Đế Bá

Thất Võ Các Mưu Đồ. (2)


trước sau

- Điều đó không có khả năng a. Hải Yêu không có khả năng rời xa Thiên Linh Giới, không có khả năng chặt đứt huyết thống của mình và liên hệ với Thiên Linh Giới.

Liễu Như Yên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nói.

- Chuyện này phải nhờ vào huyết thống. Nếu như ta trở thành Tiên Đế, có được huyết thống cổ xưa, nếu kết hợp với hải thần, sinh nở hậu đại thì có thể trảm căn! Sinh sôi nảy nở mấy đời thì có thể bắt đầu chấp hành kế hoạch của Thất Võ Các rồi!

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói ra:

- Hoàng Kim Tự đã từng khảo nghiệm qua huyết thống của ta, nói như vậy Thất Võ Các các ngươi cũng có được tin tức chân thật a,

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi lúc này nhìn qua nhau, các nàng cũng nhìn qua tam trưởng lão.

Sắc mặt tam trưởng lão nhất thời âm tình bất định, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết nói như thế nào mới tốt.

- Kế hoạch này chắc chắn Thất thánh tổ đã sớm muốn thi thực a, chỉ tiếc Thất thánh tổ các ngươi vẫn không tìm thấy người lựa chọn.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

- Đồng thời xuất hiện Tiên Đế cùng hải thần, không phải chuyện đơn giản như vậy. Lại nói Tiên Đế cũng không nhất định bán mặt mặt mũi cho Thất Võ Các các ngươi.

- Lý công tử trí tuệ như biển, hiểu biết chính xác, có thể nói là thiên hạ vô song.

Cuối cùng, tam trưởng lão cúi đầu thật sâu với Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra.

Tuy tam trưởng lão không có trực tiếp thừa nhận, nhưng mà lời này đã là gián tiếp thừa nhận.

Chuyện thật sự như thế, làm cho nội tâm của Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi rùng mình, các nàng đều là tông chủ một tông, chuyện này làm cho các nàng suy nghĩ sâu hơn chuyện ẩn trong đó. Rốt cuộc là nguyên nhân gì mà Thất Võ Các rời bỏ cơ nghiệp Thiên Linh Giới, sau đó dời xa Thiên Linh Giới?

Cẩn thận ngẫm lại tính toán sau lưng, lúc này cũng làm người ta sởn hết cả gai ốc. Tồn tại như Thất thánh tổ chắc chắn sẽ không buồn lo vô cớ, hắn làm như vậy, sau lưng nhất định có chuyện kinh thiên.

- Thất thánh chính là thất thánh, không hổ là tồn tại bồi dưỡng qua hai hải thần, ánh mắt cũng nhìn xa hơn kẻ khác, cũng dám đánh bạc to lớn như vậy.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, trong nội tâm của tam trưởng lão thật sự vui vẻ, vội vàng nói:

- Nói như vậy Lý công tử đã đáp ứng?

- Tạm thời chỉ cao hứng, ta còn chưa nói đáp ứng đâu.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Nói thật ra, điều kiện Thất Võ Các như vậy thật sự khó làm cho ta động tâm.

- Cái này...

Tam trưởng lão lúc này không biết nên nói cái gì mới tốt, hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ đáp ứng.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Tam trưởng lão, ngươi cũng không cần che giấu với ta, ngươi hoàn toàn không cần phải từng bước cò kè mặc cả với ta, ngươi trung thực nói đi, Thất thánh tổ cho ngươi mấu chốt là bao nhiêu a, là bốn thức hay là năm thức? Dùng cái nhìn của ta, tối đa chỉ là năm thức...

- ... Thất đại thức, thật sự vô địch, nhưng mà thất đại thức chính thức làm cho ta động tâm chính là ba thức sau, trước bốn thức tuy vô cùng kỳ diệu, nhưng cuối cùng chỉ là như thế mà thôi. Nhưng mà ba thức sau thì khác. Ba thức sau có ảo diệu trong đó, xác thực đáng giá cho người ta đi suy tư. Đặc biệt là thức cuối cùng, một thức này đối với bất luận tu sĩ nào mà nói, thậm chí là đối với bất cứ một Tiên Đế nào mà nói, một thức này rất có giá trị tham khảo.

Tam trưởng lão há miệng muốn nói, nhưng không biết nên chen miệng vào thế nào mới tốt, dường như tất cả đều trốn không được con mắt của Lý Thất Dạ.

Nhìn qua tam trưởng lão há miệng muốn nói, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Đối với Thất thánh tổ các ngươi mà nói, như thế đã là cắt thịt của hắn, thậm chí không tiếc cầm bốn thức trước làm giao dịch, thức thứ năm, đây đã là điểm mấu chốt của hắn. Đến thức thứ sáu hắn tuyệt đối không muốn...

- Thất thánh tổ các ngươi quán thông thất đại thức, bởi vì hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, thất đại thức từ thức thứ sáu chính là vô giá, thức thứ sáu chính là đại sát thức, thức này vừa
ra thường thường là phân định thắng bại, về phần thức thứ bảy nha, nó sẽ nghịch chuyển càn khôn, cho nên Thất thánh tổ của các ngươi sẽ không cần thức thứ sáu, thức thứ bảy ra giao dịch.

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào tam trưởng lão.

Nói nhiều như thế, tam trưởng lão cuối cùng chỉ có thể cúi đầu nói một câu:

- Công tử kiến thức cao siêu, công tử nhìn xa như thế, trên đời vô song.

Tam trưởng lão nói lời này không phải là nịnh nọt, mà là xuất từ đáy lòng, hắn với tư cách là trưởng lão Thất Võ Các, hiểu về thất đại thức xa xa không bằng Lý Thất Dạ là một người ngoài như vậy.

Đồng thời Lý Thất Dạ cũng nói đúng, Thất thánh tổ trên thực tế cho phép tam trưởng lão dùng bốn thức trước làm giao dịch, nếu như Lý Thất Dạ cố ý muốn thức thứ năm, phải tự mình bàn với Thất thánh tổ.

- Nếu như Lý công tử muốn thức thứ năm, Thánh Tổ nguyện ý chúng ta nguyện ý bàn với công tử.

Cuối cùng nhất tam trưởng lão cũng không hề che giấu, trung thực nói ra điểm mấu chốt..

Nói đến đây Tam trưởng lão cũng khẩn trương nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn thật khát vọng có thể bàn xong giao dịch này, dù sao chuyện này với hắn mà nói là một công lao.

- Ngươi nên biết, ta muốn là thất đại thức.

Lý Thất Dạ cười nói.

Tam trưởng lão cười khổ một tiếng, nói ra:

- Lý công tử lúc này nguyện ý bàn, tiểu lão cũng không sợ nói với Lý công tử, Lý công tử muốn thất đại thức, đó là không thể nào, tuyệt đối không có khả năng. Lời này tuy xấu, nhưng mà đây là sự thật. Tiểu lão nhân cũng mang thành ý bàn với Lý công tử, không nói lời lừa gạt.

- Ta biết rõ, đây là xem thái độ cung kính của ngươi với ta, ta mới bàn với ngươi.

Lý Thất Dạ nói ra.

Tam trưởng lão lại nói ra:

- Lời nói đã nói tới mức này, trừ hai thức sau không bàn ra, mặt khác, Lý công tử có thể đưa ra điều kiện khác, tiểu lão cũng thành tâm muốn bàn thành chuyện này.

Tam trưởng lão nói lời này rất thành thật, cũng nói rất thẳng thắn.

Lý Thất Dạ không trả lời tam trưởng lão ngay, hắn trầm mặc nhìn ra biển cả. Tam trưởng lão cũng khoanh tay đứng ở đó, không quấy rầy Lý Thất Dạ, chờ Lý Thất Dạ đưa ra quyết định.

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói ra:

- Ta có thể tục thọ cho Thất thánh tổ, ta cũng có thể không muốn thất đại thức! Nhưng, ta có một điều kiện.

- Không muốn thất đại thức?

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tam trưởng lão ngây người, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng thập phần ngoài ý muốn, bọn họ đều không rõ vì cái gì Lý Thất Dạ buông tha thất đại thức.

- Đúng, ta có thể không muốn thất đại thức.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, lời nói rất trịnh trọng.

Tam trưởng lão nghe được nói như vậy, không khỏi cuồng hỉ, vội vàng nói:

- Chỉ cần Lý công tử không muốn thất đại thức, tất cả cũng có thể đàm, không biết Lý công tử muốn cái gì?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện