Tử Yên phu nhân nhắc nhở Lý Thất Dạ nói:
- Thiếu gia, phải cẩn thận người này, hắn giỏi về mưu lược, nếu bị đầu độc, tất trúng kế của hắn.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:
- Tử Yên a, đầu năm nay, người có thể đào bẫy để cho ta hướng bên trong nhảy, chỉ sợ còn chưa ra đời.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, hắn tính kế bao nhiêu người, hắn không tính toán người khác đã rất khá, còn đến phiên người khác tới tính toán hắn?
- Công tử là gặp hay không gặp?
Tử Yên phu nhân nói:
- Nếu công tử không gặp, ta liền ra nói một tiếng, đem hắn đuổi đi.
- Gặp, sao lại không gặp.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Ta cũng muốn xem thử trong lòng hắn có mưu đồ gì! Để hắn vào đi, miễn cho ngoại nhân nói chúng ta chậm trễ tiếp đãi khách nhân.
Nói xong, hai mắt hắn nhíu lại.
Ở dưới Tử Yên phu nhân dẫn kiến, Phi Vân Tôn Giả tiến đến, hơn nữa, hắn không phải một người đến, phía sau hắn còn đi theo Bạch Vân quán chủ. Lúc này, Bạch Vân quán chủ cúi đầu đi ở sau lưng Phi Vân Tôn Giả.
Phi Vân Tôn Giả, bộ dáng trung niên, cả người thoạt nhìn nhã khí, để cho người ta cảm thấy hắn xuất thân tôn quý, mặc dù dáng dấp hắn nhã khí, nhưng mà, đôi mắt lại lăng lệ, để cho người ta xem xét liền biết là một vị nhân vật khó lường.
Mặc dù Phi Vân Tôn Giả nói thoạt nhìn nhã khí, nhưng mà, hắn là một con rết thành yêu, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, tuyệt đối đừng bị biểu tượng nhã khí của hắn che đậy.
Sau khi Phi Vân Tôn Giả đi vào, lập tức hướng Lý Thất Dạ ôm quyền chắp tay, mười phần khách khí, thậm chí có thể nói không mất cung kính, nói ra:
- Lý công tử đại danh, như sấm bên tai, tại hạ ngưỡng mộ đã lâu.
Đừng nhìn Phi Vân Tôn Giả là bộ dáng trung niên, hắn đã là một Tề Thiên Thánh Hoàng vô cùng cường đại, đã đăng lâm Thánh Hoàng đỉnh phong, ngoại trừ những lão bất tử đã sớm ở thời đại Đạo Gian thành danh kia, nhân vật cùng hắn một đời, không có mấy cái mạnh mẽ hơn hắn, chính là bởi vì như thế, trước kia hắn là có đủ thực lực tự lập môn hộ, khai tông lập phái.
Phi Vân Tôn Giả ở Thạch Dược giới địa vị vốn là rất cao, sau khi đầu nhập vào Diệp Khuynh Thành, địa vị của hắn càng là chỉ mạnh không yếu. Rất nhiều người đều rõ ràng, trong tương lai, nếu Diệp Khuynh Thành trở thành Tiên Đế, Phi Vân Tôn Giả có thể nói là công thần, nói không chừng sẽ được phong làm đệ nhất công thần!
Tại Thạch Dược giới, rất nhiều đại giáo truyền thừa, đế thống tiên môn, dù là giáo chủ quốc quân, đối với Phi Vân Tôn Giả đều là lễ đãi ba phần, coi như không phải là bởi vì Diệp Khuynh Thành, chỉ bằng vào Phi Vân Tôn Giả thực lực là Tề Thiên Thánh Hoàng, đã đầy đủ để cho người ta tôn kính.
- Ngồi đi.
Đừng nói là Tề Thiên Thánh Hoàng, dù là cường nhân, tồn tại bất hủ trong truyền thuyết, mí mắt của Lý Thất Dạ cũng không vẩy một chút, hắn chỉ nhàn nhạt nói.
Phi Vân Tôn Giả vào chỗ, mà Bạch Vân quán chủ vội tiến lên, phục bái trên mặt đất, thật lâu không dám ngẩn đầu.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Bạch Vân quán chủ phục bái trên mặt đất, thật lâu không dám lên, sau đó nói với Phi Vân Tôn Giả:
- Đây là ý gì?
Phi Vân Tôn Giả không mất cung kính cùng khiêm tốn nói:
- Bạch Vân quán chủ, đây là đến hướng công tử ngươi nhận tội. Bạch Vân quán chủ kiêu hoành bạt hỗ, ỷ vào thanh danh của Diệp công tử chúng ta hoành hành bá đạo, hỏng thanh danh của chủ nhân Diệp công tử chúng ta, cho nên, đặc biệt để Bạch Vân quán chủ đến thỉnh tội, mặc kệ do Lý công tử ngươi xử lý.
Bất luận chủ ý này là xuất từ Diệp Khuynh Thành, hay là xuất từ Phi Vân Tôn Giả, có thể nói, loại thủ đoạn này đích thật là khó lường. Bạch Vân quán chủ chính là chí tôn một môn, dù Bạch Vân quán bọn hắn thua xa đế thống tiên môn, nhưng mà, chung quy
là môn phái nhất lưu, truyền thừa nhất lưu, coi như là miễn cưỡng xâm nhập nhất lưu, cũng thuộc về một đại truyền thừa a.
Vào hôm nay, Bạch Vân quán chủ vậy mà nguyện ý ở trước mặt Lý Thất Dạ phục bái, mặc cho Lý Thất Dạ xử lý, cái này có thể nghĩ thủ đoạn của Phi Vân Tôn Giả hoặc là Diệp Khuynh Thành kinh người bực nào!
Chuyện như vậy, đối với bất kỳ một hạng người thành danh nào mà nói, đều là vô cùng nhục nhã, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, sĩ có thể giết, không thể nhục. Nhưng, Phi Vân Tôn Giả hoặc Diệp Khuynh Thành có thể để Bạch Vân quán chủ ngoan ngoãn đến đây nhận tội, cái này đích xác là một chuyện rất đáng sợ.
Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng chẳng muốn vẩy một chút, nói ra:
- Xem ra, trò xiếc của các ngươi làm cũng không tệ lắm, cái này đích xác là có chút trình độ, khó trách chủ nhân Diệp Khuynh Thành của các ngươi có thể được người ủng hộ.
- Lý công tử ngươi đã hiểu lầm, chúng ta thực sự là thật tâm thành ý hướng Lý công tử ngươi nhận lầm thỉnh tội.
Phi Vân Tôn Giả vội thành tâm nói:
- Chủ nhân của chúng ta nguyện cùng người trong thiên hạ kết giao, nguyện cùng anh kiệt trong thiên hạ ở chung một phòng. . .
- Được rồi, loại nói nhảm này ta lười nghe, hiện tại ta cũng không có hứng thú cầm loại pháo hôi này đến trút giận, muốn nói xin lỗi, để Diệp Khuynh Thành chính mình đến. Về phần kiểu người như Bạch Vân quán chủ, lùi sang một bên cho ta, đừng lãng phí thời gian của ta!
Lý Thất Dạ đánh gãy Phi Vân Tôn Giả, khoát tay nói ra.
Dạng trò xiếc này, có lẽ có thể đả động người khác, nhưng mà, ở trong mắt Lý Thất Dạ xem ra, cái kia như một trò đùa. Loại khổ nhục kế này, thời điểm hắn cao cư cửu thiên, thấy nhiều lắm.
Phi Vân Tôn Giả ngơ ngác một chút, nhưng, hắn phản ứng cực nhanh, phân phó Bạch Vân quán chủ nói:
- Quán chủ, Lý công tử khoan dung độ lượng, nhân từ vi hoài, tha thứ tội lớn của ngươi, còn không mau mau cám ơn Lý công tử.
Bạch Vân quán chủ không dám hai lời, hướng Lý Thất Dạ dập đầu ba cái, sau đó yên lặng lui xuống, từ đầu đến cuối, hắn ngay cả một câu cũng không dám nói, cái này có thể nhìn ra được Phi Vân Tôn Giả hoặc Diệp Khuynh Thành thủ đoạn lợi hại!
- Được rồi, trình diễn đã xong, ta không có thời gian cùng ngươi lãng phí, có việc mau nói, có rắm mau thả.
Lý Thất Dạ đối với Phi Vân Tôn Giả cũng không khách khí, lãnh đạm nói.
Phi Vân Tôn Giả vội nói ra:
- Nghe nói Lý công tử tham gia dược sư đại hội lần này, vì vậy, ngoại trừ để Bạch Vân quán chủ nhận tội ra, còn vì việc này mà đến.
- Thì tính sao?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Phi Vân Tôn Giả, nhàn định nói.
Phi Vân Tôn Giả mười phần cung kính nói:
- Mặc dù tại hạ không thể tận mắt thấy Lý công tử luyện đan, nhưng mà, Lý công tử luyện đan như rang đậu, tại hạ đã có chỗ nghe thấy. Ta tin tưởng, lấy đan đạo vô song của Lý công tử, ở lần dược sư đại hội này, nhất định có thể đại phóng dị thái.
- Sau đó thì sao?
Lý Thất Dạ ở thời điểm này vậy mà lộ ra tiếu dung khó gặp, nụ cười này của hắn thật sự là đáng giá suy nghĩ.