Đế Bá

Thuần Dương Tử Tự Tin. (1)


trước sau

Chuyện này làm cho rất nhiều người không rõ, vì cái gì Vô Cấu Tam Tông hết lần này tới lần khác coi trọng một Nhân tộc, mà không phải Mộng Trấn Thiên!

- Lý đạo hữu không ở đây, ta cũng có thể biết rõ, hai vị tiểu đạo hữu không cần phải như thế, ta lên thuyền ngồi một chút nhé?

Trong xe ngựa Mộng Trấn Thiên vẫn không lộ mặt ra, nhưng mà hắn nói chuyện thập phần khách khí!

- Không được!

Lúc này mở miệng cự tuyệt không phải là Liễu Như Yên, mà là Trác Kiếm Thi, nàng chậm rãi nói ra:

- Mộng tiền bối là vô song đương thời, sư tỷ muội chúng ta chỉ là tiểu bối mà thôi, hôm nay sư tỷ muội chúng ta có trách nhiệm trên ngời, không thể để cho tiền bối leo lên thuyền này, có chỗ đắc tội, mong được tha thứ.

Tiên nữ đang ở trong cốt thuyền, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đương nhiên sẽ không để cho Mộng Trấn Thiên lên thuyền. Đương nhiên Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không lo lắng tiên nữ an nguy ra sao, các nàng xem ra, tiên nữ cường đại không phải Mộng Trấn Thiên có khả năng chống lại.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi lo lắng là, nếu như Mộng Trấn Thiên leo lên, chọc tới tiên nữ, một khi tiên nữ nổi giận bạo phát thì phiền phức lớn lắm.

Nghe được Trác Kiếm Thi một câu cự tuyệt Mộng Trấn Thiên, chuyện này làm cho rất nhiều người cũng ngừng thở, trong nội tâm mọi người cũng chấn động khó hiểu.

Mộng Trấn Thiên mới mở miệng, Thiên Linh Giới dám cự tuyệt cũng không có nhiều người, đặc biệt là trẻ tuổi càng không có bao nhiêu người cự tuyệt Mộng Trấn Thiên.

Nhưng mà hiện tại Trác Kiếm Thi không sợ, điều này làm cho người ta cảm khái, Vô Cấu Tam Tông không hổ là cự phách Thiên Linh Giới, không hổ là Mị Linh tộc trông mong, biết rõ Mộng Trấn Thiên có thể trở thành Tiên Đế cũng dám đứng ra là địch.

- Các ngươi nên biết, nếu là ta muốn lên đi, các ngươi ngăn không được ta.

Mộng Trấn Thiên nói ra lần nữa, hắn cũng không có tức giận, nói rất bình thản.

Mộng Trấn Thiên không có cưỡng bức, cũng không có phô trương thanh thế, hắn chỉ nói chuyện tầm thường mà thôi.

- Ta biết rõ.

Trác Kiếm Thi chậm rãi nói ra:

- Mộng tiền bối ra tay, đời ta không thể địch nổi. Nhưng mà, Mộng tiền bối nhất định phải ra tay, chúng ta cũng sẽ ngăn cản.

Lúc này Trác Kiếm Thi cũng không có hùng hổ dọa người, nhưng mà thái độ của nàng không có nửa điểm biến hóa, vẫn thập phần kiên định, không có chỗ trống thương lượng.

Đối với Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên mà nói, các nàng sợ không phải Mộng Trấn Thiên, các nàng sợ là tiên nữ, Mộng Trấn Thiên ra tay, còn có chỗ trống vãn hồi, mà tiên nữ ra tay, bất kể là ai, đều phải chết!

Một tồn tại đẳng cấp Tiên Đế tức giận, đến lúc đó, chỉ sợ không chỉ chết rất nhiều người, nói không chừng sẽ đồ sát cả Thiên Linh Giới máu chảy thành sông.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều không hy vọng bừng tỉnh tiên nữ, Lý Thất Dạ không có ở đây, ai cũng không biết kết quả tiên nữ tức giận là như thế nào.

- Vô Cấu Tam Tông, không hổ là có thể trở thành truyền thừa đứng đầu Mị Linh nhất tộc.

Mộng Trấn Thiên nói ra, cảm khái.

- Hai vị tông chủ cũng không nên ôm địch ý với ta, với tư cách đệ tử Mị Linh nhất tộc, ta cũng hy vọng Mị Linh có thể hưng thịnh cường đại. Hai vị tông chủ có thể hiểu rõ. Ta và ngươi đều là đệ tử Mị Linh nhất tộc, có trách nhiệm đi chấn hưng Mị Linh. Làm cho Mị Linh uy danh lâu dài không suy.

Mộng Trấn Thiên nói ra tiếng lòng của tu sĩ Mị Linh nhất tộc, không ít người nói thầm, bọn họ đều không rõ ràng, vì sao Vô Cấu Tam Tông nhất định phải đứng về phía Nhân tộc Lý Thất Dạ! Không ít Mị Linh trong lòng bất mãn Vô Cấu Tam Tông ủng hộ Lý Thất Dạ.

- Vô Cấu Tam Tông chúng ta làm vậy cũng là vì chấn hưng Mị Linh nhất tộc.

Liễu Như Yên cười nói:

- Nhưng mà đi con đường khác Mộng tiền bối mà thôi.

- Cũng phỉa!

Mộng Trấn Thiên có phong phạm tuyệt thế cường giả, hắn không có tức giận, bình thản nói:

- Đạo bất đồng, bất tương vi mưu. Nhưng mà, hôm nay ta tới đây, đang muốn luận bàn với Lý đạo hữu một chút, bất luận hai vị tông chủ đồng ý hay không, ta cũng đi lên ngồi một chút.

Nghe được Mộng Trấn Thiên nói như vậy, không ít người thán phục, một đời tuyệt thế đúng là không
giống. Ăn nói thập phần cao nhã, làm cho người ta bội phục, không có chút khí thế hùng hổ dọa người nào, cũng không có tư thái cao cao tại thượng.

- Chỉ sợ để Mộng tiền bối thất vọng.

Trác Kiếm Thi chậm rãi nói ra:

- Mộng tiền bối muốn lên thuyền, vậy phải qua cửa ải này của chúng ta mới được.

Trác Kiếm Thi nói câu này làm nhiều người cho rằng hai nàng không tự lượng sức, nhưng mà không ai dám trách móc các nàng, dù sao Vô Cấu Tam Tông chính là đương kim cự phách, trong tu sĩ trẻ tuổi quản chi là thua Mộng Trấn Thiên cũng chẳng mất mặt, thậm chí đối với rất nhiều người mà nói, cho dù thua Mộng Trấn Thiên, đó cũng là tuy bại nhưng vinh, không phải ai cũng có tư cách là địch với Mộng Trấn Thiên.

- Trác tông chủ, làm gì hùng hổ dọa người như vậy.

Lúc này có một người mở miêng, đứng ra nói:

- Nếu Trác tông chủ cùng Liễu Tông chủ thật sự muốn luận bàn một chút, để cho ta cùng Thái Dương Vương luận bàn với hai vị tông chủ là được!

Mở miệng đúng là chủ nhân Tị Trần Dương Lâm đạo trưởng!

- Lâm huynh lời nói nói không sai, chúng ta cùng luận bàn với Trác tông chủ cùng Liễu tông chủ một chút.

Thái Dương Vương cũng vừa cười vừa nói.

Không hề nghi ngờ, cũng với tư cách cường giả trẻ tuổi của Mị Linh nhất tộc, Thái Dương Vương cùng Lâm đạo trưởng đứng về phía Mộng Trấn Thiên, Thái Dương Tông cùng Tị Trần Dương là toàn lực ủng hộ Mộng Trấn Thiên, hai người bọn họ truyền thừa xem trọng Mộng Trấn Thiên, cho rằng Mộng Trấn Thiên nhất định có thể trở thành Tiên Đế.

- Nếu thật muốn luận bàn, ta luận bàn với các vị được không?

Vào lúc Thái Dương Vương vừa nói xong, một âm thanh nói ra.

Hai người phiêu nhiên tới, hai thanh niên một là hoàng khí trùng thiên, một bình thản thu liễm, hai người bọn họ đi tới đây cũng xem như trẻ tuổi tuấn tài.

- Thuần Dương Tử!

Nhìn thấy người này, có người lên tiếng.

Phiêu nhiên tới chính là Thuần Dương Tử cùng Trầm Hải Thần Vương, trong bọn họ bình thản thu liễm là Thuần Dương Tử, hoàng khí trùng thiên là Trầm Hải Thần Vương!

Nhìn thấy Thuần Dương Tử, Thái Dương Vương cùng Lâm đạo trưởng đều đại biến, tuy bọn họ tự nhận rất cường đại trong thế hệ trẻ, nhưng mà lần trước Thuần Dương Tử phất tay một cái, bọn họ hiểu rõ, bọn họ kém Thuần Dương Tử quá xa.

- Thuần dương tứ mạch.

Có người trong lòng nói thầm một tiếng, đặc biệt là Mị Linh nhất tộc, bọn họ càng thêm không rõ, vì cái gì thuần dương tứ mạch lại đi cùng Lý Thất Dạ, theo đạo lý mà nói, với tư cách Mị Linh nhất tộc, thuần dương tứ mạch càng phải đứng về phía Mộng Trấn Thiên mới đúng.

Trong khoảng thời gian ngắn, Thái Dương Vương cùng Lâm đạo trưởng nói không ra lời, cuối cùng, Lâm đạo trưởng có chút hậm hực nói:

- Thuần Đương đảo chủ, chúng ta cũng không phải sợ ngươi, chúng ta chưa sợ qua bất luận kẻ nào, nhưng mà không dốc sức liều mạng mà thôi, nếu không, chúng ta đồng dạng có thủ đoạn...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện