Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta cảm thấy được nha, vòng xoáy
lớn, Thần Thụ Lĩnh, hơn nữa ta thật chờ tới ngày đó, cũng không biết Cốt Hải có nhịn được tới ngày đó hay không.
Trong thiên địa, hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ ai trả lời Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý có người trả lời hắn hay không, hắn chỉ cười lên, vẫn lầm bầm lầu bầu, nói ra:
- Ta nghĩ, đã đến giờ. Nếu như đồng ý, ta sẽ đem Tam Xoa Kích đặt tại chỗ này, nếu như không đồng ý, nên tới lúc ta giày vò rồi! Vậy hãy để cho
tai nạn của Thiên Linh Giới tới sớm một chút, tới sớm cũng có ý nghĩa
kết thúc sớm, mặc kệ cuối cùng kết quả như thế nào, ta muốn có được thì
sẽ có được! Tai nạn qua đi, sinh linh Thiên Linh Giới cũng có thể sinh
sôi phồn vinh hơn.
"Loong coong" một tiếng, thơi điểm này Tam Xoa Kích Lý Thất Dạ tiện tay cắm trên mặt đất bay lên không trung.
Nhìn qua Tam Xoa Kích bay lên, Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, cười rất tươi, nói ra:
- Rất tốt, giao dịch này có hiệu lực.
"Keng" một tiếng, Tam Xoa Kích lập tức bay đi, bay vào sâu trong vòm trời, biến mất không thấy gì nữa.
Nếu có người nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ nhịn không được giơ
chân mắng to, đây chính là Tam Xoa Kích nha, thần khí tuyệt thế vô song, có được Tam Xoa Kích. vậy có ý nghĩa vô địch. Hiện tại Lý Thất Dạ tốt
rồi, lại tiện tay ném Tam Xoa Kích đi.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ cũng lười nhìn Tam Xoa Kích, hắn hôm nay tới, không phải vì Tam Xoa Kích, mà là vì đồ vật khác mà đến!
Đương nhiên, nếu như không đàm thành, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn sẽ không chỉ mang Tam Xoa Kích đơn giản như vậy!
"Ông" một tiếng, thời điểm này cánh cửa mở ra, một nơi như hồ nước xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không cần suy nghĩ, một bước bước vào bên trong, thoáng cái chìm đến đáy hồ.
Đáy hồ rất rộng lớn, mà dưới đáy hồ có đĩa sắt, đúng vậy, chính là đĩa sắt, nó là đĩa sắt rất lớn!
Cái đĩa sắt này chiếm cứ một nửa đáy hồ hơn nữa đĩa sắt này nhìn qua chẳng có cái gì đặc biệt cả.
Cái đĩa sắt này đặt ở nơi này không biết bao nhiêu năm tháng, cả khối đĩa
sắt nhìn qua không có chút ánh sáng nào cả, không có sáng bóng như kim
loại, giống như đĩa sắt này là sắt vụn bị người ta ném loạn.
Nhìn thấy vòng xoáy này, Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, đĩa sắt này chỉ sợ
tuyệt đại đa số người nhìn qua chỉ là khối đồng nát sắt vụn mà thôi, cho dù Tiên Đế có thể nhìn ra đĩa sắt này là thứ vô cùng trân quý, chỉ sợ cũng nghĩ không thông huyền diệu của cái đĩa sắt này.
Trên thực
tế tác dụng và huyền ảo của đĩa sắt, Lý Thất Dạ cũng chỉ suy nghĩ cẩn
thận vào thời đại này mà thôi, vào thời đại này hắn mới hiểu rõ tác dụng của nó.
Lý Thất Dạ thò tay cầm lấy đĩa sắt, lúc này trong mi tâm Lý Thất Dạ toát ra hào quang, hiện tại mi tâm của Lý Thất Dạ xuất hiện
hai đạo quang mang.
Hai đạo quang mang một kim một ngân, hai cái hào quang giống như giao long quấy lấy nhau, di động cùng chỗ.
Vào giờ phút này "Ông" một tiếng, hai đạo hào quang kim ngân kia dưới ý chí của Lý Thất Dạ bộc phát hào quang lần nữa, hơn nữa tia sáng này càng
ngày càng sáng, trong nháy mắt đã chiếu thông thấu toàn thân Lý Thất Dạ.
Hào quang một kim một ngân này có lai lịch to lớn, kim sắc quang mang hắn
có được trong vòng xoáy màu vàng tại Thạch Dược Giới, nằm ở vị trí ba
đại tổ mạch giao hội, vòng xoáy màu bạc là hắn ở trong vòng xoáy màu bạc ở Tổ Giới.
Trên thực tế thời điểm ở Tổ Giới, sau khi đạt được
hào quang màu bạc, Lý Thất Dạ cuối cùng mới hiểu rõ huyền diệu trong đó, hắn rốt hiểu rõ tất cả chuyện này.
Lúc này hào quang chiếu sáng, thân thể Lý Thất Dạ một nửa màu vàng, một nửa màu bạc, Lý Thất Dạ lúc
này giống như dùng một nửa hoàng kim tạo thành, một nửa bạch ngân tạo
thành, bộ dáng này thập phần quỷ dị!
Lúc này hai tay Lý Thất Dạ
đặt lên khối sắt, tay phải của Lý Thất Dạ hiện ra kim sắc quang mang,
tay trái
hiện ra ngân sắc quang mang.
Nhắc tới cũng quỷ dị, thời
điểm hai tay của Lý Thất Dạ chạm vào đĩa sắt, đĩa sắt này giống như băng tuyết gặp mặt trời, vậy mà chậm rãi hòa tan, cả quá trình giống như
băng tuyết vào xuân.
Cuối cùng nhất, cả đĩa sắt hóa thành nước
thép, thời điểm này nước thép chậm rãi lưu chuyển, hơn nữa càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, cuối cùng nhất tản mát hào quang không giống tầm thường, một đạo hào quang thiết sắc hiện ra.
"Oanh" một
tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt nước thép hình thành vòng xoáy, thời điểm này dường như có đồ vật gì đó thức tỉnh, thoáng cái phục sinh.
Thời điểm vòng xoáy thiết sắc biến thành khổng lồ, nó giống như mắt bão đang gào thét, tràn ngập lực lượng, dường như nó có thể xé bỏ tất cả, nó
có được lực lượng hủy diệt thiên địa.
Lực lượng ẩn chứa trong
vòng xoáy này mạnh lên, thời điểm nó thức tỉnh thì vô cùng cuồng bạo,
dường như, nó muốn hủy diệt tất cả mọi thứ trước mặt.
"Ông" một
tiếng vang lên, vào giờ phút này, Lý Thất Dạ lại một lần nữa thi "Thiên
Mệnh Tinh Thể", thoáng cái bước vào trong vòng xoáy thiết sắc.
"Rầm rầm rầm", thời điểm Lý Thất Dạ bước vào vòng xoáy thiết sắc, cả vòng
xoáy thiết sắc sáng ngời, dường như nó cự tuyệt Lý Thất Dạ tiến vào bên
trong.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong thời gian cực ngắn
này, vòng xoáy càng lúc càng nhanh, chuyển động cực nhanh, vòng xoáy
chuyển động điên cuồng, lực lượng đáng sợ như bàn tay to lớn đang nghiền ép Lý Thất Dạ thành bụi phấn!
Nhưng mà dưới "Thiên Mệnh Tinh Thể", cho dù lực lượng này cường đại cỡ nào cũng không làm gì được Lý Thất Dạ chút nào.
Lúc này Lý Thất Dạ ra tay luyện hóa phù văn, chữ khắc đại đạo, hắn lưu lại ấn ký không thẻ xóa nhòa trong vòng xoáy thiết sắc.
"Oanh, oanh, oanh" nổ vang, thiên dao động địa sáng ngời, Lý Thất Dạ làm như
vậy, vòng xoáy thiết sắc đương nhiên cự tuyệt. Vòng xoáy thiết sắc dùng
lực lượng chung cực bảo vệ bản thân, thậm chí lực lượng chung cực có thể xé nát tất cả.
- Ta muốn. Cái gì đều không ngăn được.
Thời điểm vòng xoáy thiết sắc bộc phát lực lượng chung cực, Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, chỉ cười lên mà thôi.
"Ông" một tiếng, lúc này mi tâm của Lý Thất Dạ bắn ra hào quang kim sắc và
hào quang ngân sắc, nghe được âm thanh "Keng, keng, keng" vang lên, kim
quang và ngân quang trong mi tâm của Lý Thất Dạ vào lúc này bay ra
ngoài, nghe được "Keng" một tiếng. Hai đạo quang mang này tiến vào sâu
trong vòng xoáy thiết sắc.
Vào thời điểm này, kim sắc quang mang
cùng ngân sắc quang mang chớp động hào quang thật nhỏ, một đạo pháp tắc
dài hẹp hiện ra, một sợi tơ màu vàng và một sợi tơ màu bạc chậm rãi chui vào trong vòng xoáy thiết sắc.
Vào thời điểm này vòng xoáy thiết sắc cuồng bạo trở nên nhu hòa rất nhiều, chỉ chậm rãi xoay tròn, dường
như từ một con chân long tức giận biến thành con thỏ dịu ngoan.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, luyện hóa pháp tắc, khắc phù văn vào đồ vật.
Chậm rãi lưu lạc ấn vĩnh viễn không xóa nhòa vào vòng xoáy thiết sắc.