Liền Ma Cô cũng nhịn không được hỏi:
- Trừ những chuyện này ra, thập giới có gì khác cửu giới chúng ta chứ?
- Muốn nói khác nhau lớn nhất đúng không?
Lý Thất Dạ cười chỉa chỉa bầu trời, nói ra:
- Nói như thế nào mới tốt, khác nhau lớn nhất là ở gần lão tặc thiên
hơn, đối với tại chúng ta mà nói, lão tặc thiên còn cách một thế giới,
với các ngươi mà nói, với thập giới mà nói, nói không chừng lão tặc
thiên ở trên đỉnh đầu chúng ta.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Đây là chuyện tốt cũng là chuyện xấu.
- Vì cái gì nói là chuyện xấu?
Tiên lão xuất thân Chiến Thần Điện nói ra:
- Có ghi lại nói thập giới Thần tộc, Thiên tộc đều là thiên chi kiêu tử.
Tiên lão cuối cùng vẫn là lão tổ cổ xưa nhất của Chiến Thần Điện, biết rõ một ít chuyện người thường không biết.
- Lời này nói đúng!
Lý Thất Dạ cười gật đầu nói:
- Bọn chúng thật sự là thiên chi kiêu tử, ít nhất bọn chúng xem là vậy,
bọn chúng cho rằng mình bất phàm, bởi vì bọn chúng tự nhận đang có huyết thống cao quý nhất. Ở trong thập giới, Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh,
Huyết tộc so sánh với bọn chúng có rất nhiều chưa đủ...
- Nhưng trải qua nhiều đời Tiên Đế khai thác, trải qua tiên hiền cố
gắng, không quản là ở nơi nào, chúng ta cũng có được bầu trời của mình,
chúng ta cũng có nơi sống yên ổn. Nhưng mà thiên chi kiêu tử thì như thế nào, cho dù là ở thập giới, chỉ cần chúng ta cố gắng, cũng có thể giẫm
những thiên chi kiêu tư dưới chân, dùng chân giẫm lên mặt chúng, để cho
chúng biết mình chỉ là con kiến hôi!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tùy ý cười cười.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm thiên tài như Nam Đế cảm thấy nhiệt huyết
đằng sôi, hắn cũng biết tư cách Tiên Đế đạo sư Lý Thất Dạ khẳng định
từng giẫm nát thiên tài thập giới dưới chân, mà Nam Đế hắn xông ra một
bầu trời ở thập giới, một ngày nào đó hắn cũng có thể quét ngang thiên
tài thập giới.
- Cách thương thiên gần thế có chỗ hỏng gì?
Qua chốc lát, Huyết Ngưu Thần Ma hỏi.
- Ngươi cảm thấy trời xanh có mắt không?
Lý Thất Dạ chỉa chỉa bầu trời, vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nói câu này làm đám người Nam Đế kinh ngạc, nói như vậy bọn
họ không dám nói, trời xanh có mắt. Rất nhiều phàm nhân vào thời điểm bị đãi ngộ không công bằng, hoặc là thời điểm bị người ta lấn, nói ra một
câu như vậy, hy vọng trời xanh có thể lấy lại công bằng cho mình.
- Trời xanh có mắt, có liên quan gì tới thế đạo công bằng và không công bằng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Nếu như nói ngươi cách trời xanh gần hơn, đây không phải là chuyện
tốt. Ngươi càng cường đại thì ý nghĩa ngươi cách trời xanh rất gần, đây
chính là chuyện nguy hiểm. Ngươi vào thời điểm tiếp cận lực lượng vạn
giới, ngươi nguy hiểm càng lớn. Thời điểm nguy hiểm tới mức nhất định,
sẽ có thiên phạt đánh xuống, lực lượng như vậy không ai có thể sánh
bằng.
- Tiên Đế và thập giới chư đế chúng thần cường đại tới mức nhất định sẽ bị thiên phạt!
Nam Đế hiểu ra, chấn động nói một câu.
- Đúng vậy.
Lý Thất Dạ gật đầu nói nói:
- Nếu như ngươi không thể ngăn cản lực lượng này, ngươi có thể tan thành mây khói, thân tử đạo tiêu, đến lúc đó mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào
đều uổng công, tu luyện cả đời cuối cùng vẫn như giỏ trúc múc nước.
- Thế Tiên Đế chúng thần làm thế nào?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Tiên lão hỏi thăm.
- Trốn đi, tránh lực lượng này, làm cho lão tặc thiên không phát hiện lực lượng cường đại của ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó nói với Nam Đế:
- Trong tương lai có một ngày ngươi sẽ gặp tình huống này, đến lúc đó
ngươi cũng phải giấu lực lượng đi, ngươi cũng có thể ẩn độn hậu thế, đây là một loại lựa chọn.
