- Tuy mỗi kỷ nguyên có lĩnh ngộ khác nhau về cửu đại thiên thư, mỗi cửu
đại thiên thư kỷ nguyên cú áo nghĩa không giống nhau, cái này liên quan
đến khởi nguồ n33y. Nhưng ngươi hãy nhìn với ánh mắt thời đại chúng ta
xem. Bốn tiên thể đại thành của ta đáng giá sức chiến đấu bao nhiêu, có
thể xé Thiên Cổ Thi Địa các ngươi ra hai nửa không?
- Tuy ngươi nói không nhớ chuyện truyền thuyết, ngươi già rồi, ký ức kém nhưng nên hiểu trong tay ta còn rất nhiều sức chiến đấu sánh ngang với
bốn tiên thể đại thành.
Nói đến đây Lý Thất Dạ tạm dừng, trịnh trọng nhìn lão quỷ, chậm rãi nói:
- Ngươi cảm thấy ta giết đi vào gặp ngươi hãy để ngươi phái người đến đón ta? Tùy ngươi chọn!
Lý Thất Dạ nói xong xoay người đi, rời khỏi tiệm của lão quỷ.
Lão quỷ ngồi yên tại chỗ thật lâu, thời gian như đứng lại, như trăm ngàn vạn năm gã vẫn cứ giữ nguyên tư thế đó.
Lý Thất Dạ rời khỏi tiệm lão quỷ liền bước chân vào Thiên Cổ Thi Địa.
Thiên Cổ Thi Địa vẫn không thay đổi, tràn ngập thi khí, địa thi khắp
nơi.
Nhưng khi Lý Thất Dạ bước vào Thiên Cổ Thi Địa liền mở ra bốn tiên thể,
tiên quang phun ra nuốt vào, trấn áp cửu thiên thập địa, uy không thể
đỡ, bễ nghễ thiên hạ. Bốn đại thành tiên thể uy lực không chút giữ lại
lộ ra.
Khoảnh khắc Lý Thất Dạ bước vào Thiên Cổ Thi Địa nháy mắt trấn áp tất cả thi địa, chúng nó quỳ lạy không dám ngẩng đầu lên, bị lực lượng vô địch của bốn đại thành tiên thể trấn áp.
Có tu sĩ cường giả Thiên Cổ Thi Địa đi tới khi thấy Lý Thất Dạ thì hoảng sợ kêu lên:
- Đệ nhất hung nhân!
Lúc này mặccho ngươi là lão tổ đại giáo hay vua của một nước, trước uy
lực bốn tiên thể của Lý Thất Dạ đều sẽ quỳ lạy dưới đất, không chống lại nổi. Uy lực vô địch của bốn tiên thể bộc phát, dù ngươi chống cự cỡ nào cũng vô dụng, đều nên ngoan ngoãn quỳ lạy.
Bốn tiên thể đại thành, uy lực đã không cần nói nhiều, trấn áp tuyệt
đối. Mặc cho ngươi cường đại cỡ nào đều phải quỳ trước bốn tiên thể địa
thành.
Khi Lý Thất Dạ phát ra uy lực bốn tiên thể, hắn nhanh chóng tiến vào, không chút ngừng lại vào thẳng Thiên Cổ Thi Địa.
Nhiêu tu sĩ cường giả Thiên Cổ Thi Địa thấy nhanh chóng đi vào, bọn họ
phập phồng lo sợ. Nhiều người cho rằng đệ nhất hung nhân muốn tuyên
chiến với Thiên Cổ Thi Địa.
Có lão tổ thấy cảnh này thì lẩm bẩm:
- Chinh chiến Thiên Cổ Thi Địa sao? Đệ nhất hung nhân muốn bắt lấy Thiên Cổ Thi Địa trước khi thành Tiên Đế? Néu đúng vậy e rằng sẽ sáng tạo kỳ
tích vô song từ vạn cổ đến nay.
Chinh chiến Táng Địa, trên đời không có mấy người dám làm như vậy. Dù là Tiên Đế thì sau khi chịu tải Thiên Mệnh mới có tư cách nói lời đó, chưa trở thành Tiên Đế thì ngươi kinh diễm bao nhiêu cũng không dám buông
lời chinh chiến nơi như Thiên Cổ Thi Địa.
Lý Thất Dạ vượt qua các long mạch, đi vào nơi địa tiên ngủ say. Phía
cuối các long mạch, người có thể chôn mình tại đây toàn là người kinh
tài tuyệt diễm, như Võ Thần, Bá Tiên Sư Vương.
Lý Thất Dạ phát ra bốn tiên thể băng băng tiến vào, bảo chủ hoặc địa
tiên cường đại không gì sánh bằng lúc này đều im thin thít. Bọn họ bị
đánh thức nhưng không dám lỗ mãng.
Tuy lúc còn sống bọn họ từng cực mạnh nhưng đối diện Lý Thất Dạ phát ra
bốn tiên thể thì ai đều cảm thấy đối địch với hắn sẽ bị bóp nát ngay.
Lý Thất Dạ ngừng bước ở Thông Thiên sơn, mắt nhìn quan tài gỗ treo trên
vách núi. Quan tài gỗ đã mở, một nam nhân trung niên ngồi dậy trong đó.
