Đế Bá

Tiên Lão Quyết Định


trước sau

Tiên lão trong hỗn độn cũng không phải tin tức phong bế, chuyện gần đây hắn có nghe nói qua, tạm không nói đến Lý Thất Dạ đáng sợ cỡ nào, riêng có Nam Đế, Trung châu công chúa, Ma Cô ra tay đã đủ lay động Chiến Thần Điện.

Thực tới mức đó, cho dù hắn ra tay cũng không thể che chở Chiến Thần Điện.

Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, nhìn qua hỗn độn, nói ra:

- Chỉ cần ngươi xuất vật ấy ra, ta không bạc đãi Chiến Thần Điện các ngươi, ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của Chiến Thần Điện.

Tiên lão trầm mặc một lát, cuối cùng thở dài, nói ra:

- Nếu đại nhân nhất định cần, Chiến Thần Điện chúng ta nào dám không cho.

- Rất tốt.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

- Lúc này mới là lựa chọn chính xác của Chiến Thần Điện các ngươi.

Tiên lão trong hỗn độn cũng thở dài mà thôi, tuyên cổ đến nay, chỉ có âm quạ muốn cái gì, không có thứ hắn không chiếm được, lại nói Lý Thất Dạ lúc này không phải lấy không bảo vật của Chiến Thần Điện, nguyện ý làm trao đổi, chuyện này với Chiến Thần Điện mà nói là kết quả tốt nhất.

- Đại nhân, nhưng mà lão tiểu nhân vẫn không rõ.

Tiên lão trong hỗn độn nói:

- Dùng đại nhân vô địch, trong cửu giới có kẻ nào có thể địch lại đại nhân, dùng năng lực của đại nhân làm sao cần đồ vật của Chiến Thần Điện ta chứ.

- Lai lịch vật đó của Chiến Thần Điện ngươi rất rõ ràng.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

- Đúng vậy, nếu như hoành hành cửu giới, ta không cần mượn đồ của Chiến Thần Điện các ngươi, nhưng mà ta muốn mở đường lên trời, như vậy nhất định phải muốn nó.

- Đại nhân muốn tới một lần.

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, trái tim tiên lão trong hỗn độn đập mạnh, hắn nghe nói qua truyền thuyết này, truyền thuyết mà Mộ Chiến Thần đề cập.

- Đúng vậy, ở kiếp này nên làm kết thúc.

Lý Thất Dạ ngồi ở đó, chậm rãi nói ra.

Nghe được lời này, tiên lão trong hỗn độn hãi hùng khiếp vía, hắn thì thào nói:

- Đại nhân muốn cử binh sao? Lão tiểu nhân biết được một ít, nhưng từng nghe Băng Vũ Tiên Đế đã từng nói qua, đại nhân từng động binh, là thật sao?

- Đó là một đầu đường không lối về, đối với ai mà nói, cũng là như thế. Cử binh cũng không chỉ một mình ta mà thôi.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Tuyên cổ đến nay, đã từng cử binh không chỉ một lần. Trên con đường này mai táng quá nhiều xương khô.

Nội tâm tiên lão trong hỗn độn chấn động mạnh, trong nháy mắt này trong đầu của hắn có trăm ngàn ý niệm xẹt qua.

- Đại nhân, về chuyện này lão tiểu nhân đã nghe qua một ít truyền thuyết. Nghe nói, nghe nói có người mượn cơ hội đi lên, không biết việc này là thật là giả, thật có thể thành công sao?

Tiên lão trong hỗn độn nói ra.

- Ha ha, ngươi nói chuyện nhập cư trái phép đúng không?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Đúng vậy, việc này là thực, nhưng mà trừ có Tiên Đế áp trận ra. Chuyện thành công không nhiều, cho dù có Tiên Đế áp trận cũng sẽ tử vong.

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

- Có lẽ ngươi nên hiểu, một khi ngươi lên trời. Ngươi sẽ trở thành con mồi, những tồn tại kia không nhìn tới không thấy, ngươi nên biết kết cục của con mồi.

Cho dù Lý Thất Dạ nói như vậy, trái tim tiên lão trong hỗn độn chấn động, bởi vì chuyện này vượt qua tưởng tượng của hắn.

- Như thế nào, ngươi động tâm?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Nếu như ngươi thiệt tình động tâm, như vậy, ta cho ngươi biết một tin tức tốt. Ở kiếp này không cần nhập cư trái phép. cánh cửa sẽ mở ra, chỉ cần ngươi có đầy đủ thực lực, ngươi nhất định có thể lên trời. Đương nhiên, ngươi lên trời là lúc ngươi biến thành con mồi, ngươi hiểu?

- Cái này, cái này, điều này sao có thể?

Thật vất vả tiên lão trong hỗn độn mới khôi phục tinh thần lại, chấn động nói:

- Trừ cơ hội ngàn vạn năm có một trong truyền thuyết ra, cũng chỉ có Tiên Đế có thể leo lên a.

- Ở kiếp này không giống.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ở kiếp này, để ta làm chúa tể, cánh cửa lên trời sẽ mở ra, đương nhiên, có thể còn sống leo lên phải xem thực lực của ngươi, nhìn ngươi là theo ai lên trời.

Nghe được lời này trái tim tiên lão trong hỗn độn chấn động mạnh, thoáng cái trái tim đang yên lặng của hắn đã đập rộn lên, thoáng
cái tràn ngập sinh mệnh lực, dường như tiên lão trong hỗn độn đã trẻ lại.

- Xem ra, ngươi động tâm.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

- Như thế nào, không tọa trấn Tàng Tiên Điện, muốn đi ra giãn gân cốt hay sao?

Tiên lão trong hỗn độn trầm mặc một lát, nói ra:

- Ta không biết đó là thế giới như thế nào, nhưng, nghe nói qua một ít suy đoán, nghe nói trên trời có chư đế chúng thần cùng tồn tại...

- Cái kia không nhất định là một chuyện tốt.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Nơi có người thì có giang hồ, có giang hồ thì có phân tranh, có phân tranh thì có đổ máu. Ngươi có thể tưởng tượng trong thời đại sáng lạn kia, ngươi có thể tưởng tượng giết tới cảnh tan thành mây khói. Mặc kệ là địa phương nào cũng như thế, thời điểm sáng chói nhất chính là thời điểm bị diệt.

- Chư đế chúng thần cùng tồn tại nha!

Mặc dù là Lý Thất Dạ nói như thế, tiên lão trong hỗn độn cũng phải thất thần, thời đại này có thể tưởng tượng, dù có chút xa xưa.

Qua một hồi lâu, tiên lão trong hỗn độn khôi phục tinh thần lại, nghĩ tới một ít truyền thuyết xa xưa, đặc biệt là một ít chuyện trong miệng Băng Vũ Tiên Đế.

- Ở kiếp này, đại nhân thật muốn đi tới cuối cùng sao?

Tiên lão trong hỗn độn thì thào.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Xem ra năm đó nha đầu Băng Vũ nói cho ngươi biết không ít thứ, ta năm đó nói cho nàng biết một ít chuyện, chỉ hy vọng nàng chuẩn bị mà thôi, để tránh bị giết không kịp trở tay.

- A, a, đại nhân, chuyện này, điều này cũng không có thể trái Tiên Đế, năm đó Băng Vũ Tiên Đế rời khỏi đã từng bàn ít chuyện với Chiến Thần Điện, lão lão tiểu nhân hiếu kỳ mà thôi.

Tiên lão trong hỗn độn cười khan.

Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Băng Vũ Tiên Đế làm giao dịch với Chiến Thần Điện đúng không, trừ nàng lưu lại một ít gì đó chuẩn bị cho Băng Vũ Cung xuống dốc có thể xoay người đông sơn tái khởi ra, nàng hẳn là lấy đi một phần thủ trát năm đó, là thủ trát năm đó từ phía trên rơi xuống.

- Đại nhân dự kiến như thần.

Tiên lão trong hỗn độn cười khan một tiếng, nói ra:

- Năm đó Băng Vũ Tiên Đế thật sự làm giao dịch với Chiến Thần Điện.

Tính toán, chuyện này ta cũng không sao cả, nha đầu Băng Vũ xem như nửa môn sinh của ta, không có ta dung túng, nàng cũng không nói bí mật này với Chiến Thần Điện các ngươi.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

Lý Thất Dạ nói như vậy, tiên lão trong hỗn độn thở ra, bởi vì thiên cơ bất khả lộ, chuyện này bất kể là ai đều không muốn đi nói, cho dù là Tiên Đế cũng sẽ không bàn nhiều, trừ phi là người thân nhất, bởi vì đồ vật trong đó liên quan tới quá nhiều bí mật, những bí mật này kẻ yếu không có tư cách tham tường.

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn qua hỗn độn, nói ra:

- Chiến Thần Điện các ngươi có ý kiến gì không, có yêu cầu gì, cứ việc nói a, chỉ cần hợp lý ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của các ngươi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện