Xôn xao!
Nhìn trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một màn này, trong quảng trường liền vang lên những âm thanh ồn ào, những ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ đều nhìn về phía ngọn lửa hình hỏa long xanh biếc bay ra từ cơ thể Tiêu Viêm, ngọn lửa này cũng không hề e ngại Dị Hỏa của đối phương, hiển nhiên nó cũng là một loại Dị Hỏa. Hơn nữa, xếp hạng của nó chỉ sợ còn hơn xa lam sắc hỏa diễm của Mộ Cốt lão nhân.
Hỏa Long xanh biếc rít gào, nhắm về phía Mộ Cốt lão nhân, bởi vậy những luyện dược sư khác không bị ảnh hưởng nhiều, bất quá bọn họ cảm nhận được đan dược trong đỉnh bị âm thanh rít gào ảnh hưởng, trở nên bạo động hơn rất nhiều, lập tức sắc mặt khẽ biến, nhưng đối với loại dị hỏa thân là Vạn Hỏa tôn sư này, họ cũng không có biện pháp nào.
Trên đài cao, đám người Huyền Không Tử cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc khi nhìn thấy Tiêu Viêm xuất ra Hỏa Long xanh biếc này. Một lát sau, nhíu mày phỏng đoán: “Nếu ta đoán không sai, Dị Hỏa của hắc y nhân kia là Hải Tâm Diễm xếp thứ mười lăm, nhưng Dị Hỏa xanh biếc của Tiêu Viêm so với Hải Tâm Diễm kia càng thêm kinh khủng, nhưng tại sao lại cảm thấy có chút xa lạ?”
“Có gì đó không đúng, trong mười loại dị hỏa đứng đầu thì loại thứ năm tuy nhìn gần giống thứ này, nhưng xem xét cẩn thận thì lại thấy được khác biệt rất lớn.“ mỹ phụ khẽ gật đầu, chợt kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ tên nhóc này lại tìm ra một loại Dị Hỏa mới?“
Thiên địa mênh mông, có vô số điều kỳ diệu, Dị Hỏa lại là càng huyền diệu dị thường, Dị Hỏa bảng tuy nói rất đáng tín nhiệm, nhưng cũng không thể nói chắc chắn thế gian này chỉ có những loại Dị Hỏa đó, bởi vậy mỹ phụ kia mới nghĩ như vậy.
“Không rõ lắm, nhưng ngọn lửa xanh biếc kia làm ta nhận ra một chút mùi vị của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, nhưng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa còn kém Hải Tâm Diễm một chút, sao có thể làm Hải Tâm Diễm phải e ngại?“ lão giả da ngăm đen cũng lộ vẻ mặt trầm trọng nói.
“Ha ha, xem ra tên nhóc này giấu không ít bí mật a, đan hội lần này càng lúc càng thú vị. Dị hỏa chi chiến cũng đã nhiều năm chưa xuất hiên.“ Huyền Không tử cười nhẹ, cũng không suy xét thêm. Nghe vậy, mỹ phụ cùng lão giả ngăm đen cũng chậm rãi gật đầu.
Mộ Cốt lão nhân liếc mắt nhìn lam sắc hỏa diễm trốn về trong tay mình, rồi lại lành lạnh nhìn về phía Tiêu Viêm, hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng thu hồi ánh mắt, cong ngón tay búng ra một luồng hỏa diễm vào bên trong đỉnh. Giờ hắn cũng không có thời gian để ý đến Tiêu Viêm, sau khi nhiệm vụ hoàn thành hắn sẽ “chăm sóc” tên nhãi con đáng ghét này!
Áp chế nhuệ khí của Mộ Cốt lão nhân một phen, Tiêm Viêm cười nhạt, cũng thu hồi lại ánh mắt, giơ tay lên, Vạn Thú Đỉnh màu xích hồng liền hiện ra trước mặt. Vẫy nhẹ tay áo, Hỏa Long giữa không trung liền chui thẳng vào trong Dược Đỉnh, hỏa diễm hừng hực làm dược đỉnh lạnh như băng bắt đầu ấm lên.
Đợi thuốc trong đỉnh nhiệt độ cao dần, bàn tay Tiêu Viêm phảy qua hư không, một gốc dược liệu từ trong nạp giới bay vút ra, cuối cùng trôi nổi xung quanh thạch đài, nhìn sơ sơ cũng thấy ít nhất trăm loại dược liệu. Loại Sinh Cốt Dung Huyết Đan này đòi hỏi trình độ luyện chế phải cực kỳ cao, nếu người nào khống chế linh hồn không tốt, có lẽ chỉ nhìn nhiều dược liệu như vậy thôi cũng đã choáng váng đầu óc chứ đừng nói đến còn phải dùng một phương pháp tinh chuẩn đến đáng sợ để luyện chế ra nó.
Sau khi lấy phụ liệu ra, bàn tay Tiêu Viêm khẽ động, ba cái hộp ngọc liền xuất hiện, nhẹ nhàng trôi nổi trước mặt. Trong hộp ngọc chính là ba loại dược liệu chính để luyện chế Sinh Cốt Dung Huyết đan!
Quá trình chuẩn bị xong hết, sắc mặt Tiêu Viêm cũng dần nghiêm túc, cho đến nay, Sinh Cốt Dung Huyết đan chính là đan dược cao cấp nhất mà hắn luyện chế, cũng là loại khó khăn nhất, chỉ cần sơ suất dù chỉ một chút, kết cục sẽ rất thê thảm. Dù sao luyện loại đan dược này, có thể gặp phải tình huống rơi từ thiên đường xuống địa ngục bất cứ lúc nào.
Trong đại não, phương pháp luyện chế Sinh Cốt Sung Huyết đan giống như nước chảy xuôi qua, những chú ý rất nhỏ cũng đều được Tiêu Viêm nắm chặt chẽ.
“Phù!”
Thở ra một hơi thật sâu, đôi mắt đang híp lại của Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, tròng mắt đen xẹt ra tia sắc bén, tay áo vung mạnh lên, những dược liệu đang bay xung quanh kia liền phân ra vài cây, bay vào trong đỉnh.
Dược liệu vừa vào đỉnh, dưới nhiệt độ kinh khủng của Lưu Ly Toái Tâm Hỏa liền nhanh chóng héo rũ, được lực lượng linh hồn Tiêu Viêm khống chế, chỉ trong mười phút ngắn ngủi đã được tinh luyện thành thuốc bột tinh khiết. Tiêu Viêm mặt không đổi sắc, bằng tốc độ nhanh nhất để luyện ra nhóm thuốc bột tinh khiết đầu tiên, bàn tay liên tiếp vung lên, các loại dược liệu không ngừng tiến vào dược đỉnh.
Số dược liệu có nhiều và phức tạp ra sao cũng không làm Tiêu Viêm bối rối, ưu điểm khi tiến vào Bát phẩm Luyện Dược Sư cũng bắt đầu hiển lộ ra. Tiêu Viêm có thể cảm giác cực kì rõ ràng khi tinh luyện dược liệu, hiện tại hắn chỉ cần vừa nghĩ trong lòng thì ngọn lửa sẽ tùy ý
thay đổi theo, giúp dược liệu sẽ đạt tới mức độ tinh thuần nhất.
Làm cho Tiêu Viêm cảm thấy vui mừng nhất chính là trong quá trình luyện dược có mơ hồ pha trộn thêm một tia linh khí mỏng manh, loại linh khí này tuy rất nhạt nhưng có thể tinh luyện ra thuốc bột phẩm chất cao hơn không ít.
“Bát phẩm Luyện Dược Sư quả nhiên bất phàm.“
Nhận thấy được điểm này,trong lòng Tiêu Viêm cũng không nhịn được mà xẹt qua một tia vui mừng, không nên xem thường việc pha trộn thêm một tia linh khí vào dược liệu này, sử dụng loại dược liệu này để luyện chế đan dược, phẩm chất tuyệt đối cao hơn đan dược mà Thất Phẩm Luyện Dược Sư luyện chế ra.
Với tốc độ tinh luyện nhanh chóng của Tiêu Viêm, một phần ba dược liệu trong vòng một giờ đã hóa thành thuốc bột hoặc nước thuốc cần thiết.
Tinh Luyện nhiều dược liệu như vậy nhưng sắc mặt của Tiêu Viêm vẫn trầm ổn như trước, khẽ thở ra một hơi, ánh mắt lại nhìn sang ba cái hộp ngọc, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, dược liệu khác có thể thoải mái tiêu xài, nhưng ba loại dược liệu trọng yếu này thì phải cẩn thận hơn.
Búng tay nhẹ một cái, một hộp ngọc mở nắp, lộ ra một đoạn cây khô xanh biếc, từ trong đó không ngừng thẩm thấu ra sinh cơ nồng đậm, thứ này đúng là một trong 3 Dược liệu quan trọng để luyện chế Sinh Cốt Dung Huyết đan, Thanh Linh Đằng vạn năm.
Nhìn một đoạn cây khô này, Tiêu Viêm hơi ngập ngừng, liền vung tay lên ném vào trong dược đỉnh, sau đó vội ngưng thần khống chế nhiệt độ hỏa diễm.
Trong dược đỉnh, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt Thanh Linh Đằng vạn năm trông có vẻ yêu ớt, nhưng dù bên trong cực nóng cũng không có chút biến hóa nào, phải cẩn thận xem xét mới thấy trong gốc cây mơ hồ có ánh huỳnh quang lấp lánh, dưới nhiệt độ cực nóng dần dần tan ra.
Hết thảy thiên địa linh vật, đều cũng có công năng tự bảo vệ, Tiêu Viêm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đây là một loại giằng co trực tiếp, phải kiên trì tới cùng, sớm hay muộn cũng có thể đem đoạn gốc Thanh Linh Đằng vạn năm này hoàn toàn luyện hóa.
Vẫn duy trì nhiệt độ hỏa diễm, đôi mắt Tiêu Viêm khép hờ lại,muốn luyện hóa gốc Thanh Linh Đằng này sợ rằng cần không ít thời gian.
Đương nhiên, sự thật đúng như Tiêu Viêm tính, luyện hóa mất gần nửa ngày, Thanh Linh Đằng này mới từ từ vỡ tan, từng giọt dịch màu xanh biếc trong gốc cây như ẩn như hiện.
Sau khi mặt ngoài của cây Thanh Linh Đằng vạn năm này vỡ tan, công việc kế tiếp trở nên thoải mái hơn rất nhiều, Tiêu Viêm chỉ tiếp tục một giờ thì Thanh Linh Đằng triệt để hóa thành một dòng chất lỏng xanh biếc trôi nổi trên ngọn lửa, mấp máy như có sinh mệnh vậy.
Nhìn thanh linh đằng vạn năm biến thành chất lỏng xanh biếc, Tiêu Viêm cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm, bàn tay chợt vung lên, rất nhiều thuốc bột cho đến nước thuốc kia lơ lửng tại trong góc dược đỉnh lướt ra, sau khi hắn cẩn thận khống chế, đều nhảy vào trong chất lỏng màu xanh biếc . . .
Bước đầu tiên dung hợp, Tiêu Viêm làm khá hoàn hảo, ước chừng khoảng một giờ sau, một đoàn chất nhầy hình thù kì dị, liền trôi nổi phía trên hỏa diễm xanh biếc.
Bước đầu xem như thành công hoàn mỹ, đối với việc này cho dù là bản thân Tiêu Viêm cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng hiểu được, có thể đạt tới mức này, hơn phân nửa là bởi vì linh hồn hắn tiến vào linh cảnh, bằng không đổi lại dĩ vãng, hắn mặc dù có thể thành công, cũng sẽ không thuận lợi như vậy. Hoàn thành bước đầu, Tiêu Viêm nghỉ ngơi hồi phục, lại lần nữa chăm chú tinh thần vào trong việc luyện chế phần sau còn rườm rà hơn thế.
Trên bầu trời, trong bãi đá lơ lửng, sắc mặt tất cả những người dự thi đều ngưng trọng khống chế hỏa diễm, luyện chế riêng rẽ đan dược bên trong dược đỉnh, cả phiến không gian quanh quảng trường, đều có chút im lặng, vô số ánh mắt, đều hội tụ vào các thân ảnh đang bận rộn trên bầu trời. . .
Bọn họ đang chờ đợi ngày cuối cùng, bởi vì đó chính là thời điểm quan trọng nhất của đan hội, thời điểm mà quán quân xuất hiện!
Chờ đợi mặc dù buồn tẻ, nhưng lúc đó có lẽ là thời khắc đặc sắc nhất trong cuộc đời, rất đáng giá!