Đế Bá

Chu Hoàng Thánh Thể. (4)


trước sau

- Mặc dù nói chưởng môn thoái vị, nàng có thể nhận chức trưởng lão, chúng ta cũng đúng lúc thiếu một vị trưởng lão.

Chu trưởng lão cũng khuyên Lý Thất Dạ, nói ra:

- Thực sự hết cách rồi, nếu như chưởng môn nguyện ý thoái vị, liền để chưởng môn làm Thái thượng trưởng lão, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta cũng không có Thái thượng trưởng lão.

Đó cũng không phải nói đám người Ngô trưởng lão vội vã đoạt quyền, mà hiện tại loại thế cục này của Tẩy Nhan Cổ Phái, loạn trong giặc ngoài, Tẩy Nhan Cổ Phái muốn cải cách quật khởi, như vậy nhất định phải cần một người có thể mang kỳ tích cho Tẩy Nhan Cổ Phái đến cầm lái, không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ là người thích hợp nhất.

Mặc dù Tô Ung Hoàng trở thành chưởng môn lâu như vậy, nhưng mà, nàng một mực ở bên ngoài, cảm giác nàng tồn tại rất yếu.

- Cái nhìn của Cổ trưởng lão như thế nào?

Lý Thất Dạ nhìn Cổ Thiết Thủ, bình tĩnh nói ra.

Cổ Thiết Thủ nhìn bọn họ một chút, hơi đắng chát, nói ra:

- Ta có thể làm sao bây giờ? Năm đó đỡ chưởng môn Thượng vị chính là ta, hiện tại muốn chưởng môn truyền ngôi, cũng là ta, ta chẳng phải là một mực dùng làm đao sao? Năm đó sư phụ lấy ta làm đao, hiện tại các ngươi lại lấy ta làm đao dùng, thật giống như ta vẫn luôn là đang giả trang người xấu.

- Cổ huynh, cái này hết cách rồi, ở trong tông môn, luận uy vọng, luận địa vị, cũng chỉ có ngươi mới có thể tự mình cầm đao.

Tôn trưởng lão cũng chỉ đành nói như vậy.

Cổ Thiết Thủ trầm mặc thật lâu, cuối cùng bất đắc dĩ nói ra:

- Nếu quả thật vì tông môn, ta cũng chỉ có thể lại mang tiếng xấu.

Nói đến đây, hắn nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:

- Thất Dạ, ý tứ của ngươi như thế nào đây?

- Như vậy đi, trưởng lão đều về trước đi, ngày mai chúng ta tới tổ điện nói chuyện này.

Lý Thất Dạ nói ra:

- Trưởng lão không phải nói trong tông môn còn có bức họa của tổ sư sao? Ngày mai cũng mang đến đi.

Lý Thất Dạ nói như vậy, để chư vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, năm vị trưởng lão cũng gật đầu, đều nhao nhao cáo từ. Chỉ có Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ là cái cuối cùng rời đi.

- Cựu Chỉ như thế nào?

Cổ Thiết Thủ so với bất luận kẻ nào đều quan tâm Tẩy Nhan Cổ Phái hưng suy, sau khi Lý Thất Dạ trở về, hắn một mực không có cơ hội hỏi thăm việc này.

- Tạm thời mà nói, khó, chúng ta cần thời gian. Bằng vào tình huống hiện tại của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta mà nói, chúng ta cũng chỉ có thể đem sự tình Cựu Chỉ thả lỏng một chút. Trước đối phó Ma Bối Lĩnh, Ma Bối Lĩnh đối với chúng ta mà nói là vô cùng trọng yếu.

Lý Thất Dạ nói ra.

Cổ Thiết Thủ do dự một chút, cuối cùng nói ra:

- Nhưng mà, Ma Bối Lĩnh đã không thuộc về Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, có thể nói, Ma Bối Lĩnh bây giờ là thuộc về thiên hạ, Ma Bối Lĩnh vừa mở, đến lúc đó chỉ sợ môn phái cương quốc có chút danh tiếng của Đại Trung Vực đều sẽ tới, chúng ta còn có cơ hội nhập Ma Bối Lĩnh sao?

Làm trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, Cổ Thiết Thủ làm sao không muốn thu hồi Ma Bối Lĩnh, nhưng mà hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái đã không có thực lực này.

- Ta xem ra, Ma Bối Lĩnh vừa mở, Thánh Thiên Giáo, Bảo Thánh thượng quốc đó là khẳng định sẽ đến, các thế gia, truyền thừa cương quốc cường đại như Nam Thiên thượng quốc cũng sẽ đến, thậm chí có khả năng ngay cả Thanh Huyền cố quốc loại quái vật khổng lồ này cũng sẽ tới.

Cổ Thiết Thủ không khỏi vì đó lo lắng, nói ra:

- Chúng ta lấy cái gì cùng bọn hắn tranh giành đây?

- Trưởng lão yên tâm.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Lần này ta tự mình dẫn đội, tự mình đi Ma Bối Lĩnh một chuyến, nếu là thuộc về Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, thu hồi nó, đó là chuyện sớm hay muộn. Lần đi Ma Bối Lĩnh này, ai dám ngăn đường ta, giết không tha!

Cổ Thiết Thủ biết Lý Thất Dạ thực sự không phải là khẩu xuất cuồng ngôn, nhưng, hắn không rõ Lý Thất Dạ còn có đòn sát thủ gì có thể cùng Giang Tả thế gia, Nam Thiên thượng quốc thậm chí là Thanh Huyền cố quốc
loại quái vật khổng lồ này tranh hùng.

- Vậy thì tốt, đi Ma Bối Lĩnh, chúng ta liền định ra rồi, Ma Bối Lĩnh vừa mở, bất luận như thế nào, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta tất nhập!

Cuối cùng, Cổ Thiết Thủ cũng đồng ý cách làm của Lý Thất Dạ.

Ngày thứ hai, năm Đại trưởng lão đều tề tụ ở trong tổ điện, ngoại trừ năm Đại trưởng lão, còn có Lý Thất Dạ, Tô Ung Hoàng, cùng Đồ Bất Ngữ tùy tùng Tô Ung Hoàng.

- Hôm nay, chúng ta liền nói chuyện chức chưởng môn này.

Đám người tề tụ một đường, bầu không khí có vẻ hơi ngưng trọng, Lý Thất Dạ làm lời dạo đầu.

Dưới tình huống như vậy, để đám người Chu trưởng lão cũng đều im miệng, bọn hắn cũng không tiện mở miệng, dù sao bức thoái vị không phải một sự tình hào quang, mặc dù nói Tô Ung Hoàng trở thành chưởng môn, cũng không được mọi người chào đón, nhưng mà, chức chưởng môn của nàng đúng là vẫn còn hợp pháp.

- Ta biết, chư vị trưởng lão, thậm chí là hộ pháp cùng đường chủ của tông môn, đối với chưởng môn là lòng mang khúc mắc.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

- Có điều, hôm nay, chưởng môn cũng là thời điểm cần phải nhận tổ quy tông.

- Nhận tổ quy tông?

Chư vị trưởng lão đều ngây ngốc một chút, hôm nay mọi người nói chuyện chức chưởng môn này, còn tưởng rằng là bức Tô Ung Hoàng thoái vị.

- Không sai, đích thật là thời điểm chưởng môn nên nhận tổ quy tông.

Lý Thất Dạ đứng lên, chậm rãi trịnh trọng nói ra:

- Chưởng môn nhân Tô Ung Hoàng của chúng ta, chính là hậu nhân của tổ sư Minh Nhân Tiên Đế!

- Cái gì…

Tin tức này vừa ra, để trưởng lão ở đây cũng không khỏi chấn động theo.

- Điều đó không có khả năng…

Tin tức này quá rung động, đối với trưởng lão ở đây mà nói, cũng không dám tin tưởng, Ngô trưởng lão đứng lên, nói ra:

- Tổ sư cả đời chưa lập gia đình, tại sao có hậu nhân chứ?

- Đúng nha, điều đó không có khả năng, tông môn ghi lại, cho tới bây giờ đều không đề cập sự tình tổ sư có hậu nhân nha.

Tiền trưởng lão cũng không khỏi nói ra.

- Đây là sự tình thiên chân vạn xác.

Đồ Bất Ngữ đứng ở sau lưng Tô Ung Hoàng nói ra:

- Ta thụ chư lão tin tưởng, xuất tông tìm tổ sư hậu đại. Mặc dù ở bên trong điển tịch của tông môn không có ghi lại, nhưng mà, ở bên trong một ít dật văn, y nguyên có thể tìm tới một ít dấu vết để lại.

Nói đến đây, Đồ Bất Ngữ nhìn Cổ trưởng lão, nói ra:

- Cổ trưởng lão, ước chừng hơn một ngàn sáu trăm năm trước, ngươi có nhớ đã từng có một cơ hội tiếp kiến Liễu lão, lúc ấy, ngươi là theo lão chưởng môn mà đến, lúc ấy ở đó không chỉ là Liễu lão, còn có ta.

Cổ Thiết Thủ nhìn Đồ Bất Ngữ, qua một hồi lâu, đột nhiên đứng lên, động dung nói ra:

- Ngươi, ngươi chính là thanh niên năm đó đến đỡ Liễu lão đứng dậy kia!

- Cổ trưởng lão quả nhiên còn không có quên.

Đồ Bất Ngữ gật đầu nói ra:

- Không sai, ta chính là đệ tử ký danh của Liễu lão, lúc ấy ta trách nhiệm trong người, không thể tiết lộ hành tung, cho nên, tên của ta không ghi vào trong hàng đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện