Đế Bá

Cược Mạng


trước sau

Làm truyền nhân đế thống tiên môn, Thiên Hoàng Thái Tử yêu quý sinh mệnh của mình hơn bất cứ ai. Nhưng hôm nay Thiên Hoàng Thái Tử thua te tua, thua chẳng còn lại gì, tính của dân cờ bạc xúi gã bất chấp hết.

- Cược mạng? Có gì không dám, chẳng phải ta luôn cược đó sao?

Lý Thất Dạ bật cười:

- Nói đi, ngươi muốn đổ thế nào? Ta sẵn lòng chơi.

Lý Thất Dạ đồng ý sảng khoái làm Thiên Hoàng Thái Tử ngạc nhiên, phàm nhân liên tục thắng ba ván, gã còn tưởng hắn sẽ không chịu cá tiếp, ai ngờ hắn đồng ý.

Trong khoảnh khắc đó Thiên Hoàng Thái Tử tỉnh táo lại, cảm thấy không ổn. Nhưng trước mặt mọi người, Thiên Hoàng Thái Tử đã thốt lời thì không cách nào lấy lại, vào phút này gã không thể rụt vòi, không thì sau này chẳng có chỗ đứng trong Thanh Châu.

mười một đồ đằng cắn răng, liều luôn, đầu óc nóng lên nói:

- Tốt, đổ thì đổ!

- Đổ thế nào?

Lý Thất Dạ cười hỏi:

- Không cần biết ngươi đánh cuộc như thế nào, ta đều theo ngươi. Hôm nay hãy khiến trận cá cược này có một kết cuộc đi.

Ván cược đều cá mạng hai bên, các cường giả tu sĩ có mặt nhìn nhau. Thạch phường phản ứng bình tĩnh.

Chuyện thế này thường xuyên xảy ra trong Thạch phường, hay có hai bên đổ tới đỏ mắt hoặc vốn có thù với nhau, đổ tới đổ lui cuối cùng đổ mạng.

Thiên Hoàng Thái Tử thua ba ván liên tục tròng mắt xoay tròn, nảy ý hay.

Thiên Hoàng Thái Tử cười khẩy nói:

- Đã ở Thạch phường thì chúng ta đổ Đạo Phôi đi. Ngươi và ta mỗi người lấy một Đạo Phôi, so tài ngự Đạo Phôi.

- Bản thái tử không ăn hiếp ngươi làm gì. Không cần Hỗn Độn chi khí, không cần lực lượng Thái Sơ, không liên quan đạo hạnh sâu cạn, miễn ý niệm khống chế Đạo Phôi, hai bên ngự Đạo Phôi so đấu, ai đánh nát Đạo Phôi của đối phương là người đó thắng. Bản thái tử không khi ngươi là phàm nhân, chỉ cần có đạo tâm kiên định là được.

Nói đến đây Thiên Hoàng Thái Tử âm trầm cười.

Nhiều cường giả tu sĩ giật mình. Đạo Phôi sinh ra khi thiên địa gia hội, nó như thứ có sự sống. Trước kia chưa dung hợp Đạo Phôi với thần kim tiên khoáng, chưa chế tạo thành binh khí thì phàm nhân có thể dùng ý chí ngự nó.

Nhưng đó chỉ là mặt lý luận. Dù ý chí có thể ngự một Đạo Phôi nhưng cần có ý niệm cực kỳ mạnh, tuy nhiên ý niệm siêu mạnh phải có ý chí vô cùng kiên định, ý chí cực kỳ kiên định thì cần đạo tâm không thể lay động.

Thử nghĩ xem, một phàm nhân chưa từng tu luyện công pháp, dù đã tu luyện qua vẫn chỉ là con kiến cảnh giới Đạo Trần, nhỏ yếu đến không chịu nổi một kích, phàm nhân như vậy thì có đạo tâm kên định bao nhiêu?

Nhiều người cho rằng phàm nhân như Lý Thất Dạ không thể ngự Đạo Phôi được.

Lùi một vạn bước, cho dù Lý Thất Dạ có thể ngự Đạo Phôi nhưng so với Thiên Hoàng Thái Tử thì cách biệt quá xa. Bản thân Thiên Hoàng Thái Tử là đạo hạnh rất cao, xuất thân đế thống tiên môn, từ nhỏ gã đã tu luyện đế thuật, ý niệm của gã cường đại, phàm nhân tầm thường làm sao sánh bằng?

Dù Thiên Hoàng Thái Tử không dùng Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ gì, dựa vào ý niệm cường đại đủ đánh bại Lý Thất Dạ dễ như chơi.

Mọi người nhìn Lý Thất Dạ, muốn biết hắn có ứng chiến không. Ván cược như thế vốn không cần cá, đồ ngu đều nhìn ra nếu Lý Thất Dạ ứng chiến là chịu chết, Thiên Hoàng Thái Tử tất thắng.

Trầm Hiểu San nghe câu đó hết hồn, nàng biết Lý Thất Dạ đúng là phàm nhân, nếu cá ngự Đạo Phôi với Thiên Hoàng Thái Tử là tự tìm đường chết, không ai cứu được.

Trầm Hiểu San sợ Lý Thất Dạ không hiểu huyền cơ bên trong, bối rối giật ống tay áo của hắn, thì thầm bên tai:

- Thiếu gia, hắn là cao thủ, thiếu gia tuyệt đối không thắng được hắn, không nên đổ!

- Sao? Không dám đổ?

Thấy Lý Thất Dạ không lên tiếng, Thiên Hoàng Thái Tử âm trầm nói:

- Vừa rồi ai nó đổ cỡ gì cũng theo? Lời nói ra như nước đổ ra ngoài, giờ muốn đổi ý cũng không kịp.

Thiên Hoàng Thái Tử dồn ép Lý Thất Dạ làm nhiều người lắc đầu,
ai đều thấy rõ gã muốn mạng của hắn. Nhưng ván này Thiên Hoàng Thái Tử thắng không đủ quang minh chính đại. Ngoài miệng Thiên Hoàng Thái Tử nói không khi dễ phàm nhân Lý Thất Dạ, nhưng sự thật thì gã chiếm ưu thế tuyệt đối.

Cục diện này không ai giải nổi, tự Lý Thất Dạ buông lời ngông cuồng nói cá cái gì hắn cũn cơi. Trên chiếu bạc, lời nói ra như tát nước ra ngoài, ai muốn lấy lại giọt nước đó cũng không thể.

Hiện tại cho dù Lý Thất Dạ không chịu đổ nhưng hắn đã nói ra, muốn xuống chiếu bạc thì khó khăn. Dù Thiên Hoàng Thái Tử đồng ý tha cho Lý Thất Dạ một lần thì hắn phải trả giá đắt.

- Đổ, có gì mà không dám?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Không có ván cá nào mà ta không dám đổ, nếu ngươi nhất quyết muốn đổ ngự Đạo Phôi thì ta theo vậy.

Lý Thất Dạ cười tươi như hoa.

Lý Thất Dạ đồng ý ván cược như vậy khiến mọi người ngạc nhiên, cảm thấy hắn bị khùng, mù quáng hết sức, rõ ràng đi tìm chết.

Có cường giả thế hệ trước cảm thấy Lý Thất Dạ phạm vào điều kỵ nhất của người cờ bạc, lắc đầu nói:

- Liên tục thắng ba ván khiến hắn lâng lâng, đây là tự tìm đường chết.

Những người khác cho rằng Lý Thất Dạ đút đầu chịu chết, cá nhân hắn thì cho rằng sớm chấm dứt trò chơi, chơi với người như Thiên Hoàng Thái Tử lâu thật chán.

Thiên Hoàng Thái Tử vỗ tay khen Lý Thất Dạ:

- Tốt, rất hào khí, vậy chúng ta bắt đầu đi!

Thiên Hoàng Thái Tử cười thầm trong bụng, nên trả rồi phải trả.

Thiên Hoàng Thái Tử không chỉ muốn giết Lý Thất Dạ còn bắt hắn phải ói ra tất cả những gì đã thắng của gã. Thiên Hoàng Thái Tử sẽ hành hạ Lý Thất Dạ từ từ, khiến hắn sống không bằng chết. Chờ khi Lý Thất Dạ xin được chết, hắn sẽ cam tâm tình nguyện ngoan noãn trả lại gã toàn bộ báu vật, Hỗn Độn thạch mà hắn thắng.

Khi đó dù Thiên Hoàng Thái Tử có giết phàm nhân, dù gã hành hạ ép phàm nhân giao ra toàn bộ báu vật, Hỗn Độn thạch thì những người có mặt tại đây đều không có quyền lợi ngăn cản gã. Vì mạng của phàm nhân đã nằm trong tay gã, thích hành hạ phàm nhân như thế nào là tùy ý gã.

Nên Thiên Hoàng Thái Tử cuồng cười trong lòng, ván cược này gã không chỉ thắng mạng phàm nhân còn muốn thắng hết những gì vừa thua.

Trong khi Thiên Hoàng Thái Tử cười thầm nham hiểm thì Lý Thất Dạ tùy ý chọn một Đạo Phôi bạch trang:

- Cái này đi.

Lý Thất Dạ chọn Đạo Phôi bạch trang làm tập thể ngây người. Hiện tại Lý Thất Dạ đã có đầy đủ Hỗn Độn thạch, hắn tốt xấu cũng nên chọn Đạo Phôi tốt để cá cược đi? Lý Thất Dạ chỉ chọn Đạo Phôi bạch trang, ai đều cảm thấy rất khó tin.

Nhìn Lý Thất Dạ tùy tay chọn Đạo Phôi bạch trang, có người thầm nghĩ:

- Tiểu tử này có biết cái gì gọi là ngự Đạo Phôi không?

Xem Lý Thất Dạ tùy ý, có người thầm nghi ngờ hắn có biết ván cược này là gì không? Đồ ngốc cũng không bao giờ chọn Đạo Phôi bạch trang.

Nhìn Lý Thất Dạ chọn Đạo Phôi bạch trang, Thiên Hoàng Thái Tử mừng thầm. Có người tự tìm đường chết, không ai ngăn được. Thiên Hoàng Thái Tử mừng rỡ chọn Đạo Phôi thiên phong.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện