Đế Bá

Thuần Dương Tử. (2)


trước sau

Bị Liễu Như Yên vừa nói như vậy, Thuần Dương Tử không khỏi cười khổ một cái, nói rằng:

- Liễu tông chủ lời này quá thổi phồng chết ta rồi, Liễu tông chủ Thôn Thiên Ma Thể ngang trời, nếu là' Mị Ma Kích" vừa ra, ta cũng không phải là đối thủ.

Thôn Ma Tông thuỷ tổ chế ra tiên thể thuật, nàng là một vị vô địch đại thành tiên thể, tuy rằng nàng không có trở thành Tiên Đế, thế nhưng, lại sáng chế ra tiên thể kích Mị Ma Kích.

Đương nhiên, theo lý mà nói, một vị đại thành tiên thể, là không thể sáng chế tiên thể kích, bất quá, Thôn Ma Tông thuỷ tổ thiên phú quá cao, giống như yêu nghiệt, nàng vào lúc tiên thể đại thành đã chế ra tiên thể kích Mị Ma Kích.

Đương nhiên, tiên thể kích cùng với đại thành tiên thể Tiên Đế sáng chế tiên thể kích thuật khi xuất, đích xác có khoảng cách nhất định, do đó, loại tiên thể kích từ đại thành tiên thể sáng tạo ra này lại được gọi là "Thứ tiên thể kích" .

- Cổ Thuần Tiên Đế hậu nhân, có thể tu luyện thành kim cương bất diệt thể, đây chính là rất giỏi thành tựu.

Nhìn Thuần Dương Tử, Lý Thất Dạ cũng gật đầu nói rằng.

Cổ Thuần Tứ Mạch, theo thứ tự là Cổ Linh Đảo, Thuần Dương Hà, Trầm Hải Triều, Yến Thế Cung. Toàn bộ Cổ Thuần Tứ Mạch sáng chế dưới tay Cổ Thuần Tiên Đế, sau lại phân làm bốn mạch.

Có lời đồn nói, Cổ Linh Đảo là Cổ Thuần Tiên Đế hậu nhân chấp chưởng. Mà Thuần Dương Hà, còn lại là xây cho bọn hắn truyền thừa một vị đại thành tiên thể, vị đại thành tiên thể này tu luyện chính là Kim Cương Bất Diệt Thể. Hắn chế tạo ra Kim Cương Phục Ma Thể Thuật tiếng tăm lừng lẫy, nên thể thuật cũng là tiên thể thuật duy nhất của Cổ Thuần Tứ Mạch.

Trầm Hải Triều, còn lại là từ Cổ Thuần truyền thừa Trầm Hải Tiên Đế sáng chế, Yến Thế Cung, cũng không cần nói, nó xây dựng dựa vào uy danh hiển hách của Yến Thế Tiên Đế.

Mặc dù nói, Cổ Thuần một truyền thừa phân làm bốn mạch. Thế nhưng, bọn họ ở trong toàn bộ truyền thừa mà nói. Vẫn là người một nhà, bọn họ truyền thừa thường là trao đổi công pháp, cùng chung tin tức.

Giống như trước mắt Thuần Dương Tử, tuy rằng hắn là xuất thân từ Cổ Linh Đảo. Thế nhưng, hắn lại tu luyện Kim Cương Bất Diệt Thể.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Thuần Dương Tử lập tức đứng lên, hướng Lý Thất Dạ ôm quyền nói rằng:

- Lý huynh nói thế, để ta sợ hãi. Ta đây chút ít đạo hạnh, không lọt vào pháp nhãn của Lý huynh. . .?

- Đi, ta không có ý muốn tìm Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi phiền toái, chí ít Cổ Thuần Tứ Mạch không chọc tới ta, ta cũng sẽ không phá tổ chim của các ngươi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

- Lý huynh nói như vậy. Tiểu đệ liền yên lòng rồi.

Thuần Dương Tử vội vàng nói. Hắn lời này cũng không phải đang nói giỡn, nói xong rất nghiêm túc.

Liễu Như Yên nói Thuần Dương Tử là Mị Linh bộ tộc đệ nhất thiên tài, lời này đích thật là không sai. Thuần Dương Tử không chỉ là tiên thể trung thành, hơn nữa, ở mười năm trước hắn cũng đã bước chân vào Thần Hoàng cảnh giới, đây là hạng thành tựu kinh người nha.

Đổi lại là những người khác, trẻ tuổi như vậy, đã bước chân vào Thần Hoàng cảnh giới. Đây tuyệt đối là kinh động bát phương, uy hiếp thiên hạ. Thế nhưng, Thuần Dương Tử ở Thiên Linh Giới thanh danh cũng không vang dội.

Điều này không chỉ là bởi vì hắn thái độ làm người điệu thấp, đồng thời, hắn vô chí tranh hùng thiên hạ, cho tới nay, hắn là nhàn vân dã hạc, bình tĩnh vô vi, cảnh này khiến hắn đạo đi cao xa, cũng là thanh danh không hiển hách.

Ở Thiên Linh Giới, thậm chí có rất nhiều người không biết Thuần Dương Tử người này, cho dù là một số ít người biết tới Thuần Dương Tử, cũng không nhất định sẽ biết Thuần Dương Tử cường đại ra sao.

Như Vô Cấu Tam Tông cùng với Cổ Linh Đảo có lui tới, thế mới biết thực lực chân chính của Thuần Dương Tử.

Tuy rằng Thuần Dương Tử đạo hạnh rất cao, thực lực kinh thiên, nhưng, hắn là một có người có cao kiến, hắn vừa thấy Lý Thất Dạ, liền biết là thâm bất khả trắc, cho dù hắn là Thần Hoàng cảnh giới, lại là tiên thể trung thành, ở trước mặt Lý Thất Dạ,
cũng không dám lấy tư thái cường giả tự cho mình là giỏi.

- Bất quá, Cổ Thuần Đồng Kiếm đích thật là không sai.

Ngay khi Thuần Dương Tử thở dài một hơi, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Ta vẫn thiếu một thanh bảo kiếm vừa tay, có nên suy tính một chút cướp đoạt thanh đồng kiếm này hay không?

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, để Thuần Dương Tử thần thái lại có chút lúng túng, hắn cười khan một tiếng, nói rằng:

- Lý huynh nói đùa, chính là một thanh đồng kiếm, làm sao có thể lọt vào pháp nhãn của Lý huynh.

- Nếu là những thứ khác Tiên Đế chân khí, ta quả thật không nhất định có thể để ý.

Lý Thất Dạ nghiêm túc nói rằng:

- Bất quá, Cổ Thuần Tiên Đế thanh Cổ Thuần Đồng Kiếm này, thật đúng là không tầm thường, bên trong huyền cơ đây chính là hết sức khó lường.

Lý Thất Dạ thật tình mà nói như thế, Thuần Dương Tử trong khoảng thời gian ngắn không trả lời được.

Liễu Như Yên hé miệng cười khẽ, mà Trác Kiếm Thi cũng lộ ra dáng tươi cười ưu nhã ung dung, hết sức mê người.

- Chỉ đùa với ngươi mà thôi.

Thấy Thuần Dương Tử có chút khẩn trương, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Các ngươi Cổ Thuần Đồng Kiếm đích thật là khó lường, bất quá, nếu như ta thực sự muốn cướp Cổ Thuần Đồng Kiếm của các ngươi, cũng sẽ không chờ tới bây giờ.

- Lý huynh giơ cao đánh khẽ như thế, tiểu đệ vô cùng cảm kích.

Thuần Dương Tử vội vàng ôm quyền nói rằng.

Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười một chút, nhẹ nhàng khoát tay áo, nói rằng:

- Cổ Thuần Tứ Mạch, đối với cửu giới, cho tới nay đều có cống hiến trác việt, vậy cũng là Cổ Thuần Tiên Đế còn tại, hậu đại đều là già giặn.

- Bất quá, gần nhất ta với Cổ Thuần Tứ Mạch có chút ân oán, về phần là tiến hay là thối, phải xem bản thân Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi.

Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười.

Lý Thất Dạ cười như vậy để trong lòng Thuần Dương Tử cũng không khỏi nhảy lên một cái, Lý Thất Dạ khi lộ ra nụ cười này, hắn luôn cảm thấy Lý Thất Dạ ngược lại tựa như hi vọng Cổ Thuần Tứ Mạch tiềm hắn phiền phức vậy, cảm giác này giống như là con dê đem mình tiễn vào miệng cọp.

- Sư đệ của ta chính là một đời hào kiệt, ta tin tưởng hắn biết tiến thối.

Thuần Dương Tử trong lòng nắm chắc, còn có thể trầm trụ khí, nghiêm túc nói rằng.

Lý Thất Dạ giết Công Tôn Mỹ Ngọc, chuyện này không phải là bí mật gì, mà Công Tôn Mỹ Ngọc chính là tiểu thiếp của Trầm Hải Thần Vương. Người trong thiên hạ đều biết, Trầm Hải Thần Vương thập phần sủng ái Công Tôn Mỹ Ngọc, hiện tại Công Tôn Mỹ Ngọc bị giết, chỉ sợ Trầm Hải Thần Vương sẽ khó mà nuốt xuống một cơn tức này

Bất quá, đối với việc này, Thuần Dương Tử trong lòng lại vẫn có nắm chắc, đó cũng không phải nói bọn họ thuần dương bốn mạch cường đại ra sao, mà là hắn cùng với Trầm Hải Thần Vương giao tình quá sâu, hắn hiểu Trầm Hải Thần Vương, hắn biết cá tính của Trầm Hải Thần Vương, hắn tin tưởng Trầm Hải Thần Vương có thể xử lý tốt ân oán như vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện