Nghe Kim Long Thiên Tử nói lời khiêu khích như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười lạnh, hắn muốn nghe tên này nói gì.
Nếu như nói Lý Thất Dạ xuất hiện trào phúng, chuyện này Kim Long Thiên
Tử có thể khẩu chiến Lý Thất Dạ, nhưng mà Lý Thất Dạ lười nhìn hắn một
cái, đối với Kim Long Thiên Tử đây là nhục nhã khó mà thừa nhận được,
hoàn toàn không đặt hắn vào trong mắt.
– Lý Thất Dạ, dám tiếp một tiễn của ta không?
Lý Thất Dạ làm như không thấy, Kim Long Thiên Tử không chịu nổi kích
thích như vậy, nhất thời đầu nóng lên đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ.
Nếu bình thường Kim Long Thiên Tử tỉnh táo tuyệt đối sẽ không làm ra
chuyện mạo hiểm như vậy, nhưng hắn bị đệ nhất hung nhân kích thích, hắn
cũng không nhịn được tức giận trong lòng, hắn không nuốt trôi cơn giận
này, lập tức đứng ra khiêu chiến đệ nhất hung nhân.
Lý Thất Dạ mặc kệ hắn, chỉ lãnh đạm đứng đó, giống như hắn là người
ngoài cuộc, dường như trong mắt hắn cả thế giới này chỉ như thế mà thôi.
Thái độ của Lý Thất Dạ làm cho Kim Long Thiên Tử không chịu nổi, Lý Thất Dạ đứng im không nói chính là nhục nhã Kim Long Thiên Tử, hắn còn khó
chịu hơn cả chết.
Bởi vì thái độ của Lý Thất Dạ xem Kim Long Thiên Tử như con kiến hôi, mà Lý Thất Dạ là một con voi, một con kiến gào thét với con voi, ngươi sẽ
cảm thấy con voi quan tâm con kiến hay sao?
Cũng chính bởi vì như thế, thái độ của Lý Thất Dạ làm cho Kim Long Thiên Tử không nhịn được nhiệt huyết dâng trào, trường cung nơi tay, kêu to
nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi có dũng khí tiếp một tiễn của ta hay không?
Lúc này Kim Long Thiên Tử cầm trường cung trong tay, trường cung trong
tay hắn có màu ngọc bích, giống như dây leo quấn quanh, có ba phần uy
áp, bảy phần xinh đẹp, trường cung này cho người ta cảm giác sinh cơ vô
cùng, dường như thời điểm nó bắn ra một tiễn, có thể vượt qua thời gian
dài đằng đẵng.
– Yêu cung ——
Nhìn thấy trường cung trong tay Kim Long Thiên Tử, có lão tổ kinh hô, nói:
– Thiên yêu lưu lại yêu cung!
Trường cung trong tay Kim Long Thiên Tử chính là vô thượng trường cung
do thiên yêu nữ tổ Mộc Trác Yêu thành nữ lưu lại, thanh trường cung này
có uy lực cường đại, nó có được uy lực phá hủy tất cả.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ mới chậm rãi quay mặt lại, chỉ nhàn nhạt nhìn Kim Long Thiên Tử, nói ra:
– Tiếp một tiễn của ngươi? Có gì khó, ra tay đi, miễn ngươi không còn cơ hội ra tay lần nào nữa.
Thái độ của Lý Thất Dạ đã làm Kim Long Thiên Tử tức giận thổ huyết, đặc
biệt là sắc mặt không quan tâm đến càng làm hắn tức giận. Mặc dù nói hắn Kim Long Thiên Tử còn kém thiên tài tuyệt thế như Long Ngạo Thiên,
nhưng Kim Long Thiên Tử hắn cũng là thiên tài đếm được trên đầu ngón tay ở Bắc Uông Dương này, tại Bắc Uông Dương không chỉ nói là trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước cũng không có bao nhiêu người dám khinh thường hắn,
hiện tại đệ nhất hung nhân không đặt hắn trong lòng, có thể nói sỉ nhục
Kim Long Thiên Tử thật lớn.
– Tốt, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu bổn sự!
Kim Long Thiên Tử cũng không bị lửa giận làm váng đầu, hắn gào lớn một tiếng.
“Ông”, vào thời điểm này Kim Long Thiên Tử giương cung, chậm rãi kéo
căng yêu cung, Kim Long Thiên Tử đã kéo căng dây cung, yêu cung tràn
ngập lực lượng, dường như Kim Long Thiên Tử kéo không phải dây cung, mà
là thiên địa, lúc này Kim Long Thiên Tử đang kéo thiên địa giãn ra.
Rống ——
Thời điểm Kim Long Thiên Tử kéo căng dây cung, đột nhiên tiếng long ngâm vang vọng, sau lưng Kim Long Thiên Tử xuất hiện đồ đằng Kim Long, đồ
đằng Kim Long này vừa xuất hiện, lập tức làm cho Kim Long Thiên Tử như
được Kim Long phụ thể, khí tức cuồn cuộn, giống như bản thân hắn là một
đầu Kim Long.
Kim Long Thiên Tử được người ta gọi là Kim Long Thiên Tử cũng không phải gọi bậy, đó là bởi vì trên người hắn chảy xuôi yêu huyết cực kỳ trân
quý, yêu huyết của hắn có đồ đằng Kim Long, thời điểm đồ đằng
Kim Long
xuất hiện, thực lực của hắn tăng lên như bão táp, cũng chính bởi vì như
thế, hắn được người ta gọi là Kim Long Thiên Tử.
Thời điểm đồ đằng Kim Long xuất hiện, yêu cung trong tay Kim Long Thiên
Tử biến sắc, trong khoảng thời gian ngắn chỉ thấy yêu cung tỏa ra hào
quang sáng lạn, một mũi tên màu vàng rời khỏi dây cung.
Vèo ——
Rốt cuộc mũi tên cũng bắn ra, tốc độ mũi tên quá nhanh, nhanh đến mức mũi tên bay đi không khác gì mặt trời đang lao tới.
Lúc mũi tên màu vàng thật dài xuyên qua hư không, lập tức tập trung Lý
Thất Dạ, cho dù Lý Thất Dạ ở đâu cũng không thể tránh né mũi tên này,
càng làm người ta sợ hãi là, lúc mũi tên phóng đi còn mang theo khí tức
sắc bén không gì cản nổi, nó sắc bén có thể bắn thủng tất cả, mặc kệ
ngươi mặc áo giáp hay là hộ thể, chỉ sợ cũng không ngăn cản được mũi tên này.
Yêu cung của thiên yêu lưu lại, lại được cường giả cảnh giới Thiên Thần
bắn ra, uy lực của nó to lớn có thể nghĩ, một khi bị mũi tên thật dài
này khóa lại, chỉ sợ Thần Vương cũng đi đời nhà ma.
Phanh ——
Tiếng nứt vỡ vang lên, thời điểm mọi người cho rằng đệ nhất hung nhân
dùng tốc độ thật nhanh tránh né mũi tên này, nhưng đệ nhất hung nhân lại không tránh mũi tên bay tới.
Hình ảnh như dừng lại vào lúc này, chỉ thấy đệ nhất hung nhân duỗi ngón tay ra, ngón tay điểm vào mũi tên màu vàng đang lao tới.
Lúc mũi tên màu vàng va chạm với ngón tay đã sinh ra tiếng nổ mạnh, mũi
tên nhọn nhanh chóng nứt ra, lập tức vỡ thành vô số bụi phấn màu vàng,
trong khoảng thời gian ngắn vô số mảnh vỡ phiêu tán các nơi.
Mũi tên của Kim Long Thiên Tử bị đệ nhất hung nhân đánh nát dễ dàng,
chuyện này làm nội tâm rất nhiều người sinh ra chấn động thật lớn.
Kim Long Thiên Tử biến sắc, trong nội tâm hoảng sợ, trong nháy mắt đã lui ra phía sau một bước.
– Một mũi tên này quá yếu!
Thời điểm Kim Long Thiên Tử hoảng sợ, Lý Thất Dạ khinh thường, Lý Thất
Dạ lập tức xuất hiện trước mặt Kim Long Thiên Tử, không có ai nhìn thấy
Lý Thất Dạ đứng trước mặt Kim Long Thiên Tử lúc nào, cũng không có ai
phát hiện ra hắn di chuyển ra sao.
Sắc mặt Kim Long Thiên Tử trắng bệch, hắn là cường giả cảnh giới Thiên
Thần lại không phát hiện ra Lý Thất Dạ đứng trước mặt mình, đây là
chuyện rất đáng sợ, đệ nhất hung nhân lấy mạng hắn dễ như lấy đồ trong
túi.
Kim Long Thiên Tử hoàng hốt nhanh chóng lui ra phía sau, muốn bảo trì
khoảng cách thật xa với Lý Thất Dạ, nhưng hắn lúc này bị lửa giận bao
phủ, nghe “Ba” một tiếng, thân thể hắn như lâm vào đầm lầy, biến thành
chậm chạp vô số lần, mỗi một động tác đều chậm như ốc sên.
Loong coong, loong coong, loong coong. . .
Âm thanh vang lên, thời điểm Kim Long Thiên Tử muốn giãy dụa lại càng
hãm sâu vào trong đó, hắn không cách nào nhúc nhích nữa phần.
– Ngươi quá đại ý, quá sơ ý.
Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhạt nói:
– Cho dù ngươi có cảnh giới Thiên Thần, ở trước mặt ta cũng không chịu nổi một kích, không khác gì con sâu cái kiến.