Đế Bá

Anh Linh Tổ Tiên


trước sau

Lúc này có bốn lão giả bay tới, bốn lão giả này ngồi trên ghế da hổ, bốn lão giả này vô cùng già nua, bọn họ thậm chí cho người ta cảm giác đang hấp hối, đôi mắt bọn họ nửa khép lại, có cảm giác chỉ cần nhắm lại sẽ vĩnh biệt cõi đời.

Hơn nữa khí huyết bốn lão giả này suy bại tới mức gần như không có, mặc dù là như thế, ánh mắt bốn lão giả này sáng như như sao, giống như có thể nhìn thấu tất cả.

- Hiền tổ!

Nhìn thấy bốn lão giả này xuất hiện, thần sắc Hồng Thiên Trụ đại biến, lui về phía sau một bước, về phần những người khác đều biến sắc, đều nhao nhao đứng lên, bọn họ cũng không dám nói cái gì, chỉ cúi đầu..

Bốn lão nhân này là người cường đại nhất Động Đình hồ, bọn họ lánh đời không xuất ra. Bốn người bọn họ cũng là độc thủ chính biến năm đó, năm đó bốn người này liên thủ bỏ thiết luạt, đánh vỡ thiết minh, cuối cùng bức Trương gia chia cắt cả sản nghiệp Động Đình hồ.

Tuy bốn người này rất ít hiện thân, nhưng mà vận mệnh cả Động Đình hồ nằm trong tay bọn họ, các lão tổ trước mặt chỉ là hậu bối của bọn họ mà thôi.

Giờ này khắc này, tất cả trưởng lão hộ pháp cũng không dám nói cái gì, trầm mặc cúi đầu, nếu như nói, các lão tổ khác bọn họ còn dám phản kháng, nhưng mà trước mặt bốn hiền tổ thì không dám.

Đặc biệt là những trưởng lão biết rõ nội tình năm đó, trong nội tâm càng kiêng kị bốn hiền tổ, bọn họ đều biết bốn hiền tổ là kẻ tâm ngoan thủ lạt, một khi có kẻ ngỗ nghịch bọn họ, nên bị trục xuất tường môn thì bị trục xuất tường môn, nên bị giam lỏng thì bị giam lỏng, ngỗ nghịch hiền tổ, đây tuyệt đối không có kết cục tốt.

Hồng Thiên Trụ cũng biến sắc, hắn âm thầm nhìn qua Lý Thất Dạ, ý bảo tình huống của hắn không ổn.

- Đại nghịch bất đạo, trước tiên bắt Hồng Thiên Trụ lại.

Bốn hiền tổ nhìn cũng không nhìn Hồng Thiên Trụ, bọn họ có quyền lực tuyệt đối, nắm giữ quyền uy sinh tử của đệ tử Động Đình hồ.

Bốn hiền tổ mệnh lệnh vừa ra, không cần trưởng lão hộ pháp động thủ, lập tức có lão tổ đứng ra, ra tay bắt Hồng Thiên Trụ.

Lúc này Hồng Thiên Trụ chỉ lạnh lùng đứng ở đó, hắn cho dù muốn phản khángcũng chỉ phí công, dưới tình huống như vậy, hắn càng không có lực phản kháng.

- Nghịch đồ, thúc thủ chịu trói đi.

Lão tổ này đi tới, nhìn Hồng Thiên Trụ quát lên.

Vô ý thức Hồng Thiên Trụ lui về phía sau vài bước, hét lớn:

- Lý công tử, đi nhanh đi!

Thời điểm bốn hiền tổ xuất hiện, hắn đã sinh ra tuyệt vọng, tình hình đã khác, không có khả năng phản kích.

- Lăn xuống đi!

Sắc mặt Lý Thất Dạ âm trầm, miệng phun chân ngôn, âm thanh nhiếp bát phương.

"Phanh" một tiếng, lão tổ đang định bắt Hồng Thiên Trụ thân bất do kỷ, bị chân ngôn của Lý Thất Dạ đánh trúng, thân thể của hắn lui ra phía sau vài bước.

Lý Thất Dạ mở miệng là chân ngôn, lập tức làm cho bốn hiền tổ ánh mắt mãnh liệt, lập tức bốn tên hiền tổ đứng lên, ánh mắt mở ra hoàn toàn, thời điểm mở ra hào quang rất lợi hại, làm da đầu của người ta run lên.

- Tiểu bối, ngươi thật đủ cường đại.

Lúc này bốn hiền tổ có một hiền tổ lạnh lùng nói:

- Nhưng mà, ngươi tới sai địa phương, Động Đình hồ nguyện ý nghị hòa với người khác, cũng không có nghĩa Động Đình hồ nhỏ yếu!

- Ta biết rõ.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Các ngươi chỉ muốn mượn Ly quốc bợ đỡ Hải Loa Hào chó xù mà thôi, từ trong tay Hải Loa Hào đổi đan dược kéo dài tuổi thọ, các ngươi cam tâm tình nguyện đi làm tay sai cho người khác, mất hết mặt mũi tổ tiên của các ngươi, cũng làm con cháu các ngươi phỉ nhổ.

- Tiểu súc sanh, ngươi cứ tiếp tục sính miệng lưỡi đi.

Một hiền tổ khác cười lạnh, lạnh lùng nói:

- Hôm nay chúng ta sẽ chặt đứt tay chân của ngươi, rút gân cốt của ngươi xong, sau đó giao cho Thượng Quan cô nương.

Nói xong bốn người nhìn nhau, bọn họ đồng thời lấy ra một kiện binh khí, tất cả cầm binh khí chém xuống..

Tuy bốn kiện binh khí này thập phần cũ kỹ, nhưng mà khi bốn kiện binh khí xuất hiện, lập tức chiến ý dâng cao. Giống như đang thổi kèn lệnh, giống như là ngàn vạn vô địch thiết kỵ đang chờ xuất phát.

Trong khoảng thời gian ngắn, chiến ý hung mãnh bao phủ đại điện, chiến ý đáng sợ giống như chân long ra biển, huyết hổ xuống núi, sói đói ra săn, sát phạt hung mãnh bao phủ các nơi, giống như không có gì có thể ngăn cản bước chân của chúng. Chúng sẽ phá tan tất cả chướng ngại.

- Chiến binh tổ tiên!

Nhìn thấy bốn kiện binh khí cổ xưa này, các trưởng lão hộ pháp ở đây hoảng sợ, cũng nhao nhao lui ra phía sau, ánh mắt kính sợ nhìn qua bốn kiện binh khí này.

- Tiểu bối, thúc thủ chịu trói đi.

Bốn tên hiền tổ cười lạnh, bọn họ đồng thời quát một tiếng, tế chiến binh bản thân ra, trấn áp Lý Thất Dạ, bốn kiện chiến binh ra tạo thành tuyệt thế đại trận.

Bốn tên hiền tổ này vô cùng có lòng tin, chỉ cần bốn kiện chiến binh hình thành tuyệt thế chiến trận, cho dù là Thần Hoàng bọn họ cũng có thể ngăn cản..

"Ông" một tiếng. Nhưng mà bốn kiện chiến binh không có trấn áp Lý Thất Dạ, hai mắt Lý Thất Dạ mở ra, hắn vỗ lên mặt ghế, một đạo xá lệnh bay ra, chiến kỳ trên tường sáng lên, con hồ ly kia như sống lại.

Sau đó "Ông" một tiếng, bốn kiện chiến binh đột nhiên dừng lại, sau đó bay qua phía Lý Thất Dạ, lúc này đây không công kích. Mà là giống như gặp được thân nhân.

Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra, bốn kiện chiến binh xoay quanh đỉnh đầu Lý Thất Dạ, giống như rất vui sướng vì được gặp người thân.

