Nhưng khi Thượng Quan Đồ cầm bia đá to lớn trong tay, tấm bia lù lù bất động, tựa như mọc rễ, không thể rút nó lên.
Thượng Quan Đồ không tin tà, rống to:
0lên!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó huyết khí của Thượng Quan
Đồ lại bộc phát, dồ đằng hiển hiện. Đó là một đại đạo bàng bạc như thần
mãng bàn cứ, phun ra nuốt vào có thể ăn bát phương, nháy mắt nuốt lực
lượng thiên địa biến thành của mình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng động nhức óc, huyết khí của Thượng Quan Đồ tăng vùn vụt, lão biến cao lớn vô cùng. Cơ thể Thượng Quan Đồ trở nên to còn hơn bia
đá trước mắt, lão như người khổng lồ, đôi tay kiềm chặt bia đá.
Ầm!
Vang tiếng nổ, Thượng Quan Đồ gồng sức bứng lên, bia đá vô cùng to lớn lắc nhẹ.
Thấy bia đá lắc một cái, mọi người trợn to mắt nhìn Thượng Quan Đồ khổng lồ:
– Sắp thành công rồi sao?
Cơ thể Thượng Quan Đồ cực kỳ cao lớn, khi hai tay lão kiềm chặt bia đá
thì dù tấm bia cao vút đâm mây cũng như một ngọn cỏ nhỏ trong tay lão.
Mọi người cảm thấy Thượng Quan Đồ khổng lồ bứng nguyên tấm bia lên cũng
không thành vấn đề.
Thượng Quan Đồ lại gầm rống:
– Lên!
Đồ đằng của Thượng Quan Đồ rực rỡ, thần uy bộc phát. Lão là cự thần cao
cao tại thượng, sức lớn vô cùng. Nếu mặt đất có khấu thì lão thậm chí
xốc nó lên luôn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Thượng Quan Đồ gồng sức bứng lên, bia đá khổng lồ lung lay mấy cái.
Thấy cảnh đó cường giả cùng thời đại với Thượng Quan Đồ hâm mộ nói:
– Xem ra Thượng Quan Đồ sắp thành công, Thượng Thần ra tay đúng là phi
phàm. Tấm bia đá này sẽ thành vật trong túi của Thượng Quan Đồ.
Ong ong ong ong ong!
Khi mọi người cho rằng Thượng Quan Đồ có thể bưng bia đá lên thì đột nhiên phù văn vàng sậm trên tấm bia lóe sáng.
Những phù văn vàng sậm sáng lên, vang tiếng xèo xèo, từng lũ ánh sáng
vàng như bắn thủng thứ gì, sau đó là tiếng nổ nhức óc. Tất cả huyết khí
của Thượng Quan Đồ như vỡ đê, toàn bộ tràn ra, huyết khí chảy xiết xói
mòn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chớp mắt huyết khí toàn thân Thượng Quan Đồ như nước lũ vỡ đê đổ tràn
ra. Trong tiếng gầm rú, huyết khí không theo Thượng Quan Đồ điều khiển,
tất cả vọt hướng bia đá.
Thượng Quan Đồ biến sắc mặt hoảng sợ thét dài:
– Không!
Đồ đằng của Thượng Quan Đồ đập mạnh xuống. Lão liều mạng, muốn dùng dồ đằng đập bể bia đá để ngăn máu chảy nhanh ra ngoài.
Thử nghĩ dồ đằng của một Thượng Thần đập mạnh xuống thì uy lực lớn cỡ
nào, như một hành tinh siêu to giáng xuống, muốn đập Hảo Vọng Giác nát
vụn. Cảnh tượng quá rung động, tất cả cường giả tu sĩ sợ đến thót tim.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, dồ đằng đập mạnh vào bia đá nhưng tám bia sừng sững bất động, không bị tổn hại chút nào.
Răng rắc!
Đồ đằng của Thượng Quan Đồ nứt rạn.
Ầm!
Vang tiếng nổ, lực lượng cắn nuốt khủng bố gió cuốn mây tan, nuốt trọn huyết khí của Thượng Quan Đồ.
Thử nghĩ huyết khí của một vị Thượng Thần bàng bạc, bao la biết mấy, nhưng chớp mắt huyết khí bị nuốt sạch không còn một giọt.
Khi tất cả huyết khí bị nuốt mất, Thượng Quan Đồ hét thảm:
– Không!
Khoảnh khắc Thượng Quan Đồ bị hút thành thây khô, Thượng Thần như lão
cũng không chịu nổi. Mất đi tất cả tinh huyết, chân mệnh cũn bị hút
sạch, trong tiếng gào thảm thiết Thượng Quan Đồ chết đi, hóa thành thây
khô.
Bộp!
Xác Thượng Quan Đồ rớt xuống đất chỉ còn da xương.
