Khi Cố Noãn thức dậy, đã là chín giờ sáng ngày hôm sau, cậu đang nằm trên một chiếc giường xa lạ.
Môi trường xung quanh nói xa lạ cũng không xa lạ, nói quen cũng không quen.
Đêm nay cậu thực sự đã ngủ đủ giấc, sau khi chậm rãi xoay người mới nhớ đến - căn phòng được trang trí đẹp đẽ này không phải là căn hộ của cậu ở trung tâm thành phố sao? Cậu nhớ căn hộ này là món quà lần sinh nhật mười tám tuổi của cậu, Quý Mạc và Cố Viễn Sâm đã chọn rất lâu.
Còn chưa kịp buồn bực, Hàn Dương đã đẩy cửa vào: "Tỉnh rồi?"
"Anh ơi!" Tâm trạng của Cố Noãn lập tức vui vẻ, không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, Hàn Dương của ngày hôm nay trông đẹp và quyến rũ hơn Hàn Dương của ngày hôm qua nữa!
Có phải do thuốc tiêm không?
Cố Noãn lao vào vòng tay của Hàn Dương, hôn lên má anh hai cái, dán chặt vào anh và hỏi: "Tại sao chúng ta lại ở đây?"
"Giáo sư nói tuần này em không được tiếp xúc với Alpha và Omega, nên chú Quý đã để chúng ta đến đây ở một thời gian."
Bởi vì Hàn Dương không thể rời khỏi Cố Noãn quá lâu nên Quý Mạc đã đóng gói quần áo ở biệt thự đưa đến cho họ, thậm chí y còn không buông tha cho căn nhà thuê của Hàn Dương, y cẩn thận đến mức ngay cả một chiếc quần lót cũng không lọt, dù sao thì sau đó Cố Noãn có thể sẽ có "hành vi làm tổ".
Ngoài ra, Quý Mạc còn tri kỉ đưa dì Từ tới.
Tìm bảo mẫu mới còn không bằng dì Từ đã hiểu rõ bọn họ, mấy ngày nay cũng tiện quan tâm đến chế độ ăn uống của hai người bọn họ.
Căn hộ này có sáu phòng ngủ và bốn sảnh, diện tích rộng, cách âm tốt, kiểu căn hộ thông tầng.
Để không làm phiền họ, dì Từ tạm thời sống trong căn hộ ở tầng dưới, Cố gia cũng đã mua nó.
Cố Noãn đổ mồ hôi suốt ngày hôm qua, cậu nghĩ cậu đã bốc mùi.
Nhưng Hàn Dương có lẽ không cảm thấy, đêm qua anh còn ôm Cố Noãn ngủ.
Nếu nói trên người Cố Noãn có mùi, vậy hẳn là mùi tin tức tố bạc hà mà anh đã để lại.
Cố Noãn cẩn thận tắm rửa sạch sẽ, cậu đi chân trần bước ra khỏi phòng tắm.
Cậu còn chưa đi được hai bước, Hàn Dương đã ôm cậu đến ngồi ở trên giường, đi tất chân cùng dép lê.
Cậu ngồi ở mép giường, nâng chân lên, lắc lư từ bên này sang bên kia, cố ý không biết xấu hổ nói: "Anh, anh giúp Omega của mình xỏ giày thì anh không thể nói cậu ấy là bạn nhỏ được."
"Phải phải, Omega của anh là bạn lớn." Hàn Dương cưng chiều cậu, ngồi xổm xuống nắn nắn mắt cá chân của cậu, "Bữa sáng muốn ăn gì? Anh làm cho em."
"Em không quá đói, nhưng em vẫn muốn ăn bánh mì trứng ốp la, tốt nhất là có thêm cà chua." Cố Noãn là một fan cuồng của cà chua.
Cậu sờ sờ tuyến thể của chính mình vẫn như trước không có cảm giác gì, ngượng ngùng hỏi Hàn Dương: "Anh có hỏi giáo sư khi nào thì tuyến thể của em có phản ứng không ạ?"
"Trong vòng một tháng."
Có thể là hôm nay, có thể là ngày cuối cùng.
Cố Noãn thắc mắc: "Tháng này em không được ra ngoài sao?" Cũng may là đang nghỉ hè, cũng may có Hàn Dương ở cùng cậu.
Hàn Dương cười nói: "Sau khoảng thời gian nhạy cảm của tuần này, chú Quý và chú Cố sẽ có thể đến gặp em.
Ăn xong bữa sáng, nhớ gọi điện thoại cho họ."
......!
Dì Từ đang làm quen với hoàn cảnh của căn hộ ở tầng dưới.
Trong khi Hàn Dương đang vào bếp để giúp Cố Noãn làm bữa sáng, dì liên tục khen với Cố Noãn: "Tiểu thiếu gia, đây là phòng tân hôn của hai cậu đúng không? Rất có phong cách, trang trí thực sự đẹp và trông thoải mái hơn biệt thự ở nhà.
"
"Dì Từ, dì nói cái gì mà phòng tân hôn? Chúng cháu còn chưa kết hôn..."
"Đứa nhỏ này, sớm muộn gì hai người cũng kết hôn mà! Cậu còn ngại ngùng gì nữa, Quý tiên sinh và Cố tổng ước gì hai người có thể ngay lập tức nhanh chóng lĩnh giấy đăng ký kết hôn.
Tôi thấy đại thiếu gia yêu cậu vô cùng, trong mắt cậu ấy đều là ngọt ngào.
Từ nhỏ tính tình của cậu ấy đã lãnh đạm, chỉ khi nhìn thấy cậu mới trở nên như vậy."
Cố Noãn nghe xong tâm trạng rất tốt, cậu ho nhẹ một tiếng, thẹn thùng.
Cậu ôm vai cùng dì Từ đi vòng vòng trong căn hộ cực lớn, ngắm nghía từng món đồ trang trí.
"Đúng vậy, căn hộ này làm phòng tân hôn thật sự không tệ!"
"Nhất định phải! Phòng tân hôn này thật tuyệt!" Dì Từ đối với căn phòng giơ ngón tay cái lên.
"Nhưng mà, cháu nghĩ căn phòng này vẫn hơi lớn, cháu muốn một cái nhỏ hơn." Cố Noãn sờ cằm suy nghĩ một hồi, "Phòng cho thuê của anh ấy tuy nhỏ, nhưng ở rất tốt, đến ngóc ngách nào cũng có thể ở cùng anh ấy..."
Không biết trong đầu cậu đang nghĩ gì mà không nhịn được cười vui vẻ.
Lúc này, Hàn Dương từ trong phòng bếp bưng bánh mì cùng sữa bò đi ra, từ xa truyền đến tiếng gọi cậu: "Cố Noãn? Đến ăn sáng đi."
Cố Noãn chạy đến và hét lên: "Anh ơi, nhà này rộng thật.
Đến ăn sáng còn phải chạy!"
Phòng tân hôn vẫn nên nhỏ hơn một chút!
Nghĩ đến đây, cậu trực tiếp nói: "Anh, phòng tân hôn của chúng ta vẫn nên...!A!"
Trước khi cậu có thể hoàn thành câu nói với Hàn Dương, tuyến thể của Cố Noãn đột nhiên đau nhói.
Đó không phải là kiểu đau dữ dội, mà còn là cơn đau nhẹ nhàng mà dày đặc.
Chỉ sau vài giây, Cố Noãn và Hàn Dương dường như đã nghe thấy—
"Pa~ Pa ~ Pi~"
Ngay lập tức, tin tức tố mùi dâu tây đã nhiều năm không xuất hiện đột nhiên tràn ngập trong không khí.
Tuyến thể Cố Noãn đã phản ứng một cách kỳ diệu vào ngày đầu tiên.
Sau ngần ấy năm, tin tức tố vẫn đang ngủ say dường như mất kiểm soát, chỉ trong vài giây nó đã nhanh chóng chiếm trọn phòng ăn.
Cố Noãn đỏ bừng mặt, mờ mịt, thất thố đứng nhìn Hàn Dương: "Anh ơi..." Đối với tin tức tố của chính mình cậu cũng không xa lạ gì, nhưng đã lâu cậu không có tin tức tố nên không thể khống chế cũng như thu hồi nó lại được.
Hơn nữa, tin tức tố của cậu lúc này có vẻ không bình thường, Hàn Dương là Alpha nhưng đây lại là lần đầu tiên biết đây là tin tức tố trong kỳ phát tình của một Omega.
Hàn Dương không nói gì, anh tiến lên ôm lấy Cố Noãn hai chân như đang nhũn ra.
Cố Noãn hoảng sợ nói: "Em không thể thu chúng lại được...Anh ơi, có phải em kì quái lắm không?" Thứ tin tức tố này dường như không còn thuộc về cậu nữa.
"Đây là thời kỳ mà mỗi Omega đều sẽ có.
Bọn họ không có cách thu hồi lại được." Hàn Dương trầm giọng mà ôn nhu nói, "Em không kỳ quái."
"Nhưng..."
"Cố Noãn, rất dễ chịu."
"..."
"Anh thực sự rất thích."
Nỗi lo lắng trong lòng Cố Noãn biến mất, cậu ngoan ngoãn gật đầu, mơ hồ hiểu được chuyện gì sắp xảy ra, đồng thời cũng mơ hồ không biết mình sẽ biến thành như thế nào.
Hàn Dương bước nhanh lên lầu, lên tiếng căn dặn: "Dì Từ, dì giúp cháu nấu một nồi cháo hạt thông, bỏ vào hộp giữ ấm.
Hôm nay dì đừng lên lầu, có việc gì cháu sẽ xuống nói với dì."
"Được, được." Dì Từ hiểu ý, lập tức lao vào phòng bếp chuẩn bị.
Cháo hạt thông nên đun trên lửa nhỏ cho đến khi chín kỹ mới tốt.
Cố Noãn được Hàn Dương bế vào tận phòng ngủ, đôi má cậu nóng bừng còn cơ thể thì mềm nhũn mất lực.
Lần phát tình đầu tiên của cậu không mãnh liệt như vậy.
Y tá tại bệnh viện trung ương nói với Hàn Dương: "Bởi vì tin tức tố của Cố Noãn không hoàn hảo nên tin tức tố trong giai đoạn phát tình đầu tiên của cậu ấy sẽ không đặc biệt thu hút Alpha và khiến cậu ấy mất đi lý trí.
Không giống như những Omega khác, cậu ấy sẽ không xuất hiện các hành vi bản năng, mà đầu óc tương đối rõ ràng và sẽ nhút nhát hơn.
Cậu với tư cách là Alpha của cậu ấy, phải chủ động dẫn dắt cậu ấy hoàn thành kỳ đánh dấu này một cách nhẹ nhàng nhất có thể."
Cố Noãn được Hàn Dương nhẹ nhàng đặt ở trên giường, còn chưa kịp nói lời nào đã bị Hàn Dương hôn một cái.
Đó là một nụ hôn sâu và kéo dài, môi và răng của cậu bị chiếc lưỡi của Hàn Dương nhẹ nhàng cạy ra, chiếc lưỡi nóng bỏng bị Hàn Dương cuộn tròn hút lấy, ngay lúc tách ra, thoáng chốc đã kéo ra một sợi chỉ bạc.
Cố Noãn sững sờ, không hiểu phong tình vươn tay ra lau miệng cho Hàn Dương: "Có nước bọt."
Hàn Dương hôn lên cổ tay cậu, hỏi: "Em có biết tiếp theo chúng ta sẽ làm gì không?"
Cố Noãn thở nhẹ, rồi gật đầu.
Đồng thời, tin tức tố ngọt ngào của cậu vây quanh Hàn Dương, giống như đang thận trọng kiểm tra.
"Có thể sẽ hơi khó chịu trong chốc lát, em kiên nhẫn một chút nhé."
"Dạ." Cố Noãn ngại ngùng đáp lại, đôi môi hơi hé mở lại bị Hàn Dương giữ chặt.
Bàn tay của Hàn Dương rất lớn, trên đầu ngón tay có những vết chai mỏng, vuốt ve làn da mịn màng của Cố Noãn.
Anh không nỡ dùng lực, huống chi là làm Cố Noãn bị thương, trong lòng anh xem cậu như một bảo vật, một bảo vật vô giá.
Có vô số hơi ấm đang len lỏi trên đầu ngón tay của anh, là mùi hương của mùa xuân.
Quần áo của Cố Noãn đã bị Hàn Dương cởi ra lúc nào không hay, cậu ngượng ngùng che đi hai đầu nhũ màu phấn hồng.
Cậu né tránh ánh mắt của anh, cậu cảm thấy hai mắt Hàn Dương nóng rực, sắp thiêu chết cậu.
"Anh ơi......"
"Ừm?"
Cố Noãn chậm rãi nhìn anh, mấp máy môi, suy nghĩ một lúc rồi dời tay mình ra.
Đúng như lời hứa trước đó, cậu giao cả bản thân mình cho Hàn Dương.
Cho nên, khi Hàn Dương vuốt ve hai đầu nhũ trên ngực của Cố Noãn, Cố Noãn bất giác phát ra một tiếng rên nhẹ ngọt ngào.
Hạt hạt đậu hồng nhuận mềm mại của cậu bị đầu ngón tay của Hàn Dương xoa xoa mấy lần liền cứng lại, nhô ra hai cái núm nhỏ, dựng thẳng đứng ở trước ngực cậu.
Hàn Dương đột ngột cúi đầu xuống mút một cái, khiến cho Cố Noãn há to miệng hét lên một tiếng.
Nhưng Hàn Dương không để ý đến tiếng hét của Cố Noãn, thay vào đó anh kiên nhẫn liếm và mút đầu v* bên trái của cậu, như thể anh đang rất thèm uống sữa.
Đầu lưỡi ẩm ướt vòng qua đầu nhũ, thỉnh thoảng cắn nhẹ, liên tục phát ra những âm thanh nhớp nháp.
Rèm cửa trong phòng ngủ được kéo lại, ánh sáng ẩn hiện từ khe hở rơi xuống, chiếu vào đầu v* mềm mại và ướt át của Cố Noãn.
Đột nhiên, ánh nắng chói chang le lói, mặt trời đổi hướng, phản chiếu lên đôi má ửng hồng của Cố Noãn.
Cậu run lên vì bị Hàn Dương chạm vào, cậu vô thức choàng lấy cổ của Hàn Dương mà xoa xoa.
Hạ thể của cậu vẫn mặc một chiếc quần lót màu trắng, cậu bé đã bán cương lên của cậu hơi đau nhức.
Bởi vì tuyến thể quanh năm không có phản ứng, cơ quan sinh dục của Cố Noãn từ khi bắt đầu phát triển chỉ mộng xuân có một lần, sau đó không có phản ứng gì cả.
Bây giờ, hạ thân của cậu lại dễ dàng cương cứng bởi động tác liếm cắn núm vú nhỏ của Hàn Dương, điều này khiến Cố Noãn rất căng thẳng.
Cậu theo bản năng vặn vẹo eo, nắm lấy tay Hàn Dương, hai mắt đỏ hoe, tựa hồ không giải thích được.
Hàn Dương nhìn cậu, dục vọng trong mắt có phần kiềm chế: "Cố Noãn?"
"Chỗ này thật kỳ lạ, đây là lần đầu tiên em như thế này..." Cố Noãn không thể không lấy tay che lại phía dưới của mình.
Thân hình gầy gò và khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Cố Noãn luôn tạo cho người ta một ảo giác mong manh, khiến Hàn Dương cảm thấy xót xa.
Hàn Dương sững sờ: "Lần đầu tiên?"
Sau đó anh không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, kéo quần lót của Cố Noãn xuống, anh thấy một dương v*t nhỏ đáng thương vẫn chưa hoàn toàn cương cứng.
Cố Noãn sợ hãi co người lại, khó khăn nói: "Bác sĩ Vương nói tuyến thể của em không tốt, bình thường chỗ đó sẽ không có cảm giác, nên đó là lý do tại sao hôm nay...lần đầu tiên của em."
"......"
"Anh ơi?"
"Tại sao em không nói trước với anh?"
Cố Noãn do dự một chút, cậu nghĩ Hàn Dương sẽ chán ghét, cậu đỏ mặt che lại dương v*t chưa hoàn chỉnh của mình, nhẹ giọng hỏi: "Có phải kì quái lắm không?"
Hàn Dương cau mày, anh không cảm thấy kỳ quái, chỉ là trong lòng anh khó chịu.
Cố Noãn đã trải qua những năm này như thế nào vậy?
Cố Noãn lo lắng, nghĩ đến chức năng tình dục không ổn định của mình liền thất vọng, cậu nắm cổ tay của Hàn Dương, chống lại sự khó chịu trong lúc phát tình, tự nói: "Chà, có chút kỳ quái..."
Bởi vì đã học ở môn sinh học, Alpha rốt cục sẽ tiến vào hậu huyệt phía sau.
Khoái cảm tình dục trước mặt chỉ thuộc về cậu, không ảnh hưởng đến Hàn Dương.
Ngay cả khi không thoải mái, Cố Noãn vẫn không thấy có vấn đề gì.
Cậu không thích nó, đương nhiên cũng không hiểu tầm quan trọng của những thứ này.
Cố Noãn nhanh chóng xoay người đảo mông trần về phía Hàn Dương, hậu huyệt phía sau vẫn rất khô ráo, một chút nước cũng không có.
Cố Noãn nói, "Anh ơi, như thế này có được không? Anh sẽ không để ý chứ?"
Cậu thực sự không hiểu gì cả, nhưng lại rất thẳng thắn khiến người ta đau lòng.
Hàn Dương ngồi dậy, che mặt nói: "Cố Noãn, đợi anh một lát." Sau đó, anh trùm một chiếc áo khoác chứa đầy tin tức tố của chính mình lên người Cố Noãn, sau đó anh lấy một chiếc áo khác khoác lên người mình, vội vàng rời khỏi phòng ngủ, trước khi đi còn nói: "Anh sẽ quay lại ngay!"
......!
Cố Noãn đang bị bỏ dở nửa chừng, nghe không được lời nói của Hàn Dương, thất thần nằm trên giường, sau đó chậm rãi ngồi dậy, theo bản năng chui vào áo khoác của Hàn Dương, ôm chặt lấy.
Giai đoạn phát tình uể oải khiến cậu thở gấp, tin tức tố trên áo khoác không thể thỏa mãn cơn đói khát của cậu.
Cậu dụi dụi mắt, hối hận đã không sớm nói với Hàn Dương, cậu chưa từng nghĩ tới loại chuyện này sẽ phải nói trước...!
Cậu cúi đầu nhìn tính khí đang bán cương của mình, nước mắt thấm ướt ga giường.
Bởi vì có sự hiện diện của Hàn Dương, trong căn hộ này không có bất kỳ thuốc ức chế nào.
Nghĩ đến đây, Cố Noãn ngây người cuộn tròn, luôn cảm thấy đây không phải là con đường để cậu đi.
Cậu khó khăn đứng dậy, cố gắng lấy điện thoại bên cạnh giường.
Nếu ngay lập tức gọi điện thoại đặt thuốc ức chế, người ta sẽ giao ngay trong vòng nửa giờ.
Không đến một phút đồng hồ sau, Hàn Dương lại quay lại, cởi áo khoác, nói: "Anh nhờ dì Từ xuống lầu mua gel bôi trơn, không có nó em sẽ bị thương."
Cố Noãn khóc đến đỏ cả mắt, còn chưa kịp phản ứng đã được Hàn Dương ôm vào lòng.
Hàn Dương hôn lên tai cậu, giải phóng tin tức tố an ủi cho Cố Noãn, chịu đựng những giây phút dày vò nhất.
"Cố Noãn, em không kỳ quái." Anh cố gắng trấn tĩnh lại, "Em không cần trốn tránh anh, làm tình sẽ không đau, có anh ở đây với em."
Nói xong, Hàn Dương ngồi lên giường, để Cố Noãn ngồi trong lòng mình.
Hàn Dương tiếp tục hôn lên đôi má ướt đẫm của Cố Noãn, một tay xoa xoa núm vú của cậu còn một tay kia thì vuốt ve tính khí đã bán cương của cậu.
......!
Dưới sự kích thích của tin tức tố, Hàn Dương đã cố gắng hết sức để giúp Cố Noãn, lần đầu tiên dương v*t của Cố Noãn chuyển từ trạng thái bán cương sang cương cứng hoàn toàn.
Kết quả là ánh mắt của Cố Noãn chuyển từ mơ màng sang đục ngầu, khoái cảm bị kìm nén đã khơi dậy mọi ham muốn trong cơ thể cậu.
Cố Noãn ngây thơ, khó chịu co mình trong vòng tay của Hàn Dương, không ngừng hét lên: "Anh ơi!"
Hàn Dương hôn cậu, nụ hôn ẩm ướt luôn có thể khơi dậy dục vọng vô hạn của con người, lưu luyến không rời.
dương v*t cương cứng của Cố Noãn nhấp nháy xoay chuyển, phun ra thứ tinh dịch đặc sệt đầu tiên của tuổi trưởng thành trong lòng bàn tay thô ráp của Hàn Dương.
Cảm giác sung sướng đến một cách choáng ngợp, cơ thể Cố Noãn như bị điện giật kéo đi.
Cố Noãn hét lên một tiếng run rẩy, cả người run bần bật.
Hàn Dương áp cậu nằm lên giường, không còn chơi đùa với dương v*t của Cố Noãn nữa, thay vào đó, anh bắt đầu xoa mông Cố Noãn và mút mát môi dưới của Cố Noãn.
Cố Noãn là một xử nam, ngay lần đầu tiên có dục vọng không thể chịu được sự nhào nặn của Hàn Dương, một lúc sau, cậu thực sự cương lên một lần nữa vì nụ hôn nóng bỏng và ẩm ướt của Hàn Dương, cuối cùng cậu đã bắn ra mà không cần bất kỳ ngoại lực nào...Dòng tinh dịch thứ hai phun tới trên ngực Hàn Dương, chảy xuống một cách dâm