Đột nhiên biến dị, bốn chiến binh vốn nằm trong tay bốn tên hiền tổ, đặc biệt sau khi bọn họ vứt bỏ thiết luật năm đó, bọn họ vẫn khống chế bốn kiện chiến binh này, hôm nay bốn kiện binh khí lại không bị khống chế.

- Trở về!\

Bốn hiền tổ đồng loạt triệu hoán bốn kiện chiến binh, nhưng mà chiến binh không có phản ứng gì, chỉ vờn quanh Lý Thất Dạ.

- Khởi!

Bốn tên hiền tổ không cam lòng, không tiếc tế thọ huyết bản thân, nhưng mà bốn kiện chiến binh vẫn không bị triệu hoán, vẫn xoay quanh Lý Thất Dạ, giống đang rất vui vẻ.

- Không có khả năng!

Nhìn thấy cảnh này, không chỉ các trưởng lão hộ pháp há hốc mồn, tất cả lão tổ đề ngạc nhiên khi thấy ngoại nhân khống chế bốn kiện tổ binh của Động Đình hồ, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi.

- Bốn kiện chiến binh của Thiết Huyết Hồ Doanh là thuộc về Thiết Huyết Hồ Doanh, không thuộc về tài sản riêng của bốn tên ngu xuẩn các ngươi.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua bọn họ, lạnh lùng nói:

- Bốn tên ngu xuẩn các ngươi làm bẩn thanh danh anh hùng của tổ tiên, làm bẩn vinh quang của tổ tiên các ngươi, hôm nay, ta đại biểu tổ tiên của các ngươi, phán các ngươi tử hình, lập tức chấp hành!

Vừa nói xong, "Oanh" một tiếng vang lên, bốn chiến binh trên đầu Lý Thất Dạ bay thẳng về phía bốn tên hiền tổ, bốn hiền tổ kinh hãi, "Oanh" một tiếng, tế ra binh khí cường đại nhất bản thân, muốn ngăn cản bốn kiện chiến binh.

"Phanh" một tiếng vang thật lớn, bốn kiện chiến binh đánh tới làm bốn tên hiền tổ lui ra sau vài bước, bọn họ cũng đủ cường đại, vậy mà có thể ngăn cản một kích của bốn chiến binh.

- Thiết Huyết Hồ Doanh tứ tướng ở đâu!

Lý Thất Dạ lạnh lùng quát lên, vào thời điểm này con quạ đen trên ghế dựa mở mắt ra, hai cánh giương ra che lấy Lý Thất Dạ, nó lơ lửng trên đùa Lý Thất Dạ.

Con quạ đen này vốn dùng tượng gỗ khắc thành, giờ này khắc này dĩ nhiên là sống lại, pháp tác dài hẹp rủ xuống, mỗi một đầu pháp tắc là thần thánh tôn nghiêm, không thể xâm phạm.

Tiếng nổ vang vọng, thời điểm này Động Đình hồ đối diện đại điện xuất hiện bọt nước, bốn thân ảnh khôi ngô từ trong hồ đi ra.

Trong nháy mắt bốn người này từ trong hồ nước leo lên bờ, toàn thân bốn người do nước biến thành, óng ánh trong suốt, nhìn qua là người nước.

Nhìn thấy diện mạo bốn người này, rất nhiều người ở đây hoảng sợ, không biết ai nhìn qua bốn bức họa trên tường, hoảng sợ thét to:

- Tổ tiên!

Tuy các bức họa đã treo trên tường từ lâu, nhưng mà trong đó có bốn bức họa lớn hơn các bức khác, không hề nghi ngờ, bốn người này thân phận địa vị cao hơn những người khác.

Lúc này không ít trưởng lão hộ pháp xem xét, phát hiện bốn người nước xuất hiện có dung mạo giống như đúc tổ tiên Trương, Hồng, Lâm, Hứa.

- Anh linh tổ tiên!

Vào lúc này Hồng Thiên Trụ nghĩ đến Lý Thất Dạ từng nói qua câu này, hoảng sợ quát to một tiếng.

- Anh linh tổ tiên!

Hồng Thiên Trụ phục
hồi tinh thần lại, quỳ xuống bái té trên mặt đất.

Cảnh này làm rung động nhân tâm, đột nhiên có tổ tiên hiển linh, các lão tổ và hộ pháp bị dọa sợ rồi, bọn họ chưa từng thấy tổ tiên hiển linh bao giờ.

- Tổ tiên!

Nhìn thấy Hồng Thiên Trụ quỳ lạy trên mặt đất, các trường lão hộ pháp cũng quỳ xuống đất.

- Nghịch súc!

Lúc này bốn người nước quát lớn, rung chuyển núi sông, bọn họ đã từng quét ngang cửu thiên thập địa, một tiếng quát làm tất cả mọi người chấn động.

Bốn hiền tổ sắc mặt tái nhợt, không dám dừng lại, quay người bỏ chạy, bốn người bọn họ đã từng vứt bỏ truyền thừa thiết luật, đánh vỡ thiết minh, là vi phạm tổ huấn, trong lòng bọn họ có quỷ, hôm nay tổ tiên hiển linh, thoáng cái dọa bọn họ phá gan, nhanh chóng bỏ chạy.

Nhưng mà bốn người nước làm gì cho bọn họ bỏ chạy, vẫy tay một cái, chiến binh rơi vào trong tay, giống như bốn chiến tướng lâm thế, quét ngang cửu thiên thập địa, trấn áp chư thiên thần ma, "Oanh" một tiếng, bốn kiện chiến binh không lưu tình tỏa ra chiến uy ngập trời.

- Không!

Bốn tên hiển tổ không kịp phản kháng, quát to một tiếng, lập tức bị trấn áp dưới bốn kiện chiến binh.

Trong nháy mắt bốn người nước mang bốn tên hiền tổ bị trấn áp ném dưới chân Lý Thất Dạ.

- Hôm nay Động Đình hồ chính là Thiết Huyết Hồ Doanh hôm qua, thiết luật ở đâu?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn bốn hiền tổ dưới chân nói ra.

- Giết!

Bốn người nước lạnh lùng nói ra một câu, vào lúc này bức họa trên tường sáng lên, mỗi một bức họa tỏa ra chiến uy vô địch, mỗi một bức họa giống như một đầu thiết luật, thiết luật dài ra, thiết diện vô tư, giống như quân quy.

- Quỳ xuống!

Ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, quạ đen trên đầu tỏa ra hung uy khiếp người, giống như phục sinh từ tuyên cổ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người nơi đây, Lý Thất Dạ đại biểu cho ý chí vô thượng nơi này.

"Phanh" một tiếng, bốn người bước giẫm một bước, bắt buộc bốn tên hiền tổ quỳ xuống đất.

- Quỳ xuống.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ các thế gia, thời điểm này, tất cả trưởng lão hộ pháp đều quỳ trên mặt đất, đám lão tổ run rẩy.

- Vứt bỏ truyền thừa thiết luật, đánh vỡ thiết minh, vi phạm tổ huấn, phải bị tội gì.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.

Tiếng tiếng "Loong coong, loong coong, loong coong" của kim loại vang lên, vài bức họa thiết luật đan vào nhau tạo thành hổ phù, hổ phù này hiện ra chữ giết thật to.

Chữ to đầm đìa máu tươi, làm cho người ta nhìn qua sơn hết gai ốc.

- Giết!

Ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, lạnh lùng nhìn qua bốn tên hiền tổ, quát to vô tình.

Lúc này trong tay bốn người nước xuất hiện thủy kiếm, bọn họ cầm lấy thủy kiếm giơ lên cao, sau đó "Phốc" một tiếng, bốn thanh thủy kiếm chém xuống, đầu bốn tên hiền tổ rơi xuống đất, máu tươi phun ra rất cao.

