Đế Bá

Nghiệm Chứng Thân Phận 1


trước sau

Nhiều hư ảnh Tiên Đế đứng ở nơi này, đối mặt với Tiên Đế tuyệt thế đại trận, chỉ sợ là Truyền Kỳ Thần Hoàng đứng trước đại trận này cũng phải run rẩy, trước mắt là tuyệt thế đại trận do chúng Tiên Đế tạo thành, có thể trấn áp thế gian.

Lúc này hai tay Lý Thất Dạ cầm vòng đồng, hắn hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:

- Chúng ta bắt đầu đi, hy vọng ở kiếp này tất cả sẽ chấm dứt, thành cũng tốt, bại cũng được, chúng ta đều không trốn tránh vận mệnh! Đây là lựa chọn của chúng ta.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ nói xong lời này, tất cả Tiên Đế đều lập tức bộc phát ra Tiên Đế thần uy vô cùng vô tận, Tiên Đế chi uy đánh nát không gian, lập tức quét ngang tất cả mọi thứ trên đường nó đi.

Cuối cùng, tất cả Tiên Đế đều dung nhập vô thượng pháp tắc vào trong tế đàn, khi các Tiên Đế diễn biến, các Tiên Đế phù văn đều khảm vào tế đàn.

Yết —— yết —— yết ——

Hàng loạt âm thanh nặng nề vang lên, khi các vị Tiên Đế diễn biến, hai tay Lý Thất Dạ cầm vòng đồng, lúc này vòng đồng trên tế đàn bị Lý Thất Dạ kéo lên.

Cuối cùng nhất nghe được âm thanh "Ba" thật lớn, Lý Thất Dạ cuối cùng cũng rút đồ vật ra khỏi tế đàn.

Đồ vật này nhìn chẳng khác gì chụp đèn, phía dưới vòng đồng là một tinh trụ.

Tinh trụ này rất đục, nó dường như do đá trắng tạo thành, nhưng mà tinh trụ này thật sự không phải do điêu khắc tạo thành, nó là một khối, dường như nó cũng không trải qua bất cứ gia công gì, trời sinh tinh trụ đá như thế.

Mặc dù nói tinh trụ hoàn toàn đục ngầu, nhìn tinh trụ trắng đục như thế, người ta cảm giác trên tinh trụ này dường như có ngọn lửa chập chờn, ngọn lửa này dường như rất yếu ớt, chỉ cần có gió thổi qua nó sẽ bị thổi tắt.

Lý Thất Dạ nhìn tinh trụ có ngọn lửa chập chờn không tầm thường, hắn tươi cười rất nồng đậm, đây cũng không phải là ngọn lửa, đồ vật bên trong có thể hủy diệt toàn bộ thế gian.

Trong tinh trụ này có hào quang chập chờn, nó là đồ vật cực kỳ đáng sợ, Lý Thất Dạ cũng không bị ảnh hưởng, bởi vì năm đó hắn đã trải qua trắc trở đáng sợ nhất, hắn tốn hao vô số tâm huyết, đã hi sinh rất nhiều thứ mới lấy được nó.

Cho nên hôm nay hào quang chập chờn trong tinh trụ không có ảnh hưởng tới Lý Thất Dạ, nếu như là những người khác thì không giống.

Lý Thất Dạ nắm vòng đồng, cầm theo tinh trụ, nhìn qua hư ảnh các Tiên Đế, hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau một lát, hư ảnh các Tiên Đế đã quay lại trong thức hải của hắn.

Bên ngoài cánh cửa, Khổng Tước Minh Vương lẳng lặng chờ đợi, nàng đang chờ Lý Thất Dạ đi ra, nàng muốn biết Lý Thất Dạ lấy được thứ gì ở bên trong, nàng muốn biết hòn đảo thần bí này rốt cuộc có lai lịch gì, dù sao nơi này là địa bàn của nàng, nàng cũng không hy vọng có chuyện gì ngoài ý muốn.

Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ đi ra khỏi cánh cửa, Khổng Tước Minh Vương tiến lên một bước, hỏi:

- Bên trong có thứ gì?

- Cái này ——

Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm, chậm rãi nâng tinh trụ trong tay lên, trong nháy mắt hắn nâng tinh trụ lên, thân thể Khổng Tước Minh Vương lập tức cứng đờ.

Chỉ trong nháy mắt Khổng Tước Minh Vương đã bị định trụ, nàng không nói được câu nào, Khổng Tước Minh Vương có cảm giác mình đang hồn phi phách tán, đây không phải là định thân yêu thuật, là trấn áp, trấn áp tuyệt đối!

Chỉ trong nháy mắt Khổng Tước Minh Vương bị trấn áp, trấn áp đạo hạnh, ý chí thậm chí là đạo tâm, tất cả mọi thứ đều bị trấn áp sít sao.

Dưới trấn áp tuyệt đối này, Khổng Tước Minh Vương không cách nào phản kháng, bởi vì đây là trấn áp tối chung cực, Khổng Tước Minh Vương căn bản không cách nào đối kháng, dưới trấn áp tuyệt đối này, Khổng Tước Minh Vương cảm giác mình nhỏ bé như con kiến hôi, chưa đủ thành đạo.

Dưới trấn áp này, nàng hoàn toàn không có chút khả năng kháng cự, liền
ngay cả một chút ý chí phản kháng cũng không có, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

Tiên Đế có thể trấn áp bất luận kẻ nào, nhưng mà không quản Tiên Đế trấn áp, ngươi cũng có khả năng có được lòng phản kháng, có được ý chí phản kháng, nhưng mà dưới trấn áp này, không cho phép có bất kỳ lòng phản kháng nào, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

Đây cũng không phải nói Khổng Tước Minh Vương quá yếu, mà là tinh trụ sinh ra hào quang chập chờn yếu ớt mới thật sự đáng sợ, không quản Khổng Tước Minh Vương làm thế nào, lập tức bị trấn áp.

Sau khi bị trấn áp, Khổng Tước Minh Vương cảm giác hồn phách bay lên, hồn phách lại bị trấn áp, nàng biết rõ nó có ý nghĩa thế nào, chỉ trong nháy mắt, vận mệnh của nàng rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, vào thời điểm này nàng chỉ là thịt cá nằm trên thớt, tùy ý Lý Thất Dạ xâm lược.

- Hiếu kỳ hại chết mèo, giảm bớt nhiều phiền toái cho ta, cũng miễn tốn nước bọt moi tin tức trong miệng của ngươi.

Lý Thất Dạ cầm lấy tinh trụ, lãnh đạm nói với Khổng Tước Minh Vương.

- Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?

Lúc này Khổng Tước Minh Vương thất kinh, nhưng mà nàng không thể động đậy, lại không thể phản kháng, tất cả chỉ có thể nói chuyện mà thôi.

- Ta muốn nhìn xem ngươi có phải là thành chủ thành Minh Châu chân chính hay không!

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

- Ta là thành chủ thành Minh Châu, không tin thì công tử cứ đi thành Minh Châu chứng minh là được.

Khổng Tước Minh Vương vội vàng đáp lời.

- Không cần.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Lại nói, thành Minh Châu chủ cũng không phải nói Trấn Thiên Hải thành bổ nhiệm, không phải nói Trấn Thiên Hải thành ai cũng có thể trở thành thành chủ thành Minh Châu, cũng không phải ai cũng có tư cách làm thành chủ thành Minh Châu.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ thò tay cởi bỏ nút thắt dưới cổ Khổng Tước Minh Vương, Lý Thất Dạ chỉ cởi hia nút thắt mà thôi.

Thời điểm Lý Thất Dạ cởi bỏ hai nút áo thì xuân quang tiết ra ngoài, làn da trắng như tuyết và mềm mại xuất hiện.

Sau khi cởi bỏ hai nút áo, nửa bầu ngực của nàng lộ ra, bộ ngực thập phần no đủ, nếu như bóp một cái sẽ cảm thấy tuyết trắng sinh hoa, bộ ngực đầy đặn rất mê người.

Bộ ngực xinh đẹp câu dẫn nhân tâm, làm cho bất luận kẻ nào cũng cảm thấy tim đập thình thịch, làm cho nam nhân cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

- Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì ——

Khổng Tước Minh Vương bị dọa hồn phách bay lên cao, không quản nàng có thực lực cấp bậc Thần Hoàng, lúc này cũng sợ hãi sắc mặt tái nhợt.

Phải biết rằng Khổng Tước Minh Vương tuy là cao thủ tuyệt thế, nhưng nàng vẫn là hàng hoa khuê nữ, thân thể nàng chưa từng có nam nhân xem qua, hiện tại Lý Thất Dạ lại cởi nút áo của nàng, nàng bị dọa sợ rồi.

Đáng sợ hơn là, vào lúc này nàng bị trấn áp, nếu như lúc này Lý Thất Dạ có mưu đồ không đúng đắn gì đó, nàng căn bản không có khả năng phản kháng, mặc cho Lý Thất Dạ muốn làm gì thì làm.

Lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ bị hấp dẫn, đương nhiên ánh mắt Lý Thất Dạ cũng không nhìn lên bộ ngực to tròn mê người của Khổng Tước Minh Vương, hắn nhìn sợi dây chuyền trên ngực nàng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện