Đây là tì hưu chiến trận từng vây khốn Thái Dương Vương nha, vào giờ
phút này dưới một quyền của Lý Thất Dạ lại không chịu nổi một kích, suy
nghĩ một chút vẫn làm người ta lạnh mình.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ thể hiện ra một mặt cường đại của bản thân mình. Thời điểm Lý Thất Dạ đánh một trận với đạo thân Mộng Trấn Thiên,
mọi người vẫn khó cân nhắc Lý Thất Dạ cường đại, dù sao Mộng Trấn Thiên
quá cường đại, không cách nào so sánh.
Mà đám người Hoàng Vũ Hiên lập tức bị hủy diệt, đối với rất nhiều người mà nói là dễ tham chiếu nhất. Nếu như muốn cân nhắc Lý Thất Dạ cường
đại, vậy cân nhắc chênh lệch giữa mình và Hoàng Vũ Hiên là được.
Cứ cân nhắc như thế làm rất nhiều người chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, kể
cả Đại Hiền thế hệ trước, bọn họ cũng sởn hết cả gai ốc, trong khoảng
thời gian ngắn, bọn họ trong nội tâm nắm chắc. Bọn họ hiêu rõ, trước mặt Lý Thất Dạ, chính mình ngay cả một chiêu cũng không tiếp được, như cân
nhắc khoảng cách như vậy rất trực quan và trực tiếp.
Nghĩ đến chênh lệch với Lý Thất Dạ, không biết có bao nhiêu người cảm
thấy lòng bàn tay mát lạnh, lúc này không biết bao nhiêu người yên lặng
lui về phía sau, cách Lý Thất Dạ xa xa, căn bản không dám tới gần hung
nhân trước mặt này.
- Quá yếu.
Một quyền diệt Hoàng Vũ Hiên và mấy trăm tên đệ tử Cổ Linh Uyên xong, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nói một câu như vậy.
Lý Thất Dạ nói câu này rất tùy ý, căn bản cũng không có để ở trong lòng, đối với hắn mà nói, lập tức tiêu diệt mấy trăm đệ tử Cổ Linh Uyên chẳng khác gì giết một con kiến.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người ở nơi này trầm măc, thậm chí tất
cả mọi người không dám lớn tiếng thở một cái, lúc này rất nhiều người sợ chọc vào, một khi chọc vào hung nhân sẽ bị diệt cả nhà.
Qua một hồi lâu, có tu sĩ ý thức được cái gì, lạnh lẽo rung động, thì thào nói:
- Lý Thất Dạ không có bị áp chế, hắn không bị Thần Chỉ Châu ảnh hưởng.
Nghe được câu nói như vậy, trong lòng rất nhiều người đều sợ hãi, Lý
Thất Dạ là hung nhân đủ cường đại, tại Thần Chỉ Châu không bị áp chế là
đáng sợ cỡ nào?
- Muốn ta chịu đòn nhận tội đúng không, cũng tốt, ta đi thỉnh tội mới được.
Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua, cùng Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm đi tới khách sạn Lai Nghi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi tói khách sạn Lai Nghi, không biết có bao nhiêu
tu sĩ lúc này đưa mắt nhìn nhau, thời điểm này, tất cả mọi người há hốc
mồm.
Lý Thất Dạ không chỉ tiêu diệt Hoàng Vũ Hiên cùng mấy trăm tên đệ tử Cổ
Linh Uyên, hiện tại còn muốn tới khách sạn Lai Nghi tìm Cổ Linh Uyên
phiền toái, đây là đuổi tận giết tuyệt nha.
- Lúc này Cổ Linh Uyên thật sự đá trúng thiết bản, chọc tới hung nhân này, quả thật là đưa họa sát thân tới tông môn.
Cho dù là Đại Hiền cường đại cũng không thể không nói như thế.
- Cổ Linh Uyên hoành hành đã quen, cũng nên chém giết khí phách.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ muốn đi tìm Cổ Linh Uyên, có người âm thầm vui vẻ, thậm chí là hả hê.
Đi vào Thần Chỉ Châu, không có mấy người không bị Cổ Linh Uyên chọc
giận, không có mấy người không nhìn mặt mũi Cổ Linh Uyên làm việc, chỉ
có tồn tại cường đại chính thức mới không nhín sắc mặt Cổ Linh Uyên.
Tuyệt đại đa số truyền thừa hoặc tu sĩ đi vào Thần Chỉ Châu, đều đưa
tiền bảo hộ cho Cổ Linh Uyên, dâng hậu lễ cho Cổ Linh Uyên.
Chuyện như vậy làm lòng người bất mãn, nhưng mà người đi tới Thần Chỉ
Châu đều phải cầu cạnh Cổ Linh Uyên, đành phải im hơi lặng tiếng nhẫn
nhịn.
Hiện tại Lý Thất Dạ hung nhân đi tìm Cổ Linh Uyên phiền toái, đương
nhiên làm cho không ít người mừng thầm, cho dù không dám nhận mặt nói
ra, nhưng mà trong nội tâm cũng cảm giác đặc biệt thoải mái, Cổ Linh
Uyên là truyền thừa hoành hành bá đạo, sớm nên giáo huấn bọn họ một
chút.
Khách sạn Lai Nghi, đây là khách sạn lớn nhất của Thần Thụ Lĩnh, là do
thụ nhân mở ra, cái khách sạn này xây trên đại thụ che trời.
Lúc này, khách sạn Lai Nghi bị chưởng môn Cổ Linh Uyên cổ linh thú chủ
bao toàn bộ, hắn lúc này
dùng tiếp đãi khách nhân, đương nhiên, đáng giá Cổ Linh Uyên làm như vậy, lai lịch phải đủ lớn, nói thí dụ như là lão
tổ đế thống tiên môn.
Lúc này cổ linh thú chủ đang uống trà với một lão tổ, lão tổ này có lai
lịch thật lớn, hắn xuất thân từ Tổ Lục, lai lịch cực kỳ kinh thiên, uy
danh hiển hách.
Nếu ở nơi khác, một môn chủ không có tư cách bình khởi bình tọa với Lục
lão tổ, nhưng mà nơi này là Thần Chỉ Châu, cho dù là quái vật như Tổ Lục cũng phải cho Cổ Linh Uyên vài phần tình cảm.
Dù sao đệ tửu Tổ Lục tới Thần Chỉ Châu cũng sẽ bị Thần Chỉ Châu áp chế,
bọn họ đều phải có cầu Cổ Linh Uyên, cần Cổ Linh Uyên giúp bọn họ giải trừ áp chế của Thần Chỉ Châu.
Trên thực tế, cũng bởi vì có rất nhiều tu sĩ và môn phái tới Thần Chỉ
Châu cần Cổ Linh Uyên khu trục Thần Chỉ Châu áp chế, cảnh này làm cho
rất nhiều tu sĩ tới Thần Chỉ Châu đều đưa tiền bảo hộ cho Cổ Linh Uyên,
cho Cổ Linh Uyên một phần hậu lễ.
Nếu như đi vào Thần Chỉ Châu, không đi bái kiến Cổ Linh Uyên, không cho
Cổ Linh Uyên hậu lễ, chỉ sợ không chỉ bị người Cổ Linh Uyên không sẽ
giúp khu trục Thần Chỉ Châu áp chế, còn bị Cổ Linh Uyên làm khó dễ,
thậm chí có có thể sẽ bị Cổ Linh Uyên cướp bóc, bị đệ tử Cổ Linh Uyên
cướp xong sau đó giết người diệt khẩu.
Cũng chính bởi vì như thế, cho tới nay rất nhiều tu sĩ mất tích tại Thần Chỉ Châu, rất nhiều tu sĩ mất tích trừ Thần Thụ Lĩnh hung hiểm mà chết
ra, cũng có không ít là tu sĩ tới từ bên ngoài bị Cổ Linh Uyên cướp bóc
diệt khẩu.
Chuyện này trên thực tế rất nhiều tu sĩ đều biết, nhưng mà không dám nói rõ mà thôi, dù sao tất cả mọi người cần cầu cạnh Cổ Linh Uyên, trừ phi
ngươi và tông môn ngươi cả đời không tới Thần Chỉ Châu, nếu không cuối
cùng có một ngày ngươi vẫn cầu cạnh Cổ Linh Uyên.
Lúc này cổ linh thú chủ đang uống trà với lão tổ này, trao đổi chuyện thiên hạ.
Cổ linh thú chủ chính là chưởng môn Cổ Linh Uyên, đồn đãi nói thiên
chiếu của hắn có thể triệu hồi các thần thú, có thể ngự thần thú, cho
nên mới được người ta xưng là cổ linh thú chủ.
Vào thời điểm này, cổ linh thú chủ đột nhiên đặt chén trà xuống, mặt hướng ra ngoài, ánh mắt lạnh lẽo.
Lúc này ở bên ngoài có hai người đi tới khách sạn Lai Nghi, đó là Lý
Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu. Nhìn thấy hai người bọn họ đi tới, ánh mắt
cổ linh thú chủ lập tức lạnh lẽo.
Mặc dù nói cổ linh thú chủ chưa từng nhìn thấy Lý Thất Dạ, nhưng hắn đã nhìn thấy bức họa của Lý Thất Dạ, cho nên khi Lý Thất Dạ xuất hiện ở
chỗ này hắn đã biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
- Ngươi chính là cổ linh thú chủ?
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn một chút, ánh mắt nhìn qua cổ linh thú chủ, cười nhạt một tiếng nói ra.
Lúc này có rất nhiều tu sĩ đứng cách khách sạn Lai Nghi xa xa xem thế
nào, tất cả mọi người đi theo Lý Thất Dạ đến đây, rất nhiều người trong
lòng cũng âm thầm hy vọng Lý Thất Dạ cho Cổ Linh Uyên một giáo huấn.