Đế Bá

Thụ Thi. (1)


trước sau



Phải biết rằng, sáng tạo tánh mạng là chuyện của trời xanh, nếu Thần Thụ Lĩnh thực sinh ra chủng tộc hoàn toàn mới, vậy càng khiến người ta khó tưởng tượng ra nổi.

Cho nên đây đối với Lý Thất Dạ mà nói, ghi chép thụ nhân biến hóa, sẽ có dẫn dắt rất lớn với hắn về huyền bí liên quan tới tính mạng!

Hơn nữa Lý Thất Dạ còn biết một chuyện, nếu như thụ nhân đời thứ ba thật sự thành công, chuyện này có ý nghĩa cải biến sẽ diễn ra, Thần Thụ Lĩnh sẽ đánh vỡ cân đối Thiên Linh Giới, chiếm được ưu thế hơn Cốt Hải, vòng xoáy lớn!

- Ngươi không phải muốn bắt một thụ nhân nghiên cứu đấy chứ.

Diệp Tiểu Tiểu thấy Lý Thất Dạ ở lại nơi này vài ngày, đều nghiên cứu thụ nhân, vừa cười vừa nói.

Nghe Diệp Tiểu Tiểu nói, Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Bây giờ đối với ta mà nói, bắt sống một thụ nhân trở về cũng không có bao nhiêu giá trị nghiên cứu, thụ nhân chúng là chủng tộc ở chung, phải nghiên cứu cả chủng tộc.

- Ngươi vì cái gì cảm thấy hứng thú với thụ nhân như vậy?

Diệp Tiểu Tiểu cũng tò mò hỏi:

- Ngươi lại không thể đi sáng tạo chủng tộc mới, lại nói cho dù ngươi có cơ hội sáng tạo ra, một chủng tộc từ khi bắt đầu tới sinh sôi nảy nở, chỉ sợ là cần thời gian rất dài a, giống như thụ nhân cần không ít kỷ nguyên, ngươi căn bản là không sống tới ngày đó.

Rất nhiều tu sĩ đến Thần Thụ Lĩnh sẽ không đi nghiên cứu thụ nhân, đối với tu sĩ mà nói, bọn họ đều tới Thần Thụ Lĩnh vì linh đan dược thảo mà thôi.

Đối với Diệp Tiểu Tiểu nói câu này, Lý Thất Dạ mỉm cười không nói, huyền cơ trong đó đương nhiên không phải tuổi của Diệp Tiểu Tiểu có khả năng lĩnh ngộ, đây không phải là chuyện Diệp Tiểu Tiểu cần đối mặt.

Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi trong thần Thần Thụ vài ngày, trong mấy ngày này, Lý Thất Dạ không phải vì linh đan dược thảo, cũng không phải vì bảo vật, hắn ở lại thành Thần Thụ vì quan sát thụ nhân.

Ngày hôm nay Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiếp tục di dạo trong Thần Thụ Lĩnh, bọn họ nghỉ lại trong tửu quán của thụ nhân mở.

Trong tửu quán này nghỉ lại không chri có Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu, còn có một chút tu sĩ ở ngũ hồ tứ hải, những tu sĩ này ngồi ở trong quán, tốp năm tốp ba, thiên nam địa bắc nói chuyện phiếm với nhau.

Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi ở vị trí cửa sổ, rượu các món ngon và tửu bảo của quán, nhìn chưởng quầy, bọn tiểu nhị bận rộn.

Trên thực tế, chuyện như vậy không có gì đẹp mắt, tửu quán trong khắp Thiên Linh Giới đều như vậy, hơn nữa như vậy quán rượu này cũng không có gì đặc sắc.

Mặc dù là như thế, Lý Thất Dạ như thấy mùi ngon, dường như trong đó cất dấu huyền cơ gì đó.

- Đi mau, đi mau, đại sư huynh bọn họ phát hiện một thi sào.

Ngay vào lúc Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu đang ở tửu quán, có một tu sĩ vội vã đi tới, nhìn tu sĩ mập đang ngồi nói.

Tu sĩ mập vừa nghe nói như vậy, lập tức tính tiền rời khỏi. mà các tu sĩ khác cũng nghe được tin tức này, lập tức tinh thần chấn động.

- Phát hiện thi sào?

Có tu sĩ lập tức hưng phấn, lập tức đứng lên nói ra:

- Vậy nhất định là có linh đan dược thảo tẩn quý. Chúng ta đi.

Nói xong cũng mang theo người của mình đi ra ngoài.

Trong khoảng thời gian ngắn, tu sĩ trong tửu quán nhao nhao đứng lên tính tiền rời đi, đối với rất nhiều tu sĩ tới thành Thần Thụ mà nói, bọn họtới đây là vì linh đan dược thảo của Thần Thụ Lĩnh. Hiện tại có người phát hiện thi sào, vậy ý nghĩa trong thi sào có linh đan dược thảo quý giá xuất hiện.

- Chúng ta đi nhìn xem được không?

Thấy các tu sĩ khác nhao nhao tính tiền rời đi. Diệp Tiểu Tiểu cũng hưng phấn khó nhịn, lập tức nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra.

Diệp Tiểu Tiểu còn không có gặp qua thụ thi, càng chưa từng gặp qua thi sào, hiện tại vừa nghe nói có người phá hiện thi sào, nàng là bảo bảo hiếu kỳ, làm sao mà không hưng phấn cơ chứ?

- Tốt, vậy đi xem đi.

Lý Thất Dạ cười cười, đứng dậy tính tiền.

Phát hiện thi sào cũng ở sơn cốc cách thành Thần Thụ không xa, sơn cốc này thập phần tĩnh
mịch. Dây leo lâu năm quấn quanh, cổ thụ che trời, cả sơn cốc xanh biếc, thâm cốc bị các cổ thụ che chắn, làm cho không người nào nhìn thấy tình cảnh trong sơn cốc.

Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đứng trên ngọn núi bên ngoài sơn cốc, bọn họ đứng xa nhìn qua, mặc dù là như thế, sơn cốc bị cổ thụ dây leo lâu năm che chắn, không nhìn thấy tình cảnh bên trong.

Thời điểm Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu đã đến tới thì bên ngoài có không ít tu sĩ đã tới, tu sĩ này bố trí các bẫy rập, bọn họ đang nhìn chằm chằm vào sơn cốc.

Lúc này có không ít thụ thi từ bên ngoài đi vao sơn cốccũng không biết những thụ thi là tóp năm tóp ba tới đây, chúng đag đi vao sơn cốc, mà những bóng dáng thụ thi kia giống như đi vào yến hội, bởi vì từ nơi này nhìn ra được thụ thị đang tới, những thụ thi này tới từ các nơi khác nhau.

Thụ thi nhìn qua có khác nhau với thụ nhân đời đầu tiên, chúng cũng là thụ nân. Đa số là bảo trì hình người, trên người còn có tình huống mộc hóa, mặc dù là như thế, thụ thi cũng có khác nhau lớn với thụ nhân.

Thụ thi mộc hóa là trời sinh sinh, chúng mộc hpas tự nhiên, không giống đời thụ nhân ddời đầu tiên, chúng mộc hóa là do tử thi nhiễn thành.

Mà thụ thi mộc hóa nhìn qua trời sinh đã có. Cũng tỷ như nói, cánh tay mộc hóa, thụ nhân Mộc Hoá nhìn qua có vẻ rất khô khan, giống như là bị khảm lên, dường như đây là bộ phận không về về tính mạng của chúng.

Nhưng mà thụ thi thì khác, cánh tay của nó mộc hóa đầu tiên, nó giống như sinh trưởng nhánh cây, không chỉ tràn ngập sinh cơ, hơn nữa thập phần tự nhiên.

Nhìn thấy thụ nhân tốp năm tóp ba đi vào trong sơn cốc, Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ, hỏi Lý Thất Dạ, nói ra:

- Thụ thi cùng thụ nhân đời thứ ba có gì khác nhau sao?

- Từ ngoại hình mà nói, Thất Dạ nhìn qua thụ thi tóp năm tốp ba, nói ra:

- Thụ thi mặc dù nói là người chết, đâu chẳng qua là góc độ không chuẩn, trên thực tế chúng không phải thi thể, thân thể của chúng có sinh cơ.

Đạt được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Diệp Tiểu Tiểu cẩn thận đi quan sát, nhìn kỹ, quả nhiên phát hiện thụ thi có đôi mắt trống rỗng, giống như không có vật gì cả, đó là đôi mắt tràn ngập tử vong, trong mắt của chúng có tử khí chớp động, từ đạo lý mà nói, loại tử khí này rất hiếm có.

- Chúng không có linh hồn!

Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua những thụ thi nói ra.

Trước đó, Diệp Tiểu Tiểu chưa từng gặp qua thụ nhân thứ hai, dù sao, xác xuất gặp thụ nhân đời thứ hai khả năng quá thấp, thậm chí trong Thần Thụ Lĩnh muốn gặp được thụ nhân đời thứ hai cũng quá khó khăn, huống chi có đồn đãi nói cho dù thụ nhân đời thứ hai ra đời, cũng sẽ bị thụ nhân bảo vệ, ngoại nhân căn bản nhìn không thấy.

- Đúng, chúng không có linh hồn.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, chậm rãi nói ra:

- Tất cả mọi người nói con mắt là cửa sổ tâm linh, có linh hồn hay không, từ con mắt là nhìn ra được. Giống như khô lâu, vì cái gì có khô lâu phục sinh thì hai mắt có ánh lẳ đỏ, bởi vì đó là linh hồn chi hỏa của chúng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện