Trong lòng Tiêu Viêm khẽ động, tuy nói dưới tình huống bình thường, hắn không có khả năng đánh bại một ma thú yêu hồ thực lực Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ, tình huống hiện tại, xem ra đối với hắn có chút thuận lợi.
Tiêu Viêm cầm chặt Dị hỏa Hằng Cổ Xích, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với ma thú thực lực Đấu Đế, hôm nay sẽ là một cuộc ác chiến, tình huống hiện tại, phải dốc toàn lực.Yêu hồ cũng không để cho Tiêu Viêm suy nghĩ nhiều, bàn chân khổng lồ của nó di chuyển, trên móng vuốt to lớn, năng lượng màu trắng cấp tốc ngưng tụ, không khí xung quanh, lập tức lạnh xuống."Viêm Đế chi thân!”Xung quanh Tiêu Viêm, đột nhiên xuất hiện mấy chục đạo hỏa diễm, Dị hỏa cuồn cuộn được Tiêu Viêm khống chế tràn vào bên trong thân thể của hắn, thật nhanh bành trướng, cùng lúc đó, hỏa diễm hoa mỹ, cấp tốc từ lỗ chân lông gào thét ra, hóa thành từng đầu hỏa long, xoay quanh thân thể Tiêu Viêm, Dị hỏa Hằng Cổ Xích cũng trở nên khổng lồ.Tiêu Viêm sắc mặt ngưng trọng hẳn lên, Dị hỏa Hằng Cổ Xích trong tay chợt động, vạch phá không gian, mang theo sức mạnh vô tận đáng sợ, hung hăng hướng yêu hồ bổ tới.
Sống chết trước mắt, Tiêu Viêm đã dùng hết toàn lực.Cơn bão năng lượng đáng sợ càn quét, cây cối cùng tảng đá xung quanh đều trong nháy mắt biến thành bột phấn, chỉ có Huyết Minh thảo lại không mảy may thương tổn, con mắt Tiêu Viêm chú ý tới tình huống kỳ dị này, nói thầm một tiếng: “Dược lực thật mạnh!”Dị hỏa Hằng Cổ Xích trùng điệp bổ vào trên thân yêu hồ, bây giờ Dị hỏa Hằng Cổ Xích đã là vũ khí ngưng tụ từ Thiên hỏa, mặc dù không phải trạng thái hoàn chỉnh của Thiên hỏa, nhưng uy lực cực kỳ khủng bố."Ầm!"Yêu hồ bởi vì bản thân đang bị trọng thương, đối với công kích của Tiêu Viêm cường hãn như thế, căn bản không có cách nào né tránh, thân thể khổng lồ bị Tiêu Viêm đánh bay đi.
Thế nhưng dường như nó cũng không bị ảnh hưởng nhiều, trong nháy mắt liền đứng lên, tuy vậy trong đôi mắt huyết hồng lại lóe ra một tia cực kì đau đớn.Nhận một kích toàn lực của Tiêu Viêm, lúc này miệng vết thương ở bụng yêu hồ lại vỡ ra, máu tươi như nước chảy, khiến mảnh đất dưới chân cũng đã nhiễm đỏ.
Dù sao ma thú thực lực Đấu Đế, mặc dù linh trí không cao, vẫn biết được tình huống trong cơ thể mình, nổi giận gầm lên một tiếng, quay người liền muốn chạy trốn.Nhìn một màn như vậy, khóe miệng Tiêu Viêm khẽ mỉm cười: “Đã đến bước này, làm sao thả hổ về rừng?!”“Viêm Huyền Bạo!” Tiêu Viêm thân hình đột nhiên xuất hiện cách yêu hồ khoảng mươi mét, tay trái mang theo dị hỏa Hằng Cổ Xích, tay phải nháy mắt phóng đại, lực lượng cuối cùng toàn bộ tràn ngập trên nắm đấm, hung hăng đánh xuống yêu hồ.“Bạo!” Tiêu Viêm quát lạnh một tiếng.
Yêu hồ lập tức bị đánh bay đi, thân thể khổng lồ bị lún sâu xuống đất cả chục mét, cây cối xung quanh cơ hồ trong nháy mắt bị san bằng thành bình địa."Ầm!"Một tiếng vang trầm thấp từ bên trong cơ thể yêu hồ chấn động truyền ra, nhất thời miệng vết thương huyết nhục văng tung tóe, ngay cả lục phủ ngũ tạng đều cùng nhau nổ tung, bốn phía toàn máu tanh.
Gặp phải một kích trí mạng, yêu hồ gào thét rốt cục dần ngừng lại, mở to đôi mắt huyết hồng, giống như núi nhỏ sụp đổ, trùng điệp ngã xuống.Tại thời điểm yêu hồ bỏ mạng, Đấu Đế chi thân của Tiêu Viêm chậm rãi trở về hình dạng bình thường, thi triển Đấu Đế chi thân