Nhìn đầu lâu bốn hiền tổ rơi xuống đất, tất cả lão tổ ở đây run rẩy, khí diễm hung hăng càn quấy vừa rồi biến mất, bốn hiền tổ nói giết liền giết, thoáng cái bị chặt đầu, bọn họ nhân số nhiều hơn thì thế nào?

Lúc này Lý Thất Dạ lạnh lùng ngồi lên ghế, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua đám người ở đây, lão tổ cũng tốt, trưởng lão hộ pháp cũng được, cho dù là đám người Hồng Thiên Trụ đang quỳ lạy cũng cảm thấy nội tâm rét run.

- Trước mặt tổ tiên của các ngươi, phế bỏ truyền thừa thiết luật trước đó, các ngươi tự mình nhận tội hay là để anh linh tổ tiên của các ngươi động thủ đây?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua đám lão tổ này.

Lúc này bốn người nước đi qua, bọn họ thiết huyết vô tình, lại là tổ tiên của đám người tại đây, bọn họ lạnh như băng, bốn người chiếm cứ một phương. Hai tay giơ thủy kiếm, quản chi thủy kiếm là nước biến thành, chúng đều lóe lên hào quang sắc bén và vô tình, giống như thủy kiếm có thể trảm thần..

Thời điểm anh linh tổ tiên trấn thủ bốn góc, đám lão tổ run rẩy, vào lúc này bọn họ ý thức được, nếu như bọn họ chạy trốn, bốn người nước không do dự chém giết bọn họ, quản chi đó là anh linh tổ tiên của bọn họ, bọn họ sẽ động thủ vô tình.

- Lão, lão hủ nguyện ý nhận tội.

Lúc này có một lão tổ Hồng thị thấy đại thế đã mất, lại giãy dụa chính là tự tìm đường chết, phủ phục trên mặt đất, nói ra:

- Lão hủ tự biết có tội, nguyện ý tiếp nhận thiết luật trừng phạt.

- Lão hủ, lão hủ cũng nguyện ý nhận tội.

Cuối các lão tổ khác cùng nhận tội, đều nhao nhao phục bái trên mặt đất, cũng không dám lại phản kháng. Ai đều quý trọng tánh mạng mình, đối với tại bọn họ mà nói, chết tử tế không bằng sống tàn.

- Tốt, tử tội có thể tha, mang vạ khó tha.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

- Dưới thiết luật, dùng tội to nhất xử trí, phạt đi sám hối, lưu thân thể hữu dụng của các ngươi, ngày khác hiệu lực vì Động Đình hồ.

"Keng, keng, keng" vang lên, bức họa tổ tiên có thiết luật như pháp tắc bay ra, âm thanh "Phốc, phốc, phốc" vang lên, pháp tắc dài hẹp đâm vào cơ thể đám lão tổ này, thiết luật giống như pháp tắc không cho bọn họ phản kháng.

Động Đình hồ truyền thừa thiết luật, đây chính là dùng tổ tiên và nhiệt huyết của tât cả huynh đệ Thiết Huyết Hồ Doanh lập lời thề, trong thiết luật không chỉ có nhiệt hiết, càng có ý chí sắt thép của Thiết Huyết Hồ Doanh, cực kỳ cường đại, một khi bắt đầu dùng truyền thừa thiết luật, không phải dễ dàng đối kháng như vậy, đây chính là tương đương đối kháng với cả Thiết Huyết Hồ Doanh.

Năm đó đám hiền tổ Động Đình hồ vứt bỏ truyền thừa luật thép, bọn họ không hề chấp hành thiết luật, đem cả quyền hành từ nghị sự đại đường chuyển dời lên quyết định của mình, xem như bọn họ đã vứt bỏ thiết luật, nhưng mà, cũng không có năng lực đi phá hủy thiết luật truyền thừa.

Nhìn qua các lão tổ bị truyền thừa thiết luật kéo đi, không cho phản kháng, các trưởng lão hộ pháp run lên, ngay cả Hồng Thiên Trụ cũng chấn động.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện