Mượn Tử Chương, động đến tử hỏa, lại cấu trúc thần tính, cái này khiến Lý Thất Dạ liền có cơ hội để Phượng Hoàng phục sinh. Cái này như một ngọn đèn dầu, Phượng Hoàng chi tâm là tâm đèn, mà thần tính, là dầu bên trong ngọn đèn!
Lý Thất nhẹ vỗ về hài cốt Phượng Hoàng, cảm thụ được Phượng Hoàng chi tâm nhảy lên, nói ra:
- Ta có thể vì nó mài giũa, cuối cùng, đem hài cốt toàn thân nó bổ trở về, sau khi có hài cốt, lại mượn Phượng Hoàng chi tâm, cái kia có thể để nó trùng sinh huyết nhục.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ híp hai mắt một cái, nói ra:
- Bất quá, trùng sinh huyết nhục, để nó tràn ngập thần tính, một bước này liền cần tinh hoa dưới mặt đất Dược Mạch.
Đối với đề tài này, Tử Yên phu nhân không nói gì, trong nội tâm nàng biết, thiếu gia là muốn tinh hoa của Dược quốc tổ mạch, bất quá, trong nội tâm nàng minh bạch, thiếu gia không có động thủ, có thể là bởi vì Minh Dạ Tuyết, cũng có có thể là bởi vì những người khác, nhưng, tuyệt đối không phải là bởi vì Dược quốc cường đại.
- Bù đắp hài cốt Phượng Hoàng, trùng sinh huyết nhục, Phượng Hoàng liền có thể phục hoạt trùng sinh rồi?
Tử Yên phu nhân không khỏi hỏi.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói ra:
- Không, toàn bộ quá trình mà nói, sau khi Phượng Hoàng có được gân cốt huyết nhục, cái này còn không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất chính là, linh hồn, hoặc là chân mệnh theo như lời tu sĩ!
- Đây là hết thảy nguồn suối.
Nói xong, Lý Thất Dạ điểm đầu lâu của mình một cái, nói ra:
- Tựa như tu sĩ, sau khi đã cường đại đến mức nhất định, thân thể có thể tái tạo, thể chất có thể trọng luyện, thậm chí sau khi mệnh cung băng liệt, chỉ cần ngươi đủ cường đại, đều có thể dựng lại. Nhưng mà, đã không có linh hồn, đã không có chân mệnh, cái kia chính là thật không có, hết thảy sẽ bị mất, hết thảy đều hôi phi yên diệt!
- Chân mệnh là hết thảy.
Đạo lý này Tử Yên phu nhân làm Thánh Hoàng có thể hiểu, thậm chí có thể nói, đây là đạo lý mà tất cả tu sĩ đều hiểu. Một tu sĩ, nhục thân bị hủy, có thể sẽ không chết, nhưng mà, chân mệnh bị hủy, cái kia chính là chân chính chết rồi.
- Nếu như ngươi đủ cường đại, ngươi có thể dùng một giọt máu tươi, uẩn dưỡng ra một thân thể, nhưng mà, chân mệnh, ngươi là sáng tạo không được, ngươi không cách nào lăng không sáng tạo ra chân mệnh! Trừ khi còn có tàn hồn tồn tại! Ngươi có thể bù đắp tàn hồn, nhưng, không cách nào sáng tạo ra!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một cái, nói ra:
- Lăng không sáng tạo sinh linh, lăng không sáng tạo sinh mệnh, đây là sự tình của lão tặc thiên, thương thiên mới có thể làm như vậy! Những người khác, không được, coi như là Tiên Đế, cũng không được!
Liên quan đến chủ đề sáng tạo sinh mệnh, Tử Yên phu nhân đã từng xem qua, nhưng mà, còn lâu mới có thể sâu như thiếu gia.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Ta có thể dùng vật khác, dùng thủ pháp khác, lấy thủ đoạn thâu thiên thay Phượng Hoàng gom từng chút một linh tính, nhưng, cái này cuối cùng không phải linh hồn, không phải chân mệnh. Cần linh hồn, cần chân mệnh, nó còn phải dựa vào chính mình!
- Phượng Hoàng phải như thế nào mới có thể có linh hồn hoặc chân mệnh thuộc về nó đây?
Tử Yên phu nhân không khỏi tò mò hỏi.
Lý Thất Dạ chỉ thiên không một cái, nói ra:
- Bí mật này, chỉ có chính Phượng Hoàng nó biết! Phượng Hoàng Niết Bàn trùng sinh, trong này dính tới thiên đại bí mật! Trăm ngàn vạn năm đến nay, rất nhiều tồn tại vô địch đều nghiên cứu phục hoạt trùng sinh, từ ý nghĩa phục hoạt trùng sinh chân chính mà nói, từ xưa tới nay chưa từng có ai thành công qua. Mặc dù, vạn cổ đến nay, từng có người xưng qua phục hoạt trùng sinh, cái kia bất quá là một loại mánh lới mà thôi, để hắn chân chính chết hẳn, vậy tuyệt đối không thể phục hoạt trùng sinh. . .
- . . . ở dưới tình huống chết chính thức, trong truyền thuyết, có khả năng phục hoạt trùng sinh, cũng chỉ có Phượng Hoàng, cho
nên, Phượng Hoàng Niết Bàn, dục hỏa trùng sinh, bị rất nhiều người xưng là phục hoạt trùng sinh chân chính! Vạn cổ đến nay, từng có không ít hạng người vô địch nghiên cứu qua Phượng Hoàng trùng sinh ảo diệu, nhưng mà cũng chỉ là dòm da lông của nó mà thôi. Phượng Hoàng trùng sinh, ảo diệu chân chính, tạm thời mà nói, bí mật này cũng chỉ có Phượng Hoàng biết.
Lý Thất Dạ nói ra.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, để Tử Yên phu nhân thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, một lời nói này để cho nàng được ích lợi không nhỏ. Đối với nàng mà nói, một lời nói này, vì nàng mở ra một cánh cửa.
Trước đó, Tử Yên phu nhân không có đi thăm dò qua vấn đề phục hoạt trùng sinh, một là nàng còn trẻ, cách vấn đề này còn rất xa; thứ hai, nàng còn không có cường đại đến có thực lực thăm dò vấn đề này.
Bây giờ nói đến đề tài này, Tử Yên phu nhân có thể tưởng tượng, ở trăm ngàn vạn năm đến nay, đối với tồn tại vô địch mà nói, phục hoạt trùng sinh, đây là chủ đề nặng nề gian nan cỡ nào.
- Thiếu gia, có một câu, không biết nên nói hay không.
Qua một hồi lâu, Tử Yên phu nhân từ trong đề tài phục hoạt trùng sinh này lấy lại tinh thần, nhẹ giọng ôn nhu nói.
Lý Thất Dạ cười cười, êm ái vuốt ve mái tóc của nàng, nói ra:
- Tử Yên, những người khác, ta có lẽ không có tha thứ như thế, về phần ngươi nha, không cần như thế.
Được thiếu gia xem trọng như thế, Tử Yên phu nhân không khỏi cười một tiếng, nhu tình như nước, ôn nhu quan tâm, nàng nghiêm túc mà ôn nhu nói:
- Thiếu gia, mặc dù nói, Minh tiên tử có thể tạm hoãn cảm xúc của chư vị lão tổ Dược quốc, nhưng bằng vào ý kiến của ta, chư vị lão tổ Dược quốc y nguyên sẽ không bỏ qua. Minh tiên tử còn chưa cầm quyền, càng không cường đại đến có thể trấn trụ chư vị lão tổ. Cái nhìn xấu nhất là chư vị lão tổ Dược quốc tuyệt đối sẽ ngóc đầu trở lại, đây là tất nhiên, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tử Yên phu nhân từng ngự một nước, đối với dạng sự tình này, trong nội tâm nàng hiểu quá rồi, cho nên, nàng nhắc nhở thiếu gia, để thiếu gia có chỗ chuẩn bị, để tránh chủ quan, lật thuyền trong mương.
- Tử Yên, vấn đề Dược quốc, đối với ta mà nói, không là vấn đề.
Lý Thất Dạ ôn nhu cười một tiếng, nói ra:
- Lấy Phượng Hoàng trúc huyết nhục mà nói, ta cũng không nhất định phải lựa chọn Dược quốc tổ mạch. Tại Thạch Dược giới, có ba đại tổ mạch, ngươi nói đúng không. Đương nhiên, cá nhân ta là cam tâm tình nguyện bọn hắn ngóc đầu trở lại, cái này để ta xé rách tổ mạch của bọn hắn, vậy liền trở nên lẽ thẳng khí hùng!
- Dược quốc có ít người, đã không giữ được bình tĩnh, so với Tiễn Long thế gia, một số lão tổ của Dược quốc đã bắt đầu rục rịch!
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Cái này cũng không trách bọn hắn, bọn hắn cho tới nay là muốn ngóc đầu trở lại. Nhưng, bọn hắn xưa nay không có nghĩ qua, ở xa xôi năm đó, Dược quốc bọn hắn còn có thể tồn tại, Dược quốc bọn hắn không có tan thành một vùng phế tích, là ai tha thứ bọn hắn!
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, lộ ra sát cơ đáng sợ!