc càng mờ nhạt dần bóng lưng.
Ở hai người chỉ vừa rời đi chưa tới một giây thì Jack với khuôn mặt càng ngày càng âm trầm thật nhanh lao ra khỏi làn khói, hắn như thể biết L2 đã chạy hướng nào vậy, hắn chút không chút do dự với tốc độ còn nhanh hơn L2, thật nhanh đuổi theo phương hướng mà hai người vừa rời đi.
……………….
Groaww!!!!
Bill gầm lớn một tiếng, hắn hung tợn nhìn ba con mãng xà khổng lồ đang bao vây xung quanh hắn, liên tục đảo qua đảo lại theo hình vòng tròn xung quanh hắn.
Rốnggg!!!
Giống như bị tiếng gầm của Bill chọc giận, cả ba mãng xà giận dữ rống lên, sau đó cả ba cùng nhau với tốc độ thật nhanh phóng đi.
Nhìn cả ba con mãng xà xông tới Bill không chút nào sợ hãi, thật nhanh lao ra, một đao vung ra, tấn công tới gần hắn nhất Lam Xà.
Ken!!
Đối diện một đao toàn lực của Bill, trí lực cực cao Lam Xà không dám xem thường, nó uốn éo thân hình, nhanh chóng né tránh một đao này sau đó nó mở cái miệng lớn đầy răng nhọn của mình nhanh chóng cắn lấy phần sau của cây đao, thân thể liền gồng cứng lên giữ chặt nó lại không cho Bill có cơ hội sử dụng nó.
Nhận thấy Lam Xà đã niêm phong đại đao của đối thủ, Hồng Linh không để mất cơ hội, nó bắn người bay lên, nhào tới cắn Bill.
Groaww!!
Bill phẫn nộ gầm lên, không để ý bị Lam Xà cắn chặt cây đao của mình, hắn sử dụng một tay còn lại, dùng lưỡi móc trong tay hắn đánh vào người Hồng Linh.
Rốngg!!
Hồng Linh trên không trung uốn éo, né tránh lưỡi móc này, sau khi thành công né được lưỡi móc làm nó bay vụt qua người của mình, nó cũng làm giống Lam Xà, nhanh chóng mở rộng miệng của mình cắn chặt lấy lưỡi móc.
Không dừng lại đó Hồng Linh còn đi xa hơn, ngay sau khi nó thành công cắn được lưỡi móc nó không có lập tức đáp xuống đất, gồng mình giữ chặt lưỡi móc.
Mà nó ở trên không trung xoay vòng vòng uốn éo, sử dụng phần đuôi của mình quấn lấy cánh tay to lớn của Bill, siết chặc lấy cánh tay của hắn.
Không chỉ vậy, ngay sau khi quấy lấy tay của Bill, Hồng Linh còn thật nhanh vận chuyển Đấu Khí trong cơ thể, khiến thân thể của nó toàn bộ đều bị bao phủ bởi một cái áo giáp làm bằng lửa đang tỏa ra một nhiệt độ cực lớn đốt cháy cánh tay của Bill, làm cho đứng trên đầu Dực Xà K7 ngửi thấy mùi thịt nướng trong không khí.
Groaww!!
Bị toàn thân bốc hỏa Hồng Linh đốt cháy cánh tay, Bill đau đớn gào lên, hắn đau đớn vùng vẫy cánh tay muốn ném bay quấn chặt cánh tay hắn Hồng Linh.
Song, bất chấp hắn ra sức như thế nào đi nữa, thì không thể nào ném bay được Hồng Linh, thân là một Xà chủng loại, nổi tiếng là một khi đã siết chặc con mồi thì dù có chết cũng tuyệt đối sẽ không buông ra, vì thế mọi nổ lực cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của Hồng Linh của hắn hoàn toàn là tốn công vô ích.
K7: “Dực Xà!! xông lên!”
Nhìn thấy Bill hai tay đã bị hai mãng xà giữ lại, nhận thấy có cơ hội, K7 lập tức hạ lệnh cho Dực Xà nhanh chóng xông lên tấn công.
Dực Xà không chút chần chừ, nó như một cơn gió thật nhanh xông lên, phóng thẳng tới Bill.
Rốnggg!!!
Ngay khi vừa tới gần Bill, Dực Xà bất ngờ dùng hai cánh sau lưng nó vút bay lên, nó kêu một tiếng từ trên cao lao xuống cắn vào cổ của Bill.
Groaww!!!
Dực Xà vừa cắn vào cổ, K7 lập tức từ trên đầu Dực Xà nhảy ra nhắm vào cái đầu không lồ của Bill, từ trong nạp giới lấy ra một cây kiếm, một kiếm chém vào khuôn mặt của to béo xấu xí của hắn.
Ken!
Tuy nhiên cảnh tượng vốn nên là bị một kiếm chém vào da thịt huyết nhục phung trào đã không xảy ra mà chỉ ‘ken’ một tiếng như âm thanh của kim loại ma sát lẫn nhau vang lên và mang theo ánh lửa toát ra ở nơi mà lưỡi kiếm và da thịt va nhau.
K7: “Tks!”
K7: ‘Quả nhiên cách biệt một đại cảnh giới như thế này thì khó mà đả thương được hắn’
Sau khi chém ra một kiếm không thành, hắn lập tức dùng khuôn mặt của Bill làm bàn đạp, đạp một cái thật mạnh nhanh chóng quay trở lại đỉnh đẩu của Dực Xà.
Đứng trên đầu Dực Xà K7, hắn quan sát vị trí mà Dực Xà vừa cắn không hề có một vết thương nào đến cả vết xước cũng không, khiến cho K7 hơi khó chịu nhíu mày.
Mặc dù không bị thương mà Bill lại đau đớn gào lên, đơn thuần là do lực cắn cực mạnh của Dực Xà tạo ra chấn động đánh sâu vào cơ thể Bill, làm cho hắn cảm thấy đau mà thôi, chứ thật ra Dực Xà chưa từng hề gây ra một chút sát thương thực thế nào cho hắn cả.
Bây giờ tình huống của họ đã tiến vào tình trạng bế tắc không ai làm được gì ai.
Bill bản thân hắn thì là kẻ có thực lực mạnh nhất ở đây nhưng ngoại trừ việc chiếm ưu thế về sức mạnh và thể chất ra thì những hạng như tốc độ, kỹ thuật và trí lực (khả năng tác chiến - ứng biến trong mọi tình huống) hoàn toàn bị K7 cùng với ba con mãng xà áp đảo chiếm lấy thế thượng phong và luôn bị họ ép tình thế bị động luống cuống tay chân, bất chấp tu vi của hắn thực chất cao hơn cả bốn bọn họ.
Song, mặc dù cả K7 và ba mãng xà bọn họ đều lợi thế về mặc tốc độ kỹ thuật và trí lực nhờ đó mà họ lúc nào cũng chiếm được ưu thế trong trận đầu nhưng họ vẫn không thể thoát khỏi được sự thật là tu vi của họ thấp hơn Bill, ngoại trừ Lam Xà và Hồng Linh có thể nói là phần miễn cưỡng lắm mới đả thương được Bill và giữ chân hắn ta ra, thì riêng duy nhất hắn và Dực Xà hoàn toàn không thể làm được gì đến Bill thậm chí nếu không chú ý bị trúng một đòn của Bill là chết chắc.
Ngay lúc K7 đang phân vân suy nghĩ nên làm thế nào để chiến thắng thì hắn không hề chú ý
tới là ở phương xa đang có một tia sáng màu đỏ rất nhỏ, nhỏ tới mức như một sợi chỉ vậy và với tốc độ cực nhanh trong chớp mắt bay tới chổ bọn họ và nhanh chóng tiến vào trong đầu của Bill.
Groaww!!!
Sau khi tia sáng đó vừa tiến vào trong, thì vốn đang giăng co với đám mãng xà Bill, bỗng gào lên một tiếng làm cho không đề phòng K7 chói cả hai tai, khiến hắn không nhịn được theo bản năng đưa hai tay ra che chắn lỗ tai.
Ở thời điểm Bill vừa rống lên một tiếng thì hắn không biết lấy thêm sức mạnh từ đâu ra toàn thân tỏa ra một luồng đỏ như màu hào quang, sau đó vốn đang trong tình trạng giăng co với đám mãng xà không có cách thoát ra hắn bỗng nhiên lắc người một cái thì ở ba mãng xà không thể tin được ánh mắt, hắn nhẹ nhàng thoát khỏi sự trói buộc của cả ba và ném bay cả ba bọn nó bay đi thật xa.
Ầmm!!
Nặng nề ‘Ầm’ nổ một tiếng bị Bill mạnh mẽ ném bay đi bọn chúng với thân hình khổng lồ nặng nề chúng rơi thẳng vào các tòa nhà xung quanh làm phá hủy vô số các nhà lầu sang trọng đắt tiền.
K7: “Cái con Beep nó, ta thề ta sẽ beep và rồi ta sẽ beep beep %^&”
Khó chịu ném bay đi đang đè lên người hắn đống gỗ và đống đá từ các nhà lầu vừa sụp đổ, vừa mới đứng lên K7 thân tính tình cực kỳ nóng nảy hắn không nhịn được chửi mắng, xỉ nhục Bill với những ngôn từ cực kì thô tục.
Song ngay khi hắn vừa nói được một nữa thì hắn đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động, trên mặt hiện ra vẻ giật mình không nhẹ.
Chỉ thấy Bill tên quái nhân này vốn bị ngọn lửa của Hồng Linh thiêu đốt mà làm cho khét đen cánh tay tạo ra thật lớn miệng vết thương đột nhiên mọc ra một đống màu đỏ thịt ti.
Sau đó đám màu đỏ thịt ti này tựa như quần áo từng cây sợi tơ sợi vải giống nhau vậy, tự lẫn nhau đan chéo vào nhau rồi trong chớp mắt biến thành tân huyết nhục bổ khuyết trên người hắn miệng vết thương.
Và thế là ở không mất tới năm giây quá trình, Bill tên quái nhân này cánh tay đã khôi phục lại như lúc ban đầu và không chỉ cánh tay mà những vết thương trước đó do hắn và Nạp Lan Túc tạo ra cũng đã hồi phục hoàn toàn.
Như thể là hắn chưa từng bị thương vậy.
K7: “Ngươi CMNR đang giỡn đó à!!!!?”
Bị trước mắt cảnh tượng dọa sợ, làm K7 một bên phẫn nộ kêu lên, một bên nhanh chóng đứng lên, nhảy lên đầu của Dực Xà.
Groaww!!
Sau khi cánh tay và toàn bộ vết thương trên cơ thể đã khôi phục lại như lúc ban đầu Bill chuyển động hắn dữ tợn, dễ sợ đỏ rực tròng mắt nhìn về phía K7 cùng với ba mãng xà rống lớn một tiếng như thể là đang thị uy, như thể là đang khinh thường K7 không biết lượng sức mình.
K7: “Ô hô hô!!! Được!! được lắm!!”
K7: “Ngươi muốn chơi chứ gì thằng tạp chủng!? được thôi! ta chiều ý ngươi!!”
Hoàn toàn bị một tiếng rống khiêu khích của Bill chọc giận, K7 mặt nổi đầy gần, nghiến răng nghiến lợi từng chữ từng chữ một rống lên.
Rốnggg!!!
Cảm nhận được sự phẩn nộ của chủ nhân của chúng đối với Bill, cảm nhận chủ nhân đáng kính của mình đang bị tên khổng lồ xúc phạm làm thân là bầy tôi bọn chúng các mãng xà cực kỳ phẫn nộ, chúng giận dữ gầm lên thề phải xé xác tên hỗn xược trước mắt thành trăm nghìn mảnh.
…………………..
‘Tiểu Đào’: “GRrrr…thằng khốn!!”
Cảm nhận sức mạnh của Bill bỗng nhiên tăng cao, chỉ còn thiếu một chút nữa là đạt tới trình độ Đấu Vương, ‘Tiểu Đào’ hai mắt âm trầm nhìn vừa mới bắn ra một tia sáng kì lạ hướng về phía chiến trường bên kia và đang từ từ thu hồi cánh tay Mục Vương.
Song, trong lòng vừa phẫn nộ nàng, đi theo đó là sự bất ngờ không hề nhẹ nhưng cũng quá ngạc nhiên gì về Mục Vương, về việc [hắn] ta hoàn toàn không có chút thương tích nào thậm chí là một vết trầy xước cũng không có sau khi chịu một đòn Bảo Khí Kích Hoạt của nàng.
Mặc dù một phần là do Mục Vương bỗng nhiên ra tay làm nàng không có đủ thời gian tụ lực để thi triển toàn bộ sức mạnh của Xích Thương.
Cho dù là vậy, việc tụ lực không đủ là nguyên nhân, nhưng phải biết Xích Thương trong tay nàng không phải Bảo khí tầm thường, theo nàng biết nó tên là
[ Vạn Pháp Xuyên Thấu - Đại Thần Tuyên Ngôn – Gungnir ]
Là một hiếm có Ngụy - Siêu Thần Khí do một vị người hùng huyền thoại mà nàng không biết tên tạo ra, nó là một cây thương có sức mạnh không nhìn và hoàn toàn bỏ qua, làm lơ sự ảnh hưởng của pháp tắc, quy luật nhân quả, thời - không khiến cho người sử dụng nó mặc dù ở cấp độ thấp cũng có thể đả thương được Bán Thần và Thần Linh.
Và tên Mục Vương trước mắt nàng lại có thể sử dụng một chiêu thức yếu ớt của thế giới này mà ngăn lại được một thương của nàng điều này làm nàng thật sự có phần hơi ngạc nhiên.
Song nàng nháy mắt nghĩ tới việc cả hai đều đang chịu ảnh hưởng của [Ràng Buộc] mà thực lực của họ chỉ có thể sử dụng sức mạnh ở trình độ mà thế giới này gọi là Đại Đấu Sư và cộng với việc [Gungnir] trong tay nàng bây giờ đang bị chủ nhân trước của nó cũng là người tạo ra nó niêm phong nó lại với mời 12 tầng phong ấn [Thập Nhị Niêm Phong Thần Ấn] chú ấn, phong ấn đi mất 99.9% sức mạnh vốn có của nó.
Và việc nói nàng ngạc nhiên nhưng không cũng bất ngờ với việc Mục Vương cản được nó, nếu xét về thân phận của Mục Vương thì nàng cảm thấy điều này cũng không có bất ngờ gì nếu hắn cản được.
‘Tiểu Đào’: ‘Dù sao thì đám OutLaw này, tên nào cũng như tên nào cũng lắm trò mèo, ai biết được trong trang bị túi không gian của bọn chúng liệu rằng còn chứa cái gì đó kinh thiên hay không’
‘Tiểu Đào’: ‘Chà…nếu Mục Vương có thể từ trong túi không gian móc ra được một cái Tiểu Thế Giới hay một cái Ngân Hà gì đó thì mình cũng không ngạc nhiên gì mấy’
Nhưng nếu mà hắn không cản được một đòn "yếu" như vậy thì độ nguy hiểm của Mục Vương trong mắt nàng sẽ trong nháy mắt sẽ tụt dốc không phanh rơi xuống thành "không đáng để tâm" nhân vật mà thôi.
Mặc dù trong đầu nàng liên tục thao thao bất tuyệt, than này than nọ rất lâu, nhưng nhờ vào [Gia Tốc Suy Nghĩ] của nàng mà những suy nghĩ vốn phải mất vài phút của nàng đã thực hiện chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi.
‘Tiểu Đào’: ‘Bên L2 có vẻ như cũng sắp xong rồi’
Quan sát trong đầu bản đồ 3D, nhìn hướng mà L2 đang chạy trên bản đồ, thân là đồng đội sát cánh lâu năm và trí lực cực cao nàng, trong nháy mắt biết được L2 đang suy nghĩ điều gì và biết hắn đang định làm gì.
‘Tiểu Đào’: “Vậy thì…ta cũng nên nhanh chóng kết thúc thôi nhỉ.”
‘Tiểu Đào’ bỗng nhiên nói, không biết là đang nói cho mình hay là đang nói cho Mục Vương, nhưng ta có thể nghe được trong câu nói đó của nàng là một sự tự tin tuyệt đối, như thể với nàng đó là một điều chắc chắn vậy.
Mục Vương nghe vậy, tập trung tinh thần mười phần, Song [hắn] trong lòng không có chút nào sợ hãi.
Mục Vương: “Kết Thúc? Ngươi thực sự nghĩ rằng mình có thể thắng được ta sao??”
‘Tiểu Đào’: “Ngươi đoán thử xem?”
‘Tiểu Đào’ hơi nhếch lông mày lên, khóe miệng hiếm có cười một cái, hai mắt khiêu khích ý vị mười phần nhìn Mục Vương, hai tay nắm chặc trong tay [Gungnir] chỉ thẳng vào mặt của Mục Vương, trong đầu thì thật nhanh suy nghĩ cách làm sao để Mục Vương có thể nhanh chóng rơi vào bẫy của nàng.
Ở hai bên không ai nói gì, chiến trường tựa hồ lâm vào yên tĩnh, một cổ vô hình sát lục bầu không khí tràn ngập xung quanh, bao phủ khắp thiên địa.
…………………………..