Cả bữa cơm Tô Lai tức đến lo với ai Thanh An cũng nói chuyện vui vẻ chỉ có mình anh, không thèm nhìn anh lấy một cái.
Anh quả thật có lỡ lời nhưng cô có phải thế không.
Cắn mạnh miếng sườn coi như chút giận.
Tiểu Hạo đang ăn cơm bỗng ngẩng đầu nói với Thanh An, Tô Lai: “Ba mẹ chủ nhật này trường con có hoạt động dã ngoại yêu cầu tham gia cả ba và mẹ.”
Thanh An cười xoa đầu cậu: “Được rồi mẹ sẽ cùng con tham gia.”
Tiểu Hạo mong chờ nhìn sang Tô Lai: “Ba còn ba thì sao ạ.”
Tô Lai ra vẻ suy nghĩ nhìn cậu đáp: “Tất nhiên là được.”
Nghe vậy Thiên Hạo vui vẻ hét lên.
Ăn cơm xong, Tô Lai nhận điện thoại vội vã rời đi.
Tô Hải Lan mới chuyển nhà, gọi Tô Lai đến ăn tân gia, sau biến cố, cô như biến thành người khác, đau đầu nhất là cô luôn muốn tác hợp cho anh và Triệu Hà.
Tuổi trẻ anh rất yêu Triệu Hà khi Triệu Hà mất tích thời gian ấy anh không còn mục tiêu suốt ngày chỉ rượu chè đua xe, anh còn nghĩ sau này chỉ cần cô về anh sẽ tha thứ cho cô.
Nhưng khi gặp lại cảm xúc ấy không còn nữa, Triệu Hà ly hôn mang theo con trai bên mình, anh chỉ cảm thấy thương, một người phụ nữ một mình nuôi con ở đất Hà Thanh này không dễ dàng gì.
Tô Hải Lan gần gũi anh từ bé nhìn bà đau khổ tự trách anh cũng không đành lên mới chấp nhận thử tìm hiểu Triệu Hà thêm lần nữa, nhưng mỗi lần gặp hay nghe điện thoại của Triệu Lan anh đều cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Đứng ngoài rất lâu Tô Lai mới đi vào, bàn ăn ấm cúng Tô Hải Lan và Triệu Hà đang nấu món cuối, Minh Triệu đang chơi cùng Triệu Bảo con trai Triệu Hà, Triệu Minh Thành đang đọc báo.
Triệu Minh thấy anh vui vẻ nói: “Anh đến rồi.”
Tô Lai đi lại xoa đầu Triệu Bảo: “Chú hôm nay sức khỏe sao rồi.”.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu |||||
Tô Hải Lan ở bếp nói vọng da: “Ông ấy ổn rồi nào cả nhà vào ăn đi thử tay nghề của tiểu Hà.”
Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn ăn, Triệu Bảo ngồi giữa Tô Lai và Triệu Hà ngồi hai bên.
Tô Hải Lan đỏ mắt nhìn xem nếu không phải tại bà hai đứa đẹp đôi biết bao.
Minh Triệu biết bà đang tự trách anh ho nhẹ lên tiếng: “Anh, anh không biết chị họ giỏi thế nào đâu túi xách của mẹ em chị ấy bán vài tiếng đã xong.”
Tô Lai thoáng ngạc nhiên: “Em bán kiểu gì vậy.”
Túi xách của cô anh