Phía trên biển nham thạch nóng cháy đột nhiên nổi lên trận trận khí lãng, nó từ từ lan rộng ra đến mấy ngàn trượng, trong thiên địa không ngừng truyền đến vô số ba động mơ hồ như báo trước sẽ có cái gì đó xuất hiện.
Biến cố xảy ra phía trên biển nham thạch kéo theo không ít sự chú ý của những người có mặt kèm theo ánh mắt kinh hãi.
Ánh mắt Tiêu Viêm có chút ngưng trọng nhìn qua biến động ở bên dưới, mục quang mang theo sự cảnh giác. Hắn vẫn chưa quên sinh vật thần bí bên trong Cổ Đế động phủ kia, sinh vật thủ hộ kia nếu xuất hiện sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến chiến cuộc ở trên này.
“Xùy”
Tại lúc sự chú ý của Tiêu Viêm đang tập trung vào biến động xảy ra phía trên biển nham thạch, cũng là lúc không gian phía sau hắn truyền đến một đợt xung động nhẹ. Chỉ thấy một đạo thân ảnh già nua chật vật hiện ra, nguyên bản thân thể của hắn được bao phủ bởi khí tức tử vong nồng đậm lúc này cũng đã giảm bớt, chỉ còn thấy một bộ dáng trọng thương nghiêm trọng.
“Vậy mà không chết?”
Cảm ứng được ba động phía sau, Tiêu Viêm quay đầu lại nhìn qua đạo thân ảnh có chút chật vật, trong mắt hắn không khỏi hiện lên nét kinh ngạc. Bất quá khi ánh mắt hắn dừng lại trên tay Hồn Sinh Thiên đang nắm giữ một người, khuôn mặt Tiêu Viêm lại hiện lên nụ cười nhạt, kẻ được Hồn Sinh Thiên mang ra đúng là lão già Hồn Nguyên Thiên, chỉ có điều hiện đang không biết hắn còn sống hay đã chết…
Tiêu Viêm thi triển hơn mười đạo Hủy Diệt Hỏa Liên, hơn nữa còn đem Tử Vong chi môn tự bạo tạo ra một lực phá hoại khủng bố làm cho người khác phải cảm thấy sợ hãi. Mặc dù Hồn Nguyên Thiên hai người đường đường là Bát tinh Đấu Thánh cường giả nhưng dưới sức phá hủy khủng bố đó thì cũng phải một chết một trọng thương.
Thân ảnh vừa hiện ra, Hồn Sinh Thiên liền liên tục phun ra từng ngụm máu tươi, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn thoáng qua Tiêu Viêm trước mặt. Mặc dù trong lòng rất oán hận Tiêu Viêm nhưng hắn minh bạch với loại trạng thái của hắn hiện nay không thể tiếp tục cùng Tiêu Viêm chiến đấu. Hắn cắn răng một cái rồi sau đó lập tức mang theo Hồn Nguyên Thiên đang trọng thương rời đi.
Tiêu Viêm ánh mắt liếc qua Hồn Sinh Thiên đang bỏ chạy nhưng cũng không có xuất thủ truy kích. Tuy nói hắn đã sắp đặt tất cả để đánh cho hai tên lão giả của Hồn Tộc một chết, một bị thương nhưng không thể phủ nhận hắn cũng đã phải bỏ ra một cái giá không nhỏ. Hơn nữa trong lúc Đà Xá Cổ Đế dộng phủ sắp xuất hiện cũng làm cho hắn phải tập trung tinh thần, mà Hồn Sinh Thiên cho dù có thể chạy thoát cũng không cách nào có thể tiếp tục tham chiến được nữa.
“Ào ào”
Biển nham thạch nóng chảy phía dưới xoay chuyển càng ngày càng kịch liệt, nó không ngừng phát ra những âm thanh kinh thiên động địa vang khắp bầu trời Hắc Giác Vực.
“Ầm.”
Trên bầu trời chợt vang lên một tiếng nổ mạnh, sau đó hai thân ảnh chật vật liền hiện ra, chỉ thấy hai người toàn thân tử khí có chút tán loạn, chiến lực cũng giảm bớt mấy phần. Dù sao lấy thực lực của bọn họ mà muốn ngăn chặn Cổ Nguyên cũng có chút quá sức, trong trận chiến của cường giả loại này chỉ cần thoáng có chút bất cẩn sẽ tạo ra thương thế không nhỏ.
“Hư Vô đại nhân, chúng ta không thể ngăn cản được hắn a.”
Tên lão giả khuôn mặt có chút tái nhợt, tử khí toàn thân như muốn tán đi đưa mắt nhìn sang thân hình được bao phủ trong Hắc Viêm cũng có chút tán loạn của Hư Vô Thôn Viêm, khàn giọng nói.
Hắc Viêm trong mắt Hư Vô Thôn Viêm chợt ba động, hắn có chút không cam lòng. Hắn mặc dù cũng đã tiến vào Đế cảnh linh hồn nhưng hắn vẫn không có cách nào chống lại Cổ Nguyên.