- Trừ trốn đi, không có biện pháp khác sao?
Nam Đế nhịn không được nói ra. Dù sao hắn muốn trở thành Tiên Vương, cho nên hắn rất muốn hỏi rõ chuyện này.
- Có.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Chiến đến cuối cùng, một trận chiến đến cùng, con đường này rất nhiều
người lựa chọn. Cũng có rất nhiều người đi qua, nhưng cuối cùng đều biến thành xương khô, mặc kệ ngươi cường đại thế nào, mặc kệ ngươi khó lường ra sao. Cuối cùng nhất chỉ là con đường
chết, chưa ai thành công qua.
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức làm cho Nam Đế bắt đầu trầm mặc, chiến
đến cuối cùng, Nam Đế nghe qua một ít, trước mắt âm quạ đại nhân đã lựa
chọn con đường này.
Nghe nói như vậy Huyết Ngưu Thần Ma, Tiên lão trầm mặc, thập giới tàn
khốc vượt qua bọn họ tưởng tượng, quản chi ngươi trở thành Tiên Đế. Quản chi ngươi cường đại như thập giới chư đế chúng thần, cuối cùng vẫn phải tránh né, phải lựa chọn lánh đời, đây là chuyện tàn khốc cỡ nào.
- Tốt, không nói chuyện thập giới, rất nhiều chuyện chờ các ngươi đi lên sẽ hiểu, ở đó các ngươi không chỉ có địch nhân là Thần tộc, Thiên tộc
thậm chí là chư đế chúng thần đơn giản như vậy.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Chúng ta đi thôi, đây mới là chuyện chúng ta cần giải quyết.
Lý Thất Dạ đi tới, đám người Nam Đế vội vàng theo sau.
Đám người Nam Đế đi theo Lý Thất Dạ về phía trước, phát hiện thế giới
này thiên địa quá bao la hùng vĩ, ở chỗ này không chỉ có thiên địa tinh
khí thập phần dồi dào, thập phần thích hợp tu luyện, đồng thời ở chỗ này khắp nơi đều là bảo tàng, rất nhiều bảo mỏ thần thiết nằm trên đất, có
nhiều chỗ thậm chí có thể nhặt được bảo thạch.
Nơi này chính là tiên cảnh của tu sĩ trong cửu giới, nếu như thế giới
này mở ra cho người cửu giới đi vào, chỉ sợ sẽ có vô số tu sĩ cường giả
sẽ đào xới thế giới này.
- Nếu mở thế giới này ra, chắc chắn tu sĩ cửu giới sẽ điên cuồng khai thác.
Nhìn thế giới trước mặt, Huyết Ngưu Thần Ma khiến thức uyên bác cũng cảm khái.
- Cho nên ta mới tiến vào, đây là một tân thế giới, cần chế định quy
tắc hoàn toàn mới, người không tuân thủ quy tắc không chỉ bị khu trục
đơn giản như vậy, thậm chí sẽ bị giết chết!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
- Chế định quy tắc thế nào?
Tiên lão nhìn qua thế giới này, thế giới trước mắt mỹ lệ vượt qua người ta suy nghĩ.
Nếu không phải bọn họ phải đi thập giới, đối mặt thế giới như vậy, bọn họ muốn sống trong nơi đây.
- Đây là tân thế giới, vậy dùng lực lượng thế giới này chế định quy tắc đi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Không chỉ cung cấp cho vạn tộc cửu giới một tân thế giới, đồng thời
cũng làm nơi hậu bị cho cửu giới, vạn nhất Cổ Minh hàng lâm, nơi này sẽ
là tịnh thổ cuối cùng. Nơi này cần chế định pháp tắc hoàn toàn mới,
không chỉ hạn chế vạn tộc, đồng thời cũng hạn chế Cổ Minh, tránh bị Cổ
Minh chiếm đoạt.
- Làm được điểm này rất khó, dù sao cần phải truyền thừa đời đời.
Tiên lão cũng nói ra.
- Thật sự khó khăn.
Lý Thất Dạ vưa cười vừa nói:
- Nhưng ta nắm chương tự Hư Không Môn trong tay, đây là thiên bảo, chỉ
cần ta có chương tự, như vậy quyền chế định quy tắc nằm trong tay ta, ta chế định quy tắc, bất luận người nào cũng phải tuân theo. Cũng như táng phật cao nguyên, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, một khi đi đến táng
phật cao nguyên đều bị ảnh hưởng.