Công Tôn Thiến Nhi bày ra tư thái thành kính, nói ra:
- Chủ thượng của ta là thần hậu của Trầm Hải Triều, yêu thích sủng
vật quý hiếm, nếu đạo hữu nguyện nhường con cá mập này cho ta, tương lai đạo hữu tiền đồ vô lượng...
Tuy Công Tôn Thiến Nhi bày ra bộ dáng có thành ý, nhưng mà lời nói
vẫn mang theo vài phần ngạo khí, nàng đã ám chỉ với Lý Thất Dạ, nàng
không phải muốn con cá mập này, mà là chủ tử của nàng muốn con cá mập
này.
Công Tôn Mỹ Ngọc là tiểu thiếp bên người Trầm Hải Thần Vương thích
sưu tập hải tộc trân quý, nhìn thấy Ma Tổ Giáp Sa, lúc này Công Tôn
Thiến Nhi sinh ra tâm tư, nếu như đưa con cá mập này cho chủ tử, chủ tử
nhất định sẽ ưa thích, sẽ càng coi trọng nàng.
Đương nhiên, Công Tôn Thiến Nhi cũng không có biết lai lịch của Ma Tổ Giáp Sa. Trong mắt của nàng thì con cá mập kia chỉ là sủng vật hung
mãnh mà thôi, quý hiếm hiếm thấy.
- Không có hứng thú.
Lý Thất Dạ chen ngang lời Công Tôn Thiến Nhi, mặc kệ Công Tôn Thiến Nhi, lôi kéo hai đạo pháp tắc, Ma Tổ Giáp Sa quay đầu đi.
Lý Thất Dạ không cho mặt mũi như vậy, sát cơ trong mắt Công Tôn Thiến Nhi lóe lên. Thấy Lý Thất Dạ Xoay người sang chỗ khác, nàng ra tay
không chút do dự.
Tử quang lóe lên, Công Tôn Thiến Nhi ra tay đánh lén Lý Thất Dạ, nàng muốn dùng tốc độ của trâm phượng đánh chết Lý Thất Dạ, tốc độ trâm
phượng quá nhanh, nhanh đến mức tất cả mọi người chỉ thấy tử quang bắn
vào ót Lý Thất Dạ mà thôi.
- Coi chừng.
Đột nhiên Công Tôn Thiến Nhi đánh lén Lý Thất Dạ, không có chút dấu
hiệu nào cả, chuyện này làm cho Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn kinh hãi, bọn
họ hô thành tiếng, muốn xuất thủ cứu giúp nhưng không kịp.
Thời gian này như dừng lạị, trâm phượng bắn vào ót của Lý Thất Dạ lập tức đình chi, nó bị ngón tay Lý Thất Dạ kẹp lấy dễ dàng.
Binh khí bảo vệ tính mạng của mình bị bắt lấy, Công Tôn Thiến Nhi
kinh hãi, muốn triệu hồi trâm phượng, nhưng mà nó bị Lý Thất Dạ kẹp lấy, không chút di chuyển, Công Tôn Thiến Nhi căn bản không thể triệu hồi
được.
- Đáng chết --
Hàn quang bắn ra khỏi mắt Lý Thất Dạ, hàn quang này như hóa thành thực chất, bay ngược trở về...
- Chủ tử của ta là thần hậu --
Công Tôn Thiến Nhi biết rõ không ổn, quát to một tiếng, muốn báo danh hào.
Nhưng mà còn chưa nói hết câu, “Phốc”, một tiếng trầm đục vang lên,
trâm phượng lập tức bắn thủng đâu của nàng, một lỗ máu xuất hiện, từng
tia máu tươi phiêu đãng trong nước biển.
Đôi mắt Công Tôn Thiến Nhi mở to, thân thể nàng chậm rãi ngã xuống,
nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, thậm chỉ có người dám ra tay giết chết
nàng!
- Tiểu bối --
Đám người bên cạnh Công Tôn Thiến Nhi phục hồi tinh thần lại, kinh hãi, quát một tiếng, đánh giết Lý Thất Dạ.
Rống --
Lúc này Ma Tổ Giáp Sa hét lớn một tiếng, há miệng “Ba”, hút đám tùy tùng đang lao tới đánh giết vào bụng...
Trong khoảng thời gian ngắn cả rừng san hô trở nên an tĩnh lại, tất
cả tu sĩ ở đây bị chấn nhiếp, hai mắt nhìn nhau, mới không lâu trước đó
Lý Thất Dạ đã đồ sát Nghiễm Hải Ngư, hiện tại lại chém giết Công Tôn
Thiến Nhi.
Đây không chỉ đắc tội Nghiễm hải tộc, hiện tại ngay cả Trầm Hải Triều cũng đắc tội, đây là quá mức hung hăng càn quấy, quá mức cuồng ngạo.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ một hơi chém Công Tôn Thiến Nhi, chuyện này làm
cho Lâm Đạo Đồng cùng Viêm Dương Long biến sắc, đặc biệt là Lâm Đạo
Đồng, trong lòng phát lạnh, hắn cũng không ngờ tiểu bối Nhân tộc này
cường đại như thế.
Lý Thất Dạ mặc kệ những người A. Cười lên Ma Tổ Giáp Sa, quát:
- Đi!
Vừa nói xong, Ma Tổ Giáp Sa hét lớn một tiếng, lập tức phóng tới vô để hải câu, trong nháy mắt biến mất trong vực sâu.
- Hắn đang muốn làm gì?
Qua trong chốc lát, rất nhiều người phục hồi tinh thần lại, thì thào nói ra.
Hai người Diệp Đồ cùng Đằng Tề Văn cũng phục hồi tinh thần lại, lúc
này bọn họ muốn đuổi theo Lý Thất Dạ nhưng đã trễ, trên thực tế dùng tốc độ của Ma Tổ Giáp Sa, chỉ băng hai người bọn họ không có khả năng đuổi
theo.
- Đây là muốn làm gì?
Diệp Đồ cũng nhìn
qua Đằng Tề Văn, thì thào nói.
Đằng Tề Văn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ta cũng không rõ ràng, đại nhân làm việc, không phải ta và ngươi có khả năng phỏng đoán, hoặc là có quan hệ với Xuyên Hải Toa, chúng ta chờ đại nhân quay về rồi nói sau.
Đằng Tề Văn đã từng đọc được một bí trát trong thành Thiên Đằng nói
về Ma Tổ Giáp Sa, nhưng mà không nói tới ảo diệu liên quan trong đó, hắn cũng không có trình độ biết tới.
Lý Thất Dạ cưỡi lên Ma Tổ Giáp Sa tiến vào nơi sâu nhất của vô để hải câu, vô để hải câu thật sự là quá sâu, sâu đến mức khó đo đạc, thậm chỉ có người nói vô để hải câu là không đáy, không ai biết nơi sâu nhất của Vô đê hải câu nằm ở đâu.
Ma Tổ Giáp Sa trảm sóng bổ sóng, nó lao nhanh trong vô để hải câu,
lúc Ma Tổ Giáp Sa đang du lịch trong vô để hải câu thật lâu, cuối cùng
“Phanh” một tiếng, nó mở một vách núi sau đó xông vào.
Âm thanh “Rầm Ào Ào” vang lên lên, vào lúc này Ma Tổ Giáp Sa giống
như xông lên mặt biển, cho người ta cảm giác như đục thủng bầu trời.
Hiện tai Ma Tổ Giáp Sa tiến vào một cái thời không khác. Ở chỗ này vô cùng tịch mịch, không có ngồi sao, không có nhật nguyệt, ở chỗ này chỉ
có hư không lạnh như băng, thậm chí ngay cả thời gian cũng không có,
dường như nơi này là nơi lưu đày vĩnh hằng.
Trong hư không lạnh như băng này có một chiếc hải toa thật lớn, nó giống như phi thuyền xuyên qua biển cả.
Con thoi này toàn thân có màu đồng cổ, nhìn qua cả chiếc thuyền này
như làm từ động bình thường. Nhưng mà con thoi này năm trong không gian
này không biết bao nhiêu năm tháng, toàn thân đã nổi lên màu đông xanh.
Dường như sắp rỉ sét.
Hải toa khổng lồ như vậy, hải bên trái phải của hải toa là cánh cửa,
trên cánh cửa có khắc rất nhiều đạo văn và đồ đằng, những này đạo văn và đồ đằng cổ xưa này không ai có thể xem hiểu.
Hải toa này cực kỳ khổng lồ, trừ hai cánh cửa và bốn tâm ván cửa thì
không còn có thứ gì khác. Hải toa to lớn như thế này, nhưng mà đặt ở nơi nào cũng không có gì bắt mắt cả.
Lý Thất Dạ lại bị hải toa này hấp dẫn, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào hải toa này, nhìn một hồi lâu, hắn thì thào nói:
- Bất Hệ Chu nha. Bất Hệ Chu, thế nhân làm sao biết giá trị của
ngươi. Chỉ có những kẻ không hiểu giá trị của ngươi mới gọi ngươi là
“Xuyên Hải Toa”.
Hải toa to lớn trước mặt, tại Thiên Linh Giới đã từng có người nhìn
thấy, hơn nữa nó cũng không chỉ xuất hiện một lần, tại Thiên Linh Giởi
từng có người đặt cho nó cái tên “Xuyên Hải Toa”.
Cái tên này có ý chỉ nó có thể xuyên qua vô để hải câu, nhưng mà có thật như vậy hay không thì không ai biết.
Nhưng mà Lý Thất Dạ lại biết tên chính thức của hải toa này chính là
Bất Hệ Chu! Hải toa này cất dấu một bí mật kinh thiên, một bí mật liên
quan tới chủng tộc cổ xưa ở thời đại không rõ.