Cả thiên địa dường như đều là một phiến không gian khô hạn và nóng cháy, giống như toàn bộ hơi nước nơi này trong chốc lát đều bị bốc hơi toàn bộ. Cả ngọn núi dưới nhiệt độ này cũng trở nên uể oải khiến người khác có cảm giác nó cũng vô lực. Sự xanh biếc bao trùm giờ đây cũng trở nên ảm đạm hơn nhiều.
Nhưng, đối với sự biến hóa của phiến thiên địa này không làm ai quan tâm. Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều như đọng lại ở miệng núi lửa khổng lồ kia.
Dưới đông đảo ánh mắt quan sát chăm chú, một thân ảnh gầy gầy ngồi xếp bằng trước một chiếc đỉnh khổng lồ đang xuất ra vô số thủ ấn biến ảo. Nhiệt độ trong phiến thiên địa này dường như bị khống chế dưới biến hóa của những thủ ấn kia nên độ nóng lúc cao lúc thấp, làm cho người thường khó có thể chịu đựng trong hoàn cảnh nhiệt độ dao động thất thường như vậy.
Chúc Ly trưởng lão phiêu phù trên không trung chắp tay sau lưng, đôi mắt chăm chú nhìn đỉnh núi lớn trước mặt, mà lúc này sắc mặt ông ta cũng căng thẳng khác thường.
“Chúc Ly, ngươi thật sự tin Tiêu Viêm hắn có thể luyện hóa được Long Hoàng tinh tầng?”
Một thanh âm già nua từ phía sau ông ta vang lên. Chúc Ly khẽ nghiêng đầu thì lại thấy một lão nhân tóc hai màu đen trắng đang đứng đằng sau mình. Vị lão giả này thân mặc kình trang, có dáng vẻ cẩu thả tùy tiện nhưng lại làm người ta không dám đùa cợt, nhìn qua vô cùng nghiêm khắc.
“Hắn có thể đoạt ngôi quán quân Đan hội hẳn phải có thủ đoạn riêng của mình! Tuy hắn còn trẻ nhưng sau hai ngày tiếp xúc, ta quan sát người này có kinh nghiệm từng trải phong phú, cộng thêm tính cách lại kiên nghị hoàn toàn không giống một người trẻ tuổi!” Chúc Ly trưởng lão chuyển mắt nhìn thân ảnh gầy gầy trên đỉnh núi, đáp.
“Ngươi nên biết Tử Nghiên đại biểu cho chuyện gì trên Đông Long Đảo chúng ta!” Lão nhân kia trầm mặc một hồi lâu rồi nói.
“Kỳ U trưởng lão không nên lo lắng nhiều! Tuy trên đại lục còn nhiều người sỡ hữu Dị hỏa xếp trong mười hạng đầu cũng không phải một mình Tiêu Viêm hắn, nhưng hoàn cảnh của chúng ta vốn không thích hợp mời những gia hỏa kia đến hỗ trợ!” Chúc Ly trưởng lão lắc lắc đầu, lại nói: “Vả lại, trước khi Tử Nghiên hôn mê đã nói phải thỉnh Tiêu Viêm đến hỗ trợ. Nha đầu kia tuy nhỏ tuổi nhưng cũng không phải người thích lấy sinh mạng mình ra làm trò đùa. Nếu nàng nói như thế thì hẳn phải có sự tin tưởng với Tiêu Viêm rất lớn!”
“Hi vọng thôi! Tử Nghiên hiện tại chính là người có huyết mạch vương tộc đầy đủ nhất! Nếu nàng xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, Thái Cổ Hư Long tộc cũng không thể thống nhất hoàn toàn!”
Lão nhân được gọi là “Kỳ U trưởng lão” cũng khẽ gật đầu, nói: “Huống chi, hiện giờ Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão còn đang bế tử quan! Không ai có thể biết được khi nào họ mới xuất quan. Không có nhị vị kia, thực lực của Đông Long đảo chúng ta trong Tứ đảo cũng chẳng chiếm được ưu thế gì!”
Chúc Ly trưởng lão thở dài rầu rĩ, nói: “Hiện tại có muốn những thứ này cũng vô ích! Hay trước tiên hãy hảo hảo chờ chuyện luyện hóa này kết thúc đi thôi. Thêm nữa, phải bảo trì cảnh giác ở mức độ cao nhất! nếu Tam đào còn lại biết được một ít phong thanh thì rất khó đảm bảo họ không phái cường giả đến tìm hiểu. Tam đảo chủ kia đều là nhân vật dã tâm bừng bừng, tuyệt đối sẽ không cho phép người có huyết mạch vương tộc thực sự xuất hiện! Nếu không, tuy bọn họ sẽ bị áp chế dưới uy áp của huyết mạch vương tộc, nhưng những tộc nhân còn lại sẽ rất khó đi theo sự dẫn dắt của huyết mạch vương tộc một lần nữa thống nhất hoàn toàn.”
“Ừ…”
Kỳ U lặng lẽ gật đầu, chợt nhìn Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng dưới cự đỉnh. Thân hình lão chợt động liền từ từ biến mất. Cùng lúc đó, những khí tức cường hãn mịt mờ xung quanh cũng tiêu theo.
Thấy Kỳ U biến mất, Chúc Ly cũng đưa mắt nhìn sang Tiêu Viêm rồi nhẹ giọng: “Tiêu Viêm, vận mệnh sau này của Thái Cổ Hư Long tộc phải trông vào ngươi rồi a!”
Xa xa, ở cự đỉnh tại miệng núi lửa, Tiêu Viêm dường như nghe được tiếng thì thầm của Chúc Ly, lông mày hắn chợt nhướng lên rồi phun ra một hơi khí nóng rừng rực từ trong cổ họng.
“Ngưng!”
Âm thanh nhè nhẹ vang ra theo hơi thở ấy, thân hình hỏa long trong cự đỉnh cũng run lên một cách kịch liệt. Chợt mọi người nhìn thấy màu sắc của hỏa long bắt đầu chuyển từ tím – trắng sẫm thành một màu tím mờ rất kỳ dị.
“Grào…”
Thân hình hỏa long chuyển thành màu tím mờ kia cũng rống lên một tiếng nhỏ, nhưng độ nóng bên trong ngọn lửa lại đột nhiên tăng vọt lên rất cao. Loại nhiệt độ thế này, dù cho một số tộc nhân của Thái Cổ Hư Long tộc cũng đều khẽ biến sắc.
“Xèo…”
Ngọn lửa màu tím mờ từ trong miệng hỏa long phun ra liên tục không ngừng, cuối cùng bám lên Long Hoàng tinh tầng trên cơ thể Tử Nghiên. Khi hai bên va chạm nhất thời tạo thành một chuỗi tiếng động xèo xèo vang lên không ngớt. Mà dưới sự va chạm mãnh liệt này, tinh tầng năng lượng vô cùng chắc chắn kia rốt cục cũng lặng yên hóa thành một giọt chất lỏng màu vàng tím dưới ánh mắt vô cùng kinh hỉ của mọi người.
“Long Hoàng tinh tầng đã tan ra!”
Giọt chất lòng màu vàng tím kia tuy rất nhỏ nhưng đã lập tức tạo thành những thanh âm kinh hãi lẫn vui mừng vang lên dưới vô số ánh mắt của những cường giả nhìn đang nhìn chằm chặp.
“Phù…”
Lúc này, Chúc Ly trưởng lão cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm. Đôi tay đang siết chặt trong ống tay áo cũng từ từ thả lỏng. Tuy nói đây chỉ là bước đầu tiên nhưng nó đã chứng minh Dị hỏa của Tiêu Viêm có thể chân chính hòa tan Long Hoàng tinh tầng. Bước đầu thế này đã cực kỳ khả quan, kế tiếp chỉ cần Tiêu Viêm có thể kiên trì tới cùng thì sớm hay muộn sẽ triệt để hòa tan tất cả Long Hoàng tinh tầng kia.
Đương nhiên, Chúc Ly trưởng lão cũng hiểu được muốn hòa tan Long Hoàng tinh tầng một cách triệt để cần phải có thời gian không ngắn. Nhưng cơm cũng phải
ăn từng miếng, mà vật này cũng không phải loại có thể cậy mạnh mà nuốt một lần cho trôi.
Có mở đầu hoàn hảo, điều cần làm kế tiếp chỉ là im lặng chờ đợi Long Hoàng tinh tầng hòa tan hoàn toàn.
Dưới chờ đợi như thế, gần mười ngày đã qua tựa như chớp mắt.
Trong thời gian này Tiêu Viêm cũng chưa từng nghỉ ngơi một khắc. Mặt khác, Đấu khí của hắn đã cạn sạch hai lần. Chẳng qua hai lần ấy hắn cũng chưa hề dùng đến Cổ Long Tinh Huyết mà Chúc Ly trưởng lão đã cho hắn, mà chỉ dựa vào đấu kỹ Phần Quyết vừa tiến vào Thiên giai để mạnh mẽ hấp thu năng lượng trong thiên địa để bù đắp tiêu hao. Tuy nói tốc độ hấp thu cũng không bù nổi tiêu hao nhưng dựa vào một số đan dược có tác dụng khôi phục đấu khí, Tiêu Viêm vẫn còn kiên trì được.
Suốt mười ngày thời gian không dám ngừng vận chuyển đấu khí quá nửa khắc. Loại nghị lực này, dù cho là những tộc nhân của Thái Cổ Hư Long tộc cũng đều không khỏi cảm thấy kính nể vài phần.
Nhưng nếu cứ dùng biện pháp bình thường này thì rõ ràng không có khả năng kiên trì tới cùng. Bởi vậy, đến ngày thứ mười lăm thì Tiêu Viêm rốt cục cũng không chịu nổi tiêu hao kiểu này nữa. Lúc này, hắn mới lấy ra một giọt Cổ Long Tinh Huyết mà Chúc Ly trưởng lão cho từ bên trong nạp giới, rồi nuốt vào một giọt.
“Ầm!”
Cổ Long Tinh Huyết nhập thân thể, làn da cả người Tiêu Viêm lập tức phát ra một ánh kim mang rực rỡ. Năng lượng mênh mông như cuồng phong trong người hắn thổi quét bung ra. Kinh mạch hắn vốn khô kiệt dường như trong nháy mắt đã được Đấu khí hùng dũng ngập tràn.
Dưới luồng năng lượng như bão táp thổi quét qua, Tiêu Viêm cũng cảm nhận được kinh mạch, cơ bắp thậm chí là xương cốt hắn trong lúc mơ hồ truyền ra một cảm giác tê ngứa và chua xót. Chúng giống như được tẩy rửa qua một lần nên càng thêm vô cùng cứng cỏi và đầy sức mạnh.
“Đây là năng lượng ẩn chứa trong Cổ Long Tinh Huyết sao? Quả nhiên thật thần kỳ!”
Cảm nhận biến hóa trong cơ thể, trong lòng Tiêu Viêm không nén được dấy lên một nỗi kinh ngạc. Loại năng lượng này cơ hồ có thể so sánh với một số ít đan dược cao giai. Thái Cổ Hư Long này quả nhiên không hổ là tồn tại đứng đầu Ma thú giới. Chỉ là tinh huyết lực liền đã có thần hiệu bực này!
“Một khi đã vậy, kế tiếp chúng ta tiếp tục!”
Bàn tay hơi siết chặt, trên khuôn mặt mệt mỏi của Tiêu Viêm cũng hiện lên một nụ cười mỉm, đôi mắt chăm chú nhìn vào trong cự đỉnh. Ở đó, Long Hoàng tinh tầng bao phủ toàn thân Tử Nghiên cơ hồ đã triệt để biến mất nhưng đó cũng không thể kết luận đã thành công triệt để. Bởi bên trong thể nội của nàng vốn bị Long Hoàng tinh tầng chiếm cứ, chỉ có luyện hóa xong tinh tầng này mới đồng thời làm cho Tử Nghiên triệt để thức tỉnh.
Quá trình luyện hóa liên tục trải qua thời gian một tháng. Thời gian như cát chảy, nhanh chóng trôi qua.
Trong một tháng này, tất cả tộc nhân của Cổ Long tộc đều kinh hỉ nhìn thấy Long Hoàng tinh tầng trên người Tử Nghiên ngày càng mỏng dần, thẳng đến lúc cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
Theo biến hóa đáng mừng này, trên Cổ Long đảo cũng ngập tràn không khí vui sướng. Cứ dựa theo tốc độ này, những tinh tầng trong thể nội của Tử Nghiên có thể được luyện hóa hoàn toàn. Đến lúc đó, một vị có huyết mạch vương giả mới của giới Ma thú sẽ lại được sinh ra!
Phía trước cự đỉnh.
Một thân ảnh tóc tai rối bù đang ngồi xếp bằng, nếu nhìn xuyên qua mái tóc sẽ thấy được đôi mắt bên trong vằn đầy tơ máu. Đôi mắt này ngập tràn vẻ mỏi mệt và xen lẫn một cảm giác làm người nhìn thấy phải sợ hãi.
Xung quanh ngọn núi, từng ánh mắt tràn ngập kính ý nhìn chăm chú vào bóng lưng kia. Một tháng thời gian! Sự kiên trì của người nọ làm ai cũng phải rung động. Điều này làm cho tộc nhân Thái Hư Cổ Long tộc vốn kiêu ngạo trời sinh cũng bị nghị lực này chinh phục.
“Người này về sau sẽ có đại thành tựu! Tiêu gia một lần nữa sẽ vinh quang cũng không phải là chuyện không có khả năng!”
“Ôi… Tiêu Huyền! Tiêu gia ngươi thật có phúc a!”
Nhìn bóng người đã trải qua một tháng không ngủ không nghỉ mà vẫn còn khống chế Dị hỏa đến mức lô hỏa thuần thanh như vậy, Chúc Ly chậm rãi vuốt râu. Một lúc sau, rốt cục ông ta mới thở dài rồi thì thầm với âm thanh mang sự hâm mộ cùng cực.
Tiếng than vừa dứt, Chúc Ly trưởng lão vừa muốn mở miệng phân phó mọi người phải giữ yên lặng thì một tiếng gầm như sấm động đột nhiên trào dâng tại một không gian hư vô.
“Hạ Ngao, các ngươi thật to gan! Dám xông vào Đông Long đảo!”
Nghe được tiếng gầm này, sắc mặt Chúc Ly nháy mắt đã trở nên âm trầm rồi chậm rãi ngẩng đầu nhìn ra ngoài không gian hư vô.
“Rốt cục đã đến sao?”
-o0o-