Hắc Viêm trong mắt Hư Vô Thôn Viêm chợt ba động, hắn có chút không cam lòng. Hắn mặc dù cũng đã tiến vào Đế cảnh linh hồn nhưng hắn vẫn không có cách nào chống lại Cổ Nguyên.
Bất quá, hắn cũng minh bạch Hư Vô Thôn Viêm ba người dốc hết toàn lực cũng chỉ muốn đem hắn ngăn trở mà thôi.
“Hồn Thiên Đế!”
Ngẩng đầu nhìn thân ảnh đang cầm trong tay Đà Xá Cổ Đế ngọc, ánh mắt Cổ Nguyên hiện lên hàn mang dày đặc, chỉ thấy không gian xung quanh hắn chợt ba động, Cổ Nguyên liền xuất hiện ở phía sau lưng Hồn Thiên Đế, thiên địa nhất thời dao động mạnh cuối cùng hình thành nên một cự chưởng hung hăng nhằm hướng Hồn Thiên Đế công kích đến.
“Rầm”
Đối diện với công kích của Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế ngược lại lớn tiếng cười to, hắn liền vung quyền đánh ra một chiêu Phá Toái Hư Không đem cự chưởng của Cổ Nguyên đón đỡ.
“Cổ Nguyên, ngươi đã chậm rồi, hiện tại cùng nhau đợi Đà Xá Cổ Đế động phủ xuất thế đi thôi!”
Thân hình Hồn Thiên Đế chợt lui nhanh về phía sau, Đà Xá Cổ Đế ngọc luôn được hắn giữ chắc trong tay.
Nghe được lời nói của Hồn Thiên Đế, sắc mặt Cổ Nguyên nhất thời trầm xuống, hắn đưa mắt liếc nhìn biển nham thạch nóng chảy bên dưới, quả nhiên nhìn thấy biển nham thạch đang nóng chảy chợt như lớn hơn mười lần.
“Rầm rầm rầm”
Nương theo biển nham thạch đang ngày càng khuếch đại, một hỏa trụ khổng lồ từ nham tương phóng xuất ra làm cho song phương đều có không ít người bị che khuất tầm mắt, có người còn bị nhiệt độ kinh khủng của cột hỏa trụ làm cho bị thương.
Nhìn qua hỏa trụ khổng lồ, trong mắt Hồn Thiên Đế nhất thời hiện lên vẻ cuồng hỉ, hắn có thể cảm nhận được Đà Xá Cổ Đế ngọc trong tay đang dần nóng lên.
“Xoạt”
Một ngọn sóng nham thạch cao đến ngàn trượng phun lên trời, trong lúc đó nham thạch đang cấp tốc xoay chuyển bên dưới dần dần chậm lại rồi dừng lại.
Tại khi nham thạch bên dưới dừng xoay tròn, một cự đại nham thạch bắt đầu nhô lên, xích hồng nham thạch nhanh chóng khuếch tán ra, một cánh cửa cổ xưa hiện ra dưới vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm mang theo một ít cuồng nhiệt.
Trên cửa đá, nham thạch nóng chảy rất nhanh rút đi, một loại khí tức cổ xưa tràn ngập cả phiến thiên địa. Tại lúc khí tức cổ xưa này xuất hiện, đến cả siêu cấp cường giả như là Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế cũng không thể phủ nhận trong tâm bọn hắn cũng có chút sợ hãi.
Đó là một loại khí tức của thiên địa!
Trên không trung, vô số đạo ánh mắt đều tập trung tại
phiến cửa đá cổ xưa kia, cuối cùng tất cả ánh mắt đều tập trung trên bốn chữ cổ khắc phía trên cửa đá
“Cổ Đế động phủ!”
Hồn Thiên Đế hai mắt vào lúc này bắn ra hai luồng ánh sáng kinh nhân, mặc dù định lực của hắn rất cao nhưng khi tận mắt nhìn thấy dòng chữ đã có hơn ngàn năm tuổi kia thì nội tâm cũng không thể kiềm chế được sự xao động.
“Rốt cục cũng tìm được rồi.” Hồn Thiên Đế tự lẩm bẩm nói, sau đó hắn ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười như sấm rền vang vọng khắp chân trời.
“Kia chính là Cổ Đế động phủ trong truyền thuyết…”
Cổ Nguyên lúc này cũng trở nên thất thần, hắn có chút kinh ngạc nhìn qua phiến thạch môn cổ xưa kia, khí tức trên cánh cửa làm cho hắn hiểu được đây thật sư không phải là đồ giả mà chân chính là di vật của cường giả Đấu Đế!
Chỉ có di vật của Đấu Đế để lại mới có thể làm cho hắn có cảm giác run sợ từ trong nội tâm.
Nhìn phiến thạch môn cổ xưa xuất hiện, một lát sau Cổ Nguyên mới hồi phục lại tinh thần, trong mắt hắn lúc này hiện lên vẻ phức tạp. Chỉ vì Cổ Đế động phủ này mà viễn cổ bát tộc không chỉ một lần giao thủ nhưng đến cuối cùng không một ai đủ sức đạt được, không nghĩ đến tại ngàn năm sau, khi bát tộc chỉ còn lại bốn tộc lại có thể đem triệu hoán ra.
Cự đại hạch môn cổ xưa hiện ra sừng sững trên biển nham thạch nóng chảy cũng làm cho mọi người có mặt tại đương trường cảm thấy mình thật sự nhỏ bé đi rất nhiều, phiến thạch môn này liền phảng phất như một phương của thiên địa, dị thường huyền ảo.
“Hô”
Thở một hơi thật dài, Tiêu Viêm tuy rằng đã lần thứ hai thấy phiến thạch môn cổ xưa kia nhưng vẫn như cũ trong nội tâm không khỏi dâng lên một chút sợ hãi cùng thán phục, hắn có thể nhận thấy càng đến gần thạch môn càng có thể cảm nhận được cổ uy áp mãnh liệt. Theo suy đoán của hắn những người ở đây có thể đến gần thạch môn cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
“Cổ Đế động phủ đã xuất hiện, Hồn Thiên Đế chỉ sợ sẽ động thủ cướp đoạt quả Đế phẩm đan dược chưa thành hình kia, bất quá tại sao sinh vật thần bí thủ hộ kia tại sao vẫn chưa xuất hiện?”
Tiêu Viêm mục quang chợt lóe, hắn có chút cảnh giác nhìn về phía biển nham thạch nóng cháy. Bởi vì sự xuất hiện của phiến thạch môn cổ xưa làm cho không gian xung quanh hiện lên một cổ uy áp kì dị, dưới cái loại uy áp này cho dù là lấy Đế cảnh linh hồn của Tiêu Viêm cũng không thể nào phát hiện được động tĩnh bên trong.
Trên bầu trời, Hồn Thiên Đế hít thở mấy hơi thật sâu rồi liền đè nén cổ nội tâm đang xao động, bàn tay hắn chậm rãi giơ lên, Đà Xá Cổ Đế ngọc mơ hồ xuất hiện ba động.
Tại lúc Cổ ngọc lóe ra quang mang, phiến thạch môn cổ xưa kia chậm rãi có dấu hiệu mở ra.
Nhìn một màn đang diễn ra, khuôn mặt Hồn Thiên Đế liền xuất hiện tia cuồng hỷ, nhưng mà chưa đợi hắn tiến thêm một bước, một đạo thân ảnh đã nhanh chóng xuất hiện đem Cổ ngọc trong tay hắn đoạt đi.
“Hắc, Cổ Nguyên ngươi vẫn là chịu không nổi rồi sao?” Thấy thế, Hồn Thiên Đế chợt cười nhạt một tiếng, thân hình lóe lên liền hiện ra ở phía xa.
“Muốn mở ra động phủ đâu có dễ dàng như vậy?”
Cổ Nguyên cũng là cười lạnh, thân hình hắn một lần nữa chớp động như bóng với hình theo sát Hồn Thiên Đế làm cho lão không có nửa điểm thời gian để mở ra động phủ.
“Ngươi….”
Nhìn thấy Cổ Nguyên cố sống cố chết bám theo, sát ý trong mắt Hồn Thiên Đế cũng bắt đầu khởi động, thực lực của hắn cùng với Cổ Nguyên không phân biệt, nếu người kia cố tình bám đuổi, hắn thận không có cách nào để phân tâm mở cửa động..
Phần đông những ánh mắt đang theo dõi một màn rượt đuổi kia, quyền đầu trong tay chỉ có thể nắm chặt, dưới loại tình huống giao phong này bọn hắn cũng là không đủ khả năng để tham gia.
“Ào ào”
Nhìn thoáng qua trận đấu đang diễn ra trên bầu trời, Tiêu Viêm chợt nghe âm thanh gì đó phía dưới bãi nham thạch, ánh mắt hắn lập tức chuyển xuống nhưng mà lại không phát hiện biển nham thạch có chút động tĩnh nào.
Nhìn một màn đang diễn ra, Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, ánh mắt hắn tập trung nhìn chằm chằm vào bãi nham thạch phía dưới, đồng tử đột nhiên co rút lại, nghiêm tiếng quát: “Mau rời xa khỏi biển nham thạch.”
Tại lúc tiếng quát chói tai của Tiêu Viêm vang lên, biển nham thạch đang yên tĩnh đột nhiên xuất hiện vạn trượng sóng lãng, ngay sau đó một tiếng rống kinh thiên động địa vang lên khắp phiến thiên địa
Tại lúc tiếng hống như từ viễn cổ vọng ra, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế sắc mặt đều biến đổi, chủng khí tức này so với bọn hắn không hề yếu hơn.
“Ha ha ha, bổn hoàng rốt cục lại nhìn thấy ánh mặt trời rồi!”
Vạn trượng nham thạch bên dưới chợt phóng lên cao, ngay sao đó một đạo khí tức khủng bố làm cho thiên địa biến sắc cũng từ trong nham thạch bạo dũng mà ra…