Từ nhà ăn đi ra Hạ Minh Lam thầm oán "Haiz từ nay phải sắm thêm mớ đồ bình dân mới được. Đã nghèo phải nghèo cho trót". Bước đi vô cùng tiêu sái nàng đi vào văn phòng , chợt nhớ tới gì đó tâm trạng này bỗng chùn xuống.
"Haiz. Cơm chưa tiêu hóa lại phải đi gặp đại ma đầu. Không biết cô ta muốn hành hạ mình kiểu gì. Được rồi. Ta quyết tâm hạ gục cô. Haha" Minh Lam tự cười tự an ủi bản thân.
Đứng trước cửa phòng giám đốc tâm trạng Hạ Minh Lam lúc này có chút lo sợ. Khí thế một phút trước không cánh mà bay mất tiêu. Nhấc tay lên gõ cửa "Giám đốc, tôi tới rồi". Bên trong không nghe âm thanh trả lời. Gọi tới lần thứ ba Hạ Minh Lam không đủ kiên nhẫn nên đẩy cửa xông vào.
"Nè chẳng phải cô kiu tôi tới sao lại...." nàng bỗng im bặt.
"Không nhầm chứ. Đại ma đầu mặt than đang ngủ gật trong văn phòng ư?"
Hạ Minh Lam nhẹ nhàng bước lại gần quan sát kĩ người kia. Đầu tựa vào ghế hơi nghiêng sang một bên. Đôi mi dài cong vút khẽ rung. Đôi môi đỏ mọng khép hơi thở Hàn Tâm Kỳ đều đều...hình ảnh trướt mắt làm Hạ Minh Lam có chút thất thần. Người kia bình thường lạnh lùng khó chịu thế nhưng khi ngủ lại an tĩnh đến thế khuôn mặt xinh đẹp trở nên quyến rũ hơn. Hạ Minh Lam đỏ mặt.
"Gì đây. Tại sao có cảm giác say mê tới vậy. Lại còn đối với đại ma đầu mặt băng nam cực nữa chứ" Hạ Minh Lam đấu tranh tư tưởng.
Định rút lui thì chân va phải ghế phát ra âm thanh không nhỏ không lớn nhưng đủ làm người kia tỉnh giấc. Cảm giác như ăn trộm bị bắt quả tang Hạ Minh Lam nuốt nước bọt quay đầu.
"Xin lỗi Hàn tổng. Là do tôi làm lỡ giấc ngủ trưa của cô. Không phiền nữa. Tôi xin phép ra ngoài" nói một hơi rồi chuồn lẹ. Hôm nay gặp người này mấy lần lần nào cũng đều không có kết quả tốt.
"Đứng lại" Hàn Tâm Kỳ lười biếng mở miệng.
"Hàn tổng có gì cần dặn dò?".
"Mặt lạnh muốn dì đây. Định một phát đóng băng ta ư?"
(chắc bà Minh Lam coi siêu nhân nhiều quá =)))))
"Pha cho tôi một ly cà phê. À ít đường"
"Muốn đại tiểu thư ta pha cà phê cho ngươi ư. Nằm mơ đi. Áaaaa"
Hạ Minh Lam nghĩ một đằng nhưng làm một nẽo. Không nói gì chỉ lẳng lặng đi pha cà phê.
10 phút sau....
"Hàn tổng. Cà phê của cô"
"Uống đi ma đầu. Ly cà phê đại tiểu thư ta lần đầu pha đem bán đấu giá cũng được vài trăm vạn nha. Haha"
Nhìn ly cà phê không ra cà phê ngay cả bã cà phê còn trong ly Hàn Tâm Kỳ nhíu mày "Cô chắc cái này cho người uống?".
"Có sao à Hàn tổng. Tôi pha giống như pha trà mà. Còn bỏ rất ít đường. Có gì không đúng à?"
"Pha như pha trà? Bây dờ tôi thật sự nghi ngờ khả năng của cô". Thật sự Hàn Tâm Kỳ rất muốn cười con bé này không hiểu sao nhìn khuôn mặt ngơ ngác kia có chút khả ái nhưng nàng vẫn không biểu lộ ra mặt.
"Pha lại ly khác"
"Hả. Tôi còn phải làm việc. Không rảnh".
"Tức chết mà chỉ tại ta đây 23 tuổi mà lần đầu pha cà phê bị ngươi cười nhạo. Đáng giận đáng giận mà."
"Nếu cô muốn làm. Được! Cô đi thống kê doanh thu 5 chi nhánh lớn của Thiên Kỳ trong vòng 3 tháng trở lại đây, 3 tiếng sau giao lại cho tôi"
"Hả không lầm chứ. 5 chi nhánh trong 3 tháng. Hoàn thành trong 3 tiếng. Đúng là ma đầu không phải người mà"
"À Hàn tổng. Tôi