Trong đội tiễn đưa có người lưu luyến, có người bất đắc dĩ, có người khóc lóc.
Phụ mẫu của Trần Bảo Kiều cũng đến đưa tiễn nàng. Hai người khóc đỏ cả
mắt, nhưng làm phụ mẫu bọn họ không có quyền can thiệp vào chuyện nữ nhi của mình. Huống nhi nữ nhi tương lai sẽ rộng lớn tươi sáng hơn, bọn họ
làm phụ mẫu không có quyền ngăn cản nàng.
Trong đội rời đi có rất nhiều người giống như Huyết Ngưu Thần Ma, Tiên
Lão, Thiên Tùng Thụ Tổ. Bọn họ toàn là nhân vật thế hệ trước, đã nhìn
thấu hết. Bọn họ sống bao nhiêu năm tháng, trong Cửu Giới không có nhiều thứ khiến họ lưu luyến. Bọn họ đã già, muốn liều một lần trong năm
tháng cuối đời.
Nên khi nhóm Huyết Ngưu Thần Ma rời đi ít có bi thương, bọn họ rất là hưng phấn, liều lĩnh một phen.
Mai Tố Dao thì các nữ hài tử Lý Sương Nhan khó tránh khỏi đau buồn, dù
sao lần này rời đi Cửu Giới e rằng mãi mãi không thể trở về. Lần này rời đi bọn họ không còn được gặp trưởng bối, người thân, phụ mẫu nữa. Nên
các nàng mắt đỏ hầu, dù họ vẫn kiên định chọn đi Đệ Thập giới, đây là
một loại theo đuổi.
Trong đám người bình tĩnh nhất là Ma Cô. Với Ma Cô thì miễn Lý Thất Dạ
ở, đi đâu cũng chẳng sao. Thiên địa rộng lớn cỡ nào Ma Cô vẫn chỉ thản
nhiên, nơi có Lý Thất Dạ là có thiên địa, có tất cả trên thế giới.
Nên Ma Cô không bi thương, cũng không hưng phấn, nàng rất ung dung bình
thường. Thái độ hờ hững của Ma Cô tựa tiên nữ xuất trần, tuyệt thế vô
song.
Chiến hạm to còn đậu dưới Thiên Mệnh, giờ đây nhóm Huyết Ngưu Thần Ma,
Tiên Lão, Nam Đế cũng đang chờ, đợi Lý Thất Dạ đánh ra con đường đi
thông thời không ngăn cách Đệ Thập giới.
Ong ong ong ong ong!
Vang lên thanh âm, trong khoảnh khắc này Tẩy Nhan cổ phái hiện ra một
đại đạo thẳng hướng Thiên Mệnh. Đại đạo trải qua, tiếng rồng ngâm vang
bên tai không dứt, tiếng phượng hót vang trong thiên địa.
Trên đại đạo, các thần linh cá hát. Trên đại đạo này có suối tiên tuôn
ra, hao thần nở rộ. Trên đại đạo này có hơi thở hỗn độn tràn ngập, lực
lượng thái sơ dồi dào.
Lúc này Lý Thất Dạ bước ra từ Tẩy Nhan cổ phái, mười ba mệnh cung lơ
lửng trên bầu trời. Khi Lý Thất Dạ bước lên đại đạo thì vang tiếng nổ
điếc tai, bốn tiên thể hiện ra, sí diễm vô cùng tận xông lên cửu thiên
thập địa. Trước si diễm vô địch của Lý Thất Dạ nháy mắt quét rơi trời
trăng sao.
Lúc này toàn thân Lý Thất Dạ bộc phát uy Tiên Đế vô địch, trong khoảnh
khắc uy Tiên Đế không chỉ tràn ngập ở Nhân Hoàng giới mà toàn Cửu Giới
chịu tải lực lượng của hắn. Giờ phút này Lý Thất Dạ có mặt khắp nơi,
thân thể vĩ ngạn của hắn khiến ai cũng không kiềm được quỳ lạy.
- Bệ hạ.
Giờ phút này trong Cửu Giới, Nhân Hoàng giới, vô số sinh linh qưỳ sấp
dưới đất trước uy Tiên Đế vô địch của Lý Thất Dạ, lòng kính ngưỡng sinh
ra. Người không muốn quỳ xuống nhưng trong lòng bản năng sợ hãi, không
thể đứng vững, chân mềm nhũn quỳ dưới đất.
Lý Thất Dạ bước lên đại đạo, chậm rãi đi đến. Lúc này cho dù hắn không
chịu tải Thiên Mệnh thì đã là cao cao tại thượng, bễ nghễ. Thiên địa vạn pháp gào thét, ức vạn sinh linh vái lạy, trước lực lượng vô địch của Lý Thất Dạ không cho phép ngươi không thần phục.
Lý Thất Dạ nắm tay Bộ Liên Hương chậm rãi đi trên vô tượng đại đạo. Hai người đi rất chậm, như thể lần đi này thành tuyên cổ.
Bộ Liên Hương thật xinh đẹp, sắc đẹp khiến trời trăng sao mất sắc. Khi
Lý Thất Dạ nắm tay Bộ Liên Hương đi trên đại đạo, dù nàng không phải Đế
Hậu nhưng hơn hẳn Đế Hậu.
Khoảnh khắc này nhiều công chúa, thần nữ cửu thiên thập địa hâm mộ nhìn. Trên đời giờ phút này chỉ có mình Bộ Liên Hương hưởng thù vinh đó.
Với nhiều thánh nữ, thần nữ trên đời thì còn chuyện gì đáng để kiêu ngạo hơn trở thành Đế Hậu? Đó là thù vinh vô thượng.
Đi trên đại đạo, Lý Thất Dạ và Bộ Liên Hương mười ngón đan nhau. Dù ly
biệt sắp đến Bộ Liên Hương vẫn rất ung dung, ưu nhã, cao quý.
Bộ Liên Hương không biểu lộ cảm xúc lên nét
mặt, lúc này nàng chỉ có ưu
nhã quý tộc. Tuy rằng Bộ Liên Hương biết từ biệt rồi không còn ngày gặp
lại thì nàng vẫn ủng hộ nam nhân của mình.
Với Bộ Liên Hương thì nàng sẽ không để mình vướng víu trên con đường của nam nhân của mình. Dù biết rõ lên Đệ Thập giới rồi hai người suốt kiếp
không thể gặp lại nhưng Bộ Liên Hương vẫn cổ vũ nam nhân của mình giết
lên Đệ Thập giới.
Tuy Bộ Liên Hương không phải Đế Hậu nhưng hơn hẳn Đế Hậu, nàng có phong
thái của Đế Hậu, có ung dung của Đế Hậu, có cơ trí của Đế Hậu. Bộ Liên
Hương có địa vị đặc biệt trong lòng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nắm tay Bộ Liên Hương một mình đi trên đại đạo, độc hưởng thù vinh này, nàng có phong thái Đế Hậu. Đám nữ nhân không tỏ vẻ gì, nhóm
Mai Tố Dao cũng sẽ không ghen ghét.
Bọn họ cho rằng Bộ Liên Hương có tư cách hưởng thù vinh đó, néu trong
bọn họ ai trở thành Đế Hậu thì chắc chắn Bộ Liên Hương nằm trong số đó.
Nhóm Lý Sương Nhan biết Bộ Liên Hương trả giá nhiều hơn bọn họ, Bộ Liên
Hương ở lại Cửu Giới không chỉ vì nàng không muốn sống thêm một kiếp mà
nàng muốn truyền thừa huyết thống tiếp.
Dù tương lai thế giới tan vỡ nhưng Bộ Liên Hương vẫn để lại hy vọng, để
lại truyền thừa. Bộ Liên Hương trông giữ Cửu Giới, nàng trông chữ huyết
thống của Lý Thất Dạ.
Cuối cùng Lý Thất Dạ đi tới dưới Thiên Mệnh, hắn ngước lên nhìn Thiên
Mệnh. Trán Lý Thất Dạ hiện ra ánh sáng, đó là tiêu ký Thiên Mệnh.
Thấy trán Lý Thất Dạ hiện ra ánh sáng, có người mắt sắc thấy rõ ràng thì thào:
- Tiêu ký Thiên Mệnh!
Trong Nhân Hoàng giới tụ tập vô số cường giả Cửu Giới, đặc biệt cường
giả trong thiên địa đến từ cửu thiên thập địa, bao gồm liên minh bách tử không cam lòng cũng chạy tới đây.
Thấy cảnh này nhiều người lòng khó chịu, những thiên tài bị cướp nhân
tuyển Tiên Đế thì càng bứt rứt hơn, ôm cục tức. Có người hừ mạnh.
Tuy Lý Thất Dạ có uy Tiên Đế vô địch, đặc biệt mười ba mệnh cung hiện
ra, bốn tiên thể bộc phát khiến Thần Hoang cũng không đứng vững, nhưng
vẫn có thiên tài không chịu phục.
Dù sao bọn họ cũng từng được Tiên Đế chọn, bọn họ từng là nhân tuyển
Tiên Đế nhưng rồi tự dưng bị cướp quyền, hỏi sao bọn họ cam lòng?
Giờ thấy Lý Thất Dạ có được tư cách Tiên Đế càng khiến bọn họ khó chịu hơn.
Có người nhỏ giọng nói:
- Ha, thiên tài Cửu Giới đột nhiên mất tư cách nhân tuyển Tiên Đế, cho dù bây giờ chịu tải Tiên Đế vẫn khiến người không phục.
Giọng nói rất nhỏ nhưng nhiều người nghe rõ ràng.
Người nói chuyện chỉ cây dâu mắng cây hòe, mượn cơ hội hạ thấp và chửi Lý Thất Dạ.
Khi thanh âm nhỏ này vang lên, nhiều người nhìn nhau. Ra tay trăm tử Cửu Giới kết thành liên minh, bọn họ hừ lạnh, vốn đã khó chịu với chuyện
này nên có người lên tiếng cũng là nói ra tiếng lòng của họ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ quá cường đại, không ai dám đứng ra nói
chuyện. Dù sao mười ba mệnh cung lơ lửng tại đó, bốn Tiên Đế mở ra.
Trạng thái Lý Thất Dạ như vậy dù Tiên Đế ra tay cũng sẽ bị hắn diệt.