Sở Tử Phong vứt cả bao thuốc vào sọt rác, Tào Phi thấy thế thì hơi cau mày.
“Bỏ cả thuốc rồi à?”
Có lẽ là Lục Y Y nào đó không thích mùi thuốc rồi.
Hắn khẽ ừm rồi tự rót cho mình một ly rượu, thấy cả hai bàn tay Sở Tử Phong đều có vết sứt đã khô, Tào Phi cũng rót một ly.
Hiếm khi thấy tên cuồng Lục Y Y này gọi anh ra đây uống rượu, Tào Phi cũng có chút bất ngờ.
“Lại phát ti3t vào dụng cụ tập luyện của tôi à?“
Sở Tử Phong nhấc ly rượu lên uống cạn, hắn im lặng một hồi.
“Sau này sẽ bồi thường cho cậu”
Anh có chút buồn cười, đó đều là đồ anh đã tặng cho hắn, hắn nói bồi thường thì là bồi thường cái khỉ gì chứ?
Hôm nay anh cũng đã đến Lục gia, không ngờ Lục Y Y lại không có nhà, sau khi trò chuyện với chú Lục một hồi thì Tào Phi cũng nắm đại khái tình hình.
Sở Tử Phong cũng ít khi kể chuyện quá khứ của hắn, dù thân thiết nhưng hắn vẫn luôn là một người trầm mặc và kiệm lời, bình thường nếu không ở cạnh Lục Y Y thì biểu cảm của hắn không phong phú chút nào.
Vì vậy lên Tào Phi cũng chỉ đoán già đoán non, anh cũng không dám điều tra quá khứ của hắn, chỉ sợ tên xấu tính Sở Tử Phong điên tiết lên sẽ tiễn anh về miền cực lạc mất.
Lần này Tào Phi cũng hơi khó chịu, anh đánh liều hỏi một câu.
“Là người nào mà cậu lại nổi điên như vậy?”
Sở Tử Phong tròng mắt tối đen, hắn tựa người ra ghế, thở hắt ra một hơi.
“Bà ta là loại đàn bà lăng loàn, thú vui của bà ta là xâm hại tình d*c những đứa trẻ, tôi đã từng suýt là nạn nhân của bà ta”
Đáy mắt Tào Phi dấy lên tia kinh ngạc, lúc này lòng Sở Tử Phong cũng cuộn trào từng đợt sóng.
“Nếu bà ta còn dám trở lại tìm Y Y gây sự, tôi sẽ tự tay kết liễu bà ta”
Câu truyện cũng tự nhiên rơi vào trầm mặc, sau cùng Tào Phi đổi chủ đề.
“Tên nhóc Ân Thừa Vũ sau khi được cậu tha mạng thì sống khá an phận, Ân gia cũng không nhúng tay vào những lô hàng chúng ta hợp tác với Lục gia nữa rồi”
Sở Tử Phong gật đầu, thấy vậy anh liền nói tiếp.
“Nghe nói phía bên tổng giám đốc Mạc thị cũng đang để ý đến món đồ nào đó ở buổi đấu giá tại thành phố A, ông ta có ngỏ lời, muốn hợp tác với chúng ta nhưng tôi từ chối rồi.
“Mấy lão già bây giờ đều tư duy đơn giản như nhau, cứ nghĩ nhét vài người lên giường của tôi thì có thể thuận lợi hợp tác với Lion, sau cùng đều tự hoảng sợ mà bỏ chạy”
Sở Tử Phong trầm mặc nhìn Tào Phi đang phổ biến tình hình ở đây trong hơn một năm hắn sang Mỹ, dù vẫn để Trì Húc ở lại nghe ngóng thông tin, nhưng nguồn thông tin của người trực tiếp đàm phán là Tào Phi đang ngồi ở kia đương nhiên cụ thể hơn.
Tào Phi là một kiểu người bề ngoài rất tuỳ điện chơi bời, nhưng Sở Tử Phong hiểu rõ mức độ tận tâm của bạn mình.
Dù cậu ta có chơi bời giao du với rất nhiều phụ nữ nhưng lại chưa bao giờ phải lòng ai, có lẽ là do tâm sự nghiệp của Tào Phi quá lớn, cũng có lẽ là do nhân duyên của cậu ta còn chưa tới, Sở Tử Phong đoán là như vậy.
Có điều đến câu tiếp theo, Tào Phi lại hỏi.
“Nghe nói cậu mới dẫn một hacker về à? Có tiện cho bạn bè xem mặt không?”
Hắn hơi nhướn một bên lông mày, đôi môi cũng có khuynh hướng cong lên.
“Sao hả? Đồng nghiệp cũng không tha à?”
Câu nói này như chọc vào tự tôn của Tào Phi, anh đùng đùng chửi thề rồi đá hắn một cái.
“Ông đây chơi bời có chọn lọc đấy nhé”
…
Nói đi cũng phải nói lại, Tảo Phi thực sự đã để ý Triệu Tinh Y.
Sau khi làm việc bên Mỹ trở về rất nhiều thế lực đã để ý đến Triệu Tinh Y, dù gì thì cũng không thể phủ nhận cô ấy là một người vô cùng có tài, cũng vô cùng thuận mắt.
Việc đột ngột trở thành trợ thủ đắc lực của lão đại hàng đầu cũng khiến Triệu Tinh Y gặp khá nhiều rắc rối, vì vậy Sở Tử Phong cũng đã dặn dò