Phù văn vàng sậm trên bia đá vẫn nhấp nháy ánh sáng, nó như con mãnh thú hồng hoang cực kỳ to lớn. Dù bia đá đã nuốt huyết khí mênh mông không
thể đo lường của Thượng Quan Đồ thì vẫn thè răng nanh thèm thuồng.
Thấy Thượng Quan Đồ chết, mọi người rùng mình. Đấy là Thượng Thần, nói chết liền chết, quá khủng bố.
Thượng Quan Đồ đều không thể lấy đi tấm bia đá, mất cả mạng sống, điều này khiến những cường giả tu sĩ có mặt rét run.
Thượng Thần còn không được thì bọn họ đừng mơ, trong phút chốc cường giả tu sĩ có lòng tham đều nản lòng.
Ong ong ong ong ong!
Thượng Quan Đồ chết thảm giây lát, phù văn vàng sậm trên bia đá nhấp
nháy ánh sáng, chợt một bóng
người bước ra một bước, nháy mắt vượt qua
thời không đến gần bia đá.
Bóng người tốc độ siêu nhanh không thua gì Thượng Quan Đồ, một bước vượt đã đến trước tấm bia đá, tử khí hùng hồn.
Thấy bóng người đứng trước tấm bia đá, có người nhận ra ngay, hét to một tiếng:
– Tần Bách Lý!
Người khoảnh khắc xuất hiện trước tấm bia đá là Tần Bách Lý, gã thừa dịp Thượng Quan Đồ nhiễu loạn bia đá liền ra tay.
Vèo!
Mạnh như Tần Bách Lý cũng không ngoại lệ, khi gã đứng trước tấm bia đá
thì lực lượng cắn nuốt đáng sợ nháy mắt rút ra huyết khí, muốn hút khô
tinh huyết của gã.
Tần Bách Lý trầm giọng quát:
– Chém!
Ngôn ra pháp tùy, tay như thiên đao chém xuống.
Tần Bách Lý ra tay chém chặt đứt âm dương, đoạn tuyệt nhân quả, nháy mắt chặt đứt tất cả lực lượng của đại thế giới. Nhát chém xuống, từng tơ
máu bị rút ra tựa sợi chỉ đỏ đứt đoạn. Các tia máu nối với Tần Bách Lý
rút về, phần kia thì bị bia đá hút đi.
Khi bia đá hấp thu các tia máu của Tần Bách Lý, phù văn vàng sậm lóe sáng càng rực rỡ hơn.
Ong ong ong ong ong!
Khi phù văn vàng sậm lấp lóe ánh sáng, Tần Bách Lý ra tay. Bàn tay phất
một cái nhiễu loạn thời gian, đảo lộn phù văn vàng sậm trên bia đá.
Két!
Khi Tần Bách Lý rút phù văn vàng sậm ra khỏi bia đá, có tiếng bia đá vỡ, dường như gã lay động được bia đá.
Chỉ khoảnh khắc Tần Bách Lý ra tay siêu nhanh, hai tay gã thôi diễn vạn
pháp, diễn toán nhân quả. Trong thời gian ngắn ngủi tất cả phù văn trên
bia đá bị Tần Bách Lý rút ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ, tất cả phù văn trên bia đá tỏa sáng, ánh sáng vàng nhấp nháy như có sự sống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tất cả phù văn vàng sậm hình thành vòng xoáy chuyển động, càng quay càng nhanh như sắp lao ra từ bia đá.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cùng với phù văn vàng sậm hóa thành vòng xoáy, bia đá lắc lư. Bia đá
chậm rãi bay lên, trong như lực nổi mạnh mẽ đẩy nó nổi lên từ biển sâu.
Thấy bia đá từ từ bay lên như sắp rời khỏi cổ đàn, mọi người sợ hết hồn.
– Sắp thành công sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng nổ bia đá chậm rãi nổi lên, phù văn vàng sậm hình thành vòng xoáy càng lúc càng nhanh, tựa như dòng nước xiết.
Thấy cảnh đó dù là cường giả trẻ tuổi hay cao nhân thế hệ trước đều phải thán phục:
– Ghê gớm, thiên tài có khác, hắn nhìn thấu thiên chương huyền cơ này.
Nhìn Tần Bách Lý sắp bắt được bia đá, có đại nhân vật khâm phục nói:
– Tần Bách Lý không uổng là thiên tài ngang hàng với Kim Qua, dù không
thành Đại Đế Tiên Vương nhưng hắn cũng sẽ trở thành Thượng Thần kinh
diễm tuyệt thế.
Lý Thất Dạ nhìn cảnh tượng, mỉm cười nói:
– Đúng là thiên tài, trong thời gian ngắn ngủi nhìn ra huyền cơ như vậy. Đáng tiếc chỉ là ếch ngồi đáy giếng, chỉ thấy bình thường, không mất
luôn mạng sống đã là giỏi.
Thấy bia đá chậm rãi bay lên, chính Tề Lâm Đế Nữ cũng tin tưởng Tần Bách Lý sắp thành công.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:
– Thế này vẫn không được sao?