Hàn Gia Mẫn chỉ tay về phía tên có hình xăm: “Của hắn! Hắn mời tôi uống nhưng tôi không uống.”
“Vậy sao?” Cao Vỹ lại gần nhìn Hàn Gia Mẫn sau đó kê mặt gần mặt cô rồi nhàn nhạt, “Để cho chắc chắn thì cô cũng về đồn đi, trên người cô cũng có mùi rượu của loại này.”
“Chậc… Phiền phức ghê!” Hàn Gia Mẫn chán nản, ánh mắt nhìn Cung Lục Vương như muốn ăn tươi nuốt sống.
Xích Diễm ở lầu trên nhìn thấy thì hứng thú: “Ôi kìa, cô gái kia lại lườm lão đại của chúng ta cơ đấy.”
“Chưa bị xé xác là may rồi.” Phó Kỳ lẩm bẩm, Hàn Gia Mẫn ghét nhất là bị kéo vào mấy chuyện lùm xùm không đâu vào đâu.
Đại Lang nhìn biểu hiện của Phó Kỳ mà không nói gì, thấp thoáng bóng hình kia là ai cậu cũng đã biết.
Đây là người quen, chính xác mà nói thì là người mà cậu đã từng cứu.
Theo tuổi tác thì nhóm của Cung Lục Vương đều xen tuổi nhau ở tầm hai mươi tám hoặc ba mươi tuổi.
Hiện tại Hàn Gia Mẫn chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, mà Huyết Long bang được lập nên mười năm thì có nghĩa Đại Lang vào giang hồ cũng gần mười năm.
Cậu cứu Hàn Gia Mẫn lúc cô chỉ mới tám hay chín tuổi gì đó, vì vậy mà gương mặt mới có vết sẹo.
Hàn Gia Mẫn cảm nhận như ai đó nhìn mình thì ngước lên lầu hai, thấy Đại Lang đang nhìn thì cô cũng nhìn lại.
Hình như là rất quen mà cô lại không nhớ cho nên nhất thời không biết phản ứng thế nào.
“Lão đại bảo chúng ta rút đi! Tôi sẽ đến đồn cảnh sát bảo lãnh cậu ấy sau.” Tuấn Khang nhìn điện thoại rồi nói với mọi người, nhân lúc không ai chú ý Cung Lục Vương đã nhắn tin cho Tuấn Khang biết.
Phó Kỳ nhìn Hàn Gia Mẫn ra hiệu cho cô rồi cũng rời đi, xem ra lần này cảnh sát đến đây không phải trùng hợp mà có người cố tình.
Không ngờ cái ly rượu kia lại vô tình khiến Cung Lục Vương gánh họa, không biết sao lần nào gặp nhau cô và anh cũng phải có chuyện xảy ra.
“Nên gọi là Cung tổng hay gọi là lão đại của Huyết Long bang nhỉ?” Cao Vỹ nhìn Cung Lục Vương có chút khó chịu.
Hàn Gia Mẫn nhìn ánh mắt của hai người này thì biết có mâu thuẫn gì đó, bằng không lời lẽ sao lại khó nghe như vậy.
Một bên là cảnh sát, một bên là hắc đạo, bây giờ Hàn Gia Mẫn muốn chuồn cũng không dễ.
“Tùy cậu!” Cung Lục Vương nhàn nhạt, ngữ khí không hề quan tâm đến việc này.
Cao Vỹ cau mày rồi lại nở nụ cười ân ỷ: “Bar HL này do Huyết Long bang quản lý, vậy thì mời Cung Lục Vương cậu về đồn.”
Hàn Gia Mẫn ngạc nhiên, bar HL này lại là của Cung Lục Vương.
Bảo sao đầu bếp nấu ăn ngon thế, rượu cũng rất hợp khẩu vị nữa.
Chẳng lẽ cô lại có gu ăn uống giống Cung Lục Vương?
Hàn Gia Mẫn nhìn Cung Lục Vương rồi lại chỗ Trương Kiều Linh nói nhỏ: “Cậu có thể gọi người nhà đến bảo lãnh không?”
“Vấn