Nam nhân trung niên mặc áo giáp, ngực thủng, vết thương cũ qua thời gian dài dòng vẫn không khép lại. Nam nhân cao ráo đẹp trai, mi như kiếm,
mặt như nguyệt, có thể nhìn ra thời trẻ là một mỹ nam.
Nam nhân trung niên ngồi dậy trong quan tài gỗ chính là người đã cứu khi nhóm Lý Thất Dạ bị Bá Tiên Sư Vương truy sát.
Lý Thất Dạ nhìn nam nhân trung niên, bước lên Thông Thiên phong, ngồi trên vách đá. Lý Thất Dạ mỉm cười với nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên cảm thán rằng:
- Bảo chủ địa tiên đều nói về truyền kỳ của
Âm Nha đại nhân, nhưng không ngờ đời này kiếp này Âm Nha đại nhân tự mình xuất thế.
- Chuyện trên đời luôn khó đoán trước.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đời này đã đến vậy hãy để nó trở nên khác đi.
Nam nhân trung niên nhìn Lý Thất Dạ, im lặng một lúc sau tiểu thư
- Chuyến này đại nhân vào Thiên Cổ Thi Địa, muốn gặp chúa tể nơi này?
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Lý Thất Dạ ung dung bảo:
- Ta đi chuyến này đúng là để bàn với Thiên Cổ Thi Địa.
Nam nhân trung niên im lặng. Trên đời có thể ngồi ngang hàng với Thiên
Cổ Thi Địa chỉ có Lý Thất Dạ trước mắt. Không nói đến thân phận Âm Nha,
chỉ bằng vào bốn tiên thể đại thành đủ khiến nguyên Thiên Cổ Thi Địa
lung lay.
Nam nhân trung niên hé môi muốn nói nhưng cuối cùng buông tiếng thở dài, lặng im.
- Ta biết ngươi muốn sống lại một kiếp.
Lý Thất Dạ nhìn dáng vẻ nam nhân trung niên, chậm rãi nói:
- Đáng tiếc, đã muộn, ta có thể bàn với Thiên Cổ Thi Địa, miễn ta mở
miệng là ngươi có thể sống lại một kiếp. Nhưng bây giờ ngươi không đáng
để ta nói với Thiên Cổ Thi Địa.
Nam nhân trung niên cười nói:
- Ta biết, ta bỏ lỡ cơ hội. Ngày xưa Âm Nha đại nhân muốn thu ta làm đồ đệ nhưng ta từ chối, phụ ý tốt của Âm Nha đại nhân.
- Không, ngươi không phụ ý tốt của ta.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Lúc trước ta muốn thu ngươi làm đồ không vì cá nhân ta. Giữa ngươi và
ta cũng không phải ân oán cá nhân. Năm xưa ta muốn thu ngươi làm đồ vì
hy vọng trong Cửu Giới có người gánh trách nhiệm đối kháng Cổ Minh.
- Ta hy vọng nhân tộc có một tu sĩ kỳ tài ngút trời có thể đứng ra chiến thắng Thiên Đồ thiếu niên. Ta hy vọng nhân tộc có người ở thời đại này
chịu tải Thiên Mệnh, trở thành Tiên Đế, đánh gãy các thế hệ Cổ Minh lũng đoạn Thiên Mệnh. Không chỉ vì ta muốn bồi dưỡng ra một vị Tiên Đế mà
Cửu Giới cần có Tiên Đế thuộc về Cửu Giới chúng ta, Tiên Đế thuộc về
nhân tộc chúng ta.
Nói đến đây Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn nam nhân trung niên:
- Nhưng ngươi từ chối, ngươi tự nhận là dựa vào tư chất ngút trời của
mình có thể đối kháng Thiên Đồ, đối kháng Cổ Minh, có thể trở thành Tiên Đế, không cần dựa vào ta, không cần người ngoài hộ đạo cho ngươi.
- Nhưng ngươi thất bại! Ngươi thau Thiên Đồ! Cửu Giới cũng thua Cổ Minh! Nếu ta muốn thu ngươi làm đồ là vì lòng ích kỷ cá nhân thì giữa ngươi
và ta chỉ là ân oán cá nhân, khi ở Khổ Trúc Lâm ta sẽ không một mũi tên
đánh lui Cổ Minh vì ngươi. Ở Cao Dương Thiên ta sẽ không dẫn dắt đại
quân đoạn hậu cho ngươi đại chiến Thiên Đồ. Ta chỉ hy vọng để lại bồi
lửa đối kháng Cổ Minh cho Cửu Giới, tiếc ngươi lại tự cho mình rất cao,
tự nhận là cả đời không cần dựa vào ta. Tự ngươi bỏ lỡ nhiêu cơ hội.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Mười thiên tài vạn cổ đúng là quý giá, rất ghê gớm. Nhưng mười thiên
tài vạn cổ có mấy người trở thành Tiên Đế? Tại sao mười thiên tài vạn cổ không thể trở thành Tiên Đế? Chẳng qua là tự cho mình rất cao, tự nhận
là dựa vào chính mình có thiên phú tuyệt thế vô song chắc chắn trở thành Tiên Đế, nhất định có thể vô địch Cửu Giới, không cần dựa vào ai!