Phong Dịch hoảng hốt, gã bất lực trơ mắt nhìn lũ tia chớp ập vào mình:
– Nguy rồi!
Phong Dịch biết chính mình chết chắc rồi, trong cơn lũ tia chớp thế này gã sẽ bị đánh thành tro, không chừa mẩu xương.
Nhìn Phong Dịch yếu ớt trong lũ tia chớp, chỉ chớp mắt sẽ thành tro bụi, nhiều cường giả trên Số Hiệu Vạn Cổ đinh ninh gã chết chắc:
– Tiêu đời.
Một tiếng quát nặng nề kinh vạn vực:
– Mở!
Giống như thần linh quát, tiếng hét đè sụp chư thiên, chúng sinh cúi đầu.
Khi Phong Dịch chờ chết thì khoảnh khắc một cái bóng xuất hiện bên cạnh gã. Bóng người màu tím quát to, người đó xòe tay ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay to đánh ra diễn biến ba ngàn thế giới.
Khi ba ngàn thế giới được đẩy ra lập tức ngăn cản nước lũ trùng kích.
– Đi!
Khoảnh khắc chặn lại nước lũ bóng người màu tím mang theo Phong Dịch
vượt qua không gian, nháy mắt thoát ra phạm vi lũ tia chớp, dẫn theo gã
tìm được đường sống.
Bùm!
Khi bóng người mang Phong Dịch chạy ra cũng là lúc lũ tia chớp xô tan ba ngàn thế giới, điên cuồng trùng kích Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tất cả lũ tia chớp hợp thành một dòng, thành lũ tia chớp khủng bố nhất
trên đời. Trong khoảnh khắc đó chúng như thiên tai ập hướng Lý Thất Dạ,
lũ tia chớp tràn đến có thể hủy diệt đại thế giới, có thể nháy mắt phá
hủy tất cả.
Khi lũ tai chớp ập đến, nguyên lôi khu lắc lư, con thuyền như sắp bị lũ tia chớp khủng bố phá hủy.
Thấy cảnh đó Số Hiệu Vạn Cổ ngừng lại không dám tiến tới tránh cho bị lũ tia chớp đập trúng. Dù Số Hiệu Vạn Cổ của họ có phòng ngự mạnh đeén
đây, bị lũ tia chớp đánh trúng e rằng khó tưởng tượng được hậu quả.
Đối diện lũ tia chớp ập đến, Lý Thất Dạ ung dung cười nói:
– Đến hay lắm!
Ong ong ong ong ong!
Mệnh Cung mở rộng nghênh đón lũ tia chớp trùng kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đinh tai vang vọng toàn vũ trụ, tất cả lũ tia chớp trùng kích vào Lý Thất Dạ, Mệnh Cung điên cuồng cắn nuốt chúng.
Trong Mệnh Cung của Lý Thất Dạ, Cổ Hư Chân Văn trên Sinh Mệnh Chi Trụ
diễn biến không ngừng, nó như hóa thành thế giới mênh mông vô ngần bao
gồm hết lũ tia chớp vào thế giới này, chậm rãi luyện hóa lũ tia chớp
điên cuồng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lũ tia chớp xông vào Mệnh Cung của Lý Thất Dạ ngày càng lâu, tia chớp
trong lôi khu thưa dần, cuối cùng suy kiệt đến mức chỉ còn lại từn lũ
tia chớp nhỏ xíu.
Cổ Hư Chân Văn của Lý Thất Dạ nuốt trọn vẹn tia chớp trong lôi khu, lúc
này hầu như không thấy tia chớp trong lôi khu. Loáng thoáng tiếng tia
chớp đì đùn yếu ớt, ngẫu nhiên có ánh điện nhỏ vụt qua lôi khu.
Trong thời gian ngắn ngủi Lý Thất Dạ nuốt sạch tia chớp lôi khu, biển cả bão tố bỗng chốc tĩnh lặng, yên tĩnh đáng sợ, khiến người cảm thấy như
đang trong tử vực.
Những người chứng kiến Lý Thất Dạ nuốt hết tia chớp trong lôi khu thì
thầm sợ hãi, tiểu tử trước mắt ăn lôi điện, người không biết chuyện còn
tưởng hắn là thú ăn điện.
– Đó là . . .
Khi nhiều người tỉnh táo lại từ cảnh giật mình Lý Thất Dạ ăn tất cả lôi
điện mới phát hiện Phong Dịch đã được người cứu về Số Hiệu Vạn Cổ.
Người cứu Phong Dịch về là một nam nhân, thoạt trông ngang bằng tuỏi gã. Nam nhân mặc áo tím như bước ra từ yên hà.
Nam nhân mặt mày cổ điển, vốn từ này không nên hình dung mặt người ta
nhưng khuôn mặt của gã thật sự đặc biệt như vậy. Ánh mắt đầu tiên nhìn
nam nhân sẽ không nghĩ ra từ hình dung nào khác hơn là từ cổ điển.
Nam nhân như bước ra từ thời đại cổ xưa, toát ra hơi thở năm tháng, yên hà bao phủ tăng nét cổ tiên.
Nam nhân như thế đứng đó tựa ngọn núi yên hà nguy nga, kinh nghiệm sương gió nhưng vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, không thứ gì có thể mài mòn khuôn
mặt này.
Nhìn nam nhân đó, có người nhận ra lai lịch kinh kêu:
– Tần Bách Lý!
Dù người không biết mặt nam nhân cũng có nghe tiếng, khi nghe người hét cái tên ‘Tần Bách Lý’ đều hút ngụm khí lạnh.
– Tần Bách Lý!
Có người nhỏ giọng nói:
– Tên kêu là Tần giáo chủ.
Tần Bách Lý, cái tên này nổi như cồn trong Thanh Châu, có thể nói trước kia Tần
Bách Lý nổi tiếng còn hơn Kim Qua.
Tần Bách Lý từng là nữ nhân tài hoa xuất sắc nhất Thanh Châu thời đại
này. Tần Bách Lý xuất thân từ Tác Thiên giáo, nhanh chóng nổi bật, từng
có người cho rằng gã có cơ hội trở thành Đại Đế Tiên Vương nhất trong
bách tộc Thanh Châu.
Tiếc rằng sau đó Kim Qua nổi lên, gã kinh diễm vượt qua Tần Bách Lý. Về
sau Tần Bách Lý và Kim Qua khó tránh khỏi cuộc chiến, trong trận chiến
Tần Bách Lý ra đời trước lại thua Kim Qua.
Trong một đêm khiến Kim Qua danh chấn thiên hạ, thanh thế lớn mạnh vượt
qua Tần Bách Lý. Từ sau trận chiến đó Tần Bách Lý ít khi xuất hiện, có
người nói gã bị đả kích, có người nói gã bế quan tu luyện.
Tuy Tần Bách Lý thua Kim Qua nhưng điều đó không làm mất uy danh của gã. Tần Bách Lý một đường đi tới trải qua các chiến dịch lớn nhỏ, rất nhiều người thừa nhận thực lực của gã, không hề là thùng rỗng kêu to.
Cường giả có tám ngàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí cũng không nhìn thấu tạo
háo của Tần Bách Lý, nhìn gã sâu không thể đo lường, tựa như vực sâu,
dường như gã đã nhảy thoát cảnh giới Đạo Thiên.
– Đã là phong thần rồi sao?
Tần Bách Lý không chịu tải Thiên Mệnh, không trở thành Đại Đế Tiên Vương, vậy khả năng duy nhất là Tần Bách Lý đã phong thần.
Hiện tại Tần Bách Lý không chỉ thực lực sâu không lường được, gã còn là
giáo chủ Tác Thiên giáo, nắm giữ quyền to. Cỡ tuổi như Tần Bách Lý có
thể nắm giữ quyền lớn sinh sát Tác Thiên giáo tức là gã rất được các vị
lão tổ Tác Thiên giáo xem trọng, tin tưởng, gã có thực lực gánh vác Tác
Thiên giáo.
Nên biết Tác Thiên giáo là truyền thừa một môn bốn Tiên Vương, trong môn phái ngọa hổ tàng long. Tần Bách Lý với lứa tuổi như thế gánh trách
nhiệm lớn trong môn phái như vậy, có thể tưởng tượng gã được lão tổ Tác
Thiên giáo xem trọng tới mức nào.
Thấy Tần Bách Lý, có người thầm giật mình nói:
– Rốt cuộc Tần Bách Lý xuất thế, chẳng lẽ hắn muốn khiêu chiến Kim Qua?
Từ sau khi thua Kim Qua thì Tần Bách Lý ít khi lộ mặt, nay gã đi ra khiến nhiều người thầm suy đoán.
– Sư tôn.
Thấy sư phụ, Phong Dịch xấu hổ cúi đầu nói:
– Đồ đệ vô dụng làm sư tôn mất mặt.
Tần Bách Lý cau mày nạt:
– Hành động liều lĩnh làm tổn hại môn phong, mất mặt là chuyện nhỏ!
Phong Dịch cúi đầu không dám hó hé tiếng nào:
– Đệ tử biết tội.
Phong Dịch xem như đại nhân vật trong Thanh Châu, nhưng gã tựa con nít khi ở trước mặt Tần Bách Lý.
Tần Bách Lý xin lỗi Tề Lâm Đế Nữ:
– Liệt đồ vô tri tự hành động, đã quấy nhiễu công chúa, xin công chúa thứ tội.
Tề Lâm Đế Nữ lắc đầu nói:
– Đạo huynh khách sáo, việc bình thường không đáng lo.
Tần Bách Lý xấu hổ nói:
– Hổ thẹn, là ta dạy dỗ không tốt, xin điện hạ đừng chê cười.
Lý Thất Dạ trở lại.
Tần Bách Lý chắp tay nói:
– Tôn giá chắc là Lý đạo hữu danh tiếng lan xa.
Lý Thất Dạ nhìn Tần Bách Lý, gật đầu nói:
– Đúng vậy!