Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đạo cơ bị hủy, đạo hạnh mất hết cũng không là gì, tất cả có thể làm lại, không có đạo hạnh, hắn có thể tu luyện từ
đầu, đối với hắn mà nói là chuyện cực kỳ bình thường, cũng không có gì
khó khăn.
Lúc này bị Thế Đế cùng mười hai Đại Đế vây săn, tuy Lý Thất Dạ đạo cơ bị hủy, đạo hạnh mất hết, nhưng Lý Thất Dạ đã hoàn thành mục tiêu chiến
lược.
Ít nhất Lý Thất Dạ đã cướp sáu đầu thiên mệnh, thắp sáng pháp tắc thứ hai.
Quan trọng hơn là, trọng thương mười hai Đại Đế, Thế Đế bởi vì thiên tru mà Đại Đế thần, ma, thiên tam tộc không dám tới chọc hắn.
Đồng thời Cổ Minh có khả năng đang ở thập giới, lúc này đám người Thế
Đế áp lực rất lớn. Hiện tại mấu chốt là trừ đại địch cả đời như âm nha
hay là liên thủ tiêu diệt Cổ Minh trong bóng tối!
Cho dù đám người Thế Đế lựa chọn thế nào, đám người Thế Đế cần phải có thời gian thương nghị, cần có thời gian quyết định.
Trong thời gian này, đối với Lý Thất Dạ mà nói, không thể nghi ngờ là khoảng thời gian thích ý nhất.
Hắn đã đi tới thập giới, mục tiêu chiến lược đã thành công, có thể nói hắn đã bước ra bước đầu tiên ở thập giới!
Hỏa thêu bích, nơi này như bị hỏa thêu qua, nó thành đất chết và không có sinh cơ.
Từng có nhiều người Thanh Châu cho rằng hỏa thêu bích bị thiên hỏa thiêu qua nhiều năm nên biến thành như vậy, bởi vì hỏa thêu bích có rất nhiều nham thạch bị hòa tan, thậm chí có không ít nơi xuất hiện sứ hóa, từ đó có ý nghĩa nhiệt độ ở đây rất cao.
Có thể đạt tới nhiệt độ này cũng chỉ có thiên hỏa, cũng chính bởi vì như thế, Thanh Châu trong suy nghĩ của nhiều người từng bị thiên hỏa đốt
qua.
Nhiệt độ hỏa thêu bích rất nóng, hành tẩu trên sa mạc này chân đạp cát
nóng, đầu còn nhận ánh mặt trời nóng bức, chỉ sợ rất nhiều người đi lại
trong hỏa thêu bích sẽ nổi điên.
Đối với tu sĩ đi trong hỏa thêu bích không có gì dù sao tu sĩ có thể phi thiên độn địa, có thể đề phòng trúng gió chống lạnh, nhưng phàm nhân
hành tẩu trong hỏa thêu bích sẽ chết khát, sẽ bởi vì bị lạc đường mà
chết đói, thậm chí có thể thừa nhận nóng bỏng quá mức mà chết.
Lúc này Lý Thất Dạ chính là một phàm nhân, đạo cơ bị hủy, đạo hạnh cuối
cùng, tay trói gà không chặt, hắn còn không bằng phàm nhân.
Nhưng mà Lý Thất Dạ hành tẩu trong hỏa thêu bích, lại còn đi bộ, hắn đi
rất nhàn nhã, cho dù nhiệt độ chung quanh làm người ta giận sôi gan,
thậm chí là khát khô đến bờ môi nứt ra, yết hầu nóng như lửa đốt, những
thống khổ này không là gì với Lý Thất Dạ.
Trên thế gian hắn chịu qua vô số cực khổ, thống khổ hơn thế hắn cũng
vượt qua, cho nên cực khổ này với hắn mà nói không có ý nghĩa.
Khi Lý Thất Dạ từng bước đi trong hỏa thêu bích, trên hỏa thêu bích chậm rãi có dấu vết người. Đương nhiên thực sự không phải là hỏa thêu bích
có người ở lại, mà là hỏa thêu bích có tu sĩ xuất hiện.
Sau khi đi tới phạm vi nhất định, hỏa thêu bích xuất hiện vài nơi có tu
sĩ tụ tập, tu sĩ đi vào đây tìm mỏ, cũng có là vi tìm kiếm đạo tài
nguyên, cũng có ma luyện ngộ đao.
Tu sĩ đi vào hỏa thêu bích đa số bay trên bầu trời, bọn họ không có bảo
vật tránh nóng. Đương nhiên cũng có không ít tu sĩ chạy trên cát vàng.
Nhưng mà một phàm nhân như Lý Thất Dạ đi từng bước trong hỏa thêu bích,
tuyệt đối không có, cho nên khi Lý Thất Dạ một phàm nhân đi lại trong
hỏa thêu bích, chuyện này làm cho một ít tu sĩ đi ngang qua phải liếc
nhìn.
Trong mắt rất nhiều tu sĩ, phàm nhân chỉ là con kiến hôi mà thôi, cho
nên một phàm nhân như Lý Thất Dạ không đáng nhắc tới, đa số tu sĩ cường
giả nhìn Lý Thất Dạ một cái liền rời đi, xem như không có chuyện gì.
Đương nhiên có một hai người hảo tâm, nhìn thấy Lý Thất Dạ một phàm nhân đau khổ hành tẩu trong hỏa thêu
bích đã dừng lại, cất giọng nói:
- Này, phàm nhân ngươi gặp rủi ro sao. Có muốn ta mang hộ một đoạn đường?
- Cảm ơn, ta muốn từ cực khổ này ma luyện thể xác và tinh thần, ta sẽ chậm rãi đi ra ngoài.
Với tu sĩ hảo tâm như vậy, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Cẩn thận chết ở đây, hỏa thêu bích cũng không phải là nơi phàm hnana ngươi có thể tới.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, tu sĩ hảo tâm lắc đầu, không miễn cưỡng, sau đó rời khỏi.
Lý Thất Dạ không quan tâm người khác nhìn mình thế nào, hắn đi từng bước trong sa mạc.
Đối với tu sĩ trong hỏa thêu bích, ngươi muốn ma luyện ngộ đạo, như vậy có một nơi không thể không đi, đó là hố trời!
Hố trời là nơi kỳ lạ, nó nằm ở phía tây hỏa thêu bích. Ở chỗ này không phải một cái hố, mà là nhiều hố thật to.
Hỏa thêu bích là nơi nóng bỏng, nhưng hố trời lại khác, trong hố to có
hàn khí rét lạnh thấu xương, cũng có hố to có cam tuyền chảy ra hình
thành ốc đảo.
Đây không phải điểm thần kỳ nhất, thần kỳ nhất là ở hố trời có nhiều lạc ấn thần bí. Hố trời hố to lớn nhỏ không đều, sâu cạn không giống nhau,
có hố trời to như hạp cốc, có hố trời sâu như vực sâu.
Mặc kệ hố trời có thế nào, nhưng một điểm giống nhau, trong hố trời có rất nhiều lạc ấn.
Những lạc ấn này không phải điêu khắc lên, thậm chí không giống như lạc
ấn, nhưng lạc ấn này hồn nhiên thiên thành, không giống người tạo ra.
Không ai biết lạc ấn này làm sao hình thành, có người nói là có tồn tại
vô thượng lưu lại, cũng có người nói là thiên tru lưu lại dấu vết, thậm
chí có người nói là thương thiên lưu lại.
Tuy không ai biết lạc ấn làm sao mà có, nhưng đời sau vô cùng hứng thú
với lạc ấn, nhưng làm cho người ta hứng thú nhất, bởi vì này địa phương
có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương đã tới.
Đồn đãi nói, hố trời hỏa thêu bích từng có rất nhiều đế giả Tiên Vương
đến xem qua, trong đó có kẻ mấy Đại Đế đỉnh phong của mười ba châu, Hỗn
Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế, Viêm Đế cũng tới nơi này.
Thậm chí có đồn đãi nói ngay cả Thanh Mộc Thần Đế đều tới nơi này xem
qua, đương nhiên Thanh Mộc Thần Đế có tới hay không chỉ là đồn đãi mà
thôi, không có ai biết đây có thật hay không.
Không có ai biết nhũng Đại Đế Tiên Vương tới nơi này làm gì, đời sau chỉ biết Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế đã từng tới đây xem qua, về phần là xem cái gì, hoặc là làm gì, người đời sau không biết.
Nhưng sau đó có người suy đoán, Hỗn Nguyên Thiên Đế, Chung Nam Thần Đế
tới đây tìm hiểu đại đạo, nhưng mà đây chỉ là suy đoán, không có gì
chứng minh là đúng.
Cũng chính bởi vì như thế, người đời sau có nhiều người thấy tồn tại
đỉnh phong như Hỗn Nguyên Thiên Đế cũng tới đây, mọi người không ngừng
tới đây.
Người đời sau có rất nhiều người tới đây ngộ đạo, tất cả mọi người khát
vọng có thể từ lạc ấn thần bí nơi đây tìm hiểu ra cái gì, nói không
chừng có một ngày sẽ trở thành Đại Đế Tiên Vương.
Tu sĩ đến hố trời ngộ đạo, từ xưa tới nay người tìm hiểu ra cái gì rải
rác không có mấy, tuyệt đại đa số người đều tay